Editor: May

Thật sự không giống như là học sinh hư vừa mới đánh nhau.

Càng hoàn toàn bất đồng với tính cách hỏa bạo như sấm của anh trước kia.

Quan trọng nhất chính là “Anh Nam” lại có thể nghiêng đầu qua, giọng nói hiếm khi phóng nhu hòa hỏi một câu: “Không có việc gì chứ?”

Triệu Kiện Kiện vừa định mở miệng.

Liền nghe một âm trẻ con cũng không biết truyền tới từ địa phương nào, còn có chút ý tứ ho khan: “Anh trai nhỏ, em không có việc gì.”

Gì? Gì? Gì? Câu “Không có việc gì đi?” kia của "anh Nam" lại có thể không phải nói với anh?

Âm trẻ con như vậy vang lên ở trên sân thể dục ước định giá, thực sự chọc người chú mục!

Rốt cuộc! Ai mẹ nó tới ước định giá còn dẫn theo trẻ con!

Dù sao Triệu Kiện Kiện bên này là dừng động tác, biểu tình không thể hình dung nhìn về phía dưới đất.

Không sai.

Là dưới đất, đứa bé đó quá nhỏ, mặc một cái quần yếm nhỏ, mang áo lông vũ nhung màu đen, còn mang khẩu trang, anh nhận ra đôi giày, một chiếc giày đủ làm phí sinh hoạt một tháng của anh!

Đã được năm tuổi chưa? Em trai nhỏ à? Khoe giàu như vậy, quá phận đó!

Một trong những người đó còn không phục, ở kia ồn ào: “Mày có bản lĩnh thì chờ đó cho tao, Mạc Nam!”

Tiếng gào này không quan trọng.

Đứa bé kia trực tiếp duỗi tay ôm lấy chân dài của “Anh Nam” anh!

Không lưu chút vị trí nào cho anh!

Mạc Bắc rũ mắt, nhìn bé trai xa lạ trước mắt này, vươn tay tới, sờ sờ đầu lông xù xù của đối phương, tiếng nói vẫn là lãnh đạm: “Đừng sợ.”

“Dạ.” Đứa bé có một đôi mắt to, lông mi dài đến quá phận.

Mạc Bắc hơi cúi xuống dưới, nhặt gậy bóng chày trên mặt đất lên, tây trang phẳng phiu, cấm dục mười phần nhìn về phía đám người kia: “Còn muốn đánh?”

Khí tràng mạnh mẽ kia lập tức làm không khí ngưng trọng.

Người Nhất Trung vừa lui về phía sau, vừa nhảy cao, trường hợp cực kỳ khôi hài: "Tụi tao liền nhịn mày hôm nay!”

Dùng chạy trối chết để hình dung người Nhất Trung cũng không quá phận chút nào.

Chủ yếu là, sao Mạc Nam này lại đột nhiên có thể đánh như vậy!?

Sau khi sân trống không.

Mạc Bắc cầm cặp sách, một lần nữa nhìn về phía bé trai ôm chân dài của cô kia.

Bé trai cũng đang nhìn cô, đôi mắt lớn lên thật xinh đẹp, luôn cho người ta một loại cảm giác quen thuộc vi diệu.

Triệu Kiện Kiện làm một người đứng xem, nhịn không được hỏi: “Anh Nam, anh quen đứa bé giàu có này?”

Anh Nam của anh sẽ không sinh con ở bên ngoài mà không hề nói cho ai biết chứ!

Bộ dáng này cũng không giống nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện