Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: “Bây giờ thực lực của ông đã trượt dốc xuống khoảng cấp Thiên rồi phải không?”
“Soạt!”
“Hàm Kim Long hít khí lạnh.
Nếu Diệp Bắc Minh sử dụng một vài nguồn lực, có lẽ có thể điều tra được, Hàn Kim Long đã từng là một đại tông sư.
Nhưng biết thực lực của Hàn Kim Long trượt dốc xuống khoảng cấp Thiên.
Cả nhà họ Hàn, cũng không có ai biết!
Vậy mà Diệp Bắc Minh lại nhìn ra!
Hàn Kim Long hoàn toàn tin tưởng vào y thuật của Diệp Bắc Minh, không nhịn được nói: “Thần y Diệp, cậu đúng là thần!”
Ông cụ Hàn này đã thay đổi đã cách gọi.
Diệp Bắc Minh không để ý xua tay: “Tôi nối lại kinh mạch cho ông, rồi chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của ông”.
“Nếu hồi phục tốt, thì một hai năm nữa, có lẽ ông có thể hồi phục thực lực đại tông sư”.
“Cái gì?”
Cho dù người khôn ngoan như Hàn Kim Long, cũng không dám tin đứng bật dậy.
Kinh hãi, vui mừng, bất ngờ, chấn kinh, không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh!
“A!”
Hàn Nguyệt kinh hãi hô một tiếng, ôm chặt cái miệng nhỏ, bấu tím cả hai tay.
Toàn thân run lên!
“Thần y Diệp, cậu nói cái gì? Tôi có thể hồi phục thực lực đại tông sư ư!”, Hàn Kim Long cũng phải ù cả đầu.
Hàn Nguyệt cũng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh bình tĩnh gật đầu: “Đúng thế”.
Anh không lãng phí thời gian nữa, bảo Hàn Kim Long ngồi xuống.
Lấy ra mấy cây kim châm, cắm vào mười mấy huyệt đạo trên người Hàn Kim Long.
Một luồng sức mạnh thần bí di chuyển men theo những huyệt đạo này!
Vù!
Mười mấy giây sau, những kinh mạch đã đứt lại được sức mạnh thần bí nối liền lại!
Toàn thân Hàn Kim Long run lên, nước mắt giàn dụa.
Ông ta cảm thấy nội lực của mình đang di chuyển đến đôi chân!
Hai chân vốn không có sức mạnh, chỉ có thể đi lại bình thường, lúc này tràn đầy sức mạnh!