Vân Phi Tường và Phí Ngữ Thư trao đổi đôi câu khách sáo xong, gần như đồng lúc, họ xuất chiêu tấn công đối thủ, một bên kiếm thuật tinh diệu, mỗi chiêu mỗi thức đều thần kỳ, đều nhằm chiếm lấy tiên cơ, một bên đao pháp lanh lợi, đao thức khoan thai, bộ pháp linh động.

Nhất thời, chưa thấy ai ăn ai.

Vân Phi Tường bản thân là bang chủ Kim Kiếm bang, bang Kim Kiếm do một tay lão lập nên, trong vòng mươi năm ngắn ngủi vừa qua, danh tiếng của nó đã từ một bang hội nhỏ bé, qua tay lão, tiếng tăm vang dội loan truyền khắp giang hồ, ngoài phần do kết giao rộng khắp của lão, do khổ tâm kinh doanh các địa phương, còn phải trông vào võ công cực kỳ cao siêu của lão, khiến lão hiếm gặp đối thủ.

Thời còn trẻ, qua một kỳ duyên, lão may mắn gặp một cao nhân phái Thiên Sơn, vị này xem thấy ở lão một người cao nhân nghĩa, lắm hào khí, sau nhiều phen khảo nghiệm, ông ta đã rất sung sướng thu nạp lão làm đệ tử, truyền thụ cho lão toàn bộ công phu một đời của mình,
Mà Vân Phi Tường đích thực là một kỳ tài võ học, sau khi đã luyện thành đạt tất cả tuyệt kỹ võ công phái Thiên Sơn, chỉ ngắn ngủi có vài năm, đã đạt cảnh giới lô hoả thuần thanh.


Theo thời gian, dưới chiêu bài Kim Kiếm bang, danh tiếng Vân Phi Tường nổi như cồn, toả sáng khắp chốn giang hồ.

Gốc gác võ công của Phí Ngữ Thư nguyên từ một vị tướng quân khai quốc công thần.

Vị tướng quân này một đời mặc giáp cưỡi ngựa, trải trăm trận chiến, một pho "Hàn Hồng đao pháp" trong xông pha giữa chốn ngàn vạn ba quân đã được trui rèn đến mức tuyệt diệu, sau này, gặp cơn quốc nạn, vào lúc tuổi già, ông tình cờ gặp Phí Ngữ Thư, nhờ nhân duyên run rủi, đã đưa đến hai bên kết tình sư đồ.

Học trọn bộ đao pháp xong, theo lời nhắn nhủ cuả sư phụ, Phí Ngữ Thư đã đến đầu quân dưới trướng Bạch Long môn chủ.

Trận đấu giữa song phương càng lúc càng kịch liệt, thoáng chốc đã qua hơn trăm chiêu.

Lúc này, Cao Phong đã tách xa khỏi Lôi Vũ , gã đứng lẫn vào đám đông, chăm chú theo dõi trận đấu, do suốt đời mải miết cùng kiếm thuật, vả lại đao pháp với gã có phần không rành rẽ lắm.

nên gã đã chỉ chú mục vào thanh trường kiếm tromg tay của Vân Phi Tường.

Gẫ nhận xét, biến hoá trong chiêu kiếm của Vân Phi Tường mỗi lúc một nhanh lên, trong các đòn tấn công, lúc thì chuyển từ đông sang tây cực mau, trong tình hình trước mắt, rõ là lão đang nắm phần chủ động.

Xem hai bên giằng co một lúc lâu, mà vẫn chưa phân thắng bại, gã bèn chuyển ánh mắt sang Bạch Long sử giả, muốn từ biểu hiện trên mặt y mà dò xét tâm tư cuả nhân vật thần bí này.


Chỉ thấy sắc mặt Bạch Long sử giả thâm trầm, khi thì giãn hàng lông mày, khi thì cười lạnh, dẫu thần tình âm u vô định, nhưng qua đó cũng cảm giác y không mấy vui trong lòng, hiển nhiên y đánh giá diễn tiến của trận chiến đang bất lợi cho phe mình.

Lôi Vũ thì khác hẳn Cao Phong, lão tinh thông đao pháp, mà về kiếm pháp thì lại chẳng hiểu gì mấy, lão chỉ chăm chú vào đường đao của Phí Ngữ Thư.

Lão nhận thấy, đao pháp của Phí Ngữ Thư khi thì cực nhanh, lúc lại rề rề, khi lanh lẹn, sát sạt, mỗi mỗi đều mang nét biến hoá vô cùng, mỗi mỗi đều hết sức tinh diệu, khiến lão bị thu hút sâu đậm vào đấy, trước tình huống nào của trận đấu, đầu óc lão đều tìm cách ấn chứng bằng lúc món "Lê hoa đao pháp" của mình xem mình sẽ phải đối phó ra sao.

Còn Tôn Đại Hổ thì nghĩ thầm "Cớ gì, cái tên đối thủ của Khúc lão nhị là đồ trứng ung, lại thấy mấy đấu thủ về sau ghê gớm gấp bao nhiêu lần? Con bà nó, rõ ràng Khúc lão nhị có một vận số cực hên!
Về phần Khúc Lâm Giang, y ngẫm nghĩ "Người này vô danh tiểu tốt chốn giang hồ, đâu ngờ đao pháp y lại cao siêu đến thế, cũng còn may, lão đại mưu kế thâm sâu, đã khám phá kế hoạch đối phương, nếu mà Tôn lão tam đối đầu y, và để lão đại đụng độ bạch y kiếm khách, tất hỏng to.

"
Đấu thêm hơn trăm chiêu nữa, bỗng nghe Vân Phi Tường quát to một tiếng, bóng kiếm nhanh như làn chớp, các chiêu tấn công tung ra vùn vụt như gió táp mưa sa.


Thần sắc Phí Ngữ Thư trầm hẳn xuống, y liên tiếp thối lui, đao trong tay chuyển về thế thủ, quây thành một màn đao quang vây bọc lấy thân mình.

Bỗng nghe rẻng một tiếng, trường kiếm đã xuyên thủng màn đao.

Dường như thời gian ngừng trôi, thân mình hai đấu thủ bỗng bất động.

Tất cả đều thấy thật rõ, mũi nhọn thanh trường kiếm của Vân Phi Tường đang gí sát vào cuống họng Phí Ngữ Thư!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện