Sáng sớm hôm sau, Hy Tử Kỳ đã xuất hiện ở trước Ám Dạ Lâu, rối rắm nhìn cánh cửa màu đen đóng chặt, không biết làm sao để bước chân vào
Tất nhiên không cần hắn phải rối rắm lâu, cửa liền được mở ra, Vũ đi tới cúi chào Hy Tử Kỳ: “Hy thiếu gia, lão đại chúng tôi xin mời!”
“Ah, ồ Được rồi” Hy Tử Kỳ mơ màng gật đầu, hai bảo tiêu phía sau luôn đi sát hắn, nghiêm túc chú ý từng chi tiết xung quanh, giống như chỉ cần thứ gì dám xông lại liền chém thành hai nửa
Vũ hoàn toàn không ngờ hai tên này lại hung hăng như vậy, dựa vào khí tức trên người Hy Tử Kỳ hắn liền biết cái tên có vẻ ngu ngốc này dường như thực lực còn không hề thua kém lão đại của hắn, tại sao bảo tiêu của tên này lại luôn cảnh giác thế kia?
Nhanh chóng, Vũ liền thả lại ba người ở trước cửa phòng khách chính của Ám Dạ Lâu Hy Tử Kỳ không thèm gõ cửa, trực tiếp bước vào hét lớn: “Thiên Vân Nhận, ngươi nói rằng ngươi biết tin tức của Huyết Thê, nàng ở đâu?”
“Câm miệng!”
Hy Tử Kỳ nhìn theo tiếng quát liền thấy Thiên Vân Nhận đang ngồi ở trên một chiếc ghế, mặt nạ màu vàng kim che đi nửa phần gương mặt trên
“Thiên Vân Nhận, không ngải ngươi lại sắp bị Huyết Ước thúc giục đấy chứ?” Hy Tử Kỳ ngay lập tức nhận ra vẻ xanh xao khác lạ của Thiên Vân Nhận
“Im đi!” Thiên Vân Nhận cười gằn “Dù sao đã khế ước cùng Huyết Thê, chịu đau khổ cũng không phải chỉ có mình ta”
Hy Tử Kỳ “Wê…” một tiếng, sau đó chép miệng “Ngươi nha, lúc nào cũng xấu xa như vậy, ăn đau khổ cũng chỉ nghĩ muốn người ta cùng ăn Đúng là cái đồ bệnh hoạn!”
Thiên Vân Nhận lấy xuống chiếc mặt nạ hoàng kim, để lộ một vết sẹo màu đen từ trên trán chạy thẳng xuống mắt trái, cắt ngang thẳng xuống gò má
“Chỉ cần sớm tìm được cô ta, liền có thể nhanh chóng xóa bỏ nó rồi!” Hắn lẩm bẩm
===
Like, comment cho cá với nha 33
Tất nhiên không cần hắn phải rối rắm lâu, cửa liền được mở ra, Vũ đi tới cúi chào Hy Tử Kỳ: “Hy thiếu gia, lão đại chúng tôi xin mời!”
“Ah, ồ Được rồi” Hy Tử Kỳ mơ màng gật đầu, hai bảo tiêu phía sau luôn đi sát hắn, nghiêm túc chú ý từng chi tiết xung quanh, giống như chỉ cần thứ gì dám xông lại liền chém thành hai nửa
Vũ hoàn toàn không ngờ hai tên này lại hung hăng như vậy, dựa vào khí tức trên người Hy Tử Kỳ hắn liền biết cái tên có vẻ ngu ngốc này dường như thực lực còn không hề thua kém lão đại của hắn, tại sao bảo tiêu của tên này lại luôn cảnh giác thế kia?
Nhanh chóng, Vũ liền thả lại ba người ở trước cửa phòng khách chính của Ám Dạ Lâu Hy Tử Kỳ không thèm gõ cửa, trực tiếp bước vào hét lớn: “Thiên Vân Nhận, ngươi nói rằng ngươi biết tin tức của Huyết Thê, nàng ở đâu?”
“Câm miệng!”
Hy Tử Kỳ nhìn theo tiếng quát liền thấy Thiên Vân Nhận đang ngồi ở trên một chiếc ghế, mặt nạ màu vàng kim che đi nửa phần gương mặt trên
“Thiên Vân Nhận, không ngải ngươi lại sắp bị Huyết Ước thúc giục đấy chứ?” Hy Tử Kỳ ngay lập tức nhận ra vẻ xanh xao khác lạ của Thiên Vân Nhận
“Im đi!” Thiên Vân Nhận cười gằn “Dù sao đã khế ước cùng Huyết Thê, chịu đau khổ cũng không phải chỉ có mình ta”
Hy Tử Kỳ “Wê…” một tiếng, sau đó chép miệng “Ngươi nha, lúc nào cũng xấu xa như vậy, ăn đau khổ cũng chỉ nghĩ muốn người ta cùng ăn Đúng là cái đồ bệnh hoạn!”
Thiên Vân Nhận lấy xuống chiếc mặt nạ hoàng kim, để lộ một vết sẹo màu đen từ trên trán chạy thẳng xuống mắt trái, cắt ngang thẳng xuống gò má
“Chỉ cần sớm tìm được cô ta, liền có thể nhanh chóng xóa bỏ nó rồi!” Hắn lẩm bẩm
===
Like, comment cho cá với nha 33
Danh sách chương