Edit: Lavender
Đường Tứ Tứ quay đầu nhìn Đường Tử An, chuyện kiếm phổ nàng cũng không biết. Đường Tử An cúi đầu, làm sao còn dám nhận quyển kiếm phổ kia. Yến Mặc hào sảng nở nụ cười, đem quyển kiếm phổ kia nhét vào tay Đường Tử An.
Đường Tứ Tứ trở tay cần lấy quyển kiếm phổ, thái độ lãnh ngạnh nói với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, ý tốt của ngài chúng tôi xin ghi nhớ. Nhưng vô công bất thụ lộc, Tử An còn nhỏ, ta không hy vọng hắn tạo thành thói quen tuỳ tiện thu lễ vật của người khác.”
Nhà Mộ Dung không có người nào thiện lương, đầu tiên cấp một chút ơn huệ nhỏ, sau đó sẽ đem người đẩy ra bán mạng vì bọn họ. Đệ đệ nàng cũng không có hèn hạ như bọn họ tưởng, tuỳ tiện đem mấy quyển kiếm phổ là có thể thu mua. Đối mặt sự lãnh ngạnh của nàng, Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, liếc mắt nhìn Yến Mặc một cái, bảo hắn thu hồi kiếm phổ. Sau khi Yến Mặc thu hồi kiếm phổ, hắnmới cười xin lỗi, nói, “Đường nhị tiểu thư, chuyện này thật là bổn vương không suy nghĩ chu toàn.”
“Nếu tam thiếu gia đã hiểu rõ, chúng tôi không quấy rầy nhã hứng uống trà của ngài nữa.” Đường Tứ Tứ lại muốn rời đi. Lần này Mộ Dung Quân Thương đột nhiên ho dữ dội.
hắn ho rất lợi hại, sắc mặt cũng chợt trắng bệch như tờ giấy, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đường Tứ Tứ chuẩn bị rời đi lại cúi xuống, nhìn thấy hắn ho lợi hại như vậy không giống giả. Hơn nữa nếu bọn họ cứ đi như vậy, lại có vẻ không tốt.
Ngẫm lại, vẫn là chờ một chút đi. Chờ hắn bớt ho, bọn họ lại rời đi.
Mộ Dung Quân Thương ho lần này, liền ho thật lâu. Chờ khi hắn vất vả ngừng ho, hắn nghiễm nhiên trở thành một người đẹp mang bệnh. Bệnh tật làm hai hàng lông mày hắn nhíu lại, gương mặt tuấn tú tái nhợt đến mức có thể nhìn thấy rõ gân xanh trên huyệt thái dương. hắn cực kì khó khăn ngẩng đầu nhìn bọn họ, khoé miệng còn hiện nét cười nhạt, hai tay nhẹ vỗ ngực, nói với Đường Tứ Tứ, “Đường nhị tiểu thư, xin lỗi….” Mới nói vài câu, hắn đã không thở được, xem như bị bệnh cực kì nghiêm trọng.
Đường Tử An lập tức nói, “Nhị tỷ, hay là chúng ta đợi một chút nữa rồi đi, tam hoàng tử hắn như vậy… thật doạ người a.” Giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Đường Tứ Tứ xác định hắn không phải giả bộ, lòng cũng mềm xuống.
Yến Mặc xin chủ quán một chén canh ngọt, bưng tới cho Mộ Dung Quân Thương uống. Mộ Dung Quân Thương bưng bát canh kia lên uống một hơi, sau khi uống xong, sắc mặt hắn mới hơi có chút huyết sắc.
“Tam thiếu gia, ngài vẫn nên bảo trọng thân thể thật tốt.” không quá thân với Mộ Dung Quân Thương, Đường Tứ Tứ liền khách sáo nói.
Mí mắt Mộ Dung Quân Thương khẽ chớp, trong đôi mắt hoa đào phản chiếu hình ảnh Đường Tứ Tứ, “Doạ đến hai vị, thật có lỗi. Bệnh của ta một khi phát tác, sẽ là như vậy.”
Đường Tử An lập tức đề nghị, “không bằng ngài đi tìm Tiết thần y, bảo hắn đến chữa bệnh cho ngài. Nhị tỷ nói y thuật của Tiết thần y rất cao.”
Mộ Dung Quân Thương lắc đầu, cười thiện ý, “Vô dụng. Bệnh này của ta là lúc nhỏ trúng hàn độc. Tiết thần y hắn cũng thúc thủ vô sách.” (không có cách nào)
Đường Tử An lập tức lộ ra thần sắc tiếc hận. Đường Tứ Tứ đối với lời nói của hắn bán tín bán nghi.
Mộ Dung Quân Thương lại nhìn Đường Tứ Tứ, ôn lương vô hại cười cười.
Tròng mắt Đường Tứ Tứ khẽ chuyển, nhẹ nhàng dời ánh mắt đi nơi khác. Mộ Dung Quân Thương thu hồi tầm mắt, lại mời Đường Tứ Tứ cùng Đường Tử An ngồi xuống. Đường Tử An không khách khí kéo tay Đường Tứ Tứ ngồi xuống.
“Đường nhị tiểu thư, lúc trước Trì tướng quân phó thác bổn vương chiếu cố các người. Bổn vương lần này lại bị bệnh, không thực hiện được lời dặn của tướng quân, thật là có lỗi.” Sau khi Mộ Dung Quân Thương nhìn bọn họ ngồi xuống, mở miệng người đầu tiên nhắc đên là Uy viễn Đại tướng quân Trì Lê Dập, như vậy vô hình trung đã kéo gần quan hệ của hắn cùng hai tỷ đệ bọn họ.
Đường Tứ Tứ khách khí nói, “Tam thiếu gia hay là ngài chiếu cố thân thể của chính mình nhiều hơn mộtchút đi.”
Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, uống mấy ngum trà, dừng một lát, mới lại nói, “Đường nhị tiểu thư, Cửu Thiên Tuế người này tuy rằng thô bạo vô cùng, nhưng bổn vương vẫn cực kì thưởng thức hắn. Hơn nữa bổn vương cũng biết hắn tuy rằng là một tên hoạn quan, nhưng nếu hắn thật sự nghiêm túc đối đãi với ngươi, ngươi cũng không chịu bao nhiêu uỷ khuất.”
Đây là mặt trời mọc đằng tây sao? Mộ Dung Quân Thương lại có thể vì Quân Cơ Lạc nói chuyện? Đường Tứ Tứ dùng ánh mắt xem xét kỹ Mộ Dung Quân Thương, Mộ Dung Quân Thương thẳng thắn vô tư nhận ánh mắt dò xét của nàng. Ánh mắt kiên định, biểu cảm trên mặt cũng vô cùng chân thành tha thiết, căn bản không giống như nguỵ trang.
Lông mi Đường Tứ Tứ chớp chớp, trong lòng nhanh chóng nhắc nhở chính mình, kiếp trước Mộ Dung Quân Thương chính là một tên chuyên nguỵ trang, nàng tuyệt đối không thể bị vẻ ngoài của hắn đánh lừa.
Kiếp trước nàng cũng ăn không ít mệt từ người nhà Mộ Dung.
“Những lời vừa rồi của Tam thiếu gia, thực nên tự mình nói cho Quân Cơ Lạc nghe.” Ngươi khen Quân Cơ Lạc trước mặt ta, ta cũng không trở về nói với Quân Cơ Lạc đâu. Mặc kệ ngươi tính toán cái gì, ta đều không cần biết!
Trà đã nguội, lúc này tiểu nhị bưng đến ấm nước nóng giúp bọn họ châm trà.
Mộ Dung Quân Thương tự mình châm trà cho hai tỷ đệ, một chút đề không có kiểu cách của vương gia. Nhưng ngay sau khi hắn thay bọn họ châm trà xong, đột nhiên có một hắc y thị vệ đi vào.
Thị vệ kia lập tức đi đến trước mặt bon họ, cực kì thần bí nói nhỏ bên tai Yến Mặc chuyện gì đó. Ánh mắt Yến Mặc sáng lên, khoé miệng nhếch cao, cao hứng phấn chấn nói, “Chủ tử, tin mới nhất. Trong cung truyền ra tin tức hoàng thượng phái người nghiệm thân cho Quân Cơ Lạc. Trước mắt Quân Cơ Lạc đã bị đưa đến một gian mật thât, vào cùng với hắn nghe nói còn có một cung nữ xinh đẹp…Hai người này trước đó đều uống thôi tình dược…”
Yến Mặc còn chưa nói xong, Đường Tứ Tứ lỡ tay liền đánh vỡ chén trà. Mí mắt nàng mãnh liệt nhảy vài cái, trong lòng dậy lên một trận khủng hoảng.
Thân phận thật sự của Quân Cơ Lạc nàng đã quá rõ ràng. Hơn nữa bây giờ còn bắt hắn uống thôi tình dược nhốt cùng một cung nữ…Nàng chợt nhớ tới đêm ở chùa, Quân Cơ Lạc không phải cũng trúng độc sao? Khi đó dục vọng của hắn cũng đã cực nóng như vậy. Lúc này, hắn làm sao mà sống qua đây?
Mộ Dung Quân Thương liếc nhìn Đường Tứ Tứ một cài thật sâu, khoé miệng lộ ra một nụ cười kín đáo đến mức không nhìn ra được. Tiếp sau đây hắn sẽ hảo tâm đưa ra hai đề nghị giúp Đường Tứ Tứ hỗ trợ Quân Cơ Lạc giải quyết nguy cơ, mà trên thực tế hai đề nghị này dều có thể làm cho Quân Cơ Lạc chết không có chỗ chôn. Bị nữ nhân mình xem trọng nhất “bán”, chỉ sợ Quân Cơ Lạc có chết cũng khôngnhắm mắt.
Ha ha! Lúc này đây, hắn rốt cuộc nắm được điểm “uy hiếp” Quân Cơ Lạc, dùng nữ nhân của hắn đến đối phó hắn.
hắn còn muốn thoát chết? không có cửa!!!
Đường Tứ Tứ quay đầu nhìn Đường Tử An, chuyện kiếm phổ nàng cũng không biết. Đường Tử An cúi đầu, làm sao còn dám nhận quyển kiếm phổ kia. Yến Mặc hào sảng nở nụ cười, đem quyển kiếm phổ kia nhét vào tay Đường Tử An.
Đường Tứ Tứ trở tay cần lấy quyển kiếm phổ, thái độ lãnh ngạnh nói với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, ý tốt của ngài chúng tôi xin ghi nhớ. Nhưng vô công bất thụ lộc, Tử An còn nhỏ, ta không hy vọng hắn tạo thành thói quen tuỳ tiện thu lễ vật của người khác.”
Nhà Mộ Dung không có người nào thiện lương, đầu tiên cấp một chút ơn huệ nhỏ, sau đó sẽ đem người đẩy ra bán mạng vì bọn họ. Đệ đệ nàng cũng không có hèn hạ như bọn họ tưởng, tuỳ tiện đem mấy quyển kiếm phổ là có thể thu mua. Đối mặt sự lãnh ngạnh của nàng, Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, liếc mắt nhìn Yến Mặc một cái, bảo hắn thu hồi kiếm phổ. Sau khi Yến Mặc thu hồi kiếm phổ, hắnmới cười xin lỗi, nói, “Đường nhị tiểu thư, chuyện này thật là bổn vương không suy nghĩ chu toàn.”
“Nếu tam thiếu gia đã hiểu rõ, chúng tôi không quấy rầy nhã hứng uống trà của ngài nữa.” Đường Tứ Tứ lại muốn rời đi. Lần này Mộ Dung Quân Thương đột nhiên ho dữ dội.
hắn ho rất lợi hại, sắc mặt cũng chợt trắng bệch như tờ giấy, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đường Tứ Tứ chuẩn bị rời đi lại cúi xuống, nhìn thấy hắn ho lợi hại như vậy không giống giả. Hơn nữa nếu bọn họ cứ đi như vậy, lại có vẻ không tốt.
Ngẫm lại, vẫn là chờ một chút đi. Chờ hắn bớt ho, bọn họ lại rời đi.
Mộ Dung Quân Thương ho lần này, liền ho thật lâu. Chờ khi hắn vất vả ngừng ho, hắn nghiễm nhiên trở thành một người đẹp mang bệnh. Bệnh tật làm hai hàng lông mày hắn nhíu lại, gương mặt tuấn tú tái nhợt đến mức có thể nhìn thấy rõ gân xanh trên huyệt thái dương. hắn cực kì khó khăn ngẩng đầu nhìn bọn họ, khoé miệng còn hiện nét cười nhạt, hai tay nhẹ vỗ ngực, nói với Đường Tứ Tứ, “Đường nhị tiểu thư, xin lỗi….” Mới nói vài câu, hắn đã không thở được, xem như bị bệnh cực kì nghiêm trọng.
Đường Tử An lập tức nói, “Nhị tỷ, hay là chúng ta đợi một chút nữa rồi đi, tam hoàng tử hắn như vậy… thật doạ người a.” Giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Đường Tứ Tứ xác định hắn không phải giả bộ, lòng cũng mềm xuống.
Yến Mặc xin chủ quán một chén canh ngọt, bưng tới cho Mộ Dung Quân Thương uống. Mộ Dung Quân Thương bưng bát canh kia lên uống một hơi, sau khi uống xong, sắc mặt hắn mới hơi có chút huyết sắc.
“Tam thiếu gia, ngài vẫn nên bảo trọng thân thể thật tốt.” không quá thân với Mộ Dung Quân Thương, Đường Tứ Tứ liền khách sáo nói.
Mí mắt Mộ Dung Quân Thương khẽ chớp, trong đôi mắt hoa đào phản chiếu hình ảnh Đường Tứ Tứ, “Doạ đến hai vị, thật có lỗi. Bệnh của ta một khi phát tác, sẽ là như vậy.”
Đường Tử An lập tức đề nghị, “không bằng ngài đi tìm Tiết thần y, bảo hắn đến chữa bệnh cho ngài. Nhị tỷ nói y thuật của Tiết thần y rất cao.”
Mộ Dung Quân Thương lắc đầu, cười thiện ý, “Vô dụng. Bệnh này của ta là lúc nhỏ trúng hàn độc. Tiết thần y hắn cũng thúc thủ vô sách.” (không có cách nào)
Đường Tử An lập tức lộ ra thần sắc tiếc hận. Đường Tứ Tứ đối với lời nói của hắn bán tín bán nghi.
Mộ Dung Quân Thương lại nhìn Đường Tứ Tứ, ôn lương vô hại cười cười.
Tròng mắt Đường Tứ Tứ khẽ chuyển, nhẹ nhàng dời ánh mắt đi nơi khác. Mộ Dung Quân Thương thu hồi tầm mắt, lại mời Đường Tứ Tứ cùng Đường Tử An ngồi xuống. Đường Tử An không khách khí kéo tay Đường Tứ Tứ ngồi xuống.
“Đường nhị tiểu thư, lúc trước Trì tướng quân phó thác bổn vương chiếu cố các người. Bổn vương lần này lại bị bệnh, không thực hiện được lời dặn của tướng quân, thật là có lỗi.” Sau khi Mộ Dung Quân Thương nhìn bọn họ ngồi xuống, mở miệng người đầu tiên nhắc đên là Uy viễn Đại tướng quân Trì Lê Dập, như vậy vô hình trung đã kéo gần quan hệ của hắn cùng hai tỷ đệ bọn họ.
Đường Tứ Tứ khách khí nói, “Tam thiếu gia hay là ngài chiếu cố thân thể của chính mình nhiều hơn mộtchút đi.”
Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, uống mấy ngum trà, dừng một lát, mới lại nói, “Đường nhị tiểu thư, Cửu Thiên Tuế người này tuy rằng thô bạo vô cùng, nhưng bổn vương vẫn cực kì thưởng thức hắn. Hơn nữa bổn vương cũng biết hắn tuy rằng là một tên hoạn quan, nhưng nếu hắn thật sự nghiêm túc đối đãi với ngươi, ngươi cũng không chịu bao nhiêu uỷ khuất.”
Đây là mặt trời mọc đằng tây sao? Mộ Dung Quân Thương lại có thể vì Quân Cơ Lạc nói chuyện? Đường Tứ Tứ dùng ánh mắt xem xét kỹ Mộ Dung Quân Thương, Mộ Dung Quân Thương thẳng thắn vô tư nhận ánh mắt dò xét của nàng. Ánh mắt kiên định, biểu cảm trên mặt cũng vô cùng chân thành tha thiết, căn bản không giống như nguỵ trang.
Lông mi Đường Tứ Tứ chớp chớp, trong lòng nhanh chóng nhắc nhở chính mình, kiếp trước Mộ Dung Quân Thương chính là một tên chuyên nguỵ trang, nàng tuyệt đối không thể bị vẻ ngoài của hắn đánh lừa.
Kiếp trước nàng cũng ăn không ít mệt từ người nhà Mộ Dung.
“Những lời vừa rồi của Tam thiếu gia, thực nên tự mình nói cho Quân Cơ Lạc nghe.” Ngươi khen Quân Cơ Lạc trước mặt ta, ta cũng không trở về nói với Quân Cơ Lạc đâu. Mặc kệ ngươi tính toán cái gì, ta đều không cần biết!
Trà đã nguội, lúc này tiểu nhị bưng đến ấm nước nóng giúp bọn họ châm trà.
Mộ Dung Quân Thương tự mình châm trà cho hai tỷ đệ, một chút đề không có kiểu cách của vương gia. Nhưng ngay sau khi hắn thay bọn họ châm trà xong, đột nhiên có một hắc y thị vệ đi vào.
Thị vệ kia lập tức đi đến trước mặt bon họ, cực kì thần bí nói nhỏ bên tai Yến Mặc chuyện gì đó. Ánh mắt Yến Mặc sáng lên, khoé miệng nhếch cao, cao hứng phấn chấn nói, “Chủ tử, tin mới nhất. Trong cung truyền ra tin tức hoàng thượng phái người nghiệm thân cho Quân Cơ Lạc. Trước mắt Quân Cơ Lạc đã bị đưa đến một gian mật thât, vào cùng với hắn nghe nói còn có một cung nữ xinh đẹp…Hai người này trước đó đều uống thôi tình dược…”
Yến Mặc còn chưa nói xong, Đường Tứ Tứ lỡ tay liền đánh vỡ chén trà. Mí mắt nàng mãnh liệt nhảy vài cái, trong lòng dậy lên một trận khủng hoảng.
Thân phận thật sự của Quân Cơ Lạc nàng đã quá rõ ràng. Hơn nữa bây giờ còn bắt hắn uống thôi tình dược nhốt cùng một cung nữ…Nàng chợt nhớ tới đêm ở chùa, Quân Cơ Lạc không phải cũng trúng độc sao? Khi đó dục vọng của hắn cũng đã cực nóng như vậy. Lúc này, hắn làm sao mà sống qua đây?
Mộ Dung Quân Thương liếc nhìn Đường Tứ Tứ một cài thật sâu, khoé miệng lộ ra một nụ cười kín đáo đến mức không nhìn ra được. Tiếp sau đây hắn sẽ hảo tâm đưa ra hai đề nghị giúp Đường Tứ Tứ hỗ trợ Quân Cơ Lạc giải quyết nguy cơ, mà trên thực tế hai đề nghị này dều có thể làm cho Quân Cơ Lạc chết không có chỗ chôn. Bị nữ nhân mình xem trọng nhất “bán”, chỉ sợ Quân Cơ Lạc có chết cũng khôngnhắm mắt.
Ha ha! Lúc này đây, hắn rốt cuộc nắm được điểm “uy hiếp” Quân Cơ Lạc, dùng nữ nhân của hắn đến đối phó hắn.
hắn còn muốn thoát chết? không có cửa!!!
Danh sách chương