“Anh không tắm thay quần áo cũng được thôi, tối nay anh chắc chắn không thể nhìn thấy Diệp Minh Viễn”.  

 

“Được rồi”.  

 

Diệp Bắc Minh đồng ý.  

 

Ngụy Yên Nhiên đi về phía biệt thự, khóe miệng nhếch lên nụ cười, khẽ nói: “Oắt con, tôi mà không trị được anh?”  

 

Một giờ sau, Diệp Bắc Minh tắm xong, thay sang một bộ vest sạch sẽ.  

 

Lúc anh xuất hiện trước mặt Ngụy Yên Nhiên, cô ta ngây người!  

 

Đẹp trai!  

 

Quá đẹp trai!  

 

Diệp Bắc Minh ở trên tàu cao tốc để tóc mái che kín hơn nửa lông mày.  

 

Sau khi thay sang bộ vest, còn có chuyên viên cắt tóc tạo kiểu cho anh.  

 

Kết hợp với bộ vest, trong nháy mắt từ một thanh niên trẻ tuổi hóa thành đại thiếu gia nhà giàu!  

 

Đặc biệt là sâu trong mắt Diệp Bắc Minh, dáng vẻ hờ hững và lạnh lùng suýt chút nữa đánh trúng tim Ngụy Yên Nhiên: “Khụ… Anh… quá…”  

 

Chữ ‘đẹp trai’ suýt chút nữa bật thốt lên.  

 

“Có đi hay không?”  

 

Diệp Bắc Minh cau mày.  

 

Ngụy Yên Nhiên nuốt nước miếng, suýt chút nữa bị phát hiện.  

 

Cô ta thẹn quá hóa giận, trợn mắt nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh gấp cái gì?”  

 

“Dạ tiệc từ thiện bắt đầu từ sáu giờ, năm rưỡi chúng ta đến cũng kịp”.  

 

“Bây giờ còn hơn một tiếng nữa, chờ đi!”  

 

Cô ta xoay người chạy về phòng mình, chỉ còn lại Diệp Bắc Minh đứng trong phòng khách.  

 

Một tiếng sau, Ngụy Yên Nhiên lại xuất hiện,  

 

Cô ta thay sang bộ lễ phục dạ hội cao cấp, toàn thân nhìn ra khí chất, giống như đại minh tinh bước ra từ trong tivi.  

Cô ta bước xuống từ cầu thang hình tròn trong biệt thự.  

 

Diệp Bắc Minh ngồi ở trên ghế sofa, ngay cả mí mắt cũng không ngẩng lên.  

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện