Lúc này Ngụy Thế Quân bước đến, cúi người xuống nhặt lấy một mảnh thủy tinh vỡ đưa lên trước mặt cô, khóe miệng cong lên đầy tà mị:

“Cô nói xem tôi liệu có thể tin tưởng được một người đã hại em mình thành người thực vật hay không?”

“Chuyện của Linh Linh thật sự không phải em...”

“Im miệng!”_Ngụy Thế Quân quát lên, mảnh thủy tinh trong tay cũng lao thẳng về phía người đối diện, cắt một đường bén ngọt nơi cổ tay

“Ai cho phép cô được nhắc tên em ấy? Loại rắn độc như cô không xứng!”

Nghe thấy người phụ nữ ác độc đó nhắc đến tên em gái mình, Ngụy Thế Quân như người mất kiểm soát mà hóa điên lên, anh đưa bàn tay gân guốc tới bóp lấy cổ người đối diện dồn cô vào vách tường. Sở Sinh Trang vội nắm lấy cổ tay anh mà kéo ra nhưng sức cô vốn đã yếu hơn nay lại thêm những vết thương mới đầy chi chít, căn bản là như trứng chọi với đá.

Nhìn gương mặt trắng bệch thiếu máu nhưng vẫn không chịu mở miệng ra nhận tội của cô khiến Ngụy Thế Quân càng điên hơn, bàn tay cũng dùng lực siết chặt hơn nữa. Thấy anh không có dấu hiệu sẽ dừng lại, Sở Sinh Trang không khỏi hoảng loạn, tay chân không ngừng vùng vẫy muốn thoát ra, cổ họng muốn nói gì đó nhưng lại không thể thốt ra thành lời...

“Ngụy tổng! Anh mau dừng lại đi, nếu không thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn đó ạ!”_Trợ lý Kha Vĩnh vừa đi lên từ cầu thang trông thấy vội chạy vào can ngăn

Lúc này Ngụy Thế Quân mới dần bình tĩnh lại, anh buông Sở Sinh Trang ra rồi đứng dậy rời đi.

“Ngụy phu nhân! Cô không sao chứ ạ?”_Kha Vĩnh lo lắng hỏi, cậu ta cũng đã lường trước được tình hình nhưng khi đến đây lại không ngờ còn tệ hơn rất nhiều so với những gì đã nghĩ tới trước đó, nếu cậu không đến kịp liệu có phải hôm trước vừa là đám cưới hôm sau đã thành đám tang rồi hay không

Sở Sinh Trang hiện giờ chẳng thể nghe thấy mấy lời quan tâm của Kha Vĩnh, cô dùng ánh mắt đỏ hoe ngập nước nhìn theo bóng dáng người ấy. Cảm giác vô định bất chợt hiện lên khiến cô không biết nên dừng lại hay tiếp tục cố chấp với cuộc hôn nhân này? Lúc sau Ngụy Thế Quân lại quay ra cùng với tấm chi phiếu trong tay mà ném xuống trước mặt Sở Sinh Trang. Cô nhìn tấm chi phiếu rồi lại nhìn lên người đàn ông cao lớn đó với vẻ mặt khó hiểu.

“Cầm lấy rồi tự xử lý đi. Tôi không muốn con mình mang giọt máu của loại rắn độc như cô!”

Ha, ra là vậy. Ngụy Thế Quân anh không muốn có con với cô đến thế sao? Dù gì thì hai người cũng đã là vợ chồng rồi mà, lại có thể nói ra những lời như vậy?

Nhưng bản thân Sở Sinh Trang cũng chẳng thể đáp lại dù chỉ một câu, bởi chính cô là người đã lừa anh và tất cả mọi người để có được cuộc hôn nhân này. Ngụy Thế Quân anh chắc hẳn là rất hận cô, bây giờ có lẽ việc cô cần làm không phải là đi mua thuốc tránh thai mà là dọn dẹp hành lý chuẩn bị bước ra khỏi nhà. Sở Sinh Trang đã từng nghĩ đến sẽ có một ngày cô bị bại lộ nhưng thật không ngờ ngày này lại đến với cô sớm như vậy, hai người mới vừa kết hôn ngày hôm qua thôi mà.

Từng viên pha lê trong suốt chứa đựng bao nỗi đau được ánh sáng tự nhiên chiếu vào sáng lấp lánh, chúng từ từ rơi xuống khỏi gương mặt ấy rồi cuối cùng vỡ ra thành những giọt nước mắt nhỏ li ti khi chạm phải bức ảnh cưới. Sở Sinh Trang đưa đôi mắt đã ngập nước lên nhìn theo bóng lưng anh rời đi, tay cô vô thức siết chặt lấy mảnh kính vỡ dưới đất khiến máu đỏ không ngừng trào ra.

Căn phòng tân hôn được trang trí tỉ mỉ trông hết sức đẹp mắt vậy mà lại không có lấy một phân cảnh lãng mạn, màu đỏ của ngày hỷ giờ lại thành màu đỏ của máu trộn lẫn nước mắt mặn đắng...

Cho đến khi anh đã đi khuất khỏi tầm mắt, cô mới cầm bức ảnh cưới vỡ nát lên mà ôm chặt lấy nó. Gương mặt xanh xao, đầm đìa nước mắt ấy quả thực khiến người ta không khỏi xót xa.

Làn gió hơi se lạnh của tiết trời mùa thu vô tình thổi nhẹ vào căn phòng lộn xộn ấy, tấm rèm cửa màu xám khẽ tung bay trước gió. Giữa căn phòng thiếu ánh sáng có một cô gái đang ôm chặt một tấm ảnh đã vỡ tan mà gào khóc trong đơn độc, mặc cho những mảnh vỡ thủy tinh sắc nhọc không ngừng cứa vào da thịt...

Khóc mãi rồi cũng đến lúc phải ngừng, Sở Sinh Trang cầm lấy tấm chi phiếu đã dính máu đỏ dưới đất lên, bước đến đặt nó lên chiếc tủ cạnh đầu giường sau đó dọn dẹp lại căn phòng, cô tháo hết mấy thứ đồ trang trí phòng tân hôn xuống đem bỏ thùng rác, tấm ảnh cưới vỡ vụn ấy...có lẽ cũng chỉ có mình cô cần đến.

Sau khi đã trả lại nguyên trạng căn phòng ban đầu, Sở Sinh Trang sửa soạn lại bản thân rồi đi ra ngoài, cô ghé vào một hiệu thuốc mua lấy vỉ thuốc tránh thai cùng một số bông băng y tế rồi vào quán cà phê gần đó, chọn một góc khuất ít người qua lại mà ngồi xuống xử lý vết thương trên tay và chân. Ít phút sau nhân viên mang một ly Americano ra, Sở Sinh Trang nhận lấy rồi uống một ngụm, vị đắng của cà phê lấp đầy khoang miệng cuốn trôi viên thuốc xuống. Cô ngả lưng ra sau ghế, mệt mỏi nhắm mắt lại như muốn tạm quên đi hết thảy những chuyện vừa xảy ra...

Ngồi được một lúc Sở Sinh Trang liền ra về, vừa bước ra khỏi cửa thì trông thấy chiếc Maybach đen dừng trước mặt. Kha Vĩnh liền xuống xe mở cửa cho cô, chiếc xe lái thẳng đến dinh thự Ngụy Viên, nhà chính Ngụy Gia, hôm nay chính là bữa cơm đầu tiên khi Sở Sinh Trang về làm dâu Ngụy Gia.

Bữa cơm có sự góp mặt đông đủ của tất cả thành viên trong đại gia đình, ngoài ra còn có bố và anh trai của cô. Trước khi cả hai bước vào nhà, Ngụy Thế Quân liền đi đến nắm lấy tay cô cùng với đó là lời cảnh cáo:

“Nếu cô để mọi người biết chuyện thì tôi không dám chắc mình sẽ làm ra những loại chuyện gì đâu!”

Nói xong anh liền trở mặt nở nụ cười dịu dàng mà nắm tay người phụ nữ bên cạnh cùng bước vào trong, tất cả đều rất hoàn hảo cho hình tượng một cặp vợ chồng son. Đến trước mặt người thân trong gia đình Ngụy Thế Quân khẽ siết tay ra hiệu, Sở Sinh Trang lập tức phối hợp theo mà nở nụ cười tươi nhất có thể khẽ cúi chào mọi người:

“Tụi con đến rồi ạ!”

“Nào cháu dâu, lại đây ngồi nói chuyện cho thân thiết với mọi người hơn, hôm qua cũng bận rộn khách khứa nên chắc còn nhiều chuyện chưa thể nói hết được.”_Ngụy lão gia chống cây gậy gỗ, tay vẫy Sở Sinh Trang lại gần

Mọi người trong Ngụy Gia đều tỏ ra rất vui mừng khi đón người cháu dâu đầu tiên và cũng là dâu trưởng của gia tộc. Ngụy lão gia có ba người con trai và bố chồng cô là con trưởng nhưng đã mất sau một vụ tai nạn. Người con thứ hai thì có hai đứa con trai là một cặp song sinh và người con thứ ba có một người con trai vừa tốt nghiệp đại học. Gia đình nhà chồng cũng có thể gọi là đông người đi.

Sở Sinh Trang tuy đều đã nghe qua danh tiếng của họ cả nhưng cô chưa tiếp xúc quá gần bao giờ, người mà cô có thể dựa vào hiện tại cũng chỉ có mẹ chồng và ông nội.

Sau khi trò chuyện được một lúc thì người giúp việc trong nhà cũng đã dọn cơm xong, mọi người cùng ngồi vào bàn dùng bữa trưa. Bữa ăn diễn ra khá vui vẻ và thoải mái, mọi người trong nhà đều rất chào đón và xem cô như một thành viên trong gia đình...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện