Bên dưới mặt bàn để chiếc hộp có một khoảng trống không bị bám bụi. Căn phòng chỉ có ánh sáng hắt từ bên ngoài qua cửa sổ, mà cảnh quang bên ngoài cũng âm u lắm nên tôi phải đầu ngón tay cảm nhận. Trong ánh sáng lờ mờ, tôi cảm nhận được rằng có ba chữ cái là B, S và G.
- Ba chữ cái này có nghĩa lí gì? Chẳng lẽ đây là gợi ý? Nhưng đó lại là một điều khó hiểu bởi mật mã làm bằng số, còn gợi ý làm bằng chữ. Chiếc hộp có mã số là một số có ba chữ số. Tôi lẩm bẩm:
- Có thể bảng chữ này lấy theo số thứ tự của chữ cái trong bảng Alphabet, B là 2, G là 7, S là... không đúng rồi. Giả sử đúng thật, thì mã này phải gồm bốn chữ số chứ. S là 19 rồi.
Ngứa tay, tôi đặt giả thiết rằng B mã là 02, G là 07, S là 19. Lần lượt tôi nhập mã 001 và 279 nhưng không đúng.
Mà khoan đã, khi tôi sờ lại thì chợt nhận ra rằng ba kí tự B, G và S không cùng nằm trên một đường thẳng. Trong đó chữ B ở phía trên bên trái, chữ G lại ở giữa mép bên phải, chữ S lại có vẻ nằm ở giữa áp cuối. Thật là khó hiểu.
- Thôi, mình đi tìm xung quanh xem có gì không.
Đảo mắt sang bên trái, tôi nhận ra có một cái đèn pin. Ái chà may quá, còn pin. Tôi cầm lấy rồi đi xung quanh nhà nhưng chẳng thấy điều gì lạ, duy chỉ có một căn phòng lạ mà tôi chưa thấy lúc mới vào nhà. Căn phòng này thiếu tay nắm cửa. Tôi cố phá cửa nhưng không thành.
Không còn cách nào khác, tôi đành quay lại tìm cách giải chiếc hộp. Lúc bấy giờ tôi nhìn thấy hình nwh trên bàn ở chỗ những con số có một cái gì đó. Đúng rồi, một bảng kẻ ô vuông như cờ vua.
- Mình hiểu rồi! Mình cần phải dự vào tọa độ số của từng chữ cái. Ghép lại... B là 1, G là 10, S là 5. Ủa khoan... trong hệ thống mã này làm quái gì có số 10?
Ấy thế nhưng thoáng chốc tôi nghĩ ra câu trả lời: trong mã số này có số bắt đầu là số 0, tức 1 = 0. Lấy số tọa độ trừ đi 1, tức là G = 10 - 1 = 9, S = 5 - 1 = 4. Mã số là 054.
Thế nhưng khi nhập vào, mã lại báo sai. Tôi ngơ ngác:
- Ơ lại sai à?
Tôi lấy đèn pin soi bảng mã, rõ ràng không có sai sót gì. Soi lên chiếc hộp thì tôi mới nhận ra chiếc hộp này có đến ba màu: đỏ nâu, bạc và vàng tính từ trái sang.
- Vậy là sao? Khoan... hình như... Đúng rồi! Mắt tôi không lầm được, phần màu đỏ nâu này làm bằng đồng, kế đó là bac và cuối cùng là vàng. Trong tiếng Anh, ba từ này lần lượt là Bronze, Silver và Gold. Lấy ba kí tự đầu là B, S và G, có nghĩa là phải để chữ B trước rồi mới tới S, cuối cùng là G. Mã số thay đổi thành 045.
Lần này thì mật mã chính xác, chiếc hộp mở ra. Bên trong là một tay nắm cửa. Đoán ngay là tay nắm cửa của căn phòng kia, tôi đem đi gắn. Quả nhiên, đó là tay nắm của căn phòng kia.
Bước vào trong, một căn phòng với sàn gạch trắng đen ô ca rô. Trên mỗi ô đều có một kí tự la tinh. Đang mải mê suy nghĩ thì tôi nghe một giọng nói văng vẳng bên tai:
- Chào mừng ngươi đến với ma trận quốc huy của ta.
- Quốc huy? Nhà ngươi là ai?
Hắn trả lời:
- Ta là thần giữ cửa. Ngươi phải vượt qua thử thách này thì mới lấy được kho báu.
- Kho báu nào cơ?
- Kho báu gì thì ta không biết, nhưng muốn tìm được kho báu thì ngươi phải trải qua ba thử thách để lấy ba chiếc chìa khóa đồng, bạc và vàng. Ta trấn giữ chìa khóa đồng.
Tôi thở dài:
- Được rồi, thế thử thách của ngươi là gì?
- Nhận diện quốc huy. Ngươi là người Trái Đất, đúng chứ?
Tôi giật mình:
- Sao... sao ngươi biết?
- Ta là thần, việc gì cũng biết. Mặc dù ngươi đang giữ thân xác của người Athanor nhưng ta biết ngươi là người Trái Đất. Quay lại thử thách, từ một trăm chín mươi lăm quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới, ta sẽ chọn ra một quốc huy phát thành ba chi tiết. Ngươi chỉ được quan sát một trong ba rồi trả lời bằng cách tiến vào những ô vuông bên dưới sao cho khi ghép lại thành quốc gia ta đang đố.
- À, y như Siêu trí tuệ thôi mà.
Hắn nói tiếp:
- Nếu như ngươi bước sai, mìn bên dưới sẽ phát nổ tan ngươi thành trăm mảnh. Nếu ngươi trả lời đúng cả ba thì coi như ngươi thắng.
- Được thôi.
Tôi gật đầu đồng ý trò chơi. Một hình ảnh hiện lên. Trong hình là một cái cuốc và một cái xẻng bắt chéo nhau. Cảm thấy quá buồn cười, tôi bảo:
- Cái này mình thấy rồi.
Rồi nhanh chân tôi bước vào ma trận. P, A, N, A, M, A - Panama.
Tất cả những ô tôi bước qua đều sáng lên màu xanh. Thử thách đầu tiên coi như thành công. Tôi quay trở lại vị trí ban đầu:
- Thế nào?
- Để rồi coi ngươi làm được gì.
Lần thứ hai, ảnh hiện lên là một cái cây giống như cây thông màu xanh lá cây. Chà, khó rồi đây.
- Cây thông à... trước giờ mình chưa thấy cây thông trên quốc huy.
Thật vậy, tôi chưa hề thấy cây thông này xuất hiện trên quốc huy nước nào. Đương nhiên, tôi không phải Quang Bình của siêu trí tuệ Việt Nam nên tôi không thể nào nhớ được hết quốc huy.
- Ủa khoan khoan, cái này mình từng thấy ở đâu thì phải? Đúng rồi!
Ngay lập tức, tôi sà ngay vào ma trận. L, E, B, A, N, O, N - Lebanon.
Một lần nữa, tôi lại đưa ra câu trả lời vô cùng chính xác. Thật vậy, cây thông trên quốc huy Lebanon cũng nằm trên quốc kì.
Thần giữ cửa cười:
- Coi bộ ngươi cũng khá. Nhưng để xem lần này ngươi làm ăn thế nào.
- Cứ tới, ta chấp.
Một hình ảnh hiện lên, nhưng không phải như tôi nghĩ. Nguyên cái quốc huy với hình đại bàng chà bá xuất hiện cùng với dòng chữ United States. Hắn hoảng hốt:
- Chết bà bậy rồi.
Ngay lập tức, hình ảnh chỉ còn con đại bàng. Tôi cười khẩy:
- He he.
Nói rồi, tôi nhảy vào ma trận với dòng chữ Philippines. Đó là một đáp án chính xác. Tên kia trầm trồ:
- Sao... sao ngươi biết?
- Con đại bàng đầu tiên mà ta thấy có cầm mũi tên bạc, con này mũi tên màu nâu. Hai con khác nhau quá còn gì.
Tên thần giữ cửa không biết phải làm sao bèn nói:
- Thôi được, ngươi đã thắng ta. Đây là chìa khóa đồng, nhận lấy.
Chiếc chìa rơi vào tay tôi. Tôi nhanh chóng qua cửa này và đến với cửa tiếp theo. Ở đây tôi nhận một chiếc điện thoại đã mở sẵn liên quân. Trong shop bán một món vật phẩm: chìa khóa bạc với giá 35 quân huy.
Trong tài khoản không có quân huy, tôi lại không có tiền. Tuy nhiên, phần nạp lại có một lục lạ: thẻ mật mã. Trong tài khoản điện thoại có 20k và đó cũng là số tiền vừa đủ để mua.
- Mua!
Mã card gồm mười ba số gồm "4681-6457-3239 - 1". Cứ tưởng mọi việc sẽ êm xuôi, nào nhờ hệ thống nạp bằng thẻ mật mã chỉ cho mười hai số. Vậy là sao?
- Chuyện này là sao vậy trời? Card đểu à?
Mặc dù trong túi tôi còn một cái card gà rán 20k chưa nạp nhưng tôi không thể dùng bởi tôi để nó ở khu rừng Chạng Vạng, hơn nữa trong này không cho nạp bằng thẻ gà rán.
- Chậc chậc...
Đang lúc rối bời, tôi chợt nhớ ra một chuyện: trước giờ mua thẻ có bao giờ con số lại đứng một mình với dấu gạch ở cuối đâu. Chẳng lẽ con số một này là chìa khóa giải cái card này?
- Trừ một chăng? - Tôi nghĩ thầm, rồi trừ một cho dãy số. Nhưng dãy số mới với bốn số cuối 3238 không chính xác. Thử từng cách, thậm chí tôi trừ cho mỗi số của dãy bốn số cũng không.
Quá tức tối, tôi quyết định trừ hết tất cả các số cho 1. Dãy số mới là 3570-5346-2128. Không ngờ đây lại là dãy số đúng. Thật sự tôi méo thể tin vào mắt mình được.
- Tay thần rồi!
Mua chiếc chìa khóa xong thì bất ngờ điện thoại tắt phụt. Một chiếc chìa khóa bạc rơi xuống tay tôi. Giờ thì tôi đã có hai chiếc, còn một chiếc cuối nữa thôi.
*
Thử thách cuối cùng của tôi không phải là mật mã nữa, cũng không phải câu đố gì. Trước mặt tôi là một tên lực lưỡng, tay cầm ngọn giáo. Hắn thách thức:
- Ta đang giữ chìa khóa vàng, ngon thì vào lấy này.
- Được thôi. - Tôi lao vào chiến. Hắn dùng tay đẩy một cái, tôi đã văng ra xa tám mét ra đằng sau.
Chưa kịp đứng dậy, hắn lao tới dùng chân đạp bên bụng tôi:
- Ha ha, ngươi dở ẹc.
- Đáng ghét... hử? - Tôi chợt nhận ra chiếc chìa khóa vàng đang treo bên hông hắn. Đây là cơ hội của tôi. Rút chân lên, tôi đạp mạnh vào bụng hắn khiến hắn ôm bụng và bỏ chân ra. Tôi bật dậy, chạy đến chỗ hắn rút vội chiếc chìa khóa. Cánh cửa phía sau lưng hắn mở ra, tôi chạy vội vào trong, để lại tên canh cửa tức tối...
- Tức quá...!!! - Hắn ta hét lên.
- Ba chữ cái này có nghĩa lí gì? Chẳng lẽ đây là gợi ý? Nhưng đó lại là một điều khó hiểu bởi mật mã làm bằng số, còn gợi ý làm bằng chữ. Chiếc hộp có mã số là một số có ba chữ số. Tôi lẩm bẩm:
- Có thể bảng chữ này lấy theo số thứ tự của chữ cái trong bảng Alphabet, B là 2, G là 7, S là... không đúng rồi. Giả sử đúng thật, thì mã này phải gồm bốn chữ số chứ. S là 19 rồi.
Ngứa tay, tôi đặt giả thiết rằng B mã là 02, G là 07, S là 19. Lần lượt tôi nhập mã 001 và 279 nhưng không đúng.
Mà khoan đã, khi tôi sờ lại thì chợt nhận ra rằng ba kí tự B, G và S không cùng nằm trên một đường thẳng. Trong đó chữ B ở phía trên bên trái, chữ G lại ở giữa mép bên phải, chữ S lại có vẻ nằm ở giữa áp cuối. Thật là khó hiểu.
- Thôi, mình đi tìm xung quanh xem có gì không.
Đảo mắt sang bên trái, tôi nhận ra có một cái đèn pin. Ái chà may quá, còn pin. Tôi cầm lấy rồi đi xung quanh nhà nhưng chẳng thấy điều gì lạ, duy chỉ có một căn phòng lạ mà tôi chưa thấy lúc mới vào nhà. Căn phòng này thiếu tay nắm cửa. Tôi cố phá cửa nhưng không thành.
Không còn cách nào khác, tôi đành quay lại tìm cách giải chiếc hộp. Lúc bấy giờ tôi nhìn thấy hình nwh trên bàn ở chỗ những con số có một cái gì đó. Đúng rồi, một bảng kẻ ô vuông như cờ vua.
- Mình hiểu rồi! Mình cần phải dự vào tọa độ số của từng chữ cái. Ghép lại... B là 1, G là 10, S là 5. Ủa khoan... trong hệ thống mã này làm quái gì có số 10?
Ấy thế nhưng thoáng chốc tôi nghĩ ra câu trả lời: trong mã số này có số bắt đầu là số 0, tức 1 = 0. Lấy số tọa độ trừ đi 1, tức là G = 10 - 1 = 9, S = 5 - 1 = 4. Mã số là 054.
Thế nhưng khi nhập vào, mã lại báo sai. Tôi ngơ ngác:
- Ơ lại sai à?
Tôi lấy đèn pin soi bảng mã, rõ ràng không có sai sót gì. Soi lên chiếc hộp thì tôi mới nhận ra chiếc hộp này có đến ba màu: đỏ nâu, bạc và vàng tính từ trái sang.
- Vậy là sao? Khoan... hình như... Đúng rồi! Mắt tôi không lầm được, phần màu đỏ nâu này làm bằng đồng, kế đó là bac và cuối cùng là vàng. Trong tiếng Anh, ba từ này lần lượt là Bronze, Silver và Gold. Lấy ba kí tự đầu là B, S và G, có nghĩa là phải để chữ B trước rồi mới tới S, cuối cùng là G. Mã số thay đổi thành 045.
Lần này thì mật mã chính xác, chiếc hộp mở ra. Bên trong là một tay nắm cửa. Đoán ngay là tay nắm cửa của căn phòng kia, tôi đem đi gắn. Quả nhiên, đó là tay nắm của căn phòng kia.
Bước vào trong, một căn phòng với sàn gạch trắng đen ô ca rô. Trên mỗi ô đều có một kí tự la tinh. Đang mải mê suy nghĩ thì tôi nghe một giọng nói văng vẳng bên tai:
- Chào mừng ngươi đến với ma trận quốc huy của ta.
- Quốc huy? Nhà ngươi là ai?
Hắn trả lời:
- Ta là thần giữ cửa. Ngươi phải vượt qua thử thách này thì mới lấy được kho báu.
- Kho báu nào cơ?
- Kho báu gì thì ta không biết, nhưng muốn tìm được kho báu thì ngươi phải trải qua ba thử thách để lấy ba chiếc chìa khóa đồng, bạc và vàng. Ta trấn giữ chìa khóa đồng.
Tôi thở dài:
- Được rồi, thế thử thách của ngươi là gì?
- Nhận diện quốc huy. Ngươi là người Trái Đất, đúng chứ?
Tôi giật mình:
- Sao... sao ngươi biết?
- Ta là thần, việc gì cũng biết. Mặc dù ngươi đang giữ thân xác của người Athanor nhưng ta biết ngươi là người Trái Đất. Quay lại thử thách, từ một trăm chín mươi lăm quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới, ta sẽ chọn ra một quốc huy phát thành ba chi tiết. Ngươi chỉ được quan sát một trong ba rồi trả lời bằng cách tiến vào những ô vuông bên dưới sao cho khi ghép lại thành quốc gia ta đang đố.
- À, y như Siêu trí tuệ thôi mà.
Hắn nói tiếp:
- Nếu như ngươi bước sai, mìn bên dưới sẽ phát nổ tan ngươi thành trăm mảnh. Nếu ngươi trả lời đúng cả ba thì coi như ngươi thắng.
- Được thôi.
Tôi gật đầu đồng ý trò chơi. Một hình ảnh hiện lên. Trong hình là một cái cuốc và một cái xẻng bắt chéo nhau. Cảm thấy quá buồn cười, tôi bảo:
- Cái này mình thấy rồi.
Rồi nhanh chân tôi bước vào ma trận. P, A, N, A, M, A - Panama.
Tất cả những ô tôi bước qua đều sáng lên màu xanh. Thử thách đầu tiên coi như thành công. Tôi quay trở lại vị trí ban đầu:
- Thế nào?
- Để rồi coi ngươi làm được gì.
Lần thứ hai, ảnh hiện lên là một cái cây giống như cây thông màu xanh lá cây. Chà, khó rồi đây.
- Cây thông à... trước giờ mình chưa thấy cây thông trên quốc huy.
Thật vậy, tôi chưa hề thấy cây thông này xuất hiện trên quốc huy nước nào. Đương nhiên, tôi không phải Quang Bình của siêu trí tuệ Việt Nam nên tôi không thể nào nhớ được hết quốc huy.
- Ủa khoan khoan, cái này mình từng thấy ở đâu thì phải? Đúng rồi!
Ngay lập tức, tôi sà ngay vào ma trận. L, E, B, A, N, O, N - Lebanon.
Một lần nữa, tôi lại đưa ra câu trả lời vô cùng chính xác. Thật vậy, cây thông trên quốc huy Lebanon cũng nằm trên quốc kì.
Thần giữ cửa cười:
- Coi bộ ngươi cũng khá. Nhưng để xem lần này ngươi làm ăn thế nào.
- Cứ tới, ta chấp.
Một hình ảnh hiện lên, nhưng không phải như tôi nghĩ. Nguyên cái quốc huy với hình đại bàng chà bá xuất hiện cùng với dòng chữ United States. Hắn hoảng hốt:
- Chết bà bậy rồi.
Ngay lập tức, hình ảnh chỉ còn con đại bàng. Tôi cười khẩy:
- He he.
Nói rồi, tôi nhảy vào ma trận với dòng chữ Philippines. Đó là một đáp án chính xác. Tên kia trầm trồ:
- Sao... sao ngươi biết?
- Con đại bàng đầu tiên mà ta thấy có cầm mũi tên bạc, con này mũi tên màu nâu. Hai con khác nhau quá còn gì.
Tên thần giữ cửa không biết phải làm sao bèn nói:
- Thôi được, ngươi đã thắng ta. Đây là chìa khóa đồng, nhận lấy.
Chiếc chìa rơi vào tay tôi. Tôi nhanh chóng qua cửa này và đến với cửa tiếp theo. Ở đây tôi nhận một chiếc điện thoại đã mở sẵn liên quân. Trong shop bán một món vật phẩm: chìa khóa bạc với giá 35 quân huy.
Trong tài khoản không có quân huy, tôi lại không có tiền. Tuy nhiên, phần nạp lại có một lục lạ: thẻ mật mã. Trong tài khoản điện thoại có 20k và đó cũng là số tiền vừa đủ để mua.
- Mua!
Mã card gồm mười ba số gồm "4681-6457-3239 - 1". Cứ tưởng mọi việc sẽ êm xuôi, nào nhờ hệ thống nạp bằng thẻ mật mã chỉ cho mười hai số. Vậy là sao?
- Chuyện này là sao vậy trời? Card đểu à?
Mặc dù trong túi tôi còn một cái card gà rán 20k chưa nạp nhưng tôi không thể dùng bởi tôi để nó ở khu rừng Chạng Vạng, hơn nữa trong này không cho nạp bằng thẻ gà rán.
- Chậc chậc...
Đang lúc rối bời, tôi chợt nhớ ra một chuyện: trước giờ mua thẻ có bao giờ con số lại đứng một mình với dấu gạch ở cuối đâu. Chẳng lẽ con số một này là chìa khóa giải cái card này?
- Trừ một chăng? - Tôi nghĩ thầm, rồi trừ một cho dãy số. Nhưng dãy số mới với bốn số cuối 3238 không chính xác. Thử từng cách, thậm chí tôi trừ cho mỗi số của dãy bốn số cũng không.
Quá tức tối, tôi quyết định trừ hết tất cả các số cho 1. Dãy số mới là 3570-5346-2128. Không ngờ đây lại là dãy số đúng. Thật sự tôi méo thể tin vào mắt mình được.
- Tay thần rồi!
Mua chiếc chìa khóa xong thì bất ngờ điện thoại tắt phụt. Một chiếc chìa khóa bạc rơi xuống tay tôi. Giờ thì tôi đã có hai chiếc, còn một chiếc cuối nữa thôi.
*
Thử thách cuối cùng của tôi không phải là mật mã nữa, cũng không phải câu đố gì. Trước mặt tôi là một tên lực lưỡng, tay cầm ngọn giáo. Hắn thách thức:
- Ta đang giữ chìa khóa vàng, ngon thì vào lấy này.
- Được thôi. - Tôi lao vào chiến. Hắn dùng tay đẩy một cái, tôi đã văng ra xa tám mét ra đằng sau.
Chưa kịp đứng dậy, hắn lao tới dùng chân đạp bên bụng tôi:
- Ha ha, ngươi dở ẹc.
- Đáng ghét... hử? - Tôi chợt nhận ra chiếc chìa khóa vàng đang treo bên hông hắn. Đây là cơ hội của tôi. Rút chân lên, tôi đạp mạnh vào bụng hắn khiến hắn ôm bụng và bỏ chân ra. Tôi bật dậy, chạy đến chỗ hắn rút vội chiếc chìa khóa. Cánh cửa phía sau lưng hắn mở ra, tôi chạy vội vào trong, để lại tên canh cửa tức tối...
- Tức quá...!!! - Hắn ta hét lên.
Danh sách chương