Chương 76: Cá cược diễn ra
Triệu Hoài dựa vào phản xạ nhạy bén của bản thân, bật nhảy, lộn ngược một vòng lớn. Xuất hiện bên cạnh Văn Thành, hành động này của Triệu Hoài. Càng làm dấy lên sự thích thú của Vũ Phi, hắn ta càng thêm phần khoái chí.
Lại nhìn tới khuôn mặt của Triệu Hoài, ánh mắt lời nói đầy sự xem thường đó. Vũ Phi trận này, nhất định phải đánh. Đã rất lâu rồi, hắn ta mới tìm được một đối thủ xứng tầm. Tay chân của hắn, đã bắt đầu ngứa ngáy hết cả lên.
- Trận này, ngươi muốn hay không. Cũng đều phải đánh!- Vũ Phi hét lớn, lộ ra biểu tình hưng phấn.
- Ta không có hứng thú với nhà ngươi, tạm biệt!- Đang lúc Triệu Hoài định rời đi, Văn Thành ra tay ngăn cản. Liền ân cần kéo hắn sang một bên, nét mặt có phần hoà nhã.
- Ta nhớ không lầm, quan hệ giữa ta và ngươi, không tốt đến mức độ này thì phải!- Triệu Hoài khuôn mặt có phần ghét bỏ.
- Chuyện cũ mình bỏ qua, trước mắt vẫn là phải cùng nhau đối địch. Ngươi đây là vì học viện, một lần ra tay thì có sao?- Văn Thành nhẹ giọng mà nói.
- Chuyện cũ bỏ qua? Lời này mà ngươi còn dám nói, không phải ngươi mới vừa tính kế để hắn đánh ta hay sao? Khôn như ngươi, ở quê ta toàn xích lại không đó!- Triệu Hoài nhân cơ hội này, nói lời mỉa mai.
( Tên khốn này, mới chỉ nhẹ lời một chút, lại bắt đầu xỉa xói ta rồi. Nếu không phải là muốn ngươi cùng với tên đó lưỡng bại câu thương, ta cần gì phải chịu nhục!) Văn Thành mắng thầm, nhưng vẫn là ra dáng dẻ hòa đồng thân thiện.
- Lời này ngươi nói có phần không phải, sao lại nói là tính kế? Đây rõ ràng là vì học viện ra sức, vì học viện mà cống hiến. Đó chẳng phải là đều mà học viên như chúng ta nên làm hay sao?- Văn Thành nói lời hoa mĩ, định lừa Triệu Hoài vào tròng. Nhưng chiêu này đối hắn, hoàn toàn là vô dụng.
- Ngươi muốn lừa người, thì tìm con nít mà lừa. Ngươi muốn lừa ta, trình vẫn còn chưa đủ đâu, non và xanh lắm em!- Triệu Hoài được nước thì càng lấn tới.
( Nhịn, cục tức này nhất vẫn định phải nuốt xuống. Chuyện lớn trước mặt, việc nhỏ này sao đáng nhắc tới!) Văn Thành tức đến mức nghiến răng nghiến lợi. Nhưng vẫn phải làm ra vẻ mặt bình thản. Trước mắt dụ dỗ không thành công, đành phải ra tuyệt chiêu vậy.
- Ngươi rốt cuộc là muốn thể nào? Nói trắng ra đi. Tránh mất thì giờ của hai người chúng ta!
- Như vậy không phải tốt hơn sao? Ngươi đưa cho ta đá Cảm Tri, ta liền qua đó liều mạng với hắn!- Triệu Hoài lời nói, mang một phần kiên định.
Đá Cảm Tri, là nguyên liệu giúp cho chiến giả cấp 2 đỉnh cao tăng khả năng cảm ngộ cái gọi là khí. Từ đó đột phá, bước sang chiến giả cấp 3. Nhưng tỉ lệ nó mang tới, là phải xem ở người dùng cảm ngộ như thế nào? Thiên phú đủ tốt, thì chỉ cần một viên nhỏ. Thiên phú không đủ, cho dù dùng hết cả một núi, cũng không thể tấn thăng.
Liên Hoa thành tích đứng đầu trong cuộc thi săn vừa rồi, phần thưởng chính là một viên đá Cảm Tri cao cấp, liền từ đó đột phá, đạt đến chiến giả cấp 3. Triệu Hoài bây giờ, thứ cần nhất vẫn là nó, chuẩn bị cho việc tấn cấp sau này của bản thân.
- Ngươi đây là muốn ăn cướp, một viên đá Cảm Tri sơ cấp giá đã 100.000 nghìn. Thứ đồ đó, không hề rẻ đâu!- Văn Thành khuôn mặt trở nên sững sờ.
- Nhà ngươi giàu mà ngươi nói gì thế. Đối với ngươi, đó không phải là tiền tiêu vặt một tháng thôi sao? Suy nghĩ kĩ đi, đánh hay không đánh. Đều do ngươi đấy!- Triệu Hoài bắt đầu lời ngon tiếng ngọt, dù sao cũng phải bỏ ra chút nước bọt mới có đồ tốt mà sài.
Văn Thành rơi vào suy nghĩ:" Số tiền này đối với ta cũng không quá lớn. Nhưng vì một trận đánh mà bỏ ra, vẫn là có chút đau lòng. Thôi vậy, đành bấm bụng mà đồng ý. Để hai người bọn họ trai cò đánh nhau, ta làm ngư ông đắc lợi!"
- Được ta đồng ý với ngươi, nhưng với điều kiện là ngươi phải thắng. Còn thua, thì miễn bàn!
- Chuyện đó thì quá dễ, ngươi chỉ cần chuẩn bị phần thưởng trước cho ta là được. Chuyện còn lại cứ giao cho ta!- Triệu Hoài mỉm cười, ý đồ đã thành. Giờ chỉ cần qua đó, gạ kèo đánh nhau với Vũ Phi là xong, việc này còn không phải đơn giản.
Vũ Phi bên này, nhìn về hai người bọn họ nói chuyện. Lòng đã nóng như lửa đốt, hắn bây giờ rất là muốn cùng Triệu Hoài so tài một phen. Kiên nhẫn chờ đợi, vốn không phải là tác phong của hắn.
- Các ngươi nói gì mà lâu thế, rốt cuộc chừng nào mới được đánh?- Vũ Phi lên tiếng.
- Đánh không phải là không được, ngươi nói xem phần thưởng này của ngươi. Có phải là quá cùi bắp rồi không? Thời này ai lại còn sử dụng thuốc cường hóa nữa. Giờ người ta chuyển sang chơi đá hết rồi. Đổi lại phần thưởng, dùng một viên đá Cảm Tri cao cấp làm vật cược, mai ra ta còn suy nghĩ lại!- Triệu Hoài lên tiếng đáp trả.
- Đá Cảm Tri cao cấp, viên đó tận 500.000 đồng, ngươi đây là muốn ăn cướp à?- Vũ Phi bất ngờ hét lớn.
- Nhìn không ra đấy, ngươi vậy mà lại là quỷ nghèo, chút tiền này vậy mà lại không có. Chậc, vậy thì thôi đi, ta về đi ngủ cho khỏe, tránh mất thời gian với tên nghèo nhà ngươi!- Triệu Hoài biết rằng, đối với Vũ Phi chỉ cần kích đểu vài câu, hắn liền tự động mắc câu.
Triệu Hoài ung dung tự tại rời đi, để lại Vũ Phi đứng đó suy nghĩ. Văn Thành thấy tình hình không ổn, liền tiếp tục khuyên can Triệu Hoài.
- Nghe đây là muốn làm gì, không phải đã bàn là sẽ chiến hay sao?- Văn Thành lời nói, lộ rõ vẻ nghi hoặc.
- Yên tâm đi, đánh thì sẽ đánh. Ta đây không phải là muốn kiếm thêm một chút hay sao? Ngươi không hiểu được nổi khổ tâm của người nghèo đâu. Đâu phải ai, cũng có tài nguyên tu luyện từ gia tộc như các ngươi. Có rất nhiều người, đều phải dựa vào bản thân mà tự mình vươn lên!- Triệu Hoài khuôn mặt có phần trầm ngâm.
Lời của Triệu Hoài, mang một phần đúng. Văn Thành từ nhỏ, đã được gia tộc bồi dưỡng để trở thành một trong những người thừa kế. Mà gia tộc nhà họ Trần là một trong những danh gia vọng tộc ở Nam Bộ. Tài nguyên tu luyện và quyền lực trong tay đều rất lớn. Đối với Văn Thành mà nói, tài nguyên hay tiền bạc chưa bao giờ là vấn đề. Vấn đề lớn nhất của hắn, là làm thế nào để trở nên mạnh hơn? Những người như Văn Thành là thuộc về tầng lớp trên. Còn những người thuộc về tầng lớp thấp, bọn họ đều phải lều mạng mà tranh giành tài nguyên tu luyện. Mạng thậm chí, chỉ đáng mua vui cho người khác như Cố Ngoan chẳng hạn.
Nghe được lời Triệu Hoài nói, Văn Thành mặc dù có đôi phần không hiểu. Nhưng vẫn rơi vào suy tư trong giây lát, bởi vì đối hắn đây không phải là vấn đề đáng quan tâm. Đều hắn cần, là lợi ích của bản thân.
Mắt thấy, Triệu Hoài sắp rời đi, Vũ Phi lúc này đã không còn bình tĩnh. Dù sao đối với thực lực của mình, hắn không tin bản thân sẽ thua. Nếu gặp đối thủ mạnh mẽ khiến hắn ta thua tâm phục khẩu phục, việc bỏ ra một viên đá Cảm Tri cao cấp, cũng thực sự xứng đáng.
- Được, ta đồng ý với ngươi. Chỉ cần ngươi thắng, ta chấp nhận đưa cho ngươi một viên đá Cảm Tri cao cấp làm phần thưởng!- Vũ Phi hét lớn, kêu gọi Triệu Hoài.
Nghe được lời này, Triệu Hoài trong lòng vui mừng, nhưng vẫn làm dáng vẻ bình thản:" Đây là do ngươi cầu xin, ta mới đánh với ngươi đấy!"
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v
Triệu Hoài dựa vào phản xạ nhạy bén của bản thân, bật nhảy, lộn ngược một vòng lớn. Xuất hiện bên cạnh Văn Thành, hành động này của Triệu Hoài. Càng làm dấy lên sự thích thú của Vũ Phi, hắn ta càng thêm phần khoái chí.
Lại nhìn tới khuôn mặt của Triệu Hoài, ánh mắt lời nói đầy sự xem thường đó. Vũ Phi trận này, nhất định phải đánh. Đã rất lâu rồi, hắn ta mới tìm được một đối thủ xứng tầm. Tay chân của hắn, đã bắt đầu ngứa ngáy hết cả lên.
- Trận này, ngươi muốn hay không. Cũng đều phải đánh!- Vũ Phi hét lớn, lộ ra biểu tình hưng phấn.
- Ta không có hứng thú với nhà ngươi, tạm biệt!- Đang lúc Triệu Hoài định rời đi, Văn Thành ra tay ngăn cản. Liền ân cần kéo hắn sang một bên, nét mặt có phần hoà nhã.
- Ta nhớ không lầm, quan hệ giữa ta và ngươi, không tốt đến mức độ này thì phải!- Triệu Hoài khuôn mặt có phần ghét bỏ.
- Chuyện cũ mình bỏ qua, trước mắt vẫn là phải cùng nhau đối địch. Ngươi đây là vì học viện, một lần ra tay thì có sao?- Văn Thành nhẹ giọng mà nói.
- Chuyện cũ bỏ qua? Lời này mà ngươi còn dám nói, không phải ngươi mới vừa tính kế để hắn đánh ta hay sao? Khôn như ngươi, ở quê ta toàn xích lại không đó!- Triệu Hoài nhân cơ hội này, nói lời mỉa mai.
( Tên khốn này, mới chỉ nhẹ lời một chút, lại bắt đầu xỉa xói ta rồi. Nếu không phải là muốn ngươi cùng với tên đó lưỡng bại câu thương, ta cần gì phải chịu nhục!) Văn Thành mắng thầm, nhưng vẫn là ra dáng dẻ hòa đồng thân thiện.
- Lời này ngươi nói có phần không phải, sao lại nói là tính kế? Đây rõ ràng là vì học viện ra sức, vì học viện mà cống hiến. Đó chẳng phải là đều mà học viên như chúng ta nên làm hay sao?- Văn Thành nói lời hoa mĩ, định lừa Triệu Hoài vào tròng. Nhưng chiêu này đối hắn, hoàn toàn là vô dụng.
- Ngươi muốn lừa người, thì tìm con nít mà lừa. Ngươi muốn lừa ta, trình vẫn còn chưa đủ đâu, non và xanh lắm em!- Triệu Hoài được nước thì càng lấn tới.
( Nhịn, cục tức này nhất vẫn định phải nuốt xuống. Chuyện lớn trước mặt, việc nhỏ này sao đáng nhắc tới!) Văn Thành tức đến mức nghiến răng nghiến lợi. Nhưng vẫn phải làm ra vẻ mặt bình thản. Trước mắt dụ dỗ không thành công, đành phải ra tuyệt chiêu vậy.
- Ngươi rốt cuộc là muốn thể nào? Nói trắng ra đi. Tránh mất thì giờ của hai người chúng ta!
- Như vậy không phải tốt hơn sao? Ngươi đưa cho ta đá Cảm Tri, ta liền qua đó liều mạng với hắn!- Triệu Hoài lời nói, mang một phần kiên định.
Đá Cảm Tri, là nguyên liệu giúp cho chiến giả cấp 2 đỉnh cao tăng khả năng cảm ngộ cái gọi là khí. Từ đó đột phá, bước sang chiến giả cấp 3. Nhưng tỉ lệ nó mang tới, là phải xem ở người dùng cảm ngộ như thế nào? Thiên phú đủ tốt, thì chỉ cần một viên nhỏ. Thiên phú không đủ, cho dù dùng hết cả một núi, cũng không thể tấn thăng.
Liên Hoa thành tích đứng đầu trong cuộc thi săn vừa rồi, phần thưởng chính là một viên đá Cảm Tri cao cấp, liền từ đó đột phá, đạt đến chiến giả cấp 3. Triệu Hoài bây giờ, thứ cần nhất vẫn là nó, chuẩn bị cho việc tấn cấp sau này của bản thân.
- Ngươi đây là muốn ăn cướp, một viên đá Cảm Tri sơ cấp giá đã 100.000 nghìn. Thứ đồ đó, không hề rẻ đâu!- Văn Thành khuôn mặt trở nên sững sờ.
- Nhà ngươi giàu mà ngươi nói gì thế. Đối với ngươi, đó không phải là tiền tiêu vặt một tháng thôi sao? Suy nghĩ kĩ đi, đánh hay không đánh. Đều do ngươi đấy!- Triệu Hoài bắt đầu lời ngon tiếng ngọt, dù sao cũng phải bỏ ra chút nước bọt mới có đồ tốt mà sài.
Văn Thành rơi vào suy nghĩ:" Số tiền này đối với ta cũng không quá lớn. Nhưng vì một trận đánh mà bỏ ra, vẫn là có chút đau lòng. Thôi vậy, đành bấm bụng mà đồng ý. Để hai người bọn họ trai cò đánh nhau, ta làm ngư ông đắc lợi!"
- Được ta đồng ý với ngươi, nhưng với điều kiện là ngươi phải thắng. Còn thua, thì miễn bàn!
- Chuyện đó thì quá dễ, ngươi chỉ cần chuẩn bị phần thưởng trước cho ta là được. Chuyện còn lại cứ giao cho ta!- Triệu Hoài mỉm cười, ý đồ đã thành. Giờ chỉ cần qua đó, gạ kèo đánh nhau với Vũ Phi là xong, việc này còn không phải đơn giản.
Vũ Phi bên này, nhìn về hai người bọn họ nói chuyện. Lòng đã nóng như lửa đốt, hắn bây giờ rất là muốn cùng Triệu Hoài so tài một phen. Kiên nhẫn chờ đợi, vốn không phải là tác phong của hắn.
- Các ngươi nói gì mà lâu thế, rốt cuộc chừng nào mới được đánh?- Vũ Phi lên tiếng.
- Đánh không phải là không được, ngươi nói xem phần thưởng này của ngươi. Có phải là quá cùi bắp rồi không? Thời này ai lại còn sử dụng thuốc cường hóa nữa. Giờ người ta chuyển sang chơi đá hết rồi. Đổi lại phần thưởng, dùng một viên đá Cảm Tri cao cấp làm vật cược, mai ra ta còn suy nghĩ lại!- Triệu Hoài lên tiếng đáp trả.
- Đá Cảm Tri cao cấp, viên đó tận 500.000 đồng, ngươi đây là muốn ăn cướp à?- Vũ Phi bất ngờ hét lớn.
- Nhìn không ra đấy, ngươi vậy mà lại là quỷ nghèo, chút tiền này vậy mà lại không có. Chậc, vậy thì thôi đi, ta về đi ngủ cho khỏe, tránh mất thời gian với tên nghèo nhà ngươi!- Triệu Hoài biết rằng, đối với Vũ Phi chỉ cần kích đểu vài câu, hắn liền tự động mắc câu.
Triệu Hoài ung dung tự tại rời đi, để lại Vũ Phi đứng đó suy nghĩ. Văn Thành thấy tình hình không ổn, liền tiếp tục khuyên can Triệu Hoài.
- Nghe đây là muốn làm gì, không phải đã bàn là sẽ chiến hay sao?- Văn Thành lời nói, lộ rõ vẻ nghi hoặc.
- Yên tâm đi, đánh thì sẽ đánh. Ta đây không phải là muốn kiếm thêm một chút hay sao? Ngươi không hiểu được nổi khổ tâm của người nghèo đâu. Đâu phải ai, cũng có tài nguyên tu luyện từ gia tộc như các ngươi. Có rất nhiều người, đều phải dựa vào bản thân mà tự mình vươn lên!- Triệu Hoài khuôn mặt có phần trầm ngâm.
Lời của Triệu Hoài, mang một phần đúng. Văn Thành từ nhỏ, đã được gia tộc bồi dưỡng để trở thành một trong những người thừa kế. Mà gia tộc nhà họ Trần là một trong những danh gia vọng tộc ở Nam Bộ. Tài nguyên tu luyện và quyền lực trong tay đều rất lớn. Đối với Văn Thành mà nói, tài nguyên hay tiền bạc chưa bao giờ là vấn đề. Vấn đề lớn nhất của hắn, là làm thế nào để trở nên mạnh hơn? Những người như Văn Thành là thuộc về tầng lớp trên. Còn những người thuộc về tầng lớp thấp, bọn họ đều phải lều mạng mà tranh giành tài nguyên tu luyện. Mạng thậm chí, chỉ đáng mua vui cho người khác như Cố Ngoan chẳng hạn.
Nghe được lời Triệu Hoài nói, Văn Thành mặc dù có đôi phần không hiểu. Nhưng vẫn rơi vào suy tư trong giây lát, bởi vì đối hắn đây không phải là vấn đề đáng quan tâm. Đều hắn cần, là lợi ích của bản thân.
Mắt thấy, Triệu Hoài sắp rời đi, Vũ Phi lúc này đã không còn bình tĩnh. Dù sao đối với thực lực của mình, hắn không tin bản thân sẽ thua. Nếu gặp đối thủ mạnh mẽ khiến hắn ta thua tâm phục khẩu phục, việc bỏ ra một viên đá Cảm Tri cao cấp, cũng thực sự xứng đáng.
- Được, ta đồng ý với ngươi. Chỉ cần ngươi thắng, ta chấp nhận đưa cho ngươi một viên đá Cảm Tri cao cấp làm phần thưởng!- Vũ Phi hét lớn, kêu gọi Triệu Hoài.
Nghe được lời này, Triệu Hoài trong lòng vui mừng, nhưng vẫn làm dáng vẻ bình thản:" Đây là do ngươi cầu xin, ta mới đánh với ngươi đấy!"
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v
Danh sách chương