Người của Như Ý luôn luôn tin tưởng thành viên nhà mình, Ngọt Ngào đề nghị đánh thử, thế là bọn họ thử luôn.
Chờ hai bên tập hợp ở chiến trường của Nho Sơ và Cô Vấn, bên Như Ý lập tức vọt về phía hai đối tượng tình nghi, thấy trong lúc bối rối Kim Cạnh Liên Minh đã lòi đuôi thì cấp tốc khóa chặt lấy một người. Dưới sự dẫn dắt của hai vị đại lão, họ bắt đầu công phá đợt thứ hai, thành công gϊếŧ được người ta, thuận lợi bắt được trận này.
Cô Vấn bị hệ thống đưa ra khỏi bản đồ, hồi tưởng lại một chút rồi nói: “Bọn họ có vẻ cố tình nhằm vào.”
Bắn Súng Dứt Khoát: “Tôi cũng thấy vậy, toàn nhào thẳng lên tôi thôi.”
Kim Thập Bát: “Chẳng nhẽ có người xem báo lại cho họ?”
Cô Vấn: “Như Ý sẽ không làm vậy.”
Thiên Nhân Trảm: “Ừ, với tính cách của Nho Sơ rồi phẩm giá của đội trưởng Phương, nếu có người báo thật thì bọn họ sẽ chủ động đầu hàng.”
Kim Thập Lục: “Vậy là do có đứa làm lộ rồ… Mấy người nhìn tôi làm gì?”
Tiền Thưởng Hành Tẩu: “Mày là đứa thả trị liệu của người ta đi đấy.”
Kim Thập Lục: “Nhưng tao có nói gì đâu, có mười tám làm chứng cho tao luôn!”
Kim Thập Bát: “Đúng rồi nó không nói.”
Đến lúc này Cô Vấn mới biết chuyện kia, nhìn về phía thành viên: “Sao không gϊếŧ?”
Kim Thập Lục ngượng ngùng uốn éo: “Anh biết mà.”
Cô Vấn: “…”
Kim Thập Lục nói: “Bang chủ, anh nghĩ thử đi, nếu như có em gái này hoàn toàn không hề đề phòng gì chạy về phía anh, liệu anh có xuống tay được không?”
Cô Vấn: “Được.”
Kim Thập Lục: “… Em không được.”
Cô Vấn liếc hắn một cái, nói không có lần thứ hai, tiếp tục dẫn đội đi đánh xếp hạng.
Lúc này, người của Như Ý đang vây quanh công thần của bọn họ mà khen không ngớt lời.
Người ta luôn bảo là con gái có trực giác siêu chuẩn, không ngờ là áp dụng được trong vụ này luôn.
Số 7 rất khiêm tốn: “Em đoán bừa thôi.”
Đám Cẩu Thịnh không chút nghi ngờ, lại tâng bốc một hồi, tiếp tục ghép trận.
Người xem bắt đầu nảy sinh hứng thú với em gái trị liệu này, quan sát rất kĩ, thấy người ta ngoan ngoãn hiểu chuyện không õng ẹo gây phiền, mà kĩ thuật cũng khá tốt, thế là tin em gái này ngốc thật.
Thoáng cái đã lại đánh ba ván, hai thắng một thua.
Ván thua kia là do bọn họ xui xẻo, trong lúc vua lạc đàn gặp phải người của đối phương, thế là bị hội đồng tới chết.
Mấy trường hợp này thì không thể làm gì được, bọn họ rất bình tĩnh, bắt đầu ván thứ tư.
[Hệ thống] Đối thủ của bạn là: Hồng Trần Nha Sang Nhân, Nồi lẩu tuyệt thế, Bún thập cẩm cay tận óc, Tiểu Hoa Yêu chạy vội, Nhanh Nhạc Thủy Gia Băng, A ca đẹp trai, Wll, x x x, 102, 704.
Lượng người xem lập tức tăng một cách chóng mặt.
[Người xem] Đế ca: Vãi chưởng 666, gặp đội trưởng Phương và Thập Phương Câu Diệt kìa!
[Người xem] KX nước mắt mỹ nhân: Duyên phận ~
[Người xem] Châm thuốc cho ông đây: Cược không các chú? [Người xem] Mộc Lâm Phong: Cược cay tận óc!
[Người xem] Hiệp khách đội nồi: Em cược tiểu hoa yêu!
[Người xem] Giáo dục Vong Tiên: Ố hố hố không ngờ lại gặp được đội trưởng Phương, anh cá đội trưởng Phương nhé.
[Người xem] Không thể lãng phí: Vãi nồi chuyện gì đây?
Ban đầu người xem đều ngơ ngác, sau đó mới nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.
Bún thập cẩm cay tận óc và Tiểu Hoa Yêu chạy vội đều là streamer rất nổi tiếng, bọn họ vốn đang livestream, nhưng dưới góc nhìn của người chơi thì không thấy được toàn cảnh cuộc chiến, chắc mấy người kia thấy không đã nghiền nên mới vào game quan sát. Những người còn lại thì có vài người là đại lão của server khác, có người thì chưa gặp bao giờ.
[Người xem] Quả ớt đang đỏ: Đội bên đó cũng có vài người thuộc Thần Tinh Ánh Duyên kìa, lai lịch thế nào vậy?
[Người xem] Dưa chín: Chịu, tôi không có ấn tượng.
[Người xem] Rễ Bản Lam: Như trên, không có ấn tượng gì luôn.
[Người xem] Bài thơ tương lai: Người chơi bình thường à?
[Người xem] Thỏ nhảy nhót: Cũng có thể là bạn trong giới?
Nghi vấn của bọn họ nhanh chóng được giải đáp.
Không đợi người xem mới tới phổ cập kiến thức, bọn họ đã thấy đám Cẩu Thịnh hỏi Phương Cảnh Hành trong kênh chat của Như Ý.
Phương Cảnh Hành nói: “Có vài người là tuyển thủ.”
Vừa mới dứt lời, kênh chat chung đã hiện lên một dòng.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Đầu hàng không?
Khương Thần và Phương Cảnh Hành gần như trả lời cùng lúc.
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Đéo.
[Công cộng] Ám Minh: Không [mỉm cười]
[Công cộng] Tiểu Hoa Yêu chạy vội: Chào đội trưởng Phương [mỉm cười]
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Không đầu hàng thì chuẩn bị gọi bố đi nhé con trai!
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Gọi gì?
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Gọi bố! Ông đây sẽ rửa sạch mối nhục!
[Công cộng] 704: Ố ồ, có vấn đề nha, mày từng bị đội trưởng Phương đút hành à?
[Công cộng] Ám Minh: Không phải tôi.
[Công cộng] x x x: À, vậy là đại lão Thập Phương Câu Diệt.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Chơi đểu thôi.
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Tôi thả chó rất đàng hoàng.
[Công cộng] 102: Há há hiểu rồi.
[Công cộng] Nhanh Nhạc Thủy Gia Băng: Há há há há.
[Công cộng] Bún thập cẩm cay tận óc: Có quay lại không anh ơi?
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Có.
Hồng Trần Nha Sang Nhân vốn đang gõ một đống lời chửi bới, thấy thế lập tức xóa đi đổi sang cái khác.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Dám cược không? Nếu như bọn tôi thắng thì cậu phải xóa video đi, về sau cũng không được nhắc lại chuyện này nữa.
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Thế nếu cậu không thắng được thì sao?
Lần này Hồng Trần Nha Sang Nhân đã khôn hơn, bèn trả lời nếu không thắng được thì sẽ mời cậu ăn cơm.
Nhưng quần chúng không chịu, nhao nhao biểu tình, biểu thị cái này không thể tính là tiền cược được, có ngon thì chơi lớn đi.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Cậu ta cũng chỉ động tay cái là xóa được video mà, đơn giản vãi ra, tôi mời cơm thì có làm sao? Rốt cuộc là mấy người đứng về phía ai thế hả?
[Công cộng] 704: Đứng về bên có lý chứ sao.
[Công cộng] 102: Với cả bọn này cũng muốn xem video nữa.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Cút!
[Công cộng] Tiểu Hoa Yêu chạy vội: Em thấy vụ này phải tất cả cùng có lợi mới được, bọn mình thắng thì đội trưởng Phương phải mời cả đội ăn cơm [xoa cằm]
[Công cộng] Bún thập cẩm cay tận óc: Cái này cũng được.
[Công cộng] Ám Minh: Tôi nghe lời bé yêu nhà mình : )
[Công cộng] x x x: Ô ~ Gọi thân mật vậy luôn?
[Công cộng] 704: Đám fan bạn gái của ông mà thấy được lại chẳng khóc chết à?
Fan ngồi ở thính phòng thì mang bộ mặt đờ đẫn.
Trong khoảng thời gian này bọn họ xem đội trưởng Phương livestream đã nghe đến mòn cả tai rồi, thế này chưa là gì.
Bạn “bé yêu” nào đó thì lười nói nhảm, tổng kết lại một câu.
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Cậu thắng, bọn tôi mời cơm + xóa video. Cậu không thắng được thì cậu mời cơm + cho tôi quay video mới.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Quay cái gì?
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Giả gái hoặc nhận tôi làm cha, chọn một trong hai.
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: … Đậu má!
[Công cộng] 704: Há há há há tao thấy giả gái cũng không tệ đâu.
[Công cộng] 102: Đỉnh vãi, đại lão ơi em thích anh rồi đấy!
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Đã có chủ.
[Công cộng] Bún thập cẩm cay tận óc: Là đàn ông thì cược đi.
[Công cộng] Nhanh Nhạc Thủy Gia Băng: Sợ gì nữa, là ông gây sự trước đó.
Hồng Trần Nha Sang Nhân có hơi hối hận.
Có điều hắn vẫn luôn quậy phá với đám bạn nên tính cách cũng thoải mái, suy xét đến thực lực của hai bên, cược thì cược.
Người xem lập tức kích động, không ngờ còn được chứng kiến một ván cược.
Rất nhanh đã có người lên diễn đàn loan tin: «Đội trưởng Phương gặp được tuyển thủ chuyên nghiệp trong Cuộc Chiến Ngai Vàng, đánh cược một ván — Cùng đón xem liệu hôm nay Thập Phương Câu Diệt có được chào đón quý tử không nào»
Tiêu đề này quá có học thức, mọi người đọc hết đầu đuôi câu chuyện đều nhao nhao chạy tới hóng hớt.
Lượng người xem nhanh chóng đạt tối đa, những người không chen vào được thì chạy sang xem của mấy vị streamer.
Bản đồ của ván này rất đơn giản, ở giữa là một cái hồ, bao vòng quanh nó là một khu rừng.
Trong rừng có hoa có cỏ, cây cối cao lớn tốt tươi, thân cây bóng loáng, không có chỗ nào để đặt chân, người chơi hoàn toàn không trèo lên được, chỉ có thể đánh dưới nước hoặc trên mặt đất.
Mọi người đánh giá thực lực của hai bên.
Bên Hồng Trần Nha Sang Nhân thì khỏi cần nói, Hồng Trần là đội trưởng của NAM, cay tận óc và Tiểu Hoa Yêu đều là streamer kĩ thuật, Nồi lẩu tuyệt thế, A ca đẹp trai, Wll là cao thủ có tiếng. Tất cả những người còn lại đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, mặc dù không nổi tiếng lắm nhưng thực lực chắc chắn sánh vai được với đám cao thủ.
Trái ngược với bọn họ, bên đội trưởng Phương chỉ có Phương Cảnh Hành và Thập Phương Câu Diệt đạt được trình độ chuyên nghiệp. Nho Sơ, Trá Tử, Cẩu Thịnh và Vương Phi Điểu là cao thủ, Hương Thảo Ngọt Ngào và Tình Thâm Trường Thọ là vú em. Còn kèm thêm hai người Dật Tâm Nhân và Thanh Diêm, người trước chơi cũng tạm, người sau nghe đồn là Tạ Thừa Nhan, thực lực muốn rớt nước mắt — Mà định mệnh thế nào, ván này Thanh Diêm lại là vua của bọn họ.
[Người xem] Anh đẹp trai của LYL: Đội hình như này mà Thập Phương Câu Diệt vẫn dám cược?
[Người xem] Người chơi xyz: Anh ta thua cũng có mất gì đâu, lỡ hên gϊếŧ được vua của bên kia thì sao, thế là tự dưng có thêm cậu con trai còn gì?
[Người xem] Đồ ăn nổi tiếng: Hợp lý!
[Người xem] Âm Một Mét: Đội này còn đỡ đấy, do mấy người chưa gặp cái tên Mộng Hồi Đại Tống sáng nay thôi, spam skill như mưa mà không trúng cái nào, may mà tối nay tên đó không chơi.
[Người xem] Dưa chín: Đại lão sắp đụng độ với vú em bên kia!
Đám người vội vàng nhìn sang.
Khương Thần và Phương Cảnh Hành đã gặp được nhau.
Bọn họ không vào rừng mà nằm xuống bãi cỏ dại ven hồ, bò về phía trước, muốn thử xem có thể mai phục được ai không.
Khá hên là bọn họ vừa ngẩng lên đã gặp được vú em của đối phương — Cũng là vú em duy nhất của đội Hồng Trần Nha Sang Nhân.
Bọn họ lại bò về phía trước, sau đó nấp sau cây không nhúc nhích.
102 vừa đi vừa quan sát bốn phía, lúc nào cũng duy trì cảnh giác.
Đúng lúc này, một lá bùa màu đen không hề có điềm báo trước bay tới, lập tức bắn lên người y.
Pháp lực bị phong ấn, y quay đầu định chạy, nhưng ngay sau đó lại có một lá bùa, phong ấn luôn cả hành động của y.
Nhanh quá!
Y lập tức biến sắc, thầm nhủ người lọt vào mắt xanh của đội trưởng Phương quả nhiên không hề tầm thường.
Một giây sau, đội trưởng Phương được y nhắc tới nhảy ra, bắt đầu phối hợp với Thập Phương Câu Diệt chăm sóc y, 102 vội vàng gọi tiếp viện trên kênh.
Không thể nhúc nhích cũng không thể dùng kĩ năng, một người gỗ mà thôi.
Khương Thần không hề nương tay với y, nhanh chóng chồng bùa phong ấn lên, Phương Cảnh Hành cũng nắm lấy thời cơ tung chiêu liên tục, thanh máu của y tụt “vèo vèo”.
102 chấp nhận số phận đợi hiệu ứng của kĩ năng kết thúc, định hồi máu cho mình ngay.
Nhưng khoảnh khắc ngay trước khi phong ấn chuẩn bị tan biến, thời gian thi triển kĩ năng của Khương Thần cũng đã hoàn thành — Một chiêu đánh lan Thập Phương Câu Diệt, pháp lực của y lại bị phong ấn.
Gần như cùng lúc đó, Phương Cảnh Hành cũng thả một chiêu nguyền rủa quấn quanh, y lại bị khóa chết một chỗ.
102: “…”
Cái định mệnh nó biếи ŧɦái!
Khương Thần và Phương Cảnh Hành hợp tác gϊếŧ người thì tốc độ sẽ nhanh đến mức nào?
Người xem chỉ thấy kĩ năng liên tục được phóng ra, sau đó là một lượt nổ liên hoàn, thanh máu của vú em lập tức về 0.
Thính phòng lập tức spam 6 nhiệt tình.
[Người xem] Yêu one: A a a nam thần đẹp trai quá đi!
[Người xem] Người chơi xyz: Cho cai sữa rồi mới gϊếŧ, đỉnh thật.
[Người xem] Châm thuốc cho ông đây: Đáng sợ thật đấy, có đến nửa phút không nhỉ?
[Người xem] Dưa chín: Không đến luôn.
[Người xem] Cây muốn lặng: Ban nãy ông nào nói Thập Phương Câu Diệt không thắng nổi ấy nhỉ?
[Người xem] Đại hiệp đội nồi: Chết một vú em mà thôi, không thấy đám Hồng Trần Nha Sang Nhân cũng gϊếŧ một vú em bên đội trưởng Phương rồi à?
[Người xem] Mộc Lâm Phong: Tiếp viện cho 102 đến rồi.
Gần vị trí của 102 có hai người, họ nhanh chóng tập trung lại rồi chạy tới, cả hai đều là tuyển thủ.
Hầu hết kĩ năng của Khương Thần và Phương Cảnh Hành đều đang hồi, cộng thêm họ còn chuyện khác phải làm nên cũng không thèm đánh với hai người kia, lặn xuống hồ bơi đi mất.
Hai người tới tiếp viện nôn ra một búng máu, biết mình mà xuống nước thì không có cửa với Phương Cảnh Hành, đành phải đứng trên bờ quan sát, thấy rõ vị trí bọn họ trèo lên thì báo lại với đồng đội.
Kết quả Khương Thần và Phương Cảnh Hành lên bờ rồi chui vào rừng đứng bốn năm giây, thấy hai người kia rời đi thì lại lén lút xuống nước bơi sang bờ bên kia. Tiếp tục mò mẫm đi về phía trước, đến khu bìa rừng tối nhất.
Tạ Thừa Nhan nghe lời đã ngồi sẵn trong bụi cỏ đợi bọn họ.
Ngoài Tình Thâm Trường Thọ xui xẻo giữa đường gặp phải đám Hồng Trần Nha Sang Nhân bị giã chết ra thì những người còn lại cũng đã tới.
Chín người tụ lại, Khương Thần nhìn chằm chằm mấy tán cây trên đầu, ra hiệu cho bọn họ nằm xuống làm tư thế chó con.
Vương Phi Điểu rất thoải mái: “Để em cho!”
Nói rồi cậu nhóc nằm xuống.
Khương Thần nhìn Nho Sơ: “Thử xem có thể thả con rối trên lưng cậu ta không.”
Nho Sơ bèn gọi rối ra thử, phát hiện làm được.
Khương Thần thấy ổn thỏa, vừa trao đổi với bọn họ vừa điều chỉnh góc độ, tám người cộng thêm mấy con rối của Nho Sơ nhanh chóng tạo ra một cầu thang người.
Cẩu Thịnh: “Bọn họ sẽ không thấy được đâu nhỉ?”
Phương Cảnh Hành nói: “Chắc không đâu, bọn tôi đã đánh lạc hướng, giờ chắc còn đang lục soát ở mảnh rừng bên kia.
Khương Thần: “Trèo lên đi.”
Tạ Thừa Nhan: “Vâng!”
Thế là dưới cái nhìn của cả vạn người, Thanh Diêm giẫm lên cầu thang người, từng chút trèo lên cây.
Người xem: “…”
[Người xem] Đường đại nhân: Há há không hổ là chú mày!
[Người xem] Âm Một Mét: Này là tính sẵn rồi đúng không?
[Người xem] Đồ ăn nổi tiếng: Chứ còn gì nữa, không thấy Thanh Diêm ngồi im một chỗ từ đầu trận à?
[Người xem] Thức tỉnh: Bảo sao đồng ý nhanh thế.
[Người xem] Sáu cân sáu: Nhưng vậy có tác dụng gì, bọn họ giấu vua đi nhưng lỡ bọn họ cũng chết thì sao?
[Người xem] Dưa chín: Chết hết cũng chẳng sao, mỗi ván chỉ có nửa tiếng thôi, hết thời gian là cũng hết trận, không trừ cũng chẳng cộng điểm.
[Người xem] Rễ Bản Lam: Xem lại đi, Thập Phương Câu Diệt nói là Hồng Trần Nha Sang Nhân mà không thắng được thì phải nhận cậu ta làm cha, cái này cũng tính là không thắng được.
[Người xem] Người chơi xyz: Bọn họ không trèo lên được à?
[Người xem] Chú đến đây: Bên kia không có Khôi Lỗi Sư, với cả nếu tí nữa lại chết thêm vài người thì thôi coi như hết.
[Người xem] Phạt bóng: Cơ mà trước hết… Trước hết bọn họ phải tìm được cái cây này đã. Tôi sợ là đến hết trận bọn họ vẫn không tìm ra được cái cây này ấy chứ.
[Người xem] Cả tường cũng treo: Gặp phải thú dữ rồi.