Triệu Vô Cực quát to một tiếng, Thánh Diệu đỉnh nắp bỗng nhiên bành một tiếng mở ra, bên trong vốn chứa đựng hỏa diễm mà hắn thôn phệ được từ một chiêu lưu tinh phi hỏa kiếm của Dư Trầm lúc này toàn bộ bộc phát mà ra, tạo thành một đám to lớn hỏa diễm hướng về Dư Trầm dũng mãnh xông tới.

Dư Trầm nhìn thấy cảnh này sắc mặt có chút kinh hãi, hắn lập tức thử nghiệm dùng tinh thần lực câu thông đám kia hỏa diễm, nhưng hắn sắc mặt lập tức biến trở nên khó coi vô cùng, bởi vì hắn không thể nào liên hệ cùng điều khiển được đám này hỏa diễm.

Phải biết đám này hỏa diễm là do chính hắn linh lực tạo nên a, vậy mà vừa bị hút vào Thánh Diệu đỉnh chỉ một lúc, lập tức muốn phản chủ rồi, không thể nào điều khiển được nữa.

Linh lực là từ tu sĩ tu luyện mà có, bên trong linh lực liền mang theo nhỏ bé tu sĩ ý chí, bởi vậy tu sĩ mới có thể ở linh lực li thể thời khắc vẫn có thể tiếp tục duy trì đối với linh lực ảnh hưởng cùng khống chế, khiến cho bọn chúng biến đổi cùng đánh ra các loại chiêu thức khác nhau. 

Nhưng Thánh Diệu đỉnh chỉ thôn phệ hỏa diễm một lúc, Dư Trầm đối với hỏa diễm liên hệ không những bị triệt để cắt đứt mà hắn linh lực còn bị Triệu Vô Cực dùng Thánh Diệu đỉnh khu sử đi bắn ngược lại hắn.

Thánh Diệu đỉnh uy năng, quả thật để Dư Trầm nghẹn họng nhìn trân trối.

Hắn vội vàng điều khiến phi kiếm của mình hướng về hỏa diễm chém ra một đạo to lớn kiếm khí.

Kiếm khí cùng nóng rực hỏa diễm va chạm vào nhau, lập tức bùng nổ ra một vụ nổ to lớn.

Ầm! Đỏ hồng sắc ánh lửa che kín một vùng trời, hoàn toàn che kín Dư Trầm tầm nhìn, khí lãng cuồn cuộn quét ngang tứ phương.

Cho dù là Dư Trầm cũng khó mà chịu nổi cái này sức nóng, tay hơi che mặt, nhanh chóng ngự không lui lại.

Nhưng ánh mắt hắn bỗng nhiên co rụt lại, trong lòng nguy hiểm cảnh bảo dồn dập kéo vang.

Từ phía sau hỏa diễm, một cái to lớn bóng mờ bỗng nhiên xuất hiện.

Thánh Diệu đỉnh giống như là một đầu cá bơi ngược dòng nước, ở bên cạnh cái này to lớn vụ nổ bơi ngược dòng mà lên, hoàn toàn xem nhẹ khí lãng bắn ngược, hướng về phía Dư Trầm ầm ầm đập tới.

Lần trước là Dư Trầm chủ động công kích Triệu Vô Cực, như vậy bây giờ chính là Triệu Vô Cực chủ động công kích Dư Trầm, có điều hắn công kích thời cơ khiến cho Dư Trầm vô cùng bất ngờ.

Lấy hắn pháp khí cường độ, muốn xông phá như vậy bạo tạc khí lãng cũng không hề đơn giản như vậy.

Chưa kể khí lãng sẽ khiến cho hắn xông tới chi thế vô cùng khó khăn, hơn nữa ở giữa trung tâm bạo tạc nhiệt độ cao cùng hỗn loạn linh lực có thể khiến cho hắn bản mệnh pháp khí bị tổn thương vô cùng to lớn, thậm chí có thể trực tiếp bị hủy đi, bởi vậy hắn mới lựa chọn nhượng bộ lui binh, trước tạm thời tránh né cái này vụ nổ.

Nhưng Triệu Vô Cực cũng không hề sợ hãi cái này linh lực khí lãng xung kích, hắn Thánh Diệu đỉnh độ cứng vượt xa bình thường pháp khí, bởi vậy cho dù có trực tiếp từ trung tâm vụ nổ xông tới, chỉ sợ cũng không trầy xước gì quá nhiều chứ đừng nói hắn là từ một bên đi qua, đã tránh né phần lớn uy lực của cái này vụ nổ.

Thánh Diệu đỉnh tốc độ cực kì nhanh chóng mạnh mẽ đập tới, Dư Trầm ánh mắt trợn trừng vội vàng điều khiển phi kiếm ở giữa trời liên tục xoay tròn, tạo thành một cái to lớn kiếm võng chống đỡ Thánh Diệu đỉnh.

Ầm! răng rắc!

Một tiếng mạnh mẽ va chạm vang lên, kiếm võng của Dư Trầm trong nháy mắt bị Thánh Diệu đỉnh đụng cái nát tan, phi kiếm hướng về bên ngoài văng ngược mà ra, nhanh chóng thu nhỏ lại nó vốn có thể tích.

Mà Dư Trầm sắc mặt cũng hiện lên vẻ kìm nén đỏ ửng, cuối cùng không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

“ nhìn kìa, Triệu Vô Cực phá được Dư trưởng lão kiếm võng phòng ngự rồi!”

“không thể nào, Triệu Vô Cực vậy mà có thể phá ta được kim đan kì cường giả phi kiếm tạo thành kiếm võng phòng ngự!”

“ ta thiên, đây là vượt cấp khiêu chiến, vượt đại cấp khiêu chiến a!

Triệu Vô Cực rốt cuộc yêu nghiệt đến mức nào!”

mấy vị trưởng lão liên tục kinh hô lên, đối với bọn hắn mà nói, Triệu Vô Cực có thể đánh tan Dư Trầm cái này kim đan kì kiếm võng phòng ngự, như vậy bọn hắn mấy cái trúc cơ kì đỉnh phong, quả thật không đủ hắn nhét kẽ răng.

Kim đan kì cùng trúc cơ kì đỉnh phong, tuy chỉ cách một cái cấp bậc, nhưng thực lực thì lại thiên soa địa biệt.

Để cho bọn hắn lên mà nói, bọn hắn cũng chỉ có thể chịu nổi Dư Trầm mấy chiêu rồi bại mà thôi, chứ đừng nói gì đến vượt cấp khiêu chiến đánh tan đối phương kiếm võng phòng ngự.

Thiên tài quả nhiên là thiên tài a, không thể dùng lí lẽ bình thường để phỏng đoán.

Triệu Vô Cực một chiêu đắc thế không buông tha người, lập tức toàn lực thôi động linh lực, Thánh Diệu đỉnh điên cuồng tăng tốc, thẳng tắp hướng Dư Trầm trước người đập tới.

Dư Trầm nhìn cái này thế đại lực chìm một đỉnh đánh tới, sống lưng lạnh toát, cho dù hắn trong tâm trí điên cuồng gào thét phải né tránh, nhưng thân thể lại bị Triệu Vô Cực cùng Thánh Diệu đỉnh khí cơ khóa chặt, muốn động một chút cũng không thể động.

Quả thật đáng sợ đến cực điểm.

Trơ mắt nhìn Thánh Diệu đỉnh đập tới, trên người Dư Trầm lúc này một cái phù lục bỗng nhiên tự hành cháy lên, một cỗ linh lực bỗng nhiên bạo phát, tạo thành một cái vòng tròn linh lực cương khí bảo hộ toàn thân hắn.

Đây chính là Dư Trầm trên người một đạo bảo mệnh phù lục mà hắn vất vả từ chỗ Hạ Chu thu được.

Đạo này bảo mệnh phù lực có thể ngăn chặn kim đan kì trung tu sĩ một kích toàn lực, chỉ cần Dư Trầm không tìm đường chết khiêu khích cường giả so với hắn mạnh gấp trăm ngàn lần, như vậy hắn luôn có thể có một cơ hội ở nguy nan thời khắc bảo mệnh, sau đó tìm cơ hội đào thoát.

Vốn tưởng rằng đạo này bảo mệnh phù lục hắn sẽ ở rất lâu sau mới cần sử dụng thậm chí không cần sử dụng, nhưng hôm nay cùng Triệu Vô Cực chiến đấu, hắn vậy mà bị ép đến mức phù lục tự động kích phát.

Đối với một cái kim đan kì mà nói, bị trúc cơ kì ép đến mức này, quả thật là vô cùng sỉ nhục.

Oành!

Thánh Diệu đỉnh ầm ầm đập vào bên trên màn sáng, nó giống như là gặp phải cái gì to lớn đại sơn đồng dạng, lập tức bị bắn ngược về phía sau.

Mà Dư Trầm trên người hộ thể màn sáng cũng theo đó răng rắc một tiếng vỡ nát, cả người hắn như là lưu tinh hướng về mặt đất bay xuống.

Ầm! phốc!

Dư Trầm ngã lên mặt đất đập ra một cái hố to, hắn không nhịn nổi lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Dư Trầm lúc này thoạt nhìn vô cùng chật vật.

Trên người tràn đầy các loại to nhỏ chà rách trầy da vết thương, áo quần rách nát bám đầy bụi bẩn, tóc tai loạn xạ, gương mặt dữ tợn.

Nếu người không biết hắn thân phận nhìn qua sợ còn nhầm hắn là một cái khất cái đây.

Dư Trầm kinh hãi chỉ vào Triệu Vô Cực run run nói ra:

“không thể, không thể nào.

Ta là kim đan kì cường giả, ngươi là một cái trúc cơ kì mà thôi, sao có thể mạnh đến như vậy!”

Triệu Vô Cực ngự không mà đứng giữa trời, quần áo nhẹ nhàng tung bay, khuôn mặt tuấn lãng lạnh lùng nhìn xuống.

Hắn lúc này giống như là cả cái ngoại môn diễn võ trường trung tâm, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người hắn, muốn nhìn xem một chút rốt cuộc cái này được mọi người công nhận Thanh Vân Tông thiên tài muốn nói gì.

Triệu Vô Cực không mặn không nhạt nói ra:

“ ta đã nói rồi, ngươi cái này kim đan kì quả thật làm mất mặt kim đan kì cường giả đám người.

Bản mệnh pháp khí chưa nâng cấp lên thành linh bảo, võ kĩ sử dụng cũng là Huyền giai cực phẩm võ kĩ mà không phải địa giai, cùng ta chiến đấu cũng chỉ là dựa vào cảnh giới cao hơn mà chiếm lợi thế mà thôi.

Một chiêu đầu tiên ngươi đánh ra thời điêm đã không thể chiếm lấy thượng phong như vậy trận đấu này kết quả cũng đã bị định ra ở lúc đó.

Ngươi là kim đan kì nhưng cũng không có kim đan kì chân chính thực lực, cái này chỉ là lí do phụ cho sự thất bại của ngươi mà thôi.

Lí do thật sự chính là bởi vì đối thủ của ngươi là ta, Triệu Vô Cực!”

Triệu Vô Cực lời nói tràn đầy tự tin, thái độ lại không chút nào cao ngạo, ngược lại giống như đang trình bày một cái sự thật như vậy.

Hắn giống như đang nói cho Dư Trầm biết, Dư Trầm bại bởi vì hắn chọn sai đối thủ mà thôi.

Lời này đủ soái khí, không ít sư muội ở dưới nghe hắn nói xong một câu này lập tức ánh mắt bốc lên tinh tinh, đối với Triệu Vô Cực bắt đầu la hét inh ỏi:

“ Triệu sư huynh quá đẹp trai rồi!”

“ nói được thật hay!”

“ Triệu sư huynh, ta muốn cho ngươi sinh hầu tử!”

Dư Trầm nghe xong vẻ mặt tràn đầy đắng chát, nhưng hắn lại không hề nhận thua, ngược lại run run rẩy rẩy đứng lên.

Hắn biết, hôm nay đã đánh thành tình trạng này, hắn cũng không còn chỗ lui binh.

Chỉ có thể một đường đi đến cùng, nếu không hắn chỉ sợ không thể ở lại Thanh Vân Tông được nữa.

Hạ Chu đồ vật, cũng không phải là dễ nuốt xuống như vậy.

Đúng lúc này, vốn đi bên cạnh Dư Trầm cao gầy ngoại môn trưởng lão bỗng nhiên cười lạnh âm dương quái khí lên tiếng:

“ Cho dù ngươi là Thanh Vân Tông đệ tử dòng chính cũng phải hiểu được tôn sư trọng đạo, kính già yêu trẻ đây là cơ bản nhất lễ nghĩa, chả lẽ ngươi không hiểu.

Nếu như lễ nghĩa cũng không hiểu, như vậy tu luyện cường đại sau này cũng chỉ có thể gây họa nhân gian mà thôi.

Ngươi mở miệng ra liền xem thường Dư trưởng lão mới đột phá kim đan kì, như vậy để ta Thanh Hạc cùng Dư trưởng lão đồng thời lĩnh giáo ngươi một chút xem ngươi có tư cách nói ra mấy lời như thế này hay không?”

nói xong vị này cao gầy để chòm râu dê Thanh Hạc trưởng lão trên người quần áo bay lượn, khí thế như núi lớn ầm ầm bùng nổ mà ra.

Một luồng linh áp so với Dư Trầm cũng không hề kém chút nào lập tức hướng về Triệu Vô Cực đè xuống, khiến hắn lông mày mạnh mẽ nhíu lại.

đám ngoại môn trưởng lão lại một lần nữa nghẹn họng kinh hô:

“ Thanh Hạc cũng đột phá kim đan kì? không thể nào, kim đan kì từ lúc nào liền dễ như vậy đột phá rồi?”

P/s: mấy hôm nay trạng thái không tốt lắm, đang bị đau đầu, không có động lực viết...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện