“Ninh tiểu thư, bên phía cảnh sát muốn mời ngươi đi qua lấy lời khai.” Lúc này, một cái tiếp viên hàng không đi tới bên cạnh Ninh Nhụy Nhụy.


“Thật xin lỗi, ta cần phải trở về gấp, ông nội của ta bị bệnh nặng, cho nên, có thể nói với cảnh sát một tiếng hay không, tối nay ta lại đi đến cục cảnh sát tìm bọn hắn?” Ninh Nhụy Nhụy hỏi.
“Vậy ta thông báo cho bọn hắn biết một chút.” Tiếp viên hàng không rất nhanh rời đi.


Chưa đến 2 phút, tiếp viên hàng không đã trở lại.


“Ninh tiểu thư, cảnh sát đồng ý, bọn họ quyết định trước tiên làm biên bản cho tất cả hành khách, ngài có thể trở về trước.” Tiếp viên hàng không thông báo cho Ninh Nhụy Nhụy biết, dù sao bản thân Ninh Nhụy Nhụy cũng là người bị hại, hơn nữa, Ninh Nhụy Nhụy thật sự rất nổi tiếng, cảnh sát đồng ý yêu cầu này của Ninh Nhụy Nhụy cũng không lạ.


Mười phút sau, Ninh Nhụy Nhụy đi tới một bãi đỗ xe dưới tầng hầm sân bay, có một chiếc xe đã sớm chờ nàng.
“Đại tiểu thư.” Tài xế mở cửa xe cho Ninh Nhụy Nhụy.


Ninh Nhụy Nhụy ngồi xuống, cửa xe đóng lại, nhưng một giây sau, Ninh Nhụy Nhụy đã cảm thấy không đúng, vừa quay đầu lại, đã phát hiện bên cạnh có thêm một người khác.




“Ngươi lên xe bằng cách nào?” Ninh Nhụy Nhụy lại không có kinh hoảng, nhưng có chút tức giận, thanh niên này tại sao lại xuất hiện như quỷ chứ?
“Ngươi là ai? Mau đi ra!” Ngược lại tên tài xế ở trước mặt, lộ ra vẻ rất khẩn trương.


“Không có việc gì, ta quen biết hắn.” Ninh Nhụy Nhụy lại an ủi tài xế một câu.
“Tiểu muội chân dài, ta vốn chuẩn bị đi một mình, nhưng đột nhiên phát hiện ta không có tiền.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ta muốn đi tìm vợ của ta, nên đành nhờ tài xế của ngươi cho ta đi nhờ một đoạn đi.”


“Ngươi muốn đi đâu tìm vợ của ngươi?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận hỏi.
“Ừ, Y Nhân các.” Hạ Thiên suy nghĩ nói, mặc dù Y Tiểu Âm có thể còn chưa tới, nhưng hắn vẫn quyết định trực tiếp đi tìm nàng, chờ đến Y Nhân các, muốn tìm Y Tiểu Âm cũng sẽ rất dễ.


“Y Nhân các?” Ninh Nhụy Nhụy dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn Hạ Thiên, tiếp đó dặn dò tài xế một tiếng, “Đi Y Nhân các trước.”
“Vâng thưa đại tiểu thư.” Tài xế kia quay đầu, liếc mắt nhìn Hạ Thiên một cái, vẻ mặt cũng rất cổ quái, hắn lên tiếng, xe rất nhanh lái ra khỏi bãi đỗ xe.


Nửa giờ sau, xe ngừng lại.
“Đại tiểu thư, đã đến Y Nhân các.” Tài xế mở miệng nói.
Ninh Nhụy Nhụy đang muốn nói chuyện, tiếp đó đã phát hiện Hạ Thiên vốn ngồi bên cạnh đã biến mất, nhìn về phía ngoài cửa sổ, lại phát hiện Hạ Thiên đang đứng ở cửa ra vào Y Nhân các.


“Về nhà đi.” Ninh Nhụy Nhụy lại tiếp tục phân phó, trong lòng của nàng đang rất mơ hồ, vì sao vợ của người đàn ông này lại ở Y Nhân các? Chẳng lẽ......
Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu, cũng lười suy nghĩ nhiều, vẫn là mau về nhà nhìn ông nội quan trọng hơn.


Mà giờ khắc này, Hạ Thiên đứng ở cửa ra vào Y Nhân các, lại có chút hoang mang, đây không giống bệnh viện.


Hạ Thiên biết mỗi thành phố đều có chi nhánh của Y Nhân các, mặc dù hắn chưa có tới thành phố Quế, nhưng hắn vẫn tin ở đây cũng có Y Nhân các, chỉ là, nhìn Y Nhân các ở trước mắt, rất yên tĩnh, cổ kính, cửa ra vào còn có trưng bày hai mỹ nữ mặc sườn xám, rõ ràng không phải bệnh viện.


Thật muốn nói, nơi này, ngược lại có hơi giống nhà của Y Tiểu Âm lúc trước ở kinh thành, chỉ là một kiến trúc nhỏ, nhìn giống như tứ hợp viện hơn, nhưng chiếm diện tích rất lớn, nhưng vấn đề là, nếu thật sự đây là nơi ở của Y Tiểu m, cửa ra vào chắc chắn sẽ không có mỹ nữ mặc sườn xám.


“Đây giống như câu lạc bộ tư nhân hơn.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm, đối với chuyện này, hắn thật ra cũng rất am hiểu.


Hạ Thiên suy nghĩ một cái, quyết định vẫn đi vào xem, ở đây cũng gọi là Y Nhân các, nói không chừng thật sự là do vợ Y Y mở thì sao? Mặc dù, vợ Y Y là bác sĩ, nói không chừng nàng cảm thấy nhàm chán nên thay đổi một cái, nếu không làm sao cái tên vừa vặn trùng hợp như vậy chứ?


“Chào ngài, tiên sinh, xin lấy ra thẻ hội viên.” Nhìn thấy Hạ Thiên đi tới, hai mỹ nữ mặc sườn xám khom lưng hành lễ cùng một chỗ.
“Ta không có thẻ hội viên.” Hạ Thiên thuận miệng nói, trên người hắn bây giờ có thể nói là không có gì cả, thẻ gì cũng không có.


“Thật xin lỗi, tiên sinh, chúng ta là câu lạc bộ tư nhân theo chế độ hội viên, không có thẻ hội viên là không thể vào bên trong.” Một mỹ nữ mặc sườn xám mở miệng nói.


“Hả, vậy để cho chủ nhân của các ngươi tới gặp ta đi.” Hạ Thiên cũng không muốn đi vào, hắn chỉ muốn xác nhận một chút nơi này có phải là chỗ của Y Tiểu Âm không mà thôi!


“Thật xin lỗi, tiên sinh, ngươi có thể trực tiếp gọi điện thoại cho chủ nhân của chúng ta.” Một mỹ nữ sườn xám khác trả lời, ý của lời này cũng rất rõ ràng, nếu như người thật sự quen biết chủ nhân, tự nhiên sẽ biết số điện thoại của chủ, nhưng nếu như không biết, chủ nhân tự nhiên cũng sẽ không tới gặp loại người này.


“Chủ nhân của các ngươi là nữ?” Hạ Thiên mở miệng hỏi.
“Đương nhiên.” Một mỹ nữ sườn xám đáp lại.
“Nàng có phải rất đẹp hay không?” Hạ Thiên hỏi lần nữa.


“Đó là đương nhiên, bà chủ của chúng ta là mỹ nữ đẹp nhất thành phố Quế, mỗi người đều biết.” Mỹ nữ sườn xám tiếp tục đáp lại.
“Ừ, vậy thì đúng rồi.” Hạ Thiên đã xác định, “Chủ nhân của các ngươi là vợ của ta, ta tới tìm nàng ấy.”


Hai mỹ nữ sườn xám cùng nhau nhìn Hạ Thiên, giống như nhìn thấy một tên bị bệnh tâm thần, nhìn bộ dạng này của thắng, chỉ mặc quần đùi mang dép lê, cũng không khá hơn chút nào so với tên ăn mày, lại còn nói bà chủ là vợ của hắn?


“Này, thanh niên, mơ tưởng rất đẹp nha, ngươi muốn cưới bà chủ của nơi này làm vợ à?” Một giọng nói từ phía sau truyền đến, “Giấc mơ đó rất đẹp, ta cũng thường mơ vậy mỗi ngày đấy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện