Buổi tối yên tĩnh, ánh trăng le lói chiếu xuống từng tán lá, tạo nên những bóng đen dài đổ xuống mặt đất. Naruto, Tenzo và Sai đứng trên cành cây lớn, quan sát từ xa một khu vực giao dịch ẩn sâu trong rừng rậm.

Tenzo hạ thấp giọng, đôi mắt quét qua từng góc khuất:
"Tập đoàn thương buôn này có giao dịch với làng Mây, nhưng thông tin lần này cho thấy họ mang theo vũ khí hạng nặng. Mọi thứ sẽ không dễ dàng."

Sai đứng bên cạnh, đôi tay cầm cuộn giấy và mực vẽ, lạnh nhạt nói:
"Tôi đã thả chim mực quan sát, ít nhất hai mươi người đang canh gác quanh khu vực chính. Có vẻ như họ không muốn bị phát hiện."

Naruto đeo mặt nạ hồ ly, đôi mắt cậu liên tục quan sát:
"Vậy… chúng ta bắt đầu thôi."

Phịch! Phịch! Phịch! Ba cái bóng biến mất, lướt đi trên những cành cây như những bóng ma, không một tiếng động. Khu giao dịch hiện lên trong tầm mắt, một nhà kho lớn với hàng loạt thùng gỗ chất đầy, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu hắt lên tạo ra những chiếc bóng lờ mờ.

Tenzo ra hiệu dừng lại:
"Chia ba hướng. Tôi tiến vào từ phía Đông, Sai tiếp cận từ trên không, Shinigami – cậu hãy yểm trợ từ phía sau."

Naruto gật đầu, đôi mắt cậu không rời khỏi mục tiêu:
"Được."

Vút!

Ba người tách ra, di chuyển đồng bộ và chính xác. Naruto đáp xuống một nhánh cây lớn, đôi tay kết ấn:
"Kage Bunshin no Jutsu! (Ảnh Phân Thân Chi Thuật!)"

Bùm! Bùm!

Hai phân thân xuất hiện, lập tức phân tán để thăm dò địa hình. Naruto giữ vị trí quan sát, ánh mắt cậu lia qua từng góc khuất, phân tích mọi di chuyển của kẻ địch.

Phía bên kia, Tenzo lặng lẽ tiếp cận, đôi tay anh kết ấn nhẹ nhàng:
"Mokuton: Jubaku Eisō! (Mộc Độn: Thuật Trói Buộc Vạn Thọ)"

Phập!

Những dây leo khổng lồ mọc lên từ lòng đất, quấn chặt lấy hai tên lính canh mà không phát ra một tiếng động. Tenzo kéo nhẹ tay, hai tên gục xuống trong im lặng.

Sai trên không trung, đôi tay hắn lia nhanh trên cuộn giấy:
"Choujuu Giga! (Siêu Thú Triệu Hồi!)"

Phịch!

Những con chim mực đen lao xuống như mưa, xóa sổ toàn bộ lính gác trên nóc nhà kho chỉ trong tích tắc.

Naruto nhận thấy mọi thứ diễn ra suôn sẻ, cậu kết ấn:
"Fuuton: Shinkūgyoku! (Phong Độn: Chân Không Ngọc!)"

Vút! Vút! Vút!

Những viên đạn gió sắc bén xé tan cánh cửa lớn, tạo ra lối vào. Tenzo và Sai đáp xuống mặt đất, tiến vào bên trong.

Bên trong nhà kho, hàng loạt thùng gỗ lớn được xếp ngay ngắn, ánh đèn le lói chiếu lên hàng chục vũ khí hiện đại. Naruto bước vào sau, ánh mắt cậu đảo quanh:
"Quá nhiều vũ khí… chúng định làm gì với số này?"

Tenzo tiến lại gần một thùng gỗ, anh khẽ mở nắp ra, bên trong là hàng loạt kí hiệu làng Mây được khắc lên vũ khí.
"Làng Mây đang chuẩn bị cho chiến tranh…"

Naruto nheo mắt, cậu bước tới, lật từng vũ khí lên xem xét:
"Thứ này không phải sản xuất tại Konoha… chúng ta cần tìm người giao dịch."

Đúng lúc đó, một giọng nói trầm thấp và lạnh lẽo vang lên từ phía sau:
"Các ngươi… là ai?"

Cả ba người quay lại, đứng trước cửa nhà kho là một người phụ nữ trẻ, mái tóc vào dài buông xõa, đôi mắt sắc bén.

Sai khẽ thì thầm, giọng hắn thấp đến mức chỉ có Naruto và Tenzo nghe thấy:
"Jinchuriki… Nhị Vĩ."

Tenzo lập tức kết ấn, đôi mắt anh trở nên sắc bén:
"Rút lui chiến lược hoặc đối đầu, Shinigami?"

Naruto hơi chút suy nghĩ rồi nói:
"Chúng ta bị cô ta phát hiện, chắc chắn chạy không lại, chỉ còn cách đánh thôi."

Người phụ nữ mỉm cười, ánh mắt cô lóe lên ngọn lửa xanh lửa:
"Thú vị. Ta là Nii Yugito – Jinchuriki của Nhị Vĩ. Mấy tên chuột nhắt Anbu của Konoha, đã chọn cách chết thế nào chưa?"

Vút!

Naruto lao lên trước, đôi tay cậu kết ấn:
"Fuuton: Daitoppa! (Phong Độn: Đại Đột Phá!)"

Cơn gió khổng lồ cuộn trào, thổi bay mọi thứ trên đường đi. Yugito bật người lên không trung, đôi mắt cô sáng lên, luồng chakra màu xanh biếc bùng nổ:
"Katon: Hōsenka no Jutsu! (Hỏa Độn: Phượng Tiên Hỏa Thuật!)"

Phập phập phập!

Hàng loạt cầu lửa nhỏ màu xanh lam bắn tới, chạm vào cơn gió của Naruto tạo thành những vụ nổ nhỏ, ánh sáng bừng lên trong đêm tối.

Tenzo kết ấn, đôi tay anh đập xuống mặt đất:
"Mokuton: Mokujōheki! (Mộc Độn: Mộc Liễu Bích!)"

Sai từ trên cao đáp xuống, tay hắn kết ấn:
"Choujuu Giga! (Siêu Thú Triệu Hồi!)"

Phịch!

Hàng loạt sư tử mực đen lao tới, tấn công từ mọi góc độ. Yugito bật cười lớn, chakra xanh bùng nổ, đôi mắt cô hóa thành hình của Nhị Vĩ:
"Các ngươi nghĩ có thể bắt ta dễ dàng như vậy sao?"

Naruto nhíu mày:
"Thử rồi sẽ biết."

Ngọn lửa xanh biếc bao phủ lấy cơ thể Yugito, từng tia chakra bùng lên thành hình ngọn lửa mèo với chiếc đuôi dài vẫy nhẹ trong không trung. Ánh mắt cô sáng rực, đôi đồng tử biến dạng hình dọc như loài dã thú.

Sai nhanh chóng thả ra một loạt thú mực tấn công từ trên cao, nhưng Yugito chỉ khẽ xoay người, luồng lửa chakra xanh bùng lên đốt cháy toàn bộ thành tro.

Tenzo không chậm trễ, đôi tay anh kết ấn gọn gàng:
"Mokuton: Hōbi no Jutsu! (Mộc Độn: Thuật Mộc Tường Phòng Ngự!)"

Phập!

Một tường chắn bằng gỗ khổng lồ mọc lên, bao lấy cả đội, chống lại luồng lửa hủy diệt. Nhưng chỉ vài giây sau, móng vuốt chakra từ Nhị Vĩ đã đập vỡ tường chắn, đánh bay Tenzo văng xuống đất.

Naruto nhảy tới, đỡ lấy Tenzo đang trượt đi trong làn bụi mùt:
"Cô ta mạnh thật… không phải hạng Jinchuriki thông thường."

Tenzo thở dốc, khuôn mặt lộ vẻ nghiêm trọng:
"Nghe nói cả hai Jinchuriki làng Mây đều là Jinchuriki hoàn mỹ, xem ra không phải là tin đồn thất thiệt… Đây là mức nguy hiểm cấp S."

Từ trong đám lửa xanh, Yugito gầm lên như dã thú, hai chiếc đuôi chakra bùng phát sau lưng cô, từng bước chân khiến mặt đất rung chuyển:
"Kẻ nào dám ngáng đường làng Mây, đều phải chết!"

Sai ném ra một loạt giấy vẽ tạo thành hàng chục con báo mực, nhưng chỉ trong chớp mắt, Yugito đã thiêu rụi tất cả. Ánh lửa phản chiếu lên mặt nạ hồ ly của Naruto, đôi mắt cậu nheo lại:
"Chúng ta đang bị áp đảo…"

Trong phong ấn – Thế giới nội tâm của Naruto…
Cửu Vĩ nằm cuộn mình trong lớp phong ấn khổng lồ chợt mở mắt. Một bên miệng khẽ nhếch lên thành nụ cười khinh miệt khi nhìn thấy lưới chakra xanh của Nhị Vĩ ngoài thực tại.

Nó cười khẩy, giọng nói trầm thấp vọng lên như tiếng sấm:
"Hừm… Matatabi à? Con mèo lửa đó mà cũng dám múa vuốt sao?"

Naruto xuất hiện trong không gian phong ấn, mồ hôi rịn trên trán, mắt vẫn giữ vẻ lạnh lùng:
"Tình hình không tốt. Cô ta đã hoàn toàn vĩ thú hóa. Nếu không có sự hỗ trợ, chúng ta không cầm cự nổi lâu."

Kurama hừ lạnh, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự cao ngạo:
"Ta không để một con mèo thấp cấp làm nhục đến danh tiếng của Cửu Vĩ này."

Naruto nhíu mày:
"Ngươi đang đề nghị?"

Kurama đứng dậy, áp sát về phía lớp song sắt, đôi mắt nhìn xoáy thẳng vào Naruto:
"Ta cho ngươi mượn một đuôi. Chỉ một thôi. Dùng nó để đánh lui con mèo đó. Đừng để ta mất mặt."

Naruto cười nhẹ, lùi về sau một bước, gật đầu không chút do dự:
"Được. Một đuôi là đủ."

ẦM!

Một luồng chakra đỏ rực của Cửu Vĩ như thác lũ trào ra, cuốn lấy Naruto.

Thực tại – Trận chiến tiếp tục
Yugito gầm lên, chakra hình mèo khổng lồ vươn vuốt chuẩn bị đập xuống Sai, nhưng…

BÙM!

Một luồng chakra đỏ rực bùng phát, đánh bay toàn bộ lửa xanh xung quanh. Naruto đứng giữa làn khói, một đuôi chakra đỏ uốn lượn phía sau, đôi mắt cậu chuyển sang màu đỏ rực, răng nanh nhọn hoắt, sức ép khiến cả mặt đất nứt toác.

Yugito lùi lại nửa bước, đôi mắt cô mở to:
"Chakra này… Cửu Vĩ?! Ngươi là Jinchuriki Cửu Vĩ?"

Naruto không nói lời nào, cậu vung tay tạo ra một Rasengan, nhưng lần này, Rasengan được bao phủ bởi chakra đỏ, ánh sáng lạnh lẽo cuộn tròn như xoáy lốc chết chóc.

"Rasengan!"

Yugito gầm lên, chakra của Nhị Vĩ lại trào lên như thác, nhưng Naruto đã lao tới, tốc độ nhanh đến mức cô không kịp phản ứng…

BÙM!

Vụ nổ khổng lồ xé toạc khu rừng, ánh sáng đỏ và xanh va chạm tạo thành cột lửa lấp lánh trên trời.

Naruto và Yugito – hai Jinchūriki hoàn toàn giải phóng chakra – lao vào nhau trong một đòn đối chưởng trực diện.

Một bên, Nhất Vĩ Chakra Mode của Naruto tỏa ra sát khí mãnh liệt, một đuôi đỏ như máu vẫy cuồng nộ sau lưng.
Một bên, Hóa Nhị Vĩ Chakra của Yugito hóa thành một bóng mèo lửa khổng lồ, lửa xanh cháy rực như địa ngục sống.

ẦM!

Hai luồng chakra va chạm, tạo ra một cơn chấn động khủng khiếp, thổi bay cây cối và đất đá xung quanh. Tenzo che chắn cho Sai, cả hai bật lùi xuống sườn dốc, thở gấp.

Tenzo nhíu mày:
"Cả hai Jinchūriki đều giải phóng chakra…! Nếu kéo dài, khu vực này sẽ bị san phẳng mất!"

Không gian tâm linh – Giữa hai Vĩ Thú…
Trong khoảnh khắc hai chakra va chạm, thế giới tâm linh giữa hai Vĩ Thú mở ra.

Một hang động sâu hun hút, bên trong là hai bóng khổng lồ: Cửu Vĩ, và Matatabi – Nhị Vĩ, ánh sáng đỏ và xanh lập lòe đối nhau trong bóng tối.

Kurama nhếch mép cười, đuôi vung nhè nhẹ tạo ra những tiếng vù vù vang vọng:
"Lâu rồi không gặp, Matatabi. Định đốt luôn thằng nhóc của ta à?"

Matatabi – ánh mắt mèo xanh biếc liếc nhìn Cửu Vĩ, nhẹ giọng đáp:
"Là ngươi à Cửu Vĩ… ta không biết thằng nhóc này là của ngươi. Yugito đang chiến đấu vì nhiệm vụ."

Kurama cười khẩy, đôi mắt sáng rực:
"Ngươi thừa biết nếu ta muốn thật sự thì giờ này cô ta chẳng còn một móng vuốt. Nhưng ta không muốn dây dưa với lũ mèo ngươi… Hãy bảo cô ta đó rút lui. Nếu không, ta sẽ thật sự nghiến nát con nhãi ấy."

Matatabi trầm mặc một lúc, rồi chậm rãi cúi đầu:
"Ta hiểu. Yugito không cần phải chết ở đây. Ta sẽ truyền lời."

Kurama hất mặt, giọng ngạo nghễ:
"Tốt. Biết điều."

Thực tại …

Yugito gầm lên, lửa xanh lại trào dâng quanh cơ thể, thân hình mèo vĩ thú của cô sắp sửa tiếp tục đòn đánh thứ hai, nhưng…

Ngay trong tâm trí, Matatabi – Nhị Vĩ – bất ngờ lên tiếng, giọng nói mềm mại nhưng lộ rõ sự nghiêm trọng:
"Yugito, dừng lại. Lui về đi."

Yugito cau mày:
"Tại sao? Chúng ta đang chiếm thế thượng phong!"

Matatabi nghiêng đầu trong bóng tối, đôi mắt mèo xanh rực nhìn thẳng về hướng chakra đỏ nơi Kurama vừa hiện hình:
"Ngươi không hiểu… Cửu Vĩ chỉ đang chơi đùa nãy giờ thôi. Nhưng nếu chọc hắn nổi điên thật sự, thì dù ta và ngươi hợp sức, cũng không thoát được. Ta không muốn chết vô ích."

Yugito siết tay, môi cắn chặt, ngọn lửa quanh người rung lên đầy kháng cự. Nhưng sau vài giây do dự, cô chậm rãi thở ra, ánh mắt dần nguội lại:
"Tch… Được rồi. Nhưng chỉ lần này thôi."

Yugito thu hồi chakra, hóa giải trạng thái vĩ thú, rồi lùi một bước dài khỏi tàn tích trận địa. Giọng cô trầm thấp vang lên khi nhìn về phía Naruto đang thở dốc trong hình thái Nhất Vĩ:
"Coi như hôm nay ngươi may mắn… Cửu Vĩ vẫn khiến người ta phải e dè như xưa."

Yugito hóa giải chakra, thân hình cô khẽ run vì kiệt sức, rồi lập tức biến mất vào màn đêm.

Naruto thở mạnh, lùi lại hai bước, rồi quỳ xuống gối phải. Chakra Cửu Vĩ tản đi, để lại thân hình cậu thấm đẫm mồ hôi.

Tenzo và Sai chạy tới, cả hai bị trầy xước, áo giáp hỏng hóc, nhưng vẫn ổn.

Tenzo đỡ Naruto dậy, giọng anh bình tĩnh như thường lệ:
"Làm rất tốt. Nếu không có quyết định rút lui từ phía Nhị Vĩ, không biết chuyện gì sẽ xảy ra."

Sai lẩm bẩm, nhìn quanh đống đổ nát:
"Gọi đây là “thương nhẹ” cũng đúng... nếu như chúng ta vẫn còn nguyên người."

Naruto mỉm cười nhạt, dù toàn thân đau nhức, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên vẻ tỉnh táo:
"Ít nhất… chúng ta còn sống. Thu dọn rồi đi thôi."

Vút!

Cả ba rút lui an toàn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện