Ba ngày nay, bên trong Yến Dương thành gió giục mây vần, các thế lực không ngừng chia cắt thế lực Liêu gia, mà một số quan viên trọng yếu bị vạch tuội nuốt tiền tham ô, nhân mạng cỏ rác làm việc không đủ, sau đó bị mất chức xét nhà.
Mà không ít quan viên bởi vậy tăng lên quan chức, nếu người có tâm phát hiện, chắc chắn hiểu rõ những người kia thăng quan đều là thân cận người Tần Vương phủ.Hết thảy Yến Dương phủ có sáu quận, hai mươi bốn tòa thành, mười mấy tiểu trấn.
Mỗi một quận đều có bốn thành, bên trong đô phủ Yến Dương thành, Tào quận thủ cùng bây giờ gặp nhau với những thành chủ ba thành khác trong phủ.
Chỉ thấy ba vị thành chủ tất cung tất kính trước mặt Tào quận thủ.- Quận thủ, chúng ta nên đối đãi Tần Vương bây giờ như thế nào!Thành chủ Hạ thành, Đái thành chủ thận trọng hỏi.Thành chủ Tây thành, Tống thành chủ cùng thành chủ Lâm thành, Từ thành chủ hai người cũng đang nhìn Tào quận thủ trả lời.- Toàn bộ Yến Dương phủ đều là của Tần Vương điện hạ, vì sao không đi trước bái phỏng Tần Vương! Tới trước tìm bản quan làm cái gì?Tào quận thủ híp mắt nhìn ba vị thành chủ.Ba người khẽ giật mình, minh bạch thái độ của Tào quận thủ với Tần Vương.
Chỉ thấy Từ thành chủ vội la lên:- Quận thủ, bởi vì chúng ta lần đầu tiên đến đây bái phỏng Tần Vương điện hạ,- Bởi vậy muốn hỏi quận thủ một chút, thái độ của Tần Vương đối với chúng ta là cái gì.
Mặt khác khẩn cầu quận thủ dẫn tiến chúng ta bái kiến Tần Vương.Ánh mắt Tào quận bình tĩnh nhìn bọn họ:- Không cần!Sao!Đái thành chủ cùng Tống thành chủ nhìn ánh mắt Tào quận thủ lạnh lùng nhìn mình, nhất thời kinh hãi!“Vì sao!”“Bọn họ nhìn lại bốn phía, lo nghĩ bất an! Chẳng lẽ Tào quận thủ muốn tay sao với chúng ta!”Chỉ có Từ thành chủ tỉnh táo nhìn hai người ngu xuẩn giống như heo, chẳng lẽ Tào quận thủ còn muốn ra tay ở chỗ này hay sao!Tào quận thủ nói như thế, chắc hẳn Tần Vương cũng đang ở đây!Ánh mắt Từ thành chủ sáng lên!Quả nhiên, ở phía sau vang lên một giọng nói.- Ha ha, các vị thành chủ không cần khẩn trương! Tào quận thủ là chỉ bản vương đã tới! Không cần hắn dẫn tiến!Lý Chính một mực ở bên trong cười ha ha một tiếng, khí vũ hiên ngang đi ra.Tào quận thủ đầu tiên cung kính chào:- Tần Vương điện hạ!Ba vị thành chủ nhìn Lý Chính đi tới, lập tức đứng lên khom lưng cúi đầu hành lễ:- Vi thần- Thành chủ Hạ thành Đái Dư!- Lâm thành thành chủ Tống Gia Vệ!- Tây thành thành chủ Từ Thần Quang!- Bái kiến Tần Vương điện hạ!- Chư vị miễn lễ!Tần Vương Lý Chính đưa tay giả vờ nâng.- Mời ngồi!Tần Vương Lý Chính ngồi ở chủ vị, Tào quận thủ yên ổn ngồi ở phía dưới, ba vị thành chủ ổn định chỗ ngồi, ánh mắt khẩn trương nhìn ngồi Tần Vương điện hạ trên cao vị.
Khi Lý Chính mở miệng, bọn hắn giật mình:- Nghe nói Đái thành chủ ngày hôm trước giờ tý hẹn hò với Lương Diễm tiểu thư Di Hồng viện trong phủ, trò chuyện với nhau thật vui! Xem ra Đái thành chủ rất phong lưu nha!Đái thành chủ - Vụt- một tiếng, đứng lên, cái trán đổ đầy mồ hôi lạnh:- Điện hạ, vi thần...!Làm sao điện hạ biết được! Phu nhân nhà ta cũng không biết!- Ai, đừng kích động, ngồi xuống ngồi xuống!Lý Chính khoát tay một cái.Sau đó cười nhìn về phía Tống thành chủ:- Nghe nói Tống thành chủ mấy ngày trước đây cải trang vi hành, vậy mà phát sinh tranh chấp với người ta tại Ngọc Xuân viện, lúc ấy lời Tống thành chủ nói ra độ lượng rộng rãi ghê!Ngạch...Tống thành chủ che mặt lau mồ hôi, Tào quận thủ kỳ quái nhìn hắn, Đái thành chủ hiện vẻ mặt khinh thường nhìn hắn.
Phế vật! Thân làm một thành chủ, vậy mà đi loại địa phương kia, bổn thành chủ đây chính là gọi người ta đến đó!Từ thành chủ im lặng nhìn hai vị này, bên trong ánh mắt Đái thành chủ thế mà còn mang vẻ đắc ý.Sau đó Lý Chính nhìn về phía Từ thành chủ:- Nghe nói phu nhân Từ thành chủ gần đây bị tật nhỏ trong người, không biết bây giờ như thế nào?Từ thành chủ nghiêm mặt nói:- Đa tạ điện hạ quan tâm, bây giờ phu nhân tại hạ đã tốt hơn nhiều!Tào quận thủ nhìn Lý Chính cùng ba vị thành chủ, trong lòng cảm thán, những sự tình này chính mình cũng không biết, điện hạ vậy mà đều tìm hiểu rõ ràng, nhìn ra lựa chọn của mình là chính xác.
Lập tức trông thấy ánh mắt Lý Chính bình thản nhìn bọn hắn, ba vị thành chủ căng thẳng! Ngồi thẳng người.
Bây giờ bọn họ cũng không dám xem nhẹ vị điện hạ tuổi trẻ này nữa, chuyện mới vừa phát sinh mấy ngày trước đây đều có thể biết rõ ràng, còn có những chuyện của mình không thể lộ ra ngoài ánh sáng chứ!Tần Vương cũng không biết sao?Lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn,Chỉ thấy ánh mắt Tần Vương mang thâm ý nhìn lấy mình...Lý Chính dùng ngữ khí bình thản chậm rãi nói: -Hạ thành tây thành cùng Lâm thành, binh mã cả ba tòa thành đều bị thành chủ trực tiếp chưởng khống tại trong tay, mà ta nghe nói kỷ luật binh mã ba tòa thành này tan rã, binh không thành binh, quân không ra quân!“Ba!” Một tiếng Lý Chính đứng lên cả giận quát: - Bọn họ làm sao có thể thủ hộ bách tính, trách không được phụ cận ba thành có rất nhiều giặc núi! Bách tính buồn bã oán giận leo thang! Thân là thành chủ, các ngươi làm sao làm được! Xứng đáng với mấy trăm ngàn bách tính sao!Ba vị thành chủ vạn phần hoảng sợ, trực tiếp quỳ xuống bò trên mặt đất:- Vi thần có tội, xin điện hạ thứ tội!- Thứ tội! Ha ha, vậy các ngươi lấy cái gì đi diệt phỉ!- Vi thần trở về lập tức sửa trị quân đội, lên núi diệt phỉ!- Ồ? Các ngươi tiêu diệt được không! Các ngươi nghiêm túc nói cho ta biết!Lý Chính gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.- Cái này...Ba vị thành chủ cúi đầu không nói! Từ thành chủ ngẩng đầu, muốn lớn tiếng nói, ta có thể!Nhưng khi hắn trông thấy Tào quận thủ đang có thâm ý nhìn mình, trong lòng hiểu rõ, nhìn lại điện gắt gao nhìn chằm chằm mình nói:- Vi thần vô năng!- Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Tây thành có cuộc sống an bình!Còn lại hai vị thành chủ chợt ngẩng đầu lên, giật mình nhìn Từ thành chủ.
Lập tức chuyển hướng nghênh đón ánh mắt Lý Chính.
Cúi đầu xuống nói:- Vi thần vô năng! Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Hạ thành có cuộc sống an bình!- Vi thần vô năng! Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Lâm thành có cuộc sống an bình!Mà Lý Chính nghe bọn hắn nói thế, chậm rãi ngồi xuống.- Yến Dương phủ chính là đất phong của bản vương, tất cả con dân đều là con dân của bản vương.
Bản vương không thể không quản các ngươi!- Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm ba người các ngươi, vào đây!Chỉ thấy ba người long hành hổ bộ đi vào, hai tay ôm quyền cung kính nói:- Điện hạ!Lý Chính giới thiệu cho ba vị thành chủ:- Ba vị này chính là tâm phúc đại tướng của bản vương, nhất định có thể hiệp trợ các ngươi huấn luyện binh mã, tiêu diệt toàn bộ giặc núi phụ cận! Để bách tính có một cuộc sống an bình!- Dạ Lăng Vân tiến về Hạ thành, trợ giúp Đái thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Hạ thành, cho bách tính Hạ thành một cuộc sống an bình!- Trần Đình tiến về Lâm thành, trợ giúp Tống thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Lâm thành, cho bách tính Lâm thành một cuộc sống an bình!- Vân Lâm tiến về Tây thành, trợ giúp Từ thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Tây thành, cho bách tính Tây thành một cuộc sống an bình!- Tuân lênh, điện hạ! Mạt tướng tất không phụ điện hạ kỳ vọng cao!Ba người cùng trả lời, ngữ khí sắc bén.- Tốt!- Các vị thành chủ cảm thấy thế nào!Lý Chính lại quay qua hỏi ba người.Ba vị thành chủ bất đắc dĩ liếc nhau.- Đa tạ điện hạ!- Rất tốt, ba vị thành chủ đi đầu trở về, ba ngày sau bọn họ sẽ tiến về đó giúp đỡ bọn ngươi!- Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm trước đưa ba vị thành chủ ra ngoài....Đợi bọn người Dạ Lăng Vân đi theo ba vị thành chủ rời đi, trong phủ chỉ còn lại Lý Chính cùng quận thủ Tào Kim Hoa.
Lý Chính nhìn Tào quận thủ ý vị thâm trường nói:- Tào quận thủ, bản vương còn có một tuấn kiệt tên là Vương Tùng, ở lại trong Tần Vương phủ thực sự quá khuất tài, không biết Tào quận thủ có thể đề cử một chức vị cho hắn hay không!Tào quận thủ nhìn Lý Chính một mặt kinh hỉ nói:- Điện hạ, ngày hôm trước Thôi công tào chẳng biết tại sao đột nhiên từ quan, rời khỏi Yến Dương thành.
Bây giờ trong thành tạm thời thiếu chức Công tào, mà điện hạ nói tới Vương Tùng, vi thần biết hắn chính là nhất đẳng tuấn kiệt, có thể đảm nhiệm chức công tào.- A! Tào quận thủ chắc chắn chứ?- Vi thần xác định!- Tốt! Bản vương trở về phủ, Tào quận thủ có thời gian đến Tần Vương phủ ngồi một chút!Lý Chính vỗ vỗ vai Tào quận thủ!Tào quận thủ kích động nói:- Nhất định nhất định!.