Có câu này của bố, Đông Phương Hạ càng thêm yên tâm! Yên Kinh là tổng bộ của Lang Quân, tuy Đông Phương Hạ tin Trương Vũ Trạch có năng lực, nhưng lo lắng nội bộ xảy ra vấn đề là không tránh khỏi! Huống hồ một khi đại bản doanh của mình xảy ra chuyện, những anh em bên ngoài sẽ chịu ảnh hưởng, Đông Phương Hạ không thể để chuyện “kéo một sợi tóc mà ảnh hưởng đến toàn thân” xảy ra vào lúc này.
“Ồ đúng rồi, bố! Phiền bố và mẹ chăm sóc Đồng Đồng giúp con, nó là con gái của bạn con, mấy ngày này bạn con có việc quan trọng phải đi, nhờ con chăm sóc giúp, phía con rất bận! Cho nên…”
Đông Phương Hạ không muốn giấu bố của mình điều gì! Huống hồ Đông Phương Hạ đã nhìn hiểu ánh mắt của bố.
“Con đã nhìn thấy phản ứng bất thường của mẹ con, chuyện này còn cần con nói sao!”
“Vâng!”
Đông Phương Hạ cười bất lực! Anh nói chuyện với bố trong thư phòng một lúc xong rồi mới đi ra!
Anh về đến phòng khách, sau khi Diệc Phi và Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ không sao, hai người mới thở nhẹ nhõm! Thư phòng của các ông lão đều là nỗi sợ trong lòng của các tiểu bối, Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy đều biết điều này, đặc biệt là Thư Lăng Vy, bướng bỉnh như cô, trước đây không ít lần bị gọi vào thư phòng của ông lão nhà cô.
Đông Phương Hạ ngồi trên sofa, không thấy bóng dáng của mẹ và Đồng Đồng, nhìn ngó khắp nơi, hỏi Lăng Vy và Diệc Phi: “Đồng Đồng và mẹ đâu?”
Diệc Phi và Lăng Vy nghe thấy Đông Phương Hạ hỏi, hai người đều bất lực, Diệc Phi nói: “Mẹ đưa Đồng Đồng ra ngoài chơi rồi!”
Đông Phương Hạ nghe xong càng bất lực! Mẹ đưa Đồng Đồng ra ngoài chơi? Nói là đi khoe với các bạn già của mẹ mới đúng đấy, huống hồ Đồng Đồng đáng yêu như vậy!
“Đúng rồi, Đông Phương Hạ! Vừa nãy Thư Tiệp gọi điện cho em, hỏi số điện thoại của anh!”, Diệc Phi nói.
Đông Phương Hạ nghe thấy Tần Thư Tiệp hỏi xin Diệc Phi số điện thoại của mình, Đông Phương Hạ không phản ứng gì! Muốn lấy đi lấy đi, sớm muộn gì cũng phải đối diện với chuyện này, nhưng Đông Phương Hạ vẫn chưa nghĩ xong, điện thoại trong túi quần liền vang lên!
Đông Phương Hạ thấy là số điện thoại lạ, lại nghĩ đến lời nói vừa nãy của Diệc Phi, anh lập tức cho Diệp Phi xem số điện thoại.
“Là Thư Tiệp gọi đến”.
Đông Phương Hạ chắc chắn là Tần Thư Tiệp gọi đến, anh cười, vứt di động sang một bên, tự mình rót trà, từ từ thưởng thức, hoàn toàn không có ý muốn nghe điện.
Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy thấy vậy đều ngẩn người, Thư Tiệp đối đầu với Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ có thái độ như vậy cũng rất bình thường! Khi điện thoại vang lên liên tục mấy lần, cũng không thấy Đông Phương Hạ muốn nghe điện, Thư Lăng Vy nói: “Để tôi nghe cho anh!”.
“Ồ đúng rồi, bố! Phiền bố và mẹ chăm sóc Đồng Đồng giúp con, nó là con gái của bạn con, mấy ngày này bạn con có việc quan trọng phải đi, nhờ con chăm sóc giúp, phía con rất bận! Cho nên…”
Đông Phương Hạ không muốn giấu bố của mình điều gì! Huống hồ Đông Phương Hạ đã nhìn hiểu ánh mắt của bố.
“Con đã nhìn thấy phản ứng bất thường của mẹ con, chuyện này còn cần con nói sao!”
“Vâng!”
Đông Phương Hạ cười bất lực! Anh nói chuyện với bố trong thư phòng một lúc xong rồi mới đi ra!
Anh về đến phòng khách, sau khi Diệc Phi và Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ không sao, hai người mới thở nhẹ nhõm! Thư phòng của các ông lão đều là nỗi sợ trong lòng của các tiểu bối, Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy đều biết điều này, đặc biệt là Thư Lăng Vy, bướng bỉnh như cô, trước đây không ít lần bị gọi vào thư phòng của ông lão nhà cô.
Đông Phương Hạ ngồi trên sofa, không thấy bóng dáng của mẹ và Đồng Đồng, nhìn ngó khắp nơi, hỏi Lăng Vy và Diệc Phi: “Đồng Đồng và mẹ đâu?”
Diệc Phi và Lăng Vy nghe thấy Đông Phương Hạ hỏi, hai người đều bất lực, Diệc Phi nói: “Mẹ đưa Đồng Đồng ra ngoài chơi rồi!”
Đông Phương Hạ nghe xong càng bất lực! Mẹ đưa Đồng Đồng ra ngoài chơi? Nói là đi khoe với các bạn già của mẹ mới đúng đấy, huống hồ Đồng Đồng đáng yêu như vậy!
“Đúng rồi, Đông Phương Hạ! Vừa nãy Thư Tiệp gọi điện cho em, hỏi số điện thoại của anh!”, Diệc Phi nói.
Đông Phương Hạ nghe thấy Tần Thư Tiệp hỏi xin Diệc Phi số điện thoại của mình, Đông Phương Hạ không phản ứng gì! Muốn lấy đi lấy đi, sớm muộn gì cũng phải đối diện với chuyện này, nhưng Đông Phương Hạ vẫn chưa nghĩ xong, điện thoại trong túi quần liền vang lên!
Đông Phương Hạ thấy là số điện thoại lạ, lại nghĩ đến lời nói vừa nãy của Diệc Phi, anh lập tức cho Diệp Phi xem số điện thoại.
“Là Thư Tiệp gọi đến”.
Đông Phương Hạ chắc chắn là Tần Thư Tiệp gọi đến, anh cười, vứt di động sang một bên, tự mình rót trà, từ từ thưởng thức, hoàn toàn không có ý muốn nghe điện.
Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy thấy vậy đều ngẩn người, Thư Tiệp đối đầu với Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ có thái độ như vậy cũng rất bình thường! Khi điện thoại vang lên liên tục mấy lần, cũng không thấy Đông Phương Hạ muốn nghe điện, Thư Lăng Vy nói: “Để tôi nghe cho anh!”.
Danh sách chương