Đại náo Lưu Vân Tông? Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rõ đây chỉ là một cái cớ mà đối phương nghĩ ra, mục đích là muốn ngăn cản mình tìm Diệp Hạo gây phiền toái.

"Đồ tông chủ, ý của ngươi chính là muốn nhúng tay việc này?" 

"Long Ngạo, lúc trước hoàng thất Tinh Vân và Long gia ngũ giai cùng nhau ra mặt, ta xem như nể mặt bọn họ, nhưng hiện tại Long gia ngũ giai đã rời khỏi, cho dù ngươi là Hộ quốc sư của hoàng thất Tinh Vân thì đại náo Lưu Vân Tông như thế cũng là tội chết."

Long gia ngũ giai đã rời khỏi?

Đối với việc này, Long Ngạo cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, nhưng Long Ngạo vẫn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Lưu Vân Tông thực sự cho rằng mình là địch thủ của hoàng thất Tinh Vân? 

"Long Ngạo, lúc đó ta và ngươi đã đưa ra một năm ước định, tuy thời gian chưa tới nhưng ngươi hôm nay công khai khi nhục ta, ta có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục."

"Vậy ngươi muốn như thế nào?"

"Một năm ước hẹn coi như bỏ, hôm nay ta và ngươi chiến một trận sinh tử, chết sống có số, phú quý tại trời." 

Lần này đến Lưu Vân Tông, Long Ngạo đã hạ quyết tâm, mặc kệ việc này có phải do Diệp Hạo gây nên hay không, lần này đều muốn giải quyết triệt để, vì thế Long Ngạo gật gật đầu, nói ra:

"Tốt."

Đồ Lôi khoát khoát tay, nói ra: 

"Phân phó(*) xuống, không cho phép bất cứ kẻ nào xuống núi."

"Rõ, tông chủ."

"Long Ngạo, ân oán của ngươi và Diệp trưởng lão Lưu Vân Tông ta cũng không nhúng tay, nhưng ngươi lần này đại náo Lưu Vân Tông, ta sẽ không như vậy mà buông bỏ, cho dù việc này đến chỗ hoàng thất Tinh Vân, Lưu Vân Tông ta cũng không sợ." 

Không có bất kỳ giải thích nào nữa, bởi vì trong nội tâm Long Ngạo biết rõ, muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, Lưu Vân Tông đã muốn đối phó mình, mặc kệ mình như thế nào đều không làm nên chuyện gì.

Bất kể thế nào, lần này mình thật sự là chủ động đến Lưu Vân Tông, cho dù hoàng thất Tinh Vân nhúng tay vào việc này cũng chưa chắc có thể chiếm lý.

Diệp Hạo và Long Ngạo nhìn chằm chằm vào nhau, trên thân thể hai người đều tản ra chiến ý cường đại, va chạm lẫn nhau. 

Thế!

Long Ngạo và Diệp Hạo đồng thời phóng xuất ra thế của mình, mặc dù khác nhau, nhưng một vị võ giả Nhất Tuyến Thiên có thể phóng xuất ra thế vẫn khiến cho năm người Đồ Lôi khiếp sợ vô cùng, cũng chính vì như thế, trong ánh mắt Đồ Lôi càng thêm băng lạnh, trên người tràn ngập một luồng sát khí.

Lúc này thân thể Diệp Hạo và Long Ngạo đồng thời động, người chưa tới đao mang đã tới trước, Long Ngạo biết rõ dùng thực lực của mình, muốn chiến thắng đối phương cũng không phải một chuyện dễ dàng, cho nên trận chiến này phải tốc chiến tốc thắng. 

Thế áp chế.

Diệp Hạo có tự tin vô cùng, kỳ thật trong nội tâm Diệp Hạo vẫn có chút vui mừng không thôi, dù sao đối phương cũng có thiên phú và tiềm lực, có quỷ mới biết rõ một năm về sau hắn sẽ đạt đến mức độ như thế nào.

Hôm nay đối phương chủ động tìm tới tận cửa rồi, chính là dịp tốt có thể giải quyết thù hận. 

Trong nháy mắt hai người đã cùng đại chiến, ngươi tới ta đi, lập tức đại chiến hơn mười hiệp bất phân thắng bại.

Trấn hồn ấn phối hợp với hai thức trong Huyết Ẩm Bát Thức, Hoàng Tuyền cửu liên kích và Phệ Tâm chưởng, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay Long Ngạo hung hăng đánh xuống, kinh thiên đao mang lập tức vạch phá phía chân trời, hướng phía Diệp Hạo chém tới.

Lúc mới bắt đầu Diệp Hạo thật có lấy mười phần tin tưởng có thể trong thời gian ngắn nhất giết chết đối phương, nhưng chiến đấu không ngừng kịch liệt, trong nội tâm Diệp Hạo càng ngày càng khiếp sợ vô cùng, bởi vì hắn tuyệt đối không ngờ, thực lực của đối phương đã cường đại đến mức này. 

Trấn hồn ấn.

Giống như chuông tang báo tử kêu vang, trong nội tâm Diệp Hạo cũng chấn động, kêu lên dữ dội, bởi vì Diệp Hạo căn bản không nghĩ đến đối phương sử xuất vũ kỹ đáng sợ như thế.

Diệp Hạo căn bản không có chút chủ quan, lập tức vận chuyển linh lực toàn thân, tụ đến chỗ linh hồn ngăn cản này luồng sức mạnh kinh khủng này ăn mòn chi lực. 

Nhìn thấy chiến đấu nghịch chuyển, năm người Đồ Lôi cũng không khỏi chấn động.

"Tông chủ, kẻ này vạn lần không được giữ lại."

Gật gật đầu, Đồ Lôi đương nhiên biết rõ ý tứ trong lời nói của vị trưởng lão sau lưng, bây giờ Long Ngạo chỉ là Nhất Tuyến Thiên, lại có thể làm cho võ giả Diễn Hóa chật vật như thế rồi, thử hỏi nếu người này đột phá tu vi cảnh giới Diễn Hóa, há không phải có thể miểu sát(*) trưởng lão Diệp Hạo sao? 

Ngẫm lại đều cảm thấy thật đáng sợ, huống chi việc này đã ầm ĩ đến mức này, một khi đối phương phát triển, đối với Lưu Vân Tông mà nói cũng là một uy hiếp rất lớn.

"Tông chủ, nếu chúng ta giết kẻ này, hoàng thất Tinh Vân có thể sẽ không vui hay không?"

Khoát khoát tay, Đồ Lôi nói ra: 

"Long gia ngũ giai đã nói với ta, nếu kẻ này dám đến đây tìm phiền toái thì trực tiếp giết không tha, về phần hoàng thất Tinh Vân, Long gia ngũ giai sẽ lo liệu."

"Tông chủ, việc này có chút kỳ quặc hay không?"

Dẫu biết rằng trước đó hoàng thất Tinh Vân và Long gia ngũ giai cùng nhau ra mặt muốn bảo vệ cho Long Ngạo, nhưng hiện tại thì sao? Long gia ngũ giai lại nửa đường rời khỏi, làm cho ai cũng có chút nghi hoặc, không biết Long gia ngũ giai và hoàng thất Tinh Vân trong hồ lô bán cái loại thuốc gì. 

"Giết!"

Trước đây Đồ Lôi có lẽ vì kiêng nể hoàng thất Tinh Vân nên không đối phó Long Ngạo, nhưng từ khi thấy thiên phú và thực lực của Long Ngạo, Đồ Lôi đã quyết định, cho dù động chạm đến hoàng thất Tinh Vân và Hộ quốc đường cũng phải giết Long Ngạo, vì Lưu Vân Tông giải quyết triệt để phiền toái.  

Trấn hồn ấn ngăn chặn được Diệp Hạo, trong nội tâm Long Ngạo lập tức vui vẻ, hắn không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, Huyết ẩm Cuồng Đao trong tay lập tức hung hăng bổ ra, giờ khắc này thực lực của hắn đã hoàn toàn có thể chém giết Diễn Hóa như Diệp Hạo, chỉ cần không gặp phải võ giả Diễn Hoá đỉnh phong. 

Kinh thiên đao mang theo Huyết ẩm Cuồng Đao đồng thời đánh xuống, tứ đại trưởng lão một mực không động, giờ toàn bộ lại động.

Tứ đại trưởng lão đều là cao thủ Diễn Hóa, năm đại võ giả Diễn Hóa liên thủ, sắc mặt Long Ngạo cũng lập tức khó xem tới cực điểm, mặc dù có mười phần tin tưởng có thể đánh bại Diệp Hạo, nhưng không có nghĩa là có thể đồng thời đánh bại năm đại cao thủ Diễn Hóa.

Long Ngạo cũng tuyệt đối không ngờ Lưu Vân Tông sẽ ra tay với hắn, trong nội tâm có vạn lần phẫn nộ, hắn cầm Huyết ẩm Cuồng đao hung hăng bổ ra như lúc nãy. 

Lấy năm địch một.

Không thể không nói, thực lực của Long Ngạo xác thực rất cường đại, hai tay không ngừng kết ấn, trấn hồn ấn cuồn cuộn mà ra, hơn nữa không ngừng sử xuất huyết ẩm thức thứ nhất Hoàng Tuyền cửu liên kích và thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm.

"Long Ngạo, hôm nay ngươi hẳn phải chết!" 

Nhìn thấy Long Ngạo rõ ràng có thể lấy một địch năm, thời gian ngắn có thể chống đỡ đỡ được, trong nội tâm Đồ Lôi âm thầm quyết định, mặc kệ chuyện gì xảy ra, mặc kệ hoàng thất Tinh Vân có thể giận chó đánh mèo với Lưu Vân Tông hay không, hôm nay hắn chắc chắn phải giết đối phương.

Nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân về cỏ sẽ lại mọc.

"Dừng tay." 

Nghe được tiếng Đồ Lôi gầm lên giận dữ, tất cả mọi người dừng tay, sắc mặt năm người tất cả đều khiếp sợ, ngây ngốc nhìn tên thiếu niên, cho tới giờ khắc này năm người đều không nghĩ ra vì sao thực lực đối phương lại mạnh và hung hãn như thế, lấy một địch năm, nếu không phải tự mình trải nghiệm, đánh chết bọn hắn đều không tin.

"Đồ Lôi, ta cùng Diệp Hạo chiến một trận, Lưu Vân Tông ngươi nhúng tay vào việc này là có ý gì?"

Sắc mặt Long Ngạo cũng có chút âm trầm, Lưu Vân Tông hiện tại ngang nhiên tương trợ Diệp Hạo, trên cơ bản đã cho thấy ý tứ của họ, xem ra Lưu Vân Tông muốn đối phó mình. 

***

(*) Phân phó: phân chia  công việc, ra lệnh.

(*) Miểu sát: Giết chết ngay lập tức. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện