1.
Khi Kiều Vi mang món ăn cuối cùng lên bàn, Chu Minh Viễn vừa lúc đẩy cửa bước vào.
Anh mặc âu phục chỉnh tề, tay xách chiếc bánh kem hạt dẻ mà Kiều Vi thích nhất.
"Vợ vất vả rồi."
Anh hôn nhẹ lên má cô, ngón tay lướt nhẹ qua vai cô một cách tự nhiên: "Hôm nay tổ chức mừng sinh nhật, anh về sớm để phụ em."
Kiều Vi mỉm cười, đón lấy chiếc bánh.
Kết hôn bảy năm, Chu Minh Viễn luôn là người chồng mẫu mực trong mắt bạn bè.
Anh về nhà đúng giờ, không quên bất kỳ ngày kỷ niệm nào, thẻ lương cũng đưa vợ giữ. Ngay cả bạn thân của cô cũng nói cô gặp được báu vật.
"Hội Lâm Yên đã đến chưa?" Chu Minh Viễn vừa tháo cà vạt vừa hỏi.
"Đang trên đường." Kiều Vi sắp xếp bát đũa, "Anh nói muốn mời đồng nghiệp, nên em gọi thêm vài người bạn nữa."
Động tác của Chu Minh Viễn khựng lại một chút, rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên: "Càng đông càng vui mà."
Chuông cửa vang lên.
Kiều Vi ra mở cửa, là Lâm Yên.
Cô ta mặc váy liền bó sát, trang điểm kỹ càng, tay xách theo một chai rượu vang đỏ.
"Chào chị dâu." Lâm Yên cười ngọt ngào, "Anh Chu có ở nhà không ạ?"
Kiều Vi nghiêng người để cô ta vào nhà.
Lâm Yên là nhà thiết kế mới vào công ty của Chu Minh Viễn, bắt đầu xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của họ từ nửa năm trước.
Tiệc cuối tuần, hoạt động công ty, thậm chí cả sinh nhật Kiều Vi, cô ta đều có mặt.
Bạn bè lần lượt đến đông đủ. Trên bàn ăn, Chu Minh Viễn vẫn gắp đồ ăn cho Kiều Vi, rót nước, dịu dàng như thường.
Lâm Yên ngồi đối diện, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với Chu Minh Viễn.
Sau vài vòng rượu, Kiều Vi vào bếp cắt trái cây.
Qua khe cửa khép hờ, cô thấy Chu Minh Viễn và Lâm Yên đứng trên ban công.
Gió đêm mang lời nói của họ truyền vào tai cô.
"...Thứ tư tuần sau, chỗ cũ nhé?" Giọng Lâm Yên.
"Ừ, hôm đó cô ấy về nhà mẹ." Chu Minh Viễn lộ giọng quê nhà, "Anh nhớ em chếc đi được."
Ngón tay Kiều Vi bị d.a.o cắt trúng.
Máu trào ra, nhưng cô lại không cảm thấy đau.
Tai ù đi, như có ai gõ chuông trong đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Chị dâu?" Lâm Yên đột nhiên xuất hiện trước cửa bếp, "Cần em giúp gì không?"
Kiều Vi lắc đầu một cách máy móc.
Ánh mắt Lâm Yên dừng lại trên ngón tay chảy m.á.u của cô, khóe môi khẽ cong lên.
Tối hôm đó, Kiều Vi nằm trên giường, cánh tay Chu Minh Viễn ôm ngang eo cô.
Hơi thở anh đều đặn, như một đứa trẻ vô tội. Kiều Vi mở mắt thao láo cho đến khi trời sáng.
Hôm sau là chủ nhật. Chu Minh Viễn nói phải tăng ca, vội vàng ra khỏi nhà.
Kiều Vi đứng trước cửa sổ, nhìn xe anh rời khỏi khu dân cư, sau đó cầm điện thoại lên.
"A lô, là tôi." Cô nói với người ở đầu dây bên kia, "Giúp tôi điều tra một người."
Ba ngày sau, Kiều Vi nhận được một phong bì tài liệu.
Bên trong là thông tin của Lâm Yên: hai mươi sáu tuổi, chưa kết hôn, cùng quê với Chu Minh Viễn.
Quan trọng hơn cả là hợp đồng thuê nhà của cô ta nhưng người ký tên là Chu Minh Viễn.
Kiều Vi khóa tập tài liệu vào ngăn kéo.
Cô bắt đầu chú ý từng hành động của Chu Minh Viễn.
Khi anh tắm, cô kiểm tra điện thoại của anh.
Mật khẩu không đổi, nhưng lịch sử trò chuyện trên WeChat thì trống trơn.
Kiều Vi tải phần mềm khôi phục tin nhắn, những tin nhắn đã bị xóa lần lượt hiện ra.
"Tối nay không được, cô ấy ở nhà."
"Nhớ mùi hương trên người em."
“Chờ thêm chút nữa, anh sẽ ly hôn với cô ấy.”
Kiều Vi chụp màn hình, tải lên lưu trữ đám mây.
Tay cô rất vững, nhịp tim vẫn bình thường như thể chưa từng d.a.o động.
2.
Khi Chu Minh Viễn về nhà, Kiều Vi đang nấu ăn.
Anh vòng tay ôm lấy cô từ phía sau: “Vợ à, thơm quá.”
Kiều Vi xoay người, nở nụ cười hoàn hảo: “Rửa tay rồi ăn cơm nhé.”
Sau bữa ăn, Chu Minh Viễn nói phải vào thư phòng làm thêm.
Kiều Vi mang cho anh một ly trà, sau đó quay về phòng ngủ.
Khi Kiều Vi mang món ăn cuối cùng lên bàn, Chu Minh Viễn vừa lúc đẩy cửa bước vào.
Anh mặc âu phục chỉnh tề, tay xách chiếc bánh kem hạt dẻ mà Kiều Vi thích nhất.
"Vợ vất vả rồi."
Anh hôn nhẹ lên má cô, ngón tay lướt nhẹ qua vai cô một cách tự nhiên: "Hôm nay tổ chức mừng sinh nhật, anh về sớm để phụ em."
Kiều Vi mỉm cười, đón lấy chiếc bánh.
Kết hôn bảy năm, Chu Minh Viễn luôn là người chồng mẫu mực trong mắt bạn bè.
Anh về nhà đúng giờ, không quên bất kỳ ngày kỷ niệm nào, thẻ lương cũng đưa vợ giữ. Ngay cả bạn thân của cô cũng nói cô gặp được báu vật.
"Hội Lâm Yên đã đến chưa?" Chu Minh Viễn vừa tháo cà vạt vừa hỏi.
"Đang trên đường." Kiều Vi sắp xếp bát đũa, "Anh nói muốn mời đồng nghiệp, nên em gọi thêm vài người bạn nữa."
Động tác của Chu Minh Viễn khựng lại một chút, rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên: "Càng đông càng vui mà."
Chuông cửa vang lên.
Kiều Vi ra mở cửa, là Lâm Yên.
Cô ta mặc váy liền bó sát, trang điểm kỹ càng, tay xách theo một chai rượu vang đỏ.
"Chào chị dâu." Lâm Yên cười ngọt ngào, "Anh Chu có ở nhà không ạ?"
Kiều Vi nghiêng người để cô ta vào nhà.
Lâm Yên là nhà thiết kế mới vào công ty của Chu Minh Viễn, bắt đầu xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của họ từ nửa năm trước.
Tiệc cuối tuần, hoạt động công ty, thậm chí cả sinh nhật Kiều Vi, cô ta đều có mặt.
Bạn bè lần lượt đến đông đủ. Trên bàn ăn, Chu Minh Viễn vẫn gắp đồ ăn cho Kiều Vi, rót nước, dịu dàng như thường.
Lâm Yên ngồi đối diện, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với Chu Minh Viễn.
Sau vài vòng rượu, Kiều Vi vào bếp cắt trái cây.
Qua khe cửa khép hờ, cô thấy Chu Minh Viễn và Lâm Yên đứng trên ban công.
Gió đêm mang lời nói của họ truyền vào tai cô.
"...Thứ tư tuần sau, chỗ cũ nhé?" Giọng Lâm Yên.
"Ừ, hôm đó cô ấy về nhà mẹ." Chu Minh Viễn lộ giọng quê nhà, "Anh nhớ em chếc đi được."
Ngón tay Kiều Vi bị d.a.o cắt trúng.
Máu trào ra, nhưng cô lại không cảm thấy đau.
Tai ù đi, như có ai gõ chuông trong đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Chị dâu?" Lâm Yên đột nhiên xuất hiện trước cửa bếp, "Cần em giúp gì không?"
Kiều Vi lắc đầu một cách máy móc.
Ánh mắt Lâm Yên dừng lại trên ngón tay chảy m.á.u của cô, khóe môi khẽ cong lên.
Tối hôm đó, Kiều Vi nằm trên giường, cánh tay Chu Minh Viễn ôm ngang eo cô.
Hơi thở anh đều đặn, như một đứa trẻ vô tội. Kiều Vi mở mắt thao láo cho đến khi trời sáng.
Hôm sau là chủ nhật. Chu Minh Viễn nói phải tăng ca, vội vàng ra khỏi nhà.
Kiều Vi đứng trước cửa sổ, nhìn xe anh rời khỏi khu dân cư, sau đó cầm điện thoại lên.
"A lô, là tôi." Cô nói với người ở đầu dây bên kia, "Giúp tôi điều tra một người."
Ba ngày sau, Kiều Vi nhận được một phong bì tài liệu.
Bên trong là thông tin của Lâm Yên: hai mươi sáu tuổi, chưa kết hôn, cùng quê với Chu Minh Viễn.
Quan trọng hơn cả là hợp đồng thuê nhà của cô ta nhưng người ký tên là Chu Minh Viễn.
Kiều Vi khóa tập tài liệu vào ngăn kéo.
Cô bắt đầu chú ý từng hành động của Chu Minh Viễn.
Khi anh tắm, cô kiểm tra điện thoại của anh.
Mật khẩu không đổi, nhưng lịch sử trò chuyện trên WeChat thì trống trơn.
Kiều Vi tải phần mềm khôi phục tin nhắn, những tin nhắn đã bị xóa lần lượt hiện ra.
"Tối nay không được, cô ấy ở nhà."
"Nhớ mùi hương trên người em."
“Chờ thêm chút nữa, anh sẽ ly hôn với cô ấy.”
Kiều Vi chụp màn hình, tải lên lưu trữ đám mây.
Tay cô rất vững, nhịp tim vẫn bình thường như thể chưa từng d.a.o động.
2.
Khi Chu Minh Viễn về nhà, Kiều Vi đang nấu ăn.
Anh vòng tay ôm lấy cô từ phía sau: “Vợ à, thơm quá.”
Kiều Vi xoay người, nở nụ cười hoàn hảo: “Rửa tay rồi ăn cơm nhé.”
Sau bữa ăn, Chu Minh Viễn nói phải vào thư phòng làm thêm.
Kiều Vi mang cho anh một ly trà, sau đó quay về phòng ngủ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương