Chương 2144

“Lý Hồ, ông chủ Lý, tiêu nhiều tiền như vậy, bây giờ các người không còn duyên với vua đánh cược đá, cảm giác thế nào?” Dương Tiêu hỏi thẳng.

Lý Hồ tức giận thân hình mập mạp run lên, vì để tránh xảy ra sai sót ông ta đã bỏ ra hàng chục triệu tệ mua chuộc trên dưới.

Mặc dù mây chục triệu tệ không là gì với ông ta, nhưng tiêu tiên mà không được như ý, lại bị Dương Tiêu khiêu khích, Lý Hồ thật sự khó chịu như chó husky động d”c.

Hơn nữa, trước đó ông ta còn nói những lời cay nghiệt, nhưng hiện tại thực tế lại vả mặt.

Con ngươi của Lý Hỗ co rút lại, trong mắt ông ta hiện lên vẻ ớn lạnh nhìn Dương Tiêu hằm hằm.

Lý Hỗ nói: “Nhóc, tôi cảnh cáo cậu, ăn nói cân thận vào!”

Đạt đến mức như Lý Hồ, ông ta biết trên đời này có nội lực.

Nhưng nếu muốn dễ dàng đập vỡ miêng xanh đề vương cực c phẩm trong nguyên liệu thô thì e răng ít nhất cũng cần đạt đến thực lực như Vương bọn họ.

Tên nhóc Dương Tiêu trước mặt này còn trẻ, sao cậu ta có thể có sức mạnh như vậy.

Cho dù là Phùng Tứ hay Võ Thu Hoằng đã chết, họ đêu là những cao.

thủ võ thuật, nhưng không ai trong sô họ có đủ sức mạnh đập vỡ nguyên liệu thô.

Trong mắt Lý Hỗ, Dương Tiệu có kỹ năng, TH ng cũng không thê có được sức mạnh ngang ngược như vậy.

Dương Tiêu cười không tử tế nói: “Sao? Dám chơi nội tình còn không dám để cho tôi nói?”

Bây giờ, Dương Tiêu thực sự không lo lăng gì cả.

Nêu không phải Bạch Du Tĩnh mời, Dương Tiêu đã không tham gia cuộc thi vua đánh cược đá, càng sẽ không Hinh được danh hiệu vua đánh cược á.

Kêt câu của anh tuyệt đôi không chỉ giới hạn trong giới đánh cược đá, tương lai của Dương Tiêu phải là đại dương bao la và bầu trời đây sao.

Về phần những giám khảo này, Dương Tiêu tự nhiên sẽ không cho ai sắc mặt tốt.

Chơi nội tình, lại còn có khẩu hiệu công bằng công chính, quá mỉa mai.

“Các vị trọng tài và giám khảo, mọi người đã thây rồi đỏ, thằng nhóc này phi báng trăng trọn, không : chỉ phí báng tôi mà còn phỉ báng tất cả các vị ngồi đây, nên bỏ tư cách thi của cậu ta chứ? Đây là khiêu khích, đây là khiêu khích trắng trợn!” Lý Hỗ đen mặt nhìn về phía trọng tài.

Nhóm trọng tài đã không hài lòng với Dương Tiêu từ lâu, họ lây tiền của Lý Hồ, và Dương Tiêu đã vạch trần hành động xâu của họ trước công chúng, không cân phải nói bọn họ chướng mắt Dương Tiêu đến nhường nào Trọng tài trưởng đứng lên nhìn Dương Tiêu măng: “Người trẻ tuổi, hãy chú ý lời nói của cậu!”

“Chú ý lời nói của tôi? Chẳng lẽ tôi đã nói sai?” Dương Tiêu chê nhạo.

“Hỗn láo!” Thấy Dương Tiêu không ăn năn, một trọng tài khác đứng lên trừng mắt nhìn anh.

Dương Tiêu giêu cọt: “Tôi hỗn láo?

Các người giao dịch riêng tư, không nỘ băng công chính gì cả, coi tất cả những người có mặt tại đây như khỉ chơi đùa. Các người nói tôi hỗn láo, tôi thấy các người mới là người hỗn láo!”

Đối đầu, Dương Tiêu đối đầu trực tiếp với nhóm trọng tài và giám khảo.

Anh, Dương Tiêu không phải người tốt, nhưng cũng không phải người xấu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện