"Thẩm Úc, cậu mau sờ tôi một cái đi." Câu nói táo bạo của Tả Thần phá tan sự im lặng.
"… Anh Thần, anh hơi hoang dã quá rồi đấy." Tùy Thất sợ thấy thứ gì đó không nên thấy, không dám quay đầu lại nói.
"Anh biết đây là phát sóng trực tiếp toàn tinh tế mà nhỉ."
Tả Thần búng trán cô một cái: "Tôi bảo Thẩm Úc sờ nhịp tim của tôi thôi, chị nghĩ linh tinh cái gì vậy."
"Ồ, vậy à." Tùy Thất bình tĩnh lại, quay đầu thì thấy tay Thẩm Úc quả thật đang đặt trên n.g.ự.c trái anh ta.
Cô giơ tay lên: "Tôi cũng muốn sờ."
Sờ nhịp tim chẳng phải là sờ cơ n.g.ự.c sao? Chuyện tốt như vậy, sao có thể bỏ qua được.
"Đừng có mơ mộng." Tả Thần rất dứt khoát quay đầu cô lại: "Cô biết đây là phát sóng trực tiếp toàn tinh tế mà nhỉ."
Tùy Thất: … Không công bằng chút nào!
"Sao rồi, có phải nhịp tim của tôi hơi nhanh không?" Tả Thần cúi đầu hỏi Thẩm Úc.
"Vẫn ổn." Thẩm Úc dời tay khỏi cơ n.g.ự.c anh ta: "Tim tôi đập còn nhanh hơn."
"Cậu cũng căng thẳng à."
"Ừm, một chút."
Hửm, rõ ràng đoạn đối thoại này rất nghiêm túc, nhưng sao nghe vào luôn có gì đó không đúng nhỉ?
Tùy Thất khẽ lắc đầu: Chắc chắn là ảo giác của cô.
"C-các người, v-vậy mà bây giờ mới bắt đầu căng thẳng à." Một người chơi lạ mặt đứng bên cạnh Thẩm Úc, lắp bắp bắt chuyện.
"Tôi đã căng thẳng từ tối qua rồi, cả đêm không ngủ được."
"Tôi cũng vậy, lúc mơ toàn thấy tỉnh dậy rồi đột nhiên bị loại."
"Ai có thể thảm hơn tôi được chứ, mơ thấy bản thân chạy trốn sương độc cả đêm, lại bị loại trước khi trò chơi kết thúc đúng một giây."
"Không sao đâu, trong mơ và thực tế luôn trái ngược nhau mà."
Thời gian chậm rãi trôi qua trong lúc người chơi nói chuyện phiếm.
7 giờ 59 phút, sương độc màu xanh đen cách Tùy Thất chỉ vỏn vẹn 50 xăng ti mét.
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Khi nhìn gần, không ngờ đám sương độc màu xanh đen dày đặc lại có màu xanh ngọc bích trong suốt, mướt mát như nước, kết cấu không giống sương mù bình thường bay lượn.
Giữa những gợn sóng, ẩn hiện những chấm vàng lấp lánh.
Đẹp lạ lùng, muốn sở hữu.
Tùy Thất khoanh tay đứng đó, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ: Đám sương độc này, có được tính là vật tư không?
Cô thuận tay lấy ra lọ đựng đào vàng đóng hộp có tay cầm đã được rửa sạch từ Kho Hàng Tuỳ Thân.
Vung tay nhanh chóng múc đầy một lọ sương độc, Tùy Thất nhanh nhẹn vặn chặt nắp lại.
Trên khuôn mặt trước giờ luôn thờ ơ thản nhiên của Liên Quyết, hiếm khi lộ ra vài phần nghi hoặc: "?"
【Chúc mừng bạn nhận được Sương Độc (Vĩnh viễn) x 1 lọ, đã đặt vào Kho Hàng Tuỳ Thân.】
Tùy Thất: "!!!"
Không ngờ đám sương độc mà người chơi nào cũng tránh xa lại là vật phẩm có thuộc tính vĩnh viễn!
Nguy hiểm thật, suýt nữa thì bỏ lỡ rồi.
Tùy Thất cong môi nhìn Liên Quyết, tự giơ ngón cái lên cho mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chị đây trâu bò như vậy đấy!
【Ting tong, trò chơi sinh tồn mạt thế trên Tinh cầu Sa Nham chính thức kết thúc!】
【Chúc mừng 571 người chơi, đã hoàn thành xuất sắc thử thách đầu tiên!】
Đám sương độc bao trùm khắp nơi lập tức biến mất không dấu vết, khung cảnh trước mắt mọi người trở nên rõ ràng.
Sau một lúc im lặng, tiếng reo hò phấn khích của người chơi bùng nổ như thủy triều.
Bọn họ reo hò nhảy múa, ôm chầm lấy nhau, ăn mừng chiến thắng không hề dễ có được.
Nhóm bốn người đội Trốn Khỏi ôm nhau điên cuồng cười: "Thành công rồi, chúng ta làm được rồi! Chúng ta làm được rồi!"
Hốc mắt Tống Diễn không kìm được đỏ hoe, anh ta nép sát vào Tống Dữ: "Tiểu Dữ, ngày mai anh sẽ đưa em đi chữa bệnh."
"Oa, a a a!"
"Trời ơi, cuối cùng cũng qua ải rồi!"
"Chết tiệt! Hơn hai mươi ngày khổ sở của ông đây không hề uổng phí!"
"Cuối cùng cũng có thể về nhà rồi, hu hu hu, tôi sắp bốc mùi rồi."
【Hiện đang tiến hành thanh toán phần thưởng, xin quý người chơi chú ý kiểm tra quang não.】
Đội Trốn Khỏi ăn ý ngồi xổm xuống, đầu chụm vào nhau tạo thành một vòng tròn.
Quang não của ba người chỉ rung lên hai cái rồi dừng, còn của Tùy Thất thì kêu ting ting không ngừng.
Tả Thần đưa ngón trỏ ra chọc vào trán cô: "Xem của chúng tôi trước, chị, là người cuối cùng."
Tùy Thất ngoan ngoãn gật đầu: "Tuân lệnh, anh Thần."
"Tôi xem trước nhé." Thẩm Úc xem phần thưởng trước tiên.
「Chúc mừng bạn đã hoàn thành thử thách sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, cấp độ người chơi +1, giới hạn giá trị sinh mệnh +20.」
「Thuốc mê cực mạnh cũng không thể đánh gục được bạn, chúc mừng bạn nhận được thành tựu 'Người Đi Trong Vùng Độc', dưới sự hỗ trợ của thành tựu này, mọi sát thương từ độc tố ảnh hưởng lên bạn sẽ tự động giảm đi 20%.」
"Oa~" Các đồng đội vỗ tay cổ vũ: "Cậu Thẩm thật lợi hại!"
"Ngầu quá!" Tả Thần gấp gáp nhấn mở quang não: "Xem của tôi này."
Tả Thần đang cười nhe răng lập tức tắt nụ cười: "… Độ Ngọt Vượt Mức?"
「Dưới sự hỗ trợ của thành tựu này, khi giá trị sinh mệnh của bạn giảm xuống còn 5, mỗi lần ăn một viên kẹo, giá trị sinh mệnh +10, tối đa có thể cộng thêm 20 giá trị sinh mệnh.」
"Phụt!" Ba người Tùy Thất không nhịn được bật cười thành tiếng.
Thẩm Úc vỗ vai anh ta: "Tuyệt phối."
Muội Bảo cười khúc khích: "Anh Thần thật ngọt."
Tả Thần nghi ngờ, Tả Thần bất lực, Tả Thần chấp nhận.
"Lần này thật sự phải ngậm kẹo để sống rồi." Anh ta xoa trán thở dài: "Muội Bảo thì sao, em đạt được thành tựu gì?"
"Chiến Binh Xẻng Sắt!" Muội Bảo ngẩng cao khuôn mặt nhỏ nhắn: "Tay cầm xẻng sắt, sát thương tăng gấp đôi."
"Đến cả em cũng mạnh như vậy à?" Tả Thần nhảy dựng lên: "Tôi thật sự sắp phát điên lên rồi!"
Thẩm Úc bình tĩnh nói: "Đợi xem xong của chị Tùy hẵng phát điên."
Tùy Thất lau đi nước mắt chảy ra ở khóe mắt vì cười, dưới cái nhìn chăm chú của ba đồng đội, mở quang não lên:
「Chúc mừng bạn đã hoàn thành thử thách sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, cấp độ người chơi +1, giới hạn giá trị sinh mệnh +20.」
「Kho Hàng Tuỳ Thân được nâng lên cấp 2, không gian sử dụng được mở rộng đến 48 mét khối.」
"… Anh Thần, anh hơi hoang dã quá rồi đấy." Tùy Thất sợ thấy thứ gì đó không nên thấy, không dám quay đầu lại nói.
"Anh biết đây là phát sóng trực tiếp toàn tinh tế mà nhỉ."
Tả Thần búng trán cô một cái: "Tôi bảo Thẩm Úc sờ nhịp tim của tôi thôi, chị nghĩ linh tinh cái gì vậy."
"Ồ, vậy à." Tùy Thất bình tĩnh lại, quay đầu thì thấy tay Thẩm Úc quả thật đang đặt trên n.g.ự.c trái anh ta.
Cô giơ tay lên: "Tôi cũng muốn sờ."
Sờ nhịp tim chẳng phải là sờ cơ n.g.ự.c sao? Chuyện tốt như vậy, sao có thể bỏ qua được.
"Đừng có mơ mộng." Tả Thần rất dứt khoát quay đầu cô lại: "Cô biết đây là phát sóng trực tiếp toàn tinh tế mà nhỉ."
Tùy Thất: … Không công bằng chút nào!
"Sao rồi, có phải nhịp tim của tôi hơi nhanh không?" Tả Thần cúi đầu hỏi Thẩm Úc.
"Vẫn ổn." Thẩm Úc dời tay khỏi cơ n.g.ự.c anh ta: "Tim tôi đập còn nhanh hơn."
"Cậu cũng căng thẳng à."
"Ừm, một chút."
Hửm, rõ ràng đoạn đối thoại này rất nghiêm túc, nhưng sao nghe vào luôn có gì đó không đúng nhỉ?
Tùy Thất khẽ lắc đầu: Chắc chắn là ảo giác của cô.
"C-các người, v-vậy mà bây giờ mới bắt đầu căng thẳng à." Một người chơi lạ mặt đứng bên cạnh Thẩm Úc, lắp bắp bắt chuyện.
"Tôi đã căng thẳng từ tối qua rồi, cả đêm không ngủ được."
"Tôi cũng vậy, lúc mơ toàn thấy tỉnh dậy rồi đột nhiên bị loại."
"Ai có thể thảm hơn tôi được chứ, mơ thấy bản thân chạy trốn sương độc cả đêm, lại bị loại trước khi trò chơi kết thúc đúng một giây."
"Không sao đâu, trong mơ và thực tế luôn trái ngược nhau mà."
Thời gian chậm rãi trôi qua trong lúc người chơi nói chuyện phiếm.
7 giờ 59 phút, sương độc màu xanh đen cách Tùy Thất chỉ vỏn vẹn 50 xăng ti mét.
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Khi nhìn gần, không ngờ đám sương độc màu xanh đen dày đặc lại có màu xanh ngọc bích trong suốt, mướt mát như nước, kết cấu không giống sương mù bình thường bay lượn.
Giữa những gợn sóng, ẩn hiện những chấm vàng lấp lánh.
Đẹp lạ lùng, muốn sở hữu.
Tùy Thất khoanh tay đứng đó, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ: Đám sương độc này, có được tính là vật tư không?
Cô thuận tay lấy ra lọ đựng đào vàng đóng hộp có tay cầm đã được rửa sạch từ Kho Hàng Tuỳ Thân.
Vung tay nhanh chóng múc đầy một lọ sương độc, Tùy Thất nhanh nhẹn vặn chặt nắp lại.
Trên khuôn mặt trước giờ luôn thờ ơ thản nhiên của Liên Quyết, hiếm khi lộ ra vài phần nghi hoặc: "?"
【Chúc mừng bạn nhận được Sương Độc (Vĩnh viễn) x 1 lọ, đã đặt vào Kho Hàng Tuỳ Thân.】
Tùy Thất: "!!!"
Không ngờ đám sương độc mà người chơi nào cũng tránh xa lại là vật phẩm có thuộc tính vĩnh viễn!
Nguy hiểm thật, suýt nữa thì bỏ lỡ rồi.
Tùy Thất cong môi nhìn Liên Quyết, tự giơ ngón cái lên cho mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chị đây trâu bò như vậy đấy!
【Ting tong, trò chơi sinh tồn mạt thế trên Tinh cầu Sa Nham chính thức kết thúc!】
【Chúc mừng 571 người chơi, đã hoàn thành xuất sắc thử thách đầu tiên!】
Đám sương độc bao trùm khắp nơi lập tức biến mất không dấu vết, khung cảnh trước mắt mọi người trở nên rõ ràng.
Sau một lúc im lặng, tiếng reo hò phấn khích của người chơi bùng nổ như thủy triều.
Bọn họ reo hò nhảy múa, ôm chầm lấy nhau, ăn mừng chiến thắng không hề dễ có được.
Nhóm bốn người đội Trốn Khỏi ôm nhau điên cuồng cười: "Thành công rồi, chúng ta làm được rồi! Chúng ta làm được rồi!"
Hốc mắt Tống Diễn không kìm được đỏ hoe, anh ta nép sát vào Tống Dữ: "Tiểu Dữ, ngày mai anh sẽ đưa em đi chữa bệnh."
"Oa, a a a!"
"Trời ơi, cuối cùng cũng qua ải rồi!"
"Chết tiệt! Hơn hai mươi ngày khổ sở của ông đây không hề uổng phí!"
"Cuối cùng cũng có thể về nhà rồi, hu hu hu, tôi sắp bốc mùi rồi."
【Hiện đang tiến hành thanh toán phần thưởng, xin quý người chơi chú ý kiểm tra quang não.】
Đội Trốn Khỏi ăn ý ngồi xổm xuống, đầu chụm vào nhau tạo thành một vòng tròn.
Quang não của ba người chỉ rung lên hai cái rồi dừng, còn của Tùy Thất thì kêu ting ting không ngừng.
Tả Thần đưa ngón trỏ ra chọc vào trán cô: "Xem của chúng tôi trước, chị, là người cuối cùng."
Tùy Thất ngoan ngoãn gật đầu: "Tuân lệnh, anh Thần."
"Tôi xem trước nhé." Thẩm Úc xem phần thưởng trước tiên.
「Chúc mừng bạn đã hoàn thành thử thách sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, cấp độ người chơi +1, giới hạn giá trị sinh mệnh +20.」
「Thuốc mê cực mạnh cũng không thể đánh gục được bạn, chúc mừng bạn nhận được thành tựu 'Người Đi Trong Vùng Độc', dưới sự hỗ trợ của thành tựu này, mọi sát thương từ độc tố ảnh hưởng lên bạn sẽ tự động giảm đi 20%.」
"Oa~" Các đồng đội vỗ tay cổ vũ: "Cậu Thẩm thật lợi hại!"
"Ngầu quá!" Tả Thần gấp gáp nhấn mở quang não: "Xem của tôi này."
Tả Thần đang cười nhe răng lập tức tắt nụ cười: "… Độ Ngọt Vượt Mức?"
「Dưới sự hỗ trợ của thành tựu này, khi giá trị sinh mệnh của bạn giảm xuống còn 5, mỗi lần ăn một viên kẹo, giá trị sinh mệnh +10, tối đa có thể cộng thêm 20 giá trị sinh mệnh.」
"Phụt!" Ba người Tùy Thất không nhịn được bật cười thành tiếng.
Thẩm Úc vỗ vai anh ta: "Tuyệt phối."
Muội Bảo cười khúc khích: "Anh Thần thật ngọt."
Tả Thần nghi ngờ, Tả Thần bất lực, Tả Thần chấp nhận.
"Lần này thật sự phải ngậm kẹo để sống rồi." Anh ta xoa trán thở dài: "Muội Bảo thì sao, em đạt được thành tựu gì?"
"Chiến Binh Xẻng Sắt!" Muội Bảo ngẩng cao khuôn mặt nhỏ nhắn: "Tay cầm xẻng sắt, sát thương tăng gấp đôi."
"Đến cả em cũng mạnh như vậy à?" Tả Thần nhảy dựng lên: "Tôi thật sự sắp phát điên lên rồi!"
Thẩm Úc bình tĩnh nói: "Đợi xem xong của chị Tùy hẵng phát điên."
Tùy Thất lau đi nước mắt chảy ra ở khóe mắt vì cười, dưới cái nhìn chăm chú của ba đồng đội, mở quang não lên:
「Chúc mừng bạn đã hoàn thành thử thách sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, cấp độ người chơi +1, giới hạn giá trị sinh mệnh +20.」
「Kho Hàng Tuỳ Thân được nâng lên cấp 2, không gian sử dụng được mở rộng đến 48 mét khối.」
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương