Editor: Gấu Lam
Tiếu Thanh Sơn mới vừa đi xuống chỗ ngoặt, đã nhìn thấy bóng lưng dưới cầu thang kia.
Diệp Dịch lười nhác mà ngồi ở tầng chót cầu thang, chân dài cong lên, tay tùy ý khoát lên trên đùi.
Tiếu Thanh Sơn hỏi: "Cậu sao lại ở đây, không lên lớp?"
Diệp Dịch nghe đến âm thanh, quay đầu đi: "Không dám đi, chờ một lát vừa hết lớp phải bị bọn họ vây đánh, nói tôi giả trang học tra bắt nạt lừa tình cảm bọn họ."
Tiếu Thanh Sơn đi xuống lầu, buồn cười liếc mắt nhìn hắn: "Lẽ nào cậu không phải?"
Diệp Dịch đứng lên, vỗ vỗ quần: "Tôi không có giả mà, cậu gặp qua học tra làm bài thi đáp án đều chính xác sao?"
" Bài thi của cậu lại như tiêu chuẩn đáp án."
"Quá khen quá khen."
"Chỉ có đáp án không có giải đáp." Tiếu Thanh Sơn suy nghĩ một chút, cải chính nói, "Không đúng, đáp án tiêu chuẩn ít nhất còn có thể viết một "hơi"."
"..."
Cuối cùng một tiết học còn không có kết thúc, cửa lớn của trường học đóng chặt, bảo an cảnh giác nhìn chằm chằm cửa, tuyệt không buông tha bất luận học sinh nào muốn sớm chạy ra ngoài.
Chờ đợi cũng tẻ nhạt, hai người bọn họ thẳng thắn đi đường vòng ra phía sau rừng núi.
Mùa đông, cây mây hoa đô héo tàn, chỉ còn dư lại dây leo xanh quấn quanh ở trên đá.
Hành lang uốn lượn khúc chiết, như là thân thể một con rắn tham ăn.
Nơi này là Thánh địa hẹn hò của các tình nhân, cũng là sân bãi đầu tiên Trương phó hiệu trưởng tùy cơ quét.
Ghế tựa dài thường xuyên đều có người ngồi, không bao nhiêu tro bụi, chỉ là rơi xuống chút lá khô.
Quét chút lá cây xanh biếc, Tiếu Thanh Sơn ngồi xuống, đơn giản sáng tỏ mà tổng kết thành quả một buổi sáng: "Vừa nãy giải quyết một ít chuyện cùng người yêu thích gây sự."
"Cố Tử Xuyên cùng Hồ Khải Luân?" Diệp Dịch cảm giác nhạy cảm.
Hắn ngồi xuống sát bên Tiếu Thanh Sơn, dựa vào lưng ghế dựa -- từ góc độ này, vừa vặn có thể thấy rõ lông mi Tiếu Thanh Sơn nhếch lên độ cong, đường viền tương tự trăng non.
"Ân." Tiếu Thanh Sơn thờ ơ gật đầu, ngữ điệu lạnh nhạt đến thật giống đamg tự thuật chuyện người ngoài, "Lần trước thi tháng, hai người bọn họ thông đồng khiến tôi bị bắt gian lận."
"Làm." Diệp Dịch cứng đờ thân thể mắng một câu, liền chênh chếch ngã xuống, tựa lưng vào ghế ngồi. Hắn cắn răng: "Lần trước tiện nghi bọn họ."
Nhảy cái gì điệu múa, nên đóng gói đưa đi Thái Lan tiếp thu vận mệnh thẩm phán. (Aka chuyển giới °^°)/)
"Không có chuyện gì, hết thảy đều làm xong." Tiếu Thanh Sơn hất cằm lên, đường cong mượt mà thanh tuyển.
Diệp Dịch khen: "Ân, Khanh Khanh rất lợi hại."
Tiếu Thanh Sơn không nhịn được cười rộ lên: "Để ăn mừng tôi ngày hôm nay song sát, đi ăn lẩu sao?"
Diệp Dịch hai chân giẫm một cái đứng lên: "Chờ cái gì, đi chứ."
Tiếu Thanh Sơn: "Cửa còn chưa mở mà."
"Leo tường đi." Diệp Dịch chỉ chỉ tường vây đúc từ gạch đỏ cùng thiết nghệ, cười xấu xa nói.
**
Lưu Kim cảm thấy được chính mình hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai.
Rõ ràng là lớp kém nàng tránh không kịp, lại đột nhiên lao ra hai con hắc mã, thành tích một người so với một người ưu tú, đến Sở Minh Viễn điểm đều chênh lệch hai người bọn họ một đoạn dài.
Liên thi bốn trường bên trong nhiều học bá như vậy, bảng kết quả học tập của hai người bọn họ độc nhất một cấp bậc, có thể nói là một con ngựa tuyệt trần, nếu là bồi dưỡng tốt, trạng nguyên, bảng nhãn tỉnh đều là lớp học của nàng, nàng còn sầu cái gì về tiền đồ chứ?
Tuy rằng Lưu Kim cùng bọn họ từng có không ít ma sát, nhưng nàng tin tưởng mình sau đó lên lớp, lại biểu hiện ra đối với bọn họ coi trọng, hai đứa bé kia nhất định có thể cùng nàng ở chung thật tốt.
Lưu Kim tâm lý vui rạo rực, buổi trưa còn cố ý hạ xuống khoản tiền mua tay nải xa xỉ lấy đó chúc mừng, nhưng không ngờ buổi chiều sau khi trở lại trường, nghênh tiếp nàng nhưng là tạm thời cách chức kiểm tra, mà lớp hai mươi thì Trịnh Lệ tiếp nhận.
Lưu Kim trợn to hai mắt, quát: "Dựa vào cái gì?! Tôi dẫn theo lớp này đã hơn hai tháng, cô nói tiếp nhận liền tiếp nhận?! Cô coi tôi là cái gì?!"
Trịnh Lệ an ủi nàng: " Cô Lưu, tôi biết cô và lớp hai mươi tình cảm rất sâu, mà đây là quyết định sau khi thương thảo của cộng đồng tổ nghiên cứu khoa học, tôi cũng không có cách nào."
Lưu Kim híp mắt xem kỹ nàng, lúc trước chính là Trịnh Lệ đoạt lớp 1 lớp thí nghiệm có thành tích tốt nhất, hiện tại lại muốn cướp đi trạng nguyên tỉnh của nàng, nữ nhân này cũng quá tham lam rồi!
"Trịnh Lệ, mọi người nói trắng ra, đừng cho là tôi không biết cô đang suy nghĩ gì. Lòng tham không đáy, cô có lớp một còn chưa đủ, lại muốn cướp lớp học hạt giống tốt của tôi, tôi cho cô biết, không có cửa!"
Trịnh Lệ cau mày: " Cô Lưu, không phải người nào đều giống như cô đem học sinh xem là đá kê chân cho tiền đồ. Cô nếu u mê không tỉnh như thế này, chỉ sẽ xuất hiện càng nhiều lớp hai mươi."
Bị chọt trúng chỗ đau, Lưu Kim thẹn quá hóa giận: "Tôi nơi nào có làm loại chuyện này, cô đừng vu hại tôi?!"
Có giáo viên không vừa mắt, nói: "Thi giữa học kỳ trước, sự tình cô đối lớp hai mươi chửi ầm lên chúng ta đều còn nhớ đây."
Ngày đó âm thanh nàng quá lớn, toàn bộ hành lang đều có thể nghe thấy.
Lưu Kim mặt đỏ tới mang tai: "Kia, đó là tôi nhất thời nói lỡ! Tôi chỉ là quá sinh khí, không phải thật sự như vậy tưởng..."
Trịnh Lệ nói bổ sung: "Tôi còn nhớ Cố Tô cùng Diệp Dịch làm ra một đạo đề tài then chốt, cô lúc đó lời thề son sắt nói bọn họ ăn gian."
"Đó là tôi không nghĩ tới bọn họ ưu tú như vậy, các người cũng biết, bọn họ trước đây đều là có thành tích đếm ngược...!"
"Cô Lưu, chuyện đến nước này, cô vẫn không có phát hiện sai lầm của mình sao?" Trịnh Lệ cau mày, "Học sinh không phải thương phẩm, cô không có tư cách phân chia bọn họ ra ba bảy loại!"
Lưu Kim còn muốn nguỵ biện, Trịnh Lệ nghiêm túc nói rằng: "Cô muốn đối trường học an bài có dị nghị, có thể khiếu nại, mà tôi nghĩ học sinh của cô sẽ không hoan nghênh cô lại bước vào phòng học bọn họ."
Dứt lời, nàng thu thập xong tài liệu giảng dạy đồ dùng dạy học, đi ra văn phòng: "Tôi đi lên lớp."
Lưu Kim cắn răng nghiến lợi nhìn Trịnh Lệ đi xa, đám học sinh kia đã sớm cùng nàng hai bên đều ghét nhau, giáo viên chủ nhiệm thật vất vả đổi thành đặc cấp giáo viên, muốn liền đổi lại, sợ là muốn ồn ào khiến trường học gà chó không yên. Hơn nữa... Tạm thời cách chức kiểm tra, không phải tương đương với nói muốn cho nàng lập tức thu dọn đồ đạc sao?!
Lưu Kim lương không cao, thế nhưng trong ngày thường mua hàng xa xỉ cũng rất nhiều, nợ không ít khoản nợ thẻ, hiện tại bị gãy thu nhập, tháng sau tiền trả góp mua nhà đều không trả nổi rồi!
Đầu ngón tay trượt xuống, Lưu Kim bấm một cú điện thoại: "Anh, lần này anh có thể giúp em một chút!"
Anh Lưu Kim là Lưu Cương đang đi làm cho giáo dục, bất kể nàng tại nhất trung bị một ít học sinh trách cứ, đều là Lưu Cương giúp nàng quyết định. Nàng cho là lần này cũng có thể thuận lợi giải quyết, thế nhưng Lưu Cương lại ra sức khước từ, mặc cho nàng làm sao cầu xin, cũng không chịu cấp một cái tin chính xác. Bị Lưu Kim huyên náo phiền, Lưu Cương trực tiếp lưu lại một câu "Chính mình gây ra họa tự mình giải quyết", liền không chút lưu tình cúp điện thoại.
Lưu Kim lại gọi tới, chỉ có thể nghe thấy âm thanh vô cùng vô tận -- nàng cư nhiên bị kéo đen!
Nàng thất hồn lạc phách lui ra khỏi trò chuyện, không cẩn thận mở ra tin nhắn, nhìn thấy ngân hàng phát thông báo trả vay, một chuỗi chữ số nhìn đến nàng tức ngực khó thở, còn không có hoãn lại khí, trên màn hình đột nhiên hiện lên một tin tức mới.
- Lưu Kim, tôi tỉ mỉ suy nghĩ một chút, hôn nhân của chúng ta có lẽ là sai lầm. Tôi đã mời luật sư, sau khi tan việc chúng ta đàm luận.
Lưu Kim sững sờ mà nhìn điện thoại di động, vẫn chưa tới nửa giờ, cuộc sống của nàng liền đã long trời lở đất.
**
Diệp Dịch từ lần trước lưu lại cá cược, liền rốt cuộc không còn phát weibo.
Ảnh chân dung của hắn lẳng lặng nằm ở rất nhiều danh sách để ý của quần chúng ăn dưa, gần một tháng trầm mặc, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy được áo may ô (?) hắn đã chết.
Nhưng ngay một buổi tối, một cái weibo mới tại trang đầu xoát mới ra.
【 tình nguyện ta không có suất như vậy: Đánh cược thất bại. [ đầu chó ] 】Khu bình luận lập tức vừa múa vừa hát lên, nhan phấn rít gào, hắc tử thì lại làm nóng người mở ra trào phúng.
Rất nhanh, Diệp Dịch liền đổi mới một điều blog, lần này nhưng là hệ thống ngầm thừa nhận bốn chữ"Chuyển phát weibo".
Quần chúng ăn dưa ôm tâm thái vui mừng a vui mừng a nhấn tiến vào vây xem nguyên bác, nhưng không ngờ sau khi xem xong cả kinh đến dưa đều rơi mất.
【 Cẩm thành nhất trung V:
Liên quan đối với tình huống thông báo sai lầm vào tháng 10 năm 201X học sinh Cố Tô có hành vi nói rõ.
Thưa các vị giáo viên và học sinh, bạn trên mạng:
Trường vào tháng 10 năm 201X từng thông báo học sinh Cố Tô trên thi tháng không chấp hành kỷ luật gian lận, sau khi học sinh đưa ra chứng minh, trường phát hiện đây là học sinh Cố, Hồ làm ra hành vi cố ý vu hại.
Hành động của bọn họ đã nghiêm trọng trái với kỷ luật trường, cũng hiềm nghi trái với pháp luật tương quan, trường hiện đối với chuyện này làm ra xử lý như sau:
Đối học sinh Cố, Hồ thực hiện xử lí thôi học.
Ở đây, giáo viên phòng giáo vụ trường đối học sinh Cố Tô chân thành xin lỗi. Mong rằng toàn thể cộng đồng giáo viên học sinh giám sát trường quản lý hành chính.
- - Cẩm thành nhất trung phòng giáo vụ 】
Thông cáo này vừa ra, lập tức đưa tới bạn trên mạng để ý rất lớn.
【 ngọa tào, vẫn luôn ăn dưa yên lặng, nhìn thấy việc hãm hại gian lận này thật sự không nhịn được, hai người kia cũng là học sinh, nhất định là biết đến hậu quả của việc làm như vậy, bọn họ làm sao dám?! 】
【 trước weibo kia không phải nói Cố Tô nhảy lầu sao? Hắn mới mười bảy đó, bị người như vậy vu hại... Ai, tâm thật khó chịu. 】
【 tôi con mẹ nó thực sự là mở mang tầm mắt, này có tính hay không là một loại bạo lực vườn trường? 】
Xã hội luôn ngầm thừa nhận vườn trường là tháp ngà tinh khiết, học sinh đều là ngốc bạch ngọt, mà loại ấn tượng cứng nhắc này lại phóng túng tội ác sinh sôi.
Bên trong khu bình luận, có chút bloger cảm động lây, nói về chính mình từng chịu đựng bạo lực vườn trường.
Mà giờ khắc này còn có hắc tử ở phía dưới giơ chân, kiên trì cho rằng điều này là thủ đoạn hai người xuất đạo trước dời đi tầm mắt, muốn nhất trung đưa ra thành tích cuối kỳ của hai người.
Ngày thứ hai, quan V rất nghe lời cho ra bình luận: 【 xét thấy gần đây rất nhiều bạn trên mạng đối với thành tích hai vị bạn học trường tôi thập phần để ý, bên trường sau khi được hai bạn đồng ý công bố như sau: Cố Tô 741 điểm, Diệp Dịch 740 điểm, theo thứ tự là đệ nhất đệ nhị của liên thi. [ vỗ tay ] 】
Làm mất mặt làm đến đột nhiên không kịp chuẩn bị, hắc tử lập tức yên tĩnh như thóc, không nói một lời.
Mà quần chúng ăn dưa cũng bị cái thành tích đáng sợ này làm khiếp sợ, dồn dập biểu thị xác định con số không có đánh sai?
【 mấy con số này có lỗi à, xin hỏi là hơn 700 điểm??? Cái điểm này là người thi??? 】
【 học sinh trường học cách vách đã doạ hôn mê, học sinh nhất trung đều là quái vật sao? 】
【 tôi hiện tại đem ảnh hai người họ đặt đầu giường mỗi ngày tam gõ chín bái có thể cứu vớt thành tích của tôi sao? 】
Weibo Tiếu Thanh Sơn cùng cương thi hào không khác biệt gì, quần chúng vây xem tự nhiên trào vào tiểu hào Diệp Dịch, bên trong khu bình luận nhất thời tràn khí tức đầy khoái hoạt.
【 rác thải bloger, đến thứ nhất từ dưới lên đều không lấy được, cậu nói cậu sống sót còn có cái ý nghĩa gì??? 】
Nhiệt đánh giá đệ nhất phi thường lúng túng, hắn rõ ràng là tưởng trào phúng Diệp Dịch, không nghĩ tới bị xem là quân đội bạn, vừa bị ấn đầu ăn spaghetti vừa cùng mê muội tại dưới tàng cây trí tuệ tiếp quả trí tuệ.
Làm cái hắc tử đều tâm mệt như vậy, nhân sinh không đáng....
Internet nhiệt độ thế nào Tiếu Thanh Sơn không quan tâm chút nào, trong thực tế điện thoại di động của hắn ngược lại cũng bị người khác phát tin tới an ủi.
Nguyên thân trước có một quần hồ bằng cẩu hữu, sau khi thẻ bị Cố Học Hải ngừng, cảm thấy được cùng cậu cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cũng liền không cùng cậu cùng nhau đùa vui.
Có thể không nghĩ tới bây giờ Tiếu Thanh Sơn thành võng hồng, bọn họ dồn dập phát tới tin mừng, muốn lại leo lên đùi vàng lớn Cố gia đại thiếu này.
Nhìn trong bóng tối gọi hắn đi ra chế tạo thuận tiện trả nợ ngôn luận, Tiếu Thanh Sơn phiền vô cùng, thẳng thắn đem đám quái mặt to toàn bộ kéo vào danh sách đen, thế giới lúc này mới nghênh đón một tia thanh tĩnh.
Hắn tha đến qua loa, trên căn bản dùng "Đã lâu không gặp", "Chúc mừng cậu " mở đầu, ghi chú lại rất xa lạ hảo hữu đều bị vô tình hành quyết, bởi vậy, lúc Sở Minh Viễn truy hỏi hắn tại sao kéo đen chính mình, Tiếu Thanh Sơn mới tỉnh mộng.
Editor: Lưu Kim đã lãnh quả, dám chắc có anh Dịch nào đó nhúng tay:))
Tiếu Thanh Sơn mới vừa đi xuống chỗ ngoặt, đã nhìn thấy bóng lưng dưới cầu thang kia.
Diệp Dịch lười nhác mà ngồi ở tầng chót cầu thang, chân dài cong lên, tay tùy ý khoát lên trên đùi.
Tiếu Thanh Sơn hỏi: "Cậu sao lại ở đây, không lên lớp?"
Diệp Dịch nghe đến âm thanh, quay đầu đi: "Không dám đi, chờ một lát vừa hết lớp phải bị bọn họ vây đánh, nói tôi giả trang học tra bắt nạt lừa tình cảm bọn họ."
Tiếu Thanh Sơn đi xuống lầu, buồn cười liếc mắt nhìn hắn: "Lẽ nào cậu không phải?"
Diệp Dịch đứng lên, vỗ vỗ quần: "Tôi không có giả mà, cậu gặp qua học tra làm bài thi đáp án đều chính xác sao?"
" Bài thi của cậu lại như tiêu chuẩn đáp án."
"Quá khen quá khen."
"Chỉ có đáp án không có giải đáp." Tiếu Thanh Sơn suy nghĩ một chút, cải chính nói, "Không đúng, đáp án tiêu chuẩn ít nhất còn có thể viết một "hơi"."
"..."
Cuối cùng một tiết học còn không có kết thúc, cửa lớn của trường học đóng chặt, bảo an cảnh giác nhìn chằm chằm cửa, tuyệt không buông tha bất luận học sinh nào muốn sớm chạy ra ngoài.
Chờ đợi cũng tẻ nhạt, hai người bọn họ thẳng thắn đi đường vòng ra phía sau rừng núi.
Mùa đông, cây mây hoa đô héo tàn, chỉ còn dư lại dây leo xanh quấn quanh ở trên đá.
Hành lang uốn lượn khúc chiết, như là thân thể một con rắn tham ăn.
Nơi này là Thánh địa hẹn hò của các tình nhân, cũng là sân bãi đầu tiên Trương phó hiệu trưởng tùy cơ quét.
Ghế tựa dài thường xuyên đều có người ngồi, không bao nhiêu tro bụi, chỉ là rơi xuống chút lá khô.
Quét chút lá cây xanh biếc, Tiếu Thanh Sơn ngồi xuống, đơn giản sáng tỏ mà tổng kết thành quả một buổi sáng: "Vừa nãy giải quyết một ít chuyện cùng người yêu thích gây sự."
"Cố Tử Xuyên cùng Hồ Khải Luân?" Diệp Dịch cảm giác nhạy cảm.
Hắn ngồi xuống sát bên Tiếu Thanh Sơn, dựa vào lưng ghế dựa -- từ góc độ này, vừa vặn có thể thấy rõ lông mi Tiếu Thanh Sơn nhếch lên độ cong, đường viền tương tự trăng non.
"Ân." Tiếu Thanh Sơn thờ ơ gật đầu, ngữ điệu lạnh nhạt đến thật giống đamg tự thuật chuyện người ngoài, "Lần trước thi tháng, hai người bọn họ thông đồng khiến tôi bị bắt gian lận."
"Làm." Diệp Dịch cứng đờ thân thể mắng một câu, liền chênh chếch ngã xuống, tựa lưng vào ghế ngồi. Hắn cắn răng: "Lần trước tiện nghi bọn họ."
Nhảy cái gì điệu múa, nên đóng gói đưa đi Thái Lan tiếp thu vận mệnh thẩm phán. (Aka chuyển giới °^°)/)
"Không có chuyện gì, hết thảy đều làm xong." Tiếu Thanh Sơn hất cằm lên, đường cong mượt mà thanh tuyển.
Diệp Dịch khen: "Ân, Khanh Khanh rất lợi hại."
Tiếu Thanh Sơn không nhịn được cười rộ lên: "Để ăn mừng tôi ngày hôm nay song sát, đi ăn lẩu sao?"
Diệp Dịch hai chân giẫm một cái đứng lên: "Chờ cái gì, đi chứ."
Tiếu Thanh Sơn: "Cửa còn chưa mở mà."
"Leo tường đi." Diệp Dịch chỉ chỉ tường vây đúc từ gạch đỏ cùng thiết nghệ, cười xấu xa nói.
**
Lưu Kim cảm thấy được chính mình hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai.
Rõ ràng là lớp kém nàng tránh không kịp, lại đột nhiên lao ra hai con hắc mã, thành tích một người so với một người ưu tú, đến Sở Minh Viễn điểm đều chênh lệch hai người bọn họ một đoạn dài.
Liên thi bốn trường bên trong nhiều học bá như vậy, bảng kết quả học tập của hai người bọn họ độc nhất một cấp bậc, có thể nói là một con ngựa tuyệt trần, nếu là bồi dưỡng tốt, trạng nguyên, bảng nhãn tỉnh đều là lớp học của nàng, nàng còn sầu cái gì về tiền đồ chứ?
Tuy rằng Lưu Kim cùng bọn họ từng có không ít ma sát, nhưng nàng tin tưởng mình sau đó lên lớp, lại biểu hiện ra đối với bọn họ coi trọng, hai đứa bé kia nhất định có thể cùng nàng ở chung thật tốt.
Lưu Kim tâm lý vui rạo rực, buổi trưa còn cố ý hạ xuống khoản tiền mua tay nải xa xỉ lấy đó chúc mừng, nhưng không ngờ buổi chiều sau khi trở lại trường, nghênh tiếp nàng nhưng là tạm thời cách chức kiểm tra, mà lớp hai mươi thì Trịnh Lệ tiếp nhận.
Lưu Kim trợn to hai mắt, quát: "Dựa vào cái gì?! Tôi dẫn theo lớp này đã hơn hai tháng, cô nói tiếp nhận liền tiếp nhận?! Cô coi tôi là cái gì?!"
Trịnh Lệ an ủi nàng: " Cô Lưu, tôi biết cô và lớp hai mươi tình cảm rất sâu, mà đây là quyết định sau khi thương thảo của cộng đồng tổ nghiên cứu khoa học, tôi cũng không có cách nào."
Lưu Kim híp mắt xem kỹ nàng, lúc trước chính là Trịnh Lệ đoạt lớp 1 lớp thí nghiệm có thành tích tốt nhất, hiện tại lại muốn cướp đi trạng nguyên tỉnh của nàng, nữ nhân này cũng quá tham lam rồi!
"Trịnh Lệ, mọi người nói trắng ra, đừng cho là tôi không biết cô đang suy nghĩ gì. Lòng tham không đáy, cô có lớp một còn chưa đủ, lại muốn cướp lớp học hạt giống tốt của tôi, tôi cho cô biết, không có cửa!"
Trịnh Lệ cau mày: " Cô Lưu, không phải người nào đều giống như cô đem học sinh xem là đá kê chân cho tiền đồ. Cô nếu u mê không tỉnh như thế này, chỉ sẽ xuất hiện càng nhiều lớp hai mươi."
Bị chọt trúng chỗ đau, Lưu Kim thẹn quá hóa giận: "Tôi nơi nào có làm loại chuyện này, cô đừng vu hại tôi?!"
Có giáo viên không vừa mắt, nói: "Thi giữa học kỳ trước, sự tình cô đối lớp hai mươi chửi ầm lên chúng ta đều còn nhớ đây."
Ngày đó âm thanh nàng quá lớn, toàn bộ hành lang đều có thể nghe thấy.
Lưu Kim mặt đỏ tới mang tai: "Kia, đó là tôi nhất thời nói lỡ! Tôi chỉ là quá sinh khí, không phải thật sự như vậy tưởng..."
Trịnh Lệ nói bổ sung: "Tôi còn nhớ Cố Tô cùng Diệp Dịch làm ra một đạo đề tài then chốt, cô lúc đó lời thề son sắt nói bọn họ ăn gian."
"Đó là tôi không nghĩ tới bọn họ ưu tú như vậy, các người cũng biết, bọn họ trước đây đều là có thành tích đếm ngược...!"
"Cô Lưu, chuyện đến nước này, cô vẫn không có phát hiện sai lầm của mình sao?" Trịnh Lệ cau mày, "Học sinh không phải thương phẩm, cô không có tư cách phân chia bọn họ ra ba bảy loại!"
Lưu Kim còn muốn nguỵ biện, Trịnh Lệ nghiêm túc nói rằng: "Cô muốn đối trường học an bài có dị nghị, có thể khiếu nại, mà tôi nghĩ học sinh của cô sẽ không hoan nghênh cô lại bước vào phòng học bọn họ."
Dứt lời, nàng thu thập xong tài liệu giảng dạy đồ dùng dạy học, đi ra văn phòng: "Tôi đi lên lớp."
Lưu Kim cắn răng nghiến lợi nhìn Trịnh Lệ đi xa, đám học sinh kia đã sớm cùng nàng hai bên đều ghét nhau, giáo viên chủ nhiệm thật vất vả đổi thành đặc cấp giáo viên, muốn liền đổi lại, sợ là muốn ồn ào khiến trường học gà chó không yên. Hơn nữa... Tạm thời cách chức kiểm tra, không phải tương đương với nói muốn cho nàng lập tức thu dọn đồ đạc sao?!
Lưu Kim lương không cao, thế nhưng trong ngày thường mua hàng xa xỉ cũng rất nhiều, nợ không ít khoản nợ thẻ, hiện tại bị gãy thu nhập, tháng sau tiền trả góp mua nhà đều không trả nổi rồi!
Đầu ngón tay trượt xuống, Lưu Kim bấm một cú điện thoại: "Anh, lần này anh có thể giúp em một chút!"
Anh Lưu Kim là Lưu Cương đang đi làm cho giáo dục, bất kể nàng tại nhất trung bị một ít học sinh trách cứ, đều là Lưu Cương giúp nàng quyết định. Nàng cho là lần này cũng có thể thuận lợi giải quyết, thế nhưng Lưu Cương lại ra sức khước từ, mặc cho nàng làm sao cầu xin, cũng không chịu cấp một cái tin chính xác. Bị Lưu Kim huyên náo phiền, Lưu Cương trực tiếp lưu lại một câu "Chính mình gây ra họa tự mình giải quyết", liền không chút lưu tình cúp điện thoại.
Lưu Kim lại gọi tới, chỉ có thể nghe thấy âm thanh vô cùng vô tận -- nàng cư nhiên bị kéo đen!
Nàng thất hồn lạc phách lui ra khỏi trò chuyện, không cẩn thận mở ra tin nhắn, nhìn thấy ngân hàng phát thông báo trả vay, một chuỗi chữ số nhìn đến nàng tức ngực khó thở, còn không có hoãn lại khí, trên màn hình đột nhiên hiện lên một tin tức mới.
- Lưu Kim, tôi tỉ mỉ suy nghĩ một chút, hôn nhân của chúng ta có lẽ là sai lầm. Tôi đã mời luật sư, sau khi tan việc chúng ta đàm luận.
Lưu Kim sững sờ mà nhìn điện thoại di động, vẫn chưa tới nửa giờ, cuộc sống của nàng liền đã long trời lở đất.
**
Diệp Dịch từ lần trước lưu lại cá cược, liền rốt cuộc không còn phát weibo.
Ảnh chân dung của hắn lẳng lặng nằm ở rất nhiều danh sách để ý của quần chúng ăn dưa, gần một tháng trầm mặc, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy được áo may ô (?) hắn đã chết.
Nhưng ngay một buổi tối, một cái weibo mới tại trang đầu xoát mới ra.
【 tình nguyện ta không có suất như vậy: Đánh cược thất bại. [ đầu chó ] 】Khu bình luận lập tức vừa múa vừa hát lên, nhan phấn rít gào, hắc tử thì lại làm nóng người mở ra trào phúng.
Rất nhanh, Diệp Dịch liền đổi mới một điều blog, lần này nhưng là hệ thống ngầm thừa nhận bốn chữ"Chuyển phát weibo".
Quần chúng ăn dưa ôm tâm thái vui mừng a vui mừng a nhấn tiến vào vây xem nguyên bác, nhưng không ngờ sau khi xem xong cả kinh đến dưa đều rơi mất.
【 Cẩm thành nhất trung V:
Liên quan đối với tình huống thông báo sai lầm vào tháng 10 năm 201X học sinh Cố Tô có hành vi nói rõ.
Thưa các vị giáo viên và học sinh, bạn trên mạng:
Trường vào tháng 10 năm 201X từng thông báo học sinh Cố Tô trên thi tháng không chấp hành kỷ luật gian lận, sau khi học sinh đưa ra chứng minh, trường phát hiện đây là học sinh Cố, Hồ làm ra hành vi cố ý vu hại.
Hành động của bọn họ đã nghiêm trọng trái với kỷ luật trường, cũng hiềm nghi trái với pháp luật tương quan, trường hiện đối với chuyện này làm ra xử lý như sau:
Đối học sinh Cố, Hồ thực hiện xử lí thôi học.
Ở đây, giáo viên phòng giáo vụ trường đối học sinh Cố Tô chân thành xin lỗi. Mong rằng toàn thể cộng đồng giáo viên học sinh giám sát trường quản lý hành chính.
- - Cẩm thành nhất trung phòng giáo vụ 】
Thông cáo này vừa ra, lập tức đưa tới bạn trên mạng để ý rất lớn.
【 ngọa tào, vẫn luôn ăn dưa yên lặng, nhìn thấy việc hãm hại gian lận này thật sự không nhịn được, hai người kia cũng là học sinh, nhất định là biết đến hậu quả của việc làm như vậy, bọn họ làm sao dám?! 】
【 trước weibo kia không phải nói Cố Tô nhảy lầu sao? Hắn mới mười bảy đó, bị người như vậy vu hại... Ai, tâm thật khó chịu. 】
【 tôi con mẹ nó thực sự là mở mang tầm mắt, này có tính hay không là một loại bạo lực vườn trường? 】
Xã hội luôn ngầm thừa nhận vườn trường là tháp ngà tinh khiết, học sinh đều là ngốc bạch ngọt, mà loại ấn tượng cứng nhắc này lại phóng túng tội ác sinh sôi.
Bên trong khu bình luận, có chút bloger cảm động lây, nói về chính mình từng chịu đựng bạo lực vườn trường.
Mà giờ khắc này còn có hắc tử ở phía dưới giơ chân, kiên trì cho rằng điều này là thủ đoạn hai người xuất đạo trước dời đi tầm mắt, muốn nhất trung đưa ra thành tích cuối kỳ của hai người.
Ngày thứ hai, quan V rất nghe lời cho ra bình luận: 【 xét thấy gần đây rất nhiều bạn trên mạng đối với thành tích hai vị bạn học trường tôi thập phần để ý, bên trường sau khi được hai bạn đồng ý công bố như sau: Cố Tô 741 điểm, Diệp Dịch 740 điểm, theo thứ tự là đệ nhất đệ nhị của liên thi. [ vỗ tay ] 】
Làm mất mặt làm đến đột nhiên không kịp chuẩn bị, hắc tử lập tức yên tĩnh như thóc, không nói một lời.
Mà quần chúng ăn dưa cũng bị cái thành tích đáng sợ này làm khiếp sợ, dồn dập biểu thị xác định con số không có đánh sai?
【 mấy con số này có lỗi à, xin hỏi là hơn 700 điểm??? Cái điểm này là người thi??? 】
【 học sinh trường học cách vách đã doạ hôn mê, học sinh nhất trung đều là quái vật sao? 】
【 tôi hiện tại đem ảnh hai người họ đặt đầu giường mỗi ngày tam gõ chín bái có thể cứu vớt thành tích của tôi sao? 】
Weibo Tiếu Thanh Sơn cùng cương thi hào không khác biệt gì, quần chúng vây xem tự nhiên trào vào tiểu hào Diệp Dịch, bên trong khu bình luận nhất thời tràn khí tức đầy khoái hoạt.
【 rác thải bloger, đến thứ nhất từ dưới lên đều không lấy được, cậu nói cậu sống sót còn có cái ý nghĩa gì??? 】
Nhiệt đánh giá đệ nhất phi thường lúng túng, hắn rõ ràng là tưởng trào phúng Diệp Dịch, không nghĩ tới bị xem là quân đội bạn, vừa bị ấn đầu ăn spaghetti vừa cùng mê muội tại dưới tàng cây trí tuệ tiếp quả trí tuệ.
Làm cái hắc tử đều tâm mệt như vậy, nhân sinh không đáng....
Internet nhiệt độ thế nào Tiếu Thanh Sơn không quan tâm chút nào, trong thực tế điện thoại di động của hắn ngược lại cũng bị người khác phát tin tới an ủi.
Nguyên thân trước có một quần hồ bằng cẩu hữu, sau khi thẻ bị Cố Học Hải ngừng, cảm thấy được cùng cậu cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cũng liền không cùng cậu cùng nhau đùa vui.
Có thể không nghĩ tới bây giờ Tiếu Thanh Sơn thành võng hồng, bọn họ dồn dập phát tới tin mừng, muốn lại leo lên đùi vàng lớn Cố gia đại thiếu này.
Nhìn trong bóng tối gọi hắn đi ra chế tạo thuận tiện trả nợ ngôn luận, Tiếu Thanh Sơn phiền vô cùng, thẳng thắn đem đám quái mặt to toàn bộ kéo vào danh sách đen, thế giới lúc này mới nghênh đón một tia thanh tĩnh.
Hắn tha đến qua loa, trên căn bản dùng "Đã lâu không gặp", "Chúc mừng cậu " mở đầu, ghi chú lại rất xa lạ hảo hữu đều bị vô tình hành quyết, bởi vậy, lúc Sở Minh Viễn truy hỏi hắn tại sao kéo đen chính mình, Tiếu Thanh Sơn mới tỉnh mộng.
Editor: Lưu Kim đã lãnh quả, dám chắc có anh Dịch nào đó nhúng tay:))
Danh sách chương