Hà quản sự đưa tổng cộng ba mươi hai viên linh thạch hạ phẩm cho Lục Huyền, hiếu kỳ hỏi.

"Lục tiểu tử, ngươi nói thật cho ta, có phải trình độ gieo trồng của ngươi tăng lên rất nhiều không? Nhiều linh quả phẩm chất tốt đẹp như vậy, cũng không phải vận may tốt là có thể làm được."

"Quả thật có tiến bộ. Nhưng đây cũng là thành quả đã hy sinh rất nhiều. Ta chỉ dùng thời gian lúc tu sĩ khác tu luyện, thăm dò bí cảnh đặt trên việc trồng trọt linh thực mà thôi."

"Vì có thể trồng ra những linh thực chất lượng cao hơn, mà ta đã hoàn toàn từ bỏ ý tưởng ngây thơ trở thành một tu sĩ cường đại. Bây giờ ta chỉ muốn trồng linh thực thật giỏi, yên ổn sống một cuộc sống Linh thực sư bình thường."

Ánh mắt Lục Huyền trống rỗng, cố gắng duy trì thiết lập một Linh thực sư bình thường.

"Có suy nghĩ như vậy cũng tốt... Chí ít thì cũng tương đối an toàn, không cần vì một tia cơ duyên mà tranh đấu người chết ta sống, nói không chừng còn sống lâu dài hơn bọn hắn. Hơn nữa nếu như ngươi cứ giữ vững loại tiến bộ này, dựa vào thân phận Linh thực sư sẽ nhận được địa vị rất cao."

Lão giả gầy cảm động lây, an ủi Lục Huyền.

Ông dừng một chút, tiếp tục nói.

"Trước đó ta đã nói với ngươi, nếu ngươi vẫn ở trình độ trồng trọt này, ta sẽ đưa ngươi một cơ duyên. Ngươi cũng biết, trong Bách Thảo Đường có một Luyện đan sư, khả năng luyện đan cũng là số một số hai trong toàn bộ Lâm Dương phường thị, còn có rất nhiều thủ hạ dược đồng luyện đan. Cho nên có nhu cầu rất lớn về các loại tài liệu luyện đan, họ cũng có mấy khối linh điền không nhỏ, thuê Linh thực sư có chuyên môn trồng linh dược liên quan."

"Mặc dù thân phận ta không cao, nhưng vẫn có thể chen mồm vào trong Bách Thảo Đường được, ta có thể đề cử ngươi hợp tác với Bách Thảo Đường."

"Hợp tác như thế nào?" Lục Huyền tò mò hỏi.

"Thông thường có hai loại, loại thứ nhất là trực tiếp thuê Linh thực sư, trồng linh dược cho Bách Thảo Đường, sau khi trồng linh dược tương ứng thuộc về Bách Thảo Đường, còn Linh thực sư sẽ được trả một số tiền nhất định. Phẩm chất linh dược trồng ra càng tốt, tiền thưởng cũng càng cao. Loại hình thức hợp tác này, có thể cung cấp cho ngươi một hoàn cảnh trồng trọt ổn định, để cho ngươi tập trung vào việc trồng trọt mà không cần lo lắng về những thứ khác."



"Loại thứ hai thì đơn giản hơn nhiều, chúng ta lấy giá thấp bán linh chủng cho Linh thực sư muốn hợp tác, đồng thời giao ước, sau khi linh thực thành thục, Bách Thảo Đường có quyền thu mua trước, hơn nữa rủi ro và lợi ích sẽ do Linh thực sư tự gánh chịu. Đương nhiên cái quyền ưu tiên này cũng sẽ không lạm dụng, nếu như giá cả quá chênh lệch với những người thu mua khác, Linh thực sư có thể tự mình lựa chọn."

Lục Huyền gật đầu, hai phương thức hợp tác đều có ưu và nhược điểm riêng.

Loại thứ nhất ổn định hơn, bất kể là an toàn của bản thân hay linh điền đều được đảm bảo, nhưng tương đối mà nói lại ít tự do hơn. Loại thứ hai rủi ro hơn, sinh ra lợi ích có thể lớn hơn.

Nếu bản thân thực sự là một Linh thực sư phổ thông thích yên ổn, đương nhiên chọn cái thứ nhất. Nhưng mà Lục Huyền từ trước đến nay không thích bị gò bó, cộng thêm nguyên nhân có sự xuất hiện ánh sáng trắng trong linh điền, việc có không gian tự do đặc biệt quan trọng đối với hắn.

"Hà quản sự, con người ta lười biếng quen rồi, không quen bị người khác quản thúc, cho nên nếu thật sự hợp tác vậy ta chọn phương án hai."

Vừa may Lục Huyền chỉ ước có người cung cấp linh chủng cho hắn.

"Được, vậy ta sẽ báo với cấp trên, khi nào chắc chắn, ngươi tới thì sẽ thông báo cho ngươi."

"Vậy thì cảm ơn Hà quản sự."

Lục Huyền chắp tay cảm kích lão giả gầy.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng được thiện ý của lão giả, và giữ nó sâu trong trái tim mình.

"Cứ như vậy, việc cấp bách là cần có khối linh điền lớn và tốt hơn."



Suy nghĩ này trong đầu hắn càng thêm rõ ràng, khẩn cấp.

"Lục sư huynh, huynh xem khối linh điền này thế nào?"

Trong đình viện rộng rãi, Lục Huyền từ từ đi vào, cẩn thận quan sát xung quanh.

Một gã tu sĩ Luyện Khí tầng một, trên mặt có vết sẹo theo sát phía sau hắn. Thanh niên nhỏ bé hơi hơi khom người và nở một nụ cười rất nhiệt tình.

"Chủ nhân tòa đình viện này từng là một tu sĩ Luyện Khí trung cấp, trong một lần nào đó đi ra ngoài thăm dò mãi không thấy trở về, đình viện bị con cháu cầm cố, trạm môi giới chúng ta mới cho thuê."

"Khối linh điền trước mắt xấp xỉ một mẫu, linh khí nồng nặc, hơn nữa đình viện nằm ở bên cạnh chợ tán tu, lại có hộ vệ trong phường thị tuần tra nên an toàn có thể được bảo đảm rất nhiều."

"Còn có cái chuồng gà ở phía trước được chủ nhân cũ sơn lại, không dính bụi, vững chắc và cách âm tốt, thích hợp nuôi một số linh thú và linh cầm gì đó."

"Quả thật không tệ, chẳng qua ta còn phải suy nghĩ thêm một chút."

Lục Huyền bình tĩnh đáp.

Trong mấy ngày này, hắn đã dành thời gian ra ngoài, đi thăm mấy chỗ linh điền cho thuê. Diện tích của những linh điền này gấp mười lần so với linh điền hiện tại của hắn, linh khí cũng dày đặc hơn rất nhiều, tiện ích cũng nhiều nữa.

Trong đó còn có một cái đình viện, không chỉ diện tích linh điền hơn một mẫu, mà bên trong còn có cả linh tuyền. Điều này không khỏi làm Lục Huyền tâm động, nhưng sau khi hỏi thăm giá thuê thì hắn nhanh chóng bị đưa trở lại thực tế.

Những khối linh điền này, cho dù rẻ nhất thì tiền thuê một tháng cũng có giá bốn mươi linh thạch, thậm chí cái sở hữu linh tuyền còn có giá sáu mươi linh thạch một tháng, với lại giao tiền thuê một lần không dưới nửa năm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện