Trước mắt anh là một cô gái, ngũ quan tuyệt mỹ nhưng lại khoác lên một khuôn mặt vô cảm, dáng người hơi gầy, đôi tay cầm lấy một thanh sẳt thẳng như cầm kiếm đứng thủ hộ trước một căn phòng.
Chợt Leon cảm thấy có chút dư vị khó tả, có chút nhớ, có chút thân thuộc, nhưng lại xen lẫn cảm giác khó hiểu và sự xa lạ.
Leon từ từ bước tới gần thân ảnh ấy, mặc cho đám nhện đang ùa ùa kéo đến, Leon vẫn cứ bình tĩnh mà bước đi, mắt nhìn chăm chăm thân ảnh ấy.
Từng bước từng bước, Leon ngày càng gần hình ảnh, mọi chi tiết đều rõ ràng, nhìn rõ ra được tròng mắt có 4 5 màu sắc xen lẫn, và vài đường gân xanh nổi trên mặt cũng như tay chân.
Leon đưa tay ra, nhưng có một bức tường vô hình chặn lại, giữa hai người, không gian từ từ sụp đổ, Leon với tay cố gắng nhảy qua khe vực, gào thét về phía người con gái với giọng điệu quyết tâm.
“Alice, chờ anh!!!!!!!!!”
Khuôn mặt vô cảm cô gái biến mất, thay vào đó là một nụ cười nhẹ nhàng triều mến, từng đường gân xanh lặn xuống, toàn thân như được thuế biến hoàn hảo vô khuyết, cô hướng tới phía Leon miệng mấp máy.
“Cuộc sống mới đang đợi anh, đừng quá lo lắng cho em, em sẽ đợi.”
Leon nước mắt đã sớm tràn ra, người con gái nào chả muốn xuất hiện đẹp nhất trong tim người đàn ông của mình? Leon nhớ đến câu hỏi đầu tiên khi Alice phục hồi được lí trí:
“Em thế này, em còn có thể bên anh sao?”
“Chỉ cần đó là em, còn lại không quan trọng.”
Leon ôm lấy và thì thầm, nhưng bây giờ, nhớ về lúc đó, Leon lại cảm thấy hận chính mình, giá như lúc đó, ôm lấy cô ấy, giữ lấy cô ấy, ở bên cô ấy, thì mọi thứ đã không diễn ra như thế…
Mặt đất nơi Leon đứng đã triệt đễ vỡ tan, anh rơi xuống, nhìn lấy Alice lần cuối, ngắm nhìn nụ cười ấy, cảm nhận cái nội tâm dằn vặt ấy mà lần nữa đánh lên quyết tâm.
“Anh sẽ tìm em, dù ở đâu đi nữa, cùng trời cuối đất anh cũng sẽ đi, miễn là tìm được em dù trong phút giây cũng đáng giá…”
Thanh âm nhỏ dần rồi biến mất trong hư vô.
Leon thức giấc, trước mặt là quyển sách, và cái kén, thêm đầy ắp đủ thứ vật phẩm do Kaiz mang đến.
“Làm tốt lắm, về đích thôi.” – âm thanh Leon nhẹ nhàng vọng ra.
“Cũng không quá khó khăn.” – Kaiz chỉ chậm rãi.
Khoảng thời gian Leon ngủ đi kéo dài 2 tuần, chặng đường đạt đến đích còn lại 10%, hành trình tầm bảo cũng kết thúc, đủ thứ bảo vật vào tay, nhờ năng lực chậm lại thời gian nên thực vật được bảo quản khá hoàn hảo cho đến khi tiến nhập vào không gian hệ thống.
Hành trình này đủ mãn nguyện.
Tốn thêm một ngày hết tốc lực chạy, Kaiz cuối cùng cũng xuất hiện tại cái bệ dịch chuyển, nhưng xung quanh lại không có phát sáng như lần đầu mà không có chút động tĩnh, như ngủ đi.
“Chuyện gì?” – Kaiz bày ra một bộ mặt khó hiểu nhìn lấy đích đến của mình.
Thanh âm đám thú bị bỏ xa lần nữa vọng lại, giờ chúng đông hơn chí ít gần trăm lần, thêm vài con Boss thủ hộ bảo vật bị kinh động nữa, thành ra đoàn thú triều trở nên vô cùng đáng sợ.
[Điểm truyền tống cần năng lượng để kích hoạt]
[Cần bổ xung năng lượng]
Như cảm nhận được sự hiện diện của Kaiz, từng trụ đá xuất hiện xung quanh cái bục, dưới đất mở ra vài loại trận pháp nào đó kì dị, từng khe nhỏ xuất hiện trên đất.
Xung quanh khu vực bán kinh vài chục mét xung quanh bục cây cối tiêu triệt, khô héo rũ xuống, dưới đất lại lên chút sáng.
Kaiz bây giờ chỉ lắc đầu, trận pháp cần năng lượng sống để kích hoạt.
Âm thanh của đàn thú ngày càng gần, xem ra đây là tình thế bắt buộc, chỉ có xử lí được đám xúc vật mới có thể ra khỏi đây.
“Đổi, ta có chút ý tưởng.” – Leon nói.
Không nói nhiều lời, lập tức xung quanh chậm lại, thần sắc lại khác biệt, Leon từng bước đi tới cái bệ đá, cúi người nhìn một chút, rồi đi quanh tìm thứ gì đó.
Vài phút sau, trên tay Leon cầm vài cục đá, Leon tới từng cái trụ xếp đá chặn lên vài cái rãnh dưới đất, sau khi đặt đến viên đá cuối cùng hoa văn dưới đất chợt thay đổi, hình thành những đường rãnh dẫn năng lượng về phía Leon chứ không phải bệ đá.
Leon cười cười, hắn chỉ nhìn qua vài cái Trận trong sách, may mà có nói về phương pháp chuyển hướng trận.
Trận hình dưới chân là một trong những bậc đỉnh tiêm về thôn phệ sinh sơ, nghe có vẻ tà đạo nhưng thực chất trận pháp này mang tên Thanh Tẩy, biến mọi lại năng lượng thành năng lượng thuần túy nhất.
Mà năng lượng thuần túy thì khó có thể sử dụng, chỉ có chuyên chúc đặc thù mới có thể sử dụng, mà Leon có Hệ Thống cũng là một trong phạm vi chuyên chúc đó, mọi loại năng lượng chỉ có biểu hiện là MP.
Dù có màu khác và hiệu quả khác nhau nhưng không tác động lẫn nhau, đem ra sử dụng chỉ có chút không quen nhưng vẫn khá ổn.
Âm thanh bầy thú gào thét đã đến gần, trên tay lại có vài cục quặng mà Leon dặn Kaiz nhặt cũng như liều mạng mà đào.
Sắp xếp vài cái theo một hình ảnh trong sách, tạo thành một trận hình kì dị, dù gì trong sách có vài hình ảnh của tia sét nên Leon muốn thử xem.
Kaiz nhìn mà lòng muốn ứa máu, mấy cục đá kia chính là đá năng lượng, thâm chí còn có thể thanh lọc huyết mạch, có cả khả năng chữa thương, xem ra chính là bảo vật vô giá, giờ bị đem ra lấy năng lượng để thử nghiệm mấy thứ chưa thử bao giờ, xót a.
Leon bày biện xong xuôi, Leon từ từ lui lại phía cái bệ.
Đám thú vọt đến, từng tiếng kêu gào, tiếng cây cối đổ rạp, tiếng hổ gầm long ngâm chim kêu chó sủa, đủ thứ âm vang dồn đến.
Bọn chúng tràn vào cứ điểm truyền tống, 4 phương 8 hướng theo nhau mà lao đến.
Chợt xung quanh cứ điểm dựng lên mấy cột sáng, hiện lên 2 thanh một đỏ một trắng, thanh đỏ thì đầy còn trắng thì trông không.
[Phát động nhiệm Vụ Khẩn Cấp SSS]
[Bảo vệ cứ điểm nạp xong năng lượng.]
[Phần thưởng: Không gian Liên Kết đặc thù, 1mx1mx1m]
[Trong thời gian dưới 1h hoàn thành sẽ được thưởng thêm: 10 cuốn 100% tỉ lệ, 10 cuốn dung hợp bản, 10 cuốn “Siêu Vận May”,10 cuốn “Tăng Layer”, 10 cuốn “Tái sử dụng”, 10 Thẻ “World Access”](Mỗi 5% lá chắn được bảo toàn số lượng thưởng tăng x2)
[Không hoàn thành sẽ bị giam hãm vĩnh viễn ở thế giới này]
[Dụng cụ bổ trợ: Túi Sưu Tầm Siêu Cấp. (Đạo cụ 24 giờ)]
[Mỗi 5 phút nhanh hơn chỉ tiêu lượng thưởng trên x2, dưới 40 phút nhận thêm Kỹ năng “Mô Phỏng”, dưới 30 phút thêm vật phẩm “Early Access”, dưới 20 phút thêm Kỹ năng “Deal”, dưới 10 phút nhận thiên phú “Triệt tiêu”.]
Leon cười lạnh, biết ngay nhiệm vụ này hố cha. Thông số lá chắn cực mỏng, chỉ có 10000, mà một con sát thương đã nằm ở 200~1000 rồi, nhưng bọn nó chạm tới không mới là điều.
Chỉ không nghĩ tới, phần thưởng như thế hậu, hắn ngay lập tức nhìn về thông tin của thẻ World Access.
[“World Access”]
[Cho phép tham gia vào Cao Cấp Thứ Nguyên không bị hạn chế luật lệ của thế giới đó.]
(Không hạn chế thời gian nhưng chu kì của thế giới đó sẽ quy định tuổi thọ nên hãy sử dụng cẩn thận.)
Hô, điều này có nghĩa, là đa phần khả năng tham gia phó bản từ Skill “Sáng Tạo Sân Tập” chỉ có hiệu quả đến các thứ nguyên cấp thấp.
“Biết ngay là hệ thống giấu hàng.” – Leon lắc đầu vẻ mặt thản nhiên nói.
Nhưng Kaiz nhìn được tấm thẻ thì vô cùng hưng phấn, Tăng Layer đây là khái niệm gì?
Trong thế giới cũ, hệ thống xếp Layer là Đẳng cấp cao nhất, tăng một Layer yêu cầu khó kinh khủng, đừng nói là chỉ mạnh thêm mà là hoàn toàn khác biệt, nó nằm ở đẳng cấp mới, như người và thần vậy.
Nhìn về cái Dụng cụ bổ trợ, Leon cười tít cả mắt, vẻ mặt hớn hở.
Chợt Leon cảm thấy có chút dư vị khó tả, có chút nhớ, có chút thân thuộc, nhưng lại xen lẫn cảm giác khó hiểu và sự xa lạ.
Leon từ từ bước tới gần thân ảnh ấy, mặc cho đám nhện đang ùa ùa kéo đến, Leon vẫn cứ bình tĩnh mà bước đi, mắt nhìn chăm chăm thân ảnh ấy.
Từng bước từng bước, Leon ngày càng gần hình ảnh, mọi chi tiết đều rõ ràng, nhìn rõ ra được tròng mắt có 4 5 màu sắc xen lẫn, và vài đường gân xanh nổi trên mặt cũng như tay chân.
Leon đưa tay ra, nhưng có một bức tường vô hình chặn lại, giữa hai người, không gian từ từ sụp đổ, Leon với tay cố gắng nhảy qua khe vực, gào thét về phía người con gái với giọng điệu quyết tâm.
“Alice, chờ anh!!!!!!!!!”
Khuôn mặt vô cảm cô gái biến mất, thay vào đó là một nụ cười nhẹ nhàng triều mến, từng đường gân xanh lặn xuống, toàn thân như được thuế biến hoàn hảo vô khuyết, cô hướng tới phía Leon miệng mấp máy.
“Cuộc sống mới đang đợi anh, đừng quá lo lắng cho em, em sẽ đợi.”
Leon nước mắt đã sớm tràn ra, người con gái nào chả muốn xuất hiện đẹp nhất trong tim người đàn ông của mình? Leon nhớ đến câu hỏi đầu tiên khi Alice phục hồi được lí trí:
“Em thế này, em còn có thể bên anh sao?”
“Chỉ cần đó là em, còn lại không quan trọng.”
Leon ôm lấy và thì thầm, nhưng bây giờ, nhớ về lúc đó, Leon lại cảm thấy hận chính mình, giá như lúc đó, ôm lấy cô ấy, giữ lấy cô ấy, ở bên cô ấy, thì mọi thứ đã không diễn ra như thế…
Mặt đất nơi Leon đứng đã triệt đễ vỡ tan, anh rơi xuống, nhìn lấy Alice lần cuối, ngắm nhìn nụ cười ấy, cảm nhận cái nội tâm dằn vặt ấy mà lần nữa đánh lên quyết tâm.
“Anh sẽ tìm em, dù ở đâu đi nữa, cùng trời cuối đất anh cũng sẽ đi, miễn là tìm được em dù trong phút giây cũng đáng giá…”
Thanh âm nhỏ dần rồi biến mất trong hư vô.
Leon thức giấc, trước mặt là quyển sách, và cái kén, thêm đầy ắp đủ thứ vật phẩm do Kaiz mang đến.
“Làm tốt lắm, về đích thôi.” – âm thanh Leon nhẹ nhàng vọng ra.
“Cũng không quá khó khăn.” – Kaiz chỉ chậm rãi.
Khoảng thời gian Leon ngủ đi kéo dài 2 tuần, chặng đường đạt đến đích còn lại 10%, hành trình tầm bảo cũng kết thúc, đủ thứ bảo vật vào tay, nhờ năng lực chậm lại thời gian nên thực vật được bảo quản khá hoàn hảo cho đến khi tiến nhập vào không gian hệ thống.
Hành trình này đủ mãn nguyện.
Tốn thêm một ngày hết tốc lực chạy, Kaiz cuối cùng cũng xuất hiện tại cái bệ dịch chuyển, nhưng xung quanh lại không có phát sáng như lần đầu mà không có chút động tĩnh, như ngủ đi.
“Chuyện gì?” – Kaiz bày ra một bộ mặt khó hiểu nhìn lấy đích đến của mình.
Thanh âm đám thú bị bỏ xa lần nữa vọng lại, giờ chúng đông hơn chí ít gần trăm lần, thêm vài con Boss thủ hộ bảo vật bị kinh động nữa, thành ra đoàn thú triều trở nên vô cùng đáng sợ.
[Điểm truyền tống cần năng lượng để kích hoạt]
[Cần bổ xung năng lượng]
Như cảm nhận được sự hiện diện của Kaiz, từng trụ đá xuất hiện xung quanh cái bục, dưới đất mở ra vài loại trận pháp nào đó kì dị, từng khe nhỏ xuất hiện trên đất.
Xung quanh khu vực bán kinh vài chục mét xung quanh bục cây cối tiêu triệt, khô héo rũ xuống, dưới đất lại lên chút sáng.
Kaiz bây giờ chỉ lắc đầu, trận pháp cần năng lượng sống để kích hoạt.
Âm thanh của đàn thú ngày càng gần, xem ra đây là tình thế bắt buộc, chỉ có xử lí được đám xúc vật mới có thể ra khỏi đây.
“Đổi, ta có chút ý tưởng.” – Leon nói.
Không nói nhiều lời, lập tức xung quanh chậm lại, thần sắc lại khác biệt, Leon từng bước đi tới cái bệ đá, cúi người nhìn một chút, rồi đi quanh tìm thứ gì đó.
Vài phút sau, trên tay Leon cầm vài cục đá, Leon tới từng cái trụ xếp đá chặn lên vài cái rãnh dưới đất, sau khi đặt đến viên đá cuối cùng hoa văn dưới đất chợt thay đổi, hình thành những đường rãnh dẫn năng lượng về phía Leon chứ không phải bệ đá.
Leon cười cười, hắn chỉ nhìn qua vài cái Trận trong sách, may mà có nói về phương pháp chuyển hướng trận.
Trận hình dưới chân là một trong những bậc đỉnh tiêm về thôn phệ sinh sơ, nghe có vẻ tà đạo nhưng thực chất trận pháp này mang tên Thanh Tẩy, biến mọi lại năng lượng thành năng lượng thuần túy nhất.
Mà năng lượng thuần túy thì khó có thể sử dụng, chỉ có chuyên chúc đặc thù mới có thể sử dụng, mà Leon có Hệ Thống cũng là một trong phạm vi chuyên chúc đó, mọi loại năng lượng chỉ có biểu hiện là MP.
Dù có màu khác và hiệu quả khác nhau nhưng không tác động lẫn nhau, đem ra sử dụng chỉ có chút không quen nhưng vẫn khá ổn.
Âm thanh bầy thú gào thét đã đến gần, trên tay lại có vài cục quặng mà Leon dặn Kaiz nhặt cũng như liều mạng mà đào.
Sắp xếp vài cái theo một hình ảnh trong sách, tạo thành một trận hình kì dị, dù gì trong sách có vài hình ảnh của tia sét nên Leon muốn thử xem.
Kaiz nhìn mà lòng muốn ứa máu, mấy cục đá kia chính là đá năng lượng, thâm chí còn có thể thanh lọc huyết mạch, có cả khả năng chữa thương, xem ra chính là bảo vật vô giá, giờ bị đem ra lấy năng lượng để thử nghiệm mấy thứ chưa thử bao giờ, xót a.
Leon bày biện xong xuôi, Leon từ từ lui lại phía cái bệ.
Đám thú vọt đến, từng tiếng kêu gào, tiếng cây cối đổ rạp, tiếng hổ gầm long ngâm chim kêu chó sủa, đủ thứ âm vang dồn đến.
Bọn chúng tràn vào cứ điểm truyền tống, 4 phương 8 hướng theo nhau mà lao đến.
Chợt xung quanh cứ điểm dựng lên mấy cột sáng, hiện lên 2 thanh một đỏ một trắng, thanh đỏ thì đầy còn trắng thì trông không.
[Phát động nhiệm Vụ Khẩn Cấp SSS]
[Bảo vệ cứ điểm nạp xong năng lượng.]
[Phần thưởng: Không gian Liên Kết đặc thù, 1mx1mx1m]
[Trong thời gian dưới 1h hoàn thành sẽ được thưởng thêm: 10 cuốn 100% tỉ lệ, 10 cuốn dung hợp bản, 10 cuốn “Siêu Vận May”,10 cuốn “Tăng Layer”, 10 cuốn “Tái sử dụng”, 10 Thẻ “World Access”](Mỗi 5% lá chắn được bảo toàn số lượng thưởng tăng x2)
[Không hoàn thành sẽ bị giam hãm vĩnh viễn ở thế giới này]
[Dụng cụ bổ trợ: Túi Sưu Tầm Siêu Cấp. (Đạo cụ 24 giờ)]
[Mỗi 5 phút nhanh hơn chỉ tiêu lượng thưởng trên x2, dưới 40 phút nhận thêm Kỹ năng “Mô Phỏng”, dưới 30 phút thêm vật phẩm “Early Access”, dưới 20 phút thêm Kỹ năng “Deal”, dưới 10 phút nhận thiên phú “Triệt tiêu”.]
Leon cười lạnh, biết ngay nhiệm vụ này hố cha. Thông số lá chắn cực mỏng, chỉ có 10000, mà một con sát thương đã nằm ở 200~1000 rồi, nhưng bọn nó chạm tới không mới là điều.
Chỉ không nghĩ tới, phần thưởng như thế hậu, hắn ngay lập tức nhìn về thông tin của thẻ World Access.
[“World Access”]
[Cho phép tham gia vào Cao Cấp Thứ Nguyên không bị hạn chế luật lệ của thế giới đó.]
(Không hạn chế thời gian nhưng chu kì của thế giới đó sẽ quy định tuổi thọ nên hãy sử dụng cẩn thận.)
Hô, điều này có nghĩa, là đa phần khả năng tham gia phó bản từ Skill “Sáng Tạo Sân Tập” chỉ có hiệu quả đến các thứ nguyên cấp thấp.
“Biết ngay là hệ thống giấu hàng.” – Leon lắc đầu vẻ mặt thản nhiên nói.
Nhưng Kaiz nhìn được tấm thẻ thì vô cùng hưng phấn, Tăng Layer đây là khái niệm gì?
Trong thế giới cũ, hệ thống xếp Layer là Đẳng cấp cao nhất, tăng một Layer yêu cầu khó kinh khủng, đừng nói là chỉ mạnh thêm mà là hoàn toàn khác biệt, nó nằm ở đẳng cấp mới, như người và thần vậy.
Nhìn về cái Dụng cụ bổ trợ, Leon cười tít cả mắt, vẻ mặt hớn hở.
Danh sách chương