Loạn Tinh Thành chìm trong một màn huyết sắc ngập trời, bầu trời đỏ rực như bị nhuộm bởi máu tươi của vạn sinh linh, những tia sấm sét giáng xuống như ngàn mũi kiếm từ cửu thiên, xé toạc mây đen cuồn cuộn, tạo thành những vòng xoáy khổng lồ gầm rú không ngừng. Dưới chân tường thành, máu chảy thành sông, hòa quyện với tro bụi và đất đá vỡ vụn, tạo nên một bức tranh chiến trường đầy tử khí và sát ý kinh hồn. Linh khí thiên địa hỗn loạn, bị tà khí đen kịt từ đội tiên phong của kẻ thù bóp nghẹt, từng cơn gió lạnh lẽo rít lên, cuốn theo tiếng gào thét của binh sĩ, tiếng gầm của tà vật và tiếng kim loại vỡ vụn vang vọng trong không gian. Tường thành rung chuyển dữ dội, Huyết Sát Trận phía tây nhấp nháy ánh đỏ máu như ngọn lửa sắp tắt, Thiên Vân Huyền Trận khu đông nứt vỡ từng mảng, ánh sáng xanh biếc yếu ớt đối kháng với bóng tối ngập trời. Từ xa, xa giá khổng lồ của Thần Huyết Chân Chủ tỏa ra ánh sáng đỏ đen mờ ảo, bốn Hắc Huyết Kỳ Lân gầm thét, móng vuốt cào xuống đất, khói đen lan tỏa như lời tuyên chiến của tử thần.

Trên chiến trường, đội tiên phong của kẻ thù bộc phát khí thế mạnh nhất sau cái chết của U Hồn Ma Sư, sát khí cuồn cuộn như sóng thần, đất đá dưới chân chúng nứt vỡ thành từng mảng lớn, linh khí thiên địa rung chuyển như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt. Huyết Thương Ma Tướng đứng giữa phía tây, trường thương đỏ máu giơ cao, huyết quang bùng nổ ngàn trượng, khí thế Phá Thiên Cảnh đại viên mãn đỉnh phong lan tỏa, đôi mắt đỏ rực lóe lên sát ý hung lệ. Hắn hét lớn, giọng khàn khàn vang vọng:

“Nguyễn Minh Nhật! Hôm nay ta sẽ lấy máu ngươi rửa nhục cho U Hồn!”

Bên cạnh, Tử Yên Ma Cơ đứng trên ngọn đồi phía nam, khói tím ngập trời hóa thành ngàn con rắn hư ảo, khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ bùng nổ, đôi mắt lạnh lẽo như độc xà, tay cầm bình ngọc tím rung động. Nàng cười khẽ, giọng mềm mại nhưng đầy sát ý:

“Ngươi mạnh thì đã sao? Độc khí của ta sẽ khiến ngươi tan xương nát thịt!”

Hắc Ma Tôn Giả đứng giữa khu đông, tà khí đen kịt hóa thành bàn tay khổng lồ ngàn trượng, khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ rung động dữ dội, đôi mắt đỏ rực như máu, giọng trầm lạnh vang vọng:

“Minh Nhật! Đừng tưởng ngươi giết được U Hồn là có thể chống lại Huyết Thần Điện! Ta sẽ nghiền nát ngươi!”

Huyết Thương giơ tay, Huyết Ma Thần Ngọc bay ra, bảo vật viễn cổ chứa máu của ngàn cường giả sáng rực, huyết quang hóa thành ngàn mũi thương hư ảo lao thẳng về trung tâm Loạn Tinh Thành. Tử Yên vung tay, bình ngọc tím vỡ tan, khói tím hóa thành cơn lốc ngập trời, độc khí hủy diệt lan tỏa như muốn nuốt chửng tất cả. Hắc Ma Tôn Giả gầm lên, Hắc Ma Thiên Trảm bùng nổ, ngàn mũi kiếm đen kịt lao xuống như cơn mưa tử thần, nhắm thẳng vào ngọn tháp cao nhất – nơi Minh Nhật đang đứng.

Đội tiên phong dốc toàn lực, khí thế áp đảo khiến liên minh Loạn Tinh Thành run rẩy. Huyết Ma Lão Nhân nắm chặt trường đao, sát khí đỏ máu rung động, quay sang Linh Dao Thánh Nữ, giọng trầm trầm:

“Linh Dao, chúng muốn giết Minh chủ! Chúng ta phải lập trận, không thể để chúng tới gần!”

Linh Dao siết tay, ánh sáng trắng bạc từ Thánh Linh Thiên Quang rung động, giọng run run nhưng kiên định:

“Huyết Ma tiền bối, ta sẽ dùng Hồi Xuân Trận bảo vệ trung tâm! Nhưng khí thế của chúng… quá mạnh!”

Lam Thiên Kiệt đứng bên khu đông, trận kỳ xanh biếc rung lên, mồ hôi chảy dài trên trán, hét lớn:

“Thiên Cổ Lão Nhân, giữ Thiên Vân Huyền Trận! Nếu trung tâm sụp, chúng ta chết chắc!”

Thiên Cổ Lão Nhân nghiến răng, linh khí viễn cổ bùng nổ, giọng khàn khàn:

“Ta biết! Nhưng Hắc Ma quá hung hãn, trận pháp sắp vỡ rồi!”

Từ xa giá, Thần Huyết Chân Chủ cười lạnh, đôi mắt đen kịt lóe lên tia sát ý, giọng trầm thấp vang vọng:

“Các ngươi đã sẵn sàng? Tốt lắm. Giết Minh Nhật, ta muốn thấy máu hắn nhuộm đỏ Loạn Tinh Thành!”

Huyền Minh Tả Hộ Pháp đứng bên tả, cây trượng xương trắng rung động, khí thế Đại Đế Cảnh hậu kỳ lan tỏa, giọng lạnh lẽo:

“Chủ nhân, tên này mạnh, nhưng chưa đủ để ta ra tay. Để đội tiên phong thử sức hắn trước đã.”

Thiên Diệt Hữu Hộ Pháp đứng bên hữu, trường tiên đỏ máu rung lên, ngọn lửa đen kịt cháy rực, giọng mềm mại:

“Ta cũng muốn xem hắn chịu được bao lâu. Nếu cần, ta sẽ thiêu hắn thành tro – nhưng giờ chưa vội!”

Cả hai đều cảm nhận được sự bất thường từ trung tâm Loạn Tinh Thành, nhưng với tu vi Đại Đế Cảnh hậu kỳ, họ không sợ hãi, chỉ do dự, ánh mắt lóe lên tia cân nhắc. Huyền Minh thì thầm với Thiên Diệt:

“Hắn chỉ là sơ kỳ… nhưng khí tức này kỳ lạ. Ngươi nghĩ sao?”

Thiên Diệt nhếch môi:

“Mạnh hơn sơ kỳ bình thường, nhưng chưa chắc thắng được chúng ta. Quan sát đã – nếu đội tiên phong thất bại, ta sẽ ra tay!”

Nhưng đúng vào khoảnh khắc áp lực chiến trường lên đến đỉnh điểm, khi ngàn mũi thương, cơn lốc độc khí và kiếm quang đen kịt lao tới ngọn tháp, một luồng khí thế kinh thiên động địa bùng nổ từ trung tâm Loạn Tinh Thành, át đi mọi âm thanh, đè ép mọi sát khí. Nguyễn Minh Nhật bước ra.

Mỗi bước chân của hắn như một nhát búa giáng xuống thiên địa, mặt đất rung chuyển dữ dội, đất đá dưới chân vỡ vụn thành tro bụi, không gian nứt vỡ thành ngàn khe hở nhỏ, linh khí thiên địa run rẩy như sợ hãi trước uy áp kinh hồn. Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy quanh người hắn, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực rỡ của Thái Dương Thần Hỏa, tạo thành một vầng hào quang rực rỡ như mặt trời giữa đêm đen, chiếu sáng cả chiến trường đầy máu và lửa. Thanh Mạt Nhật Thần Kiếm trong tay rung động mãnh liệt, ánh sáng đỏ đen nhấp nháy như ngọn lửa địa ngục, mỗi nhịp rung như một lời tuyên án tử thần, phản chiếu sát ý trong đôi mắt lạnh lẽo của hắn – sâu thẳm như vực thẳm, sắc bén như kiếm quang chém tan vạn vật.

Khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ bùng nổ, nhưng không phải khí thế tầm thường. Nó mạnh mẽ đến mức kinh khủng, vượt xa mọi Đại Đế Cảnh cùng cấp, thậm chí áp đảo cả những kẻ có cảnh giới cao hơn. Sự khác biệt giữa hắn và các Đại Đế Cảnh khác tựa như rồng và kiến, như thiên địa và cát bụi! Chỉ một cái giậm chân, không gian nứt vỡ thành ngàn mảnh, linh khí thiên địa tan rã, mây đen trên trời bị xé tan thành tro, sấm sét đỏ rực giáng xuống như ngàn ngọn lửa địa ngục nhưng không dám đến gần hắn, bị một lực lượng vô hình đẩy lùi, như sợ hãi trước uy áp kinh hồn. Cảm giác như chỉ cần một quyền của hắn là đủ để phá hủy cả một đại lục, xé tan vạn giới trong chớp mắt, khiến thiên địa phải cúi đầu, vạn vật phải run rẩy! Đại Đế Cảnh bình thường phải đến hậu kỳ đỉnh phong mới chạm tới trình độ này, nhưng Minh Nhật – dù chỉ mới sơ kỳ – lại đã dung hợp thiên đạo, hòa quyện ý chí nghịch thiên từ kiếp trước của Huyền Nhật Đại Đế với sức mạnh hiện tại. Hắn không chỉ là một Đại Đế, mà là một tồn tại vượt xa khái niệm cảnh giới, một chiến thần từ viễn cổ tái sinh, mang theo khí thế của kẻ từng xưng bá vạn giới, từng khiến vạn thần cúi đầu, thiên địa khuất phục. Uy áp của hắn lan tỏa như cơn sóng thần vô hình, bao trùm cả Loạn Tinh Thành, khiến mọi sinh linh trên chiến trường cảm nhận được sự nhỏ bé của chính mình trước một tồn tại bất khả chiến bại.

Hắn đứng đó, áo choàng đen tung bay trong gió, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy ngàn trượng, ngọn lửa đỏ đen hóa thành ngàn mũi kiếm hư ảo lơ lửng quanh người, mỗi mũi kiếm như chứa đựng ý chí bất diệt, sát khí ngập trời. Không gian quanh hắn扭曲 (vặn vẹo), linh khí thiên địa bị bóp nghẹt, đất đá bay lên không trung rồi tan rã thành tro bụi trước khi chạm tới hắn. Ánh mắt của hắn quét qua chiến trường, như một vị thần nhìn xuống đám phàm nhân yếu đuối, mỗi tia nhìn như ngàn mũi kiếm đâm thẳng vào thần hồn kẻ thù, khiến chúng run rẩy không thể kiểm soát.

Huyết Thương Ma Tướng, dù chỉ là Phá Thiên Cảnh đại viên mãn đỉnh phong, cảm thấy khí huyết sôi trào, đôi tay nắm trường thương run rẩy, ánh mắt hoảng loạn:

“Khí thế này… không thể nào! Hắn chỉ là sơ kỳ! Ta… ta không thể động đậy!”

Tử Yên Ma Cơ, với Đại Đế Cảnh sơ kỳ, thần hồn bị đè ép, độc khí từ bình ngọc tím rung động dữ dội, đôi mắt lạnh lẽo lộ vẻ kinh hãi:

“Không… không thể nào! Uy áp này… ta cảm thấy như hồn phách sắp tan vỡ!”

Hắc Ma Tôn Giả, Đại Đế Cảnh trung kỳ, nghiến răng, tà khí quanh người rung chuyển, mồ hôi chảy thành dòng, giọng run run:

“Đại Đế Cảnh sơ kỳ? Không! Hắn là quái vật! Ta… ta không dám đối đầu!”

Huyết Thương quay sang Tử Yên, giọng khàn khàn:

“Tử Yên! Hắn quá mạnh! Chúng ta không thể đánh trực diện! Phải làm sao?”

Tử Yên cắn môi, tay nắm chặt bình ngọc, giọng run run:

“Chuyển mục tiêu! Tấn công liên minh! Hắn không thể bảo vệ tất cả!”

Hắc Ma gầm lên, ánh mắt lóe lên tia điên cuồng:

“Đúng! Dùng toàn lực vào đám chuột kia! Nếu không, chúng ta chết chắc!”

Phe đồng minh cũng không thoát khỏi ảnh hưởng. Huyết Ma Lão Nhân cảm thấy khí huyết đảo lộn, trường đao rung lên trong tay, quay sang Linh Dao, giọng kinh ngạc:

“Linh Dao… Minh chủ… hắn là thần sao? Ta chưa từng thấy khí thế nào như vậy!”

Linh Dao run run, ánh sáng trắng bạc từ Thánh Linh Thiên Quang dao động, thì thầm:

“Huyết Ma tiền bối… đây là Huyền Nhật Đại Đế tái sinh! Chúng ta… chúng ta có hy vọng rồi!”

Lam Thiên Kiệt nắm chặt trận kỳ, mồ hôi chảy dài, cười lớn:

“Thiên Cổ! Ngươi thấy không? Minh chủ là cột trụ của chúng ta! Hắn mạnh hơn cả tưởng tượng!”

Thiên Cổ Lão Nhân nghiến răng, linh khí viễn cổ rung động, giọng khàn khàn:

“Ta thấy rồi! Với hắn, Loạn Tinh Thành sẽ không sụp!”

Minh Nhật giơ Mạt Nhật Thần Kiếm, kiếm quang đỏ đen bùng nổ ngàn trượng, hóa thành ngọn lửa vô tận, lao thẳng vào ngàn mũi thương của Huyết Thương. Chỉ trong chớp mắt, huyết quang tan rã như cát bụi trước cơn bão, kiếm quang xuyên qua, lao tới Huyết Thương. Hắn gầm lên, trường thương đâm ra, nhưng kiếm quang xé tan tất cả, chém nứt chiến giáp, máu tươi bắn tung tóe. Huyết Thương lùi lại, hét lên kinh hãi:

“Một chiêu… chỉ một chiêu mà ta không đỡ nổi!”

Kiếm quang tiếp tục lao tới Tử Yên, ngọn lửa đỏ đen thiêu rụi cơn lốc độc khí trong nháy mắt, xuyên qua bình ngọc tím, đốt cháy cánh tay nàng. Tử Yên hét lên, lùi lại, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng:

“Hắn… không phải người! Độc khí của ta vô dụng!”

Hắc Ma Tôn Giả gầm lên, Hắc Ma Thiên Trảm lao tới, ngàn mũi kiếm đen kịt đối kháng với kiếm quang đỏ đen, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, kiếm quang của Minh Nhật xé tan tất cả, lao thẳng vào Hắc Ma, chém nứt bàn tay tà khí, khiến hắn lùi lại, máu tươi phun ra:

“Trung kỳ… mà không đỡ được? Hắn là gì vậy?”

Minh Nhật bước tới, mỗi bước chân khiến mặt đất nứt vỡ thành ngàn mảnh, khí thế bùng nổ như thiên thần giáng lâm, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng:

“Các ngươi muốn giết ta? Đưa lá bài tẩy của các ngươi ra đây! Nếu không, hôm nay ta sẽ khiến các ngươi tan thành tro bụi!”

Hắn vung kiếm, Huyền Nhật Trảm Thiên bùng nổ, kiếm quang đỏ đen hóa thành cơn sóng ngàn trượng, lao thẳng vào đội tiên phong. Huyết Thương, Tử Yên, Hắc Ma hoảng loạn, đồng loạt chuyển hướng, tấn công liên minh để tránh đối đầu trực diện. Huyết Thương gầm lên:

“Tấn công Huyết Sát Trận! Hắn không thể cứu tất cả!”

Tử Yên hét lớn:

“Độc khí, bao phủ phía nam! Đừng để hắn tới gần!”

Hắc Ma nghiến răng:

“Hắc Ma Thiên Trảm, phá khu đông! Mau!”

Nhưng Minh Nhật cười lạnh, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội, ngọn lửa đỏ đen hóa thành ngàn mũi kiếm, lao thẳng vào cả ba. Huyết Thương bị kiếm quang xuyên vai, máu tươi bắn tung tóe, hét lên:

“Không thể nào! Hắn quá nhanh!”

Tử Yên bị ngọn lửa đốt cháy áo tím, lùi lại trong tuyệt vọng:

“Ta… ta không chống nổi!”

Hắc Ma bị kiếm quang chém nứt ngực, ngã quỵ, thì thầm:

“Hắn… không phải sơ kỳ… không thể nào!”

Huyền Minh Tả Hộ Pháp và Thiên Diệt Hữu Hộ Pháp đứng bên xa giá, ánh mắt lóe lên tia cân nhắc. Huyền Minh nắm chặt trượng xương trắng, giọng trầm trầm:

“Thiên Diệt, hắn mạnh hơn dự đoán. Nhưng ta không chắc thắng được… ngươi nghĩ sao?”

Thiên Diệt siết chặt trường tiên, ngọn lửa đen kịt rung động, giọng lạnh lẽo:

“Hậu kỳ như chúng ta mà còn do dự? Hắn là sơ kỳ, nhưng khí thế này… chờ chủ nhân ra lệnh đã!”

Minh Nhật đứng giữa chiến trường, kiếm quang đỏ đen chiếu sáng thiên địa, giọng vang vọng như sấm rền:

“Thần Huyết Chân Chủ! Đội tiên phong của ngươi yếu như cát bụi! Nếu ngươi không ra tay, ta sẽ giết sạch chúng trước mặt ngươi!”

"Đạo hữu nào yêu thích trận chiến khốc liệt này, muốn xuất hiện trong truyện hoặc muốn nhân vật của mình trở thành cường giả đối đầu Huyền Nhật Đại Đế, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để chương mới ra nhanh hơn!"

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94

🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta viết nên những trận chiến kinh thiên động địa. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi máu và lửa sẽ bùng nổ dữ dội hơn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện