Trong tủ quần áo chật hẹp, người nam bị người nữ đè cứng, hai tay bị trói vào dây treo áo ở trên, trong miệng bị nhét 'thứ gì đó' căng phồng, ánh mắt tràn ngập lệ khí hung ác, cứ như muốn dùng mắt cắn xé người trước mắt đến chết.

Mà đôi mắt cô gái lại chìm trong mê mang, quần áo trên người đã bị kéo rơi rớt tan tác, một bàn tay không màng cự tuyệt sờ đến bụng dưới người đàn ông, khóa kéo xoẹt một tiếng đã tung ra, cây gậy siêu dài cũng bị đào ra ngoài, bật lên thẳng tắp, cứ như đang tuyên cáo chủ nhân của nó không thờ ơ như thể hiện đâu.

Dục vọng dâng cao quá mức mãnh liệt, Mạnh Nhạc Nhạc đã không thể nghĩ đến việc làm tiền diễn gì hết, chỉ có thể dùng tay bẻ ra miệng hoa ướt dầm dề, chĩa vào thân gậy sưng to dựng đứng rồi hung hăng ngồi xuống.

"A...."

Hoa huyệt quá chặt chẽ, kích cỡ còn không tưng xứng khiến Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác một cơn đau đớn ập tới. Cũng may, tuy cây hàng của Lục Vị rất dài, nhưng cũng không quá thô so với người thường, chứ không phải loại khủng bố vừa to vừa dài như của Tiêu Diệp, chứ không thì dồn dập tiến vào như vậy đã làm Mạnh Nhạc Nhạc không thể chịu nổi.

Mạnh Nhạc Nhạc đặt một bàn tay giữa nơi hai người giao nhau, bắt đầu nhấc thân mình di động từ trên xuống dưới, mỗi một cú nhấp đều đã có bàn tay đệm giữa nên tiến vào không quá sâu, lại rất vừa vặn giảm bớt cơn ngứa cho Mạnh Nhạc Nhạc.

Mạnh Nhạc Nhạc thật sự cực kỳ thoải mái, đàn ông cô gặp được phần lớn đều quá mạnh mẽ, làm tình cũng đều ra vào lút cán, dùng hết sức đụ cực mạnh, khó có khi mà tiết tấu hoàn toàn do cô khống chế như lúc này.

Nhưng bím nhỏ thoải mái, côn thịt lại cực kỳ khó chịu. Cây trường côn dài tận 23cm, hiện tại hoàn toàn không có đất dụng võ, chỉ có một nửa là được lỗ nhỏ hút chặt gắt gao, cái lỗ quá chặt cứ như đang có vô số miệng nhỏ liếm mút bên trong, làm anh sung sướng đến cực điểm, mà một nửa còn lại gần trứng dái lại hoàn toàn bị ngó lơ không người thăm hỏi.

Đây quả thực như lấy dây thun quấn chặt quanh ngón tay, một nửa chìm trong thiên đường, một nửa lại là địa ngục ngứa ngáy.

Lục Vị quả thực muốn phát điên rồi, cô ả này lại dám đè mình trong tủ quần áo, còn cứ, cứ... Làm tình... như vậy nữa.

Mới đầu anh còn liều mạng kháng cự muốn rời xa, nhưng chưa gì đã chẳng thèm cố kị gì nữa.

Này mẹ nó mà là làm tình?? Đây mẹ nó là tra tấn thì có.

Không hề! Không hề làm anh thoải mái chút nào!!

.

.

===== [ Đọc bản đầy đủ 2600 chữ tại https://camtutiendo.wordpress.com/ ]======

(hoặc vào phần giới thiệu có LINK dẫn)

.

.

Cứ như trong thân thể có chiếc hộp Pandora nào đó bị mở ra, Mạnh Nhạc Nhạc giơ tay, hung hăng tát vào bờ mông Lục Vị vì sốt ruột mà nhấc lên kia.

"Bốp", "Bốp", "Bốp", cái mông đáng thương bị cô gái chụp đánh, làm gậy thịt thẳng đứng cũng theo đó đong đưa.

Lục Vị không thể tin nổi, anh thế nhưng bị một đứa con gái đánh! Còn là bị đứa con gái mình đang đụ tét mông bôm bốp!

Cô gái còn không sợ chết khẽ nỉ non:

"Đừng cựa, ngoan để chị làm nào."

Lục Vị: ! ! ! Ai làm ai! ! ! Được thôi, cô muốn chơi đúng không, cô chơi giỏi nhờooo! Mỗi lần đều chỉ cho vào có một nửa, còn cọ tới cọ lui lề mà lề mề, tôi mẹ nó sắp nổ chim rồi đây này??!! Đáng tiếc, vì bị chiếc quần lót chặn trong miệng nên tiếng lòng của Lục Vị không thể truyền đạt. Mạnh Nhạc Nhạc ngược lại còn cảm thấy người đàn ông vừa đờ đẫn tạm dừng là anh đang nghe lời, mấy cú đánh dạy dỗ của bản thân là thích đáng, thành ra còn diễn sâu hơn.

"Ừm, biết nghe lời ghê. Yên tâm, chị sẽ không làm quá mạnh, sẽ biết thương tiếc chú em."

Lục Vị: ! ! Mẹ nhà cô! !

Kế tiếp quả thực là hiện trường tai nạn.

.

.

===== [ Đọc bản đầy đủ 2600 chữ tại https://camtutiendo.wordpress.com/ ]======

(hoặc vào phần giới thiệu có LINK dẫn)

.

.

Chờ sau khi kết thúc, Mạnh Nhạc Nhạc run rẩy đứng dậy, lại đột nhiên phát hiện sắc mặt Lục Vị đã tái nhợt.

Có thể không tái nhợt chắc?

Vốn sức khỏe đã không tốt. Đầu tiên là bị đẩy ngã vào nước lạnh, rồi bị trói chặt trong ngăn tủ tra tấn, cuối cùng còn ra sức làm tình kịch liệt.

Hơn nữa bởi vì tư thế nữ trên nam dưới hơi khó khăn, vốn đã không dễ để người nam phát lực, Lục Vị lại dùng sức lẫn tốc độ quá mức. Rồi thì sung sướng cao trào muốn phát rồ, trạng thái Lục Vị lúc này quả thực đã hoàn toàn xụi lơ mềm nhũn.

Mạnh Nhạc Nhạc đột nhiên nghĩ đến miêu tả trong mấy truyện tổng tài bá đạo.

"Nữ chính như đóa hoa nhỏ nhắn tinh khôi, giờ đây ánh mắt đờ đẫn nằm trên giường, như một con búp bê vải bị xé rách, trong lòng ngập tràn tuyệt vọng lạnh băng. . ."

!!! Đây còn không phải tả Lục Vị sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện