Uống nước nhiều quá nên phải đi WC, Kiều Mục nói với Lộ Vọng Xuyên bên cạnh một cái, y hiểu rõ gật đầu, nhưng Kiều Mục lại cảm thấy y hình như đã hiểu lầm cái gì rồi…

Chỉ có thể nói nhà hàng mà Lục Béo chọn cong cong quẹo quẹo quá nhiều, được sự chỉ dẫn của tên nhân viên phục vụ mù đường hắn thật vất vả mới tìm được WC, kết quả vừa nhìn, Kiều Mục tức giận tới méo miệng.

Đang lau dọn ông nội mày ấy! Kiều Mục tức giận quay đầu chuẩn bị đi, chợt nghe có tiếng người nói chuyện bên trong, giọng nói còn rất quen, chính là Lục Béo.

“Lộ đại thiếu còn thích tên kia sao?”

Cái gì mà thích với không thích? Kiều Mục cau mày, để sát vào.

“Không phải chuyện của mày.” Lời nói khí phách này, ngữ điệu hung tàn này, không phải là tên Lộ Vọng Xuyên kia sao? Sao lại nhấc lên quan hệ với tên Lục Béo kia.

“Rồi rồi, Lộ đại thiếu không cho tôi nói tôi sẽ không nói, tôi chỉ là có chút nhìn không được, tên Kiều Mục kia thuần túy là giả ngu. Hắc hắc, lại nói, tôi xem như là đã giúp đỡ Lộ đại thiếu nha, trong lòng Kiều Mục không chừng vẫn còn vương vấn Giai Ngọc đó.”

Lộ Vọng Xuyên cười lạnh nói: “Lục Chí, đừng có được tiện nghi còn đem ra khoe mẽ, đêm nay mày quả thực là xuân phong đắc ý ha.”

Lục Chí đổ đầy mồ hôi lạnh, đêm nay hắn quả thực là có chút váng đầu rồi, cười làm lành nói: “Là tôi không đúng, Lộ đại thiếu đừng chấp nhặt với tôi.”

Lộ Vọng Xuyên không muốn nói chuyện với hắn nữa, đẩy cửa đi ra ngoài.

*

Đợi hai người đều đi rồi, Kiều Mục mới chậm rãi từ góc tường đi ra.

Bạn tốt thầm mến mình phải làm sao bây giờ? Online khẩn cấp!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện