“Địa điểm tiêu phí nhiều nhất của người Bạch Cửu Thành hiện tại chính là đài luận kiếm tỷ võ, nhiều người còn xếp hàng tới hàng giờ liền để chờ đợi được lên đài, chúng ta phải điều phối thêm 3 nhân viên để giữ gìn trật tự…”

“Doanh thu tăng lên…”

“Được rồi, kết thúc cuộc họp báo cáo hàng ngày, mọi người vất vả rồi.” Rye mỉm cười, đóng lại tập hồ sơ trên tay. “Hôm nay mọi người vất vả rồi, hôm nay nhà bếp làm nhiều, còn dư vài phần đồ ăn, đóng góp cẩn thận để mọi người mang về rồi, nhớ vào nhà bếp nhận đồ nhé.”

“Cảm ơn Rye tiểu thư!”

Con tinh linh nhìn mọi người lục tục rời đi, nhìn một chút đồng hồ treo tường, chỉ mới họp vài ba tiếng thôi mà đã muộn tới vậy rồi sao… nghĩ lại, bụng của nàng cũng réo rắt lâu hồi rồi, ha ha…

“Lách cách…”

Tiếng động lạ thu hút sự chú ý của Rye, nàng nhìn về phía góc cửa, liền thấy đươc một đôi mắt màu vàng kim tỏa sáng quen thuộc đang nhìn nàng trân trân.

“Ôi… Tiểu Kim, sao con lại chạy ra đây?” Rye chạy tới ôm lấy Hắc Kim đã lớn phổng phao vào ngực. Con bé này năm nay đã 6 tuổi rồi, hai cái chân ngắn ngủn đã cao lên trông thấy, con bé này còn cao hơn cả nhị tỷ của nó là Hy Tiểu Vy, đúng với phong tháu của một Long tiểu thư xinh đẹp.

“Tìm… ba ba…” Hắc Kim mềm nhũn nhìn Rye: “Ngày hôm qua ba ba hứa sẽ cho ta… một viên Lục ngọc… Nhưng trời đã tối rồi mà hắn vẫn chưa về…”

Rye dở khóc dở cười, Hắc Kim lại mò tay tới trên mắt của nàng, đôi mắt vàng kim mở to nhìn chằm chằm nói: “Lục ngọc… mắt của Rye cũng màu xanh lá nè… có phải mắt của Rye là Lục ngọc không?”

Tiểu thư, rốt cuộc là con mơ ước Lục ngọc tới mức nào hả…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện