Chương 2142

“Một khi bọn họ thắng, nhất định sẽ trở nên nỗi tiêng trong ngành trang sức trong nước! Vì đề không xảy ra sai sót nào, chắc hẳn bọn họ đã tiêu tốn không ít mua chuộc quan hệ, có nội tình. Theo lời của bọn họ, quả thật trong đây có gian lận!”

ÒI Khi Dương Tiêu dút rơi, hiện trường to lón lập tức ôn ào.

Vô số người trợn tròn mắt, Dương Tiêu nói rõ ràng như vậy, ngay cả kẻ ngốc cũng biệt Dương Tiêu có ý gì.

“Mẹ kiếp! Cậu hại chúng tôi, cậu được ích lợi gì sao?” Lỷ Hỗ nghe xong, phổi ông ta cũng sắp nô tung.

“Đúng vậy! Cậu hại chúng tôi, cậu được ích lợi gì sao?” Vương Tuân cũng lạnh lùng măng.

Cả hai người đều rât tức giận, đang yên đang lành xanh đề Vương cực phẩm bị vỡ, bọn họ nói có gian lận, và Dương Tiêu cắn ngược lại, nói bọn họ có nội tình, hai người họ buồn bực đến mức hộc máu.

Trộm gà! Dương Tiêu này đúng là một tên trộm gài Dương Tiêu cười nói: “Chắc hẳn có không ít người nghỉ ngờ lời nói của tôi. Tôi chỉ nói một câu đơn giản, từ lúc bắt đầu Vương Tuấn vào địa điểm chọn nguyên liệu thô, anh ta đã nói chuyện với tôi, sau đó xoay người lấy một miêng nguyên liệu thô, anh ta chẳng thèm nhìn nguyên liệu thô khác!”

“Sau đó, cắt được một miếng xanh đề vương cực phẩm, giá trị trăm triệu tệ!

Mọi người không cảm thấy ở đây có trò mèo gì sao?”

“Chuyện này…” Nghe Dương Tiêu nói, không ít người kinh ngạc.

Những gì Dương Tiêu nói rât có lý, vừa nãy có không ít người thắc mắc, sao Vương Tuân lại chọn nguyên liệu thô nhanh như vậy?

Hơn nữa, vừa cắt đã được xanh đế vương cực phẩm trị giá hàng trăm triệu tệ, vận may này cũng tôt quá rôi?

Phải biết răng, ngay cả bậc thây thâm định báu vật thực sự đôi khi cũng sẽ mắc sai lầm, và tốc độ Vương Tuần chọn nguyên liệu thô đon giản là khiến người khác trợn mắt há hốc môm.

Tại hiện trường có hàng trắm người dự thi, về cơ bản các bậc thầy thắm định báu vật đã do dự một lúc lâu mới hoàn thành việc chọn nguyên liệu thô.

Về phân Lý Hồ, nhiêu người có mặt tại hiện trường cũng biệt, doanh nhân truyền kỳ giàu có ở Đông Nam Á về cơ bản không gặp bât kỳ trở ngại nào trên đường đi.

Vương Tuần tức giận nói: “Vớ vẫn!

Tôi là nhà vô địch hai lần, tôi đã đoạt được danh hiệu vua đánh cược đá hai lần liên tiếp. Chẳng lẽ thực lực của tôi còn cần cậu nghỉ ngờ?”

“Theo tôi! Xanh đế Vương cực phẩm của tôi bị vỡ chắc chắn có liên quan đến cậu. Khi đặt nguyên liệu thô, cậu đặc biệt chạm vào nguyên liệu thô của tôi, nói, có phải cậu đã động tay động chân?”

Suy nghĩ kỹ, Vương Tuân càng chäc chắn, Dương Tiêu đặc biệt chạm vào nguyên liệu thô của mình, là nguyên nhận dẫn đến xanh đề vương cực phẩm của mình bị vỡ vào thời khắc mắu chốt nhất.

Nếu không, đang yên đang lành tuyệt đối sẽ không có sự có bất ngờ như vậy.

“Tôi động tay động chân? Anh bạn, tại hiện trường có rât nhiều ánh mắt theo dõi! Tôi chỉ tò mò, vô ý chạm vào một Đr T vậy, chuyện này tôi thừa nhận!”

“Nhưng nguyên liệu thô kia rát chắc, phỉ thúy cũng rât cứng, tôi chạm vào nó đã vỡ tung? Anh cho răng tôi có nội lực à?” Dương Tiêu chế nhạo.

Giờ phút này, trên mặt Dương Tiêu tràn đây nụ cười vui đùa, thậm chí nụ cười này còn có phần không kiêng nề gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện