Khả Phong thoáng rời lấy cánh môi mọng ướt kia một cách luyến tiếc. Anh muốn để cho Khiết Tâm thở một chút, anh thong thả ngắm nhìn gương mặt đang đỏ chín vì ngượng vì tức kia của Khiết Tâm.

-Vừa nãy em còn luôn miệng gọi chú ơi Tâm Nhi sợ kia mà. Sao bây giờ lại kháng cự? Ngón tay Khả Phong lần lượt vuốt ve tấm lưng trần nõn nà của Khiết Tâm, khiến cô bất giác khẽ thấy rùng mình.

-Tôi..tôi..chỉ là...do tôi sợ bóng tối..nên tôi....

Khiết Tâm ngượng ngùng ấp úng, cô nhìn sang nơi khác để né ánh mắt ma mị kia của Khả Phong.

-Còn chú..chú thế nào đây. Chỉ giỏi ức hiếp một đứa con gái chưa đủ tuổi như tôi hay sao hả?

Khả Phong nghe đến đây, chợt anh bế bỗng Khiết Tâm thảy lên giường làm cô sợ chết khiếp

-Chú..chú lại làm gì...tránh...

Lời nói lại bị cắt ngang bởi nụ hôn nóng bỏng của nam nhân kia. Khả Phong tức khắc ghì chặt cả thân thể nhỏ bé của Khiết Tâm xuống nệm. Ra sức mà ngấu nghiến lấy đôi môi mềm, Khiết Tâm cố mím chặt hai môi tránh đi sự xâm nhập của thứ ẩm ướt đáng ghét kia.

Nhưng nam nhân kia vẫn luôn là người thắng cuộc, cánh môi nhỏ lại bị tách ra, tiếp tục hứng chịu sự xâm nhập cuồng nhiệt không ngừng.

Khiết Tâm lúc này hoàn toàn cảm thấy đầu óc muốn nổ tung, cả cái cơ thể cô dường như mỗi lúc trở nên nhạy cảm hơn. Bất cứ nơi nào anh ta chạm đến đều làm cho cô cảm thấy thật khó chịu.

-D..ừ..n..g...dừng...lại...

Khiết Tâm cố gắng phát ra tiếng nói khi đôi môi vẫn bị nam nhân trên mình chiếm lấy. Khả Phong nâng mặt lên, nhìn cô với vẻ mặt rất khác, cả hơi thở anh ta cũng trở nên gấp gáp

-Vậy ý em bảo tôi phải đợi đến khi em đủ mười tám tuổi hay sao?

Khả Phong thở dốc, có vẻ cả anh cũng sắp không tài nào kiềm chế được bản thân với tiểu đào thê này. Long trụ dường như đã quá căng cứng sau lớp quần của nam nhân. Quả là một thứ quả mọng mới chín, chưa từng bị ai nếm qua, mùi vị thật sự khiến con người ta phải mê luỵ.

-Chú..chú lại nói bậy gì nữa.. tôi nào có đồng ý mà phải đợi hay không đợi?

Khiết Tâm vùng vẫy hét lớn khiến Khả Phong khẽ chau mày vì chói tai

-Tâm nhi, nếu em còn cứ hét lên như vậy tôi sẽ có cách làm cho em câm miệng đấy!

Ngón tay Khả Phong lướt qua bờ môi vẫn còn vương vấn hơi thở của anh, nụ cười đầy dục niệm lại nổi lên.

Phút chốc khiến Khiết Tâm nhận ra được vật gì đó to lớn đang áp sát vào hạ thân của mình, cô hoảng sợ tột độ rồi im bặt không dám nói tiếng nào.

Nếuđượcbạnhãychotácgiả1bìnhchọnđểlàmđộnglựcviếttiếpnhé.Cảmơnbạnrấtnhiều!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện