Loạn Tinh Thành rung chuyển dưới ánh trăng mờ nhạt, không khí ngột ngạt bao trùm quảng trường trung tâm như một tấm màn vô hình đè nặng lên từng cường giả hiện diện. Lôi đài cao trăm trượng, khắc đầy phù văn cổ xưa, vẫn còn vương vãi máu tươi và linh khí hỗn loạn từ trận chiến vừa qua. Nguyễn Minh Nhật đứng giữa lôi đài, Huyền Nhật Chân Hỏa cháy âm ỉ quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, khí thế Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn lan tỏa như một ngọn núi bất khuất, dù máu tươi vẫn chảy dài trên tay hắn sau hai trận chiến liên tiếp. Thanh kiếm không tên trong tay rung động kịch liệt, linh khí đỏ đen cuộn trào, như cảm nhận được sóng gió lớn hơn đang đến.

Đám đông vây quanh lôi đài im lặng, ánh mắt xen lẫn kinh ngạc và chờ đợi. Huyết Thiên Cuồng đã ngã xuống dưới Huyền Nhật Trảm Thiên, Không Gian Tôn Giả bị Huyền Nhật Thiên Diệt đánh bay, nhưng không ai dám xem thường Minh Nhật nữa. Tuy nhiên, từ những góc khuất của quảng trường, sát khí ngấm ngầm bùng lên, dày đặc hơn bao giờ hết. Các thế lực lớn – Huyết Ảnh Môn, Thánh Linh Cung, Bách Quỷ Tông – vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng ánh mắt của Huyết Ma Lão Nhân, Linh Dao Thánh Nữ, và Quỷ Hồn Tôn Giả lại lóe lên tia sáng lạnh lẽo, như rắn độc chờ thời cơ cắn xé con mồi.

Minh Nhật quét mắt qua đám đông, giọng trầm lạnh vang vọng:

“Còn ai muốn thử? Đừng để ta phải đợi lâu!”

Lời vừa dứt, một luồng khí tức kinh hồn bùng nổ từ phía đông quảng trường. Một bóng người cao lớn bước ra từ bóng tối, áo choàng xám tung bay trong gió, đôi mắt sâu thẳm như vực tối không đáy. Tu vi của hắn vượt xa Phá Thiên Cảnh đỉnh phong, chạm ngưỡng Bán Bộ Đại Đế Cảnh, khí thế như một ngọn núi băng lạnh lẽo đè ép không gian. Đám đông xôn xao, tiếng thì thầm lan tỏa:

“Đó là Hắc Phong Tôn Giả từ Hắc Phong Tông! Một kẻ từng tiêu diệt cả một gia tộc trong một đêm!”

Hắc Phong Tôn Giả bước lên lôi đài, giọng khàn khàn như gió lùa qua nghĩa địa:

“Huyền Nhật Đại Đế, ngươi mạnh, nhưng chưa đủ tư cách làm minh chủ. Để ta xem ngươi có thể trụ được bao lâu!”

Hắn giơ tay, Hắc Phong Diệt Hồn Trảo kích hoạt, linh khí đen kịt hóa thành móng vuốt khổng lồ, mang theo khí tức tử vong ngập trời, xé nát không gian lao tới Minh Nhật. Hắn đứng yên, ánh mắt lạnh lẽo, Huyền Nhật Cửu Biến tầng tám bung ra, linh khí đỏ đen hóa thành vòng xoáy bảo hộ. “Ầm!” Móng vuốt va chạm vòng xoáy, tiếng nổ vang vọng, đất đá trên lôi đài nứt vỡ, sóng xung kích bùng phát dữ dội. Minh Nhật lùi lại một bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, nhưng ánh mắt không chút dao động.

Hắc Phong Tôn Giả cười lạnh:

“Chỉ thế thôi sao?”

Hắn lao tới, Hắc Phong Vô Tận Trận kích hoạt, không gian quanh Minh Nhật rung chuyển, hàng trăm cơn lốc đen kịt xuất hiện, mỗi cơn lốc chứa sức mạnh hủy diệt, nhắm thẳng vào hắn từ mọi hướng. Minh Nhật nghiến răng, cảm giác áp lực từ linh khí đen kịt đè nặng lên kinh mạch, như muốn bóp nghẹt từng luồng sức mạnh trong cơ thể. Hắn gầm lên, Thái Dương Thần Hỏa bùng nổ, ngọn lửa vàng rực thiêu đốt không gian, phá vỡ một phần cơn lốc. Tay vung kiếm, Huyền Nhật Thiên Diệt bung ra lần nữa – lưỡi kiếm đỏ đen khổng lồ, bao phủ bởi ngọn lửa vàng rực, chém xuống, mang theo khí thế hủy diệt ngập trời. “Ầm ầm!” Cơn lốc đen kịt tan rã, Hắc Phong Tôn Giả bị đẩy lùi, máu đen phun trào, nhưng hắn vẫn đứng vững, ánh mắt càng thêm điên cuồng.

Minh Nhật thở dốc, máu tươi chảy dài trên tay, nhưng ý chí chiến đấu vẫn cháy bỏng. Hắn nhớ lại trận chiến trong Huyền Thiên Bí Cảnh – kiếm quang đỏ đen chém nát ma thân của Đại Sứ, tà khí từ Hắc Ngục Viễn Cổ lan tỏa, và cảm giác bất lực khi đối mặt với ý chí Thần Huyết Chân Chủ. Nhưng lần này, hắn không cho phép mình yếu đuối. Hắn lao tới, Huyền Hỏa Vô Tận Trảm kích hoạt, ngàn lưỡi kiếm lửa lao ra, dung hợp với Huyền Nhật Trảm Thiên, tạo thành cơn lốc lửa đỏ đen ngập trời. Hắc Phong Tôn Giả gầm lên, Hắc Phong Diệt Hồn Trảo bung ra lần nữa, móng vuốt khổng lồ đối kháng trực diện. “Ầm!” Tiếng nổ kinh thiên vang lên, lôi đài nứt vỡ, Hắc Phong Tôn Giả bị đánh bay ra ngoài, đâm sầm vào một ngọn tháp gần đó, khói bụi mịt mù.

Đám đông bùng nổ tiếng hô hào, nhưng chưa kịp reo hò, một luồng khí tức khác bùng lên từ phía tây. Một nữ tử áo tím bước ra, tóc dài tung bay, đôi mắt tím thẫm lóe lên ánh sáng ma mị. Tu vi của nàng cũng đạt Bán Bộ Đại Đế Cảnh, khí tức mờ ảo như sương mù, mang theo sức mạnh thần bí. Tiếng thì thầm lại vang lên:

“Tử Yên Tiên Tử từ Tử Yên Cốc! Một cường giả ẩn thế, nghe nói từng đánh bại ba Phá Thiên Cảnh đỉnh phong cùng lúc!”

Tử Yên Tiên Tử bước lên lôi đài, giọng trong trẻo nhưng lạnh lẽo:

“Huyền Nhật Đại Đế, ngươi mạnh hơn ta nghĩ. Nhưng muốn làm minh chủ, ngươi phải vượt qua ta!”

Nàng giơ tay, Tử Yên Huyễn Mộng kích hoạt, không gian quanh Minh Nhật xoắn vặn, hàng chục bóng ảnh ma mị xuất hiện, mỗi bóng ảnh đều là nàng, mang theo sát khí ngập trời. Minh Nhật nhíu mày, thần thức lan tỏa, nhưng không phân biệt được thật giả. Hắn gầm lên, Ngũ Hành Phá Diệt bung ra, năm nguyên tố – Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ – bùng nổ đồng thời. Ngọn lửa từ Hỏa dung hợp với Thái Dương Thần Hỏa, ánh kim từ Kim hóa thành kiếm quang, sức mạnh từ Thổ tạo vòng bảo hộ. Tay vung kiếm, Huyền Nhật Thiên Diệt chém xuống, lưỡi kiếm đỏ đen xuyên phá không gian, tiêu diệt toàn bộ bóng ảnh. Nhưng Tử Yên Tiên Tử cười lạnh, thân hình hóa thành sương tím, tránh được đòn đánh, rồi lao tới, Tử Yên Hồn Chưởng bung ra, bàn tay tím thẫm mang theo khí tức hủy hồn lao thẳng vào Minh Nhật.

Hắn nghiến răng, Đại Nhật Thần Phạt Chưởng kích hoạt, bàn tay vàng rực khổng lồ lao ra từ hư không, đối kháng trực diện. “Ầm!” Hai bàn tay va chạm, không gian nứt vỡ, sóng xung kích bùng phát, cả hai bị đẩy lùi. Minh Nhật quỳ một gối, máu tươi phun trào, nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh. Tử Yên Tiên Tử lùi lại, máu tím rỉ ra từ khóe miệng, ánh mắt thoáng kinh ngạc:

“Ngươi… thật sự vượt cấp chiến đấu được sao?”

Minh Nhật đứng dậy, lau máu trên miệng, cười lạnh:

“Vượt cấp? Đây mới chỉ là bắt đầu!”

Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía bắc quảng trường, mang theo khí tức cổ xưa:

“Đợi đã!”

Một lão giả áo bào xanh bước ra, tóc trắng như tuyết, đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng cả thiên địa. Tu vi của lão vượt xa mọi cường giả hiện diện, chạm đến Đại Đế Cảnh sơ kỳ, khí thế như một ngọn núi vô hình đè ép toàn bộ quảng trường. Đám đông im lặng, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía lão. Huyết Ma Lão Nhân biến sắc:

“Là… Thiên Cổ Lão Nhân từ Thiên Cổ Tông? Một thế lực ẩn thế từ thời viễn cổ!”

Thiên Cổ Lão Nhân bước tới gần lôi đài, ánh mắt dừng lại trên thanh kiếm không tên trong tay Minh Nhật. Lão thì thầm:

“Thanh kiếm này… không thể nhầm được. Nó là Mạt Nhật Thần Kiếm – vũ khí từng thuộc về Huyền Thiên Đại Đế, kẻ đã phong ấn Thần Huyết Chân Chủ ba vạn năm trước!”

Cả quảng trường xôn xao, Minh Nhật nhíu mày, nhìn xuống thanh kiếm trong tay. Hắn nhớ lại ngày nhặt được nó trong một hang động cổ xưa – khi ấy, nó chỉ là một thanh kiếm rỉ sét, nhưng linh khí đỏ đen từ Huyền Nhật Thần Mạch đã kích hoạt nó, biến nó thành vũ khí không thể tách rời. Hắn trầm giọng:

“Ngươi nói gì? Nó có liên quan đến phong ấn Hắc Ngục Viễn Cổ?”

Thiên Cổ Lão Nhân gật đầu, giọng trầm thấp:

“Đúng vậy. Mạt Nhật Thần Kiếm được rèn từ tinh hoa của năm nguyên tố viễn cổ, dung hợp với máu của Huyền Thiên Đại Đế. Nó không chỉ là vũ khí, mà còn là chìa khóa để gia cố phong ấn Hắc Ngục. Nhưng nó cũng mang lời nguyền – kẻ cầm nó phải đối mặt với định mệnh của Huyền Thiên Đại Đế: hoặc phong ấn Thần Huyết Chân Chủ, hoặc chết dưới tay hắn!”

Minh Nhật nắm chặt kiếm, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo:

“Định mệnh? Ta không tin vào định mệnh. Ta chỉ tin vào sức mạnh của chính mình!”

Thiên Cổ Lão Nhân cười nhạt:

“Tốt. Nhưng để chứng minh ngươi xứng đáng với Mạt Nhật Thần Kiếm, hãy vượt qua thử thách này!”

Lão giơ tay, Thiên Cổ Huyền Quang kích hoạt, không gian quanh lôi đài rung chuyển, một luồng ánh sáng xanh biếc hóa thành lưỡi kiếm khổng lồ, mang theo khí tức viễn cổ lao tới Minh Nhật. Hắn gầm lên, Huyền Nhật Vô Tận Diệt bung ra lần đầu tiên trong trận chiến này – ngọn lửa đỏ đen đốt cháy toàn bộ Huyền Nhật Chân Hỏa, kiếm quang hủy diệt lao ra từ cơ thể, dung hợp với Mạt Nhật Thần Kiếm. “Ầm!” Hai luồng sức mạnh va chạm, không gian nứt vỡ thành từng mảnh lớn, sóng xung kích bùng phát, cả hai bị đẩy lùi. Minh Nhật quỳ một gối, máu tươi phun trào, nhưng thanh kiếm trong tay rung động dữ dội, phát ra ánh sáng đỏ đen rực rỡ.

Thiên Cổ Lão Nhân đứng vững, ánh mắt lóe lên tia sáng kinh ngạc:

“Ngươi… đã kích hoạt một phần sức mạnh của Mạt Nhật Thần Kiếm! Nhưng như vậy chưa đủ!”

Từ đám đông, Huyết Ma Lão Nhân, Linh Dao Thánh Nữ, và Quỷ Hồn Tôn Giả đồng loạt bước lên, sát khí ngập trời. Huyết Ma Lão Nhân cười lạnh:

“Huyền Nhật Đại Đế, ngươi mạnh, nhưng chúng ta không để ngươi độc chiếm vị trí minh chủ!”

Minh Nhật đứng dậy, máu tươi chảy dài trên mặt, nhưng ánh mắt không chút dao động. Hắn nắm chặt Mạt Nhật Thần Kiếm, linh khí đỏ đen bùng nổ dữ dội:

“Muốn đấu? Ta phụng bồi đến cùng!”

Trận chiến chưa ngã ngũ, lôi đài rung chuyển, sát khí và linh khí đan xen, thiên địa như muốn sụp đổ dưới sức mạnh của những cường giả đỉnh cao.

Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:

Các đạo hữu, Mạt Nhật Thần Kiếm đã lộ diện, Minh Nhật đang đối mặt với những kẻ mạnh nhất Loạn Tinh Thành! Muốn nhảy lên lôi đài thử sức với Huyền Nhật Đại Đế hay hóa thân thành tay sai của Thần Huyết Chân Chủ để gây rối? Chỉ cần ném một chén trà đá qua tài khoản dưới đây, chương mới sẽ bay đến nhanh hơn Huyền Nhật Trảm Thiên! Ủng hộ càng nhiều, cơ hội làm bá chủ càng cao – nhưng đừng để Minh Nhật phát hiện ý đồ, hắn không nương tay đâu nhé! 😎

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

💳 Paypal:

🔥 Vinh danh đạo hữu đã ủng hộ:

"Trần Minh Triết" donate 5.000 VNĐ: “Minh Nhật quá bá, mong sớm thấy kết cục của arc này!”

📜 Lời cảm ơn:

Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên động địa! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện