Một quan chức cao cấp của Liên Xô, thèm muốn một nữ minh tinh người Mỹ, trong mắt

Ashazov đây gần như là chuyện không thể, không, không phải gần như, mà chắc chắn là không thể. Loại người của công chúng như minh tinh, cũng không phải là cô ta xinh đẹp đến nhường nào, chỉ vì có danh tiếng nên mới có người theo đuổi, vậy đến khi cô ta không còn danh tiếng nữa thì sao? Một người đàn ông chỉ cần quen biết đủ nhiều phụ nữ, cẩn thận nghĩ lại, trong số những người phụ nữ mình quen thế nào cũng sẽ có người xinh đẹp không kém gì những nữ minh tinh màn bạc đó.

So với cuộc gặp trước, lần họp mặt này càng giống một cuộc tụ hội riêng tư hơn, số người tham gia không nhiều, chỉ có bạn bè của vợ chồng Daniel, số lượng chỉ có mười mấy người. Đương nhiên, còn có hai nhân vật nặng ký là đại sứ Mỹ Smith và đại sứ Liên Xô Serov. Serov cảm thấy sự sắp xếp của cấp dưới mình vô cùng liều lĩnh, tuy nói to gan nhưng tỉ mỉ luôn là yêu cầu từ xưa tới nay của KGB, nhưng làm như vậy, Serov vẫn thấy có chút mạo hiểm.

‘Mình nhất định phải trả hàng lại cho Tổng cục! Hai người này lần tới cho sang Nam Mỹ làm nhiệm vụ, ở châu Âu quá dễ lộ sơ hở!’ Serov mặt đeo nụ người giả tạo, liên tục mời rượu những người khác, một bộ quen thuộc từ lâu, cũng chẳng để ý có phải là thấy người sang bắt quàng làm họ không.

Có lẽ trong mắt những người này, hắn đã trở thành một trò cười, nhưng mà thế thì đã làm sao, Serov căn bản không để ý, trong đó cũng không phải là không có lợi ích, chí ít là qua lời những người đó nói chuyện, Serov biết được sự tình đã tiến triển đến bước nào rồi.

Giữa một đám phú hào bụng phệ, Elizabeth Taylor giống như một đóa hoa thập tự tím nở rộ, tỏa ra vẻ mỹ lệ độc đáo của riêng mình. Hôm nay cô mặt một bộ váy dài màu tím, mái tóc nâu buông hờ xuống ngang vai, mái tóc hơi mang nếp quăn tự nhiên càng làm tôn thêm vẻ thanh tú. Có thể thấy, đây không phải lần đầu tiên cô tham gia vào hoàn cảnh thế này, thoải mái tự tin tham gia xã giao giữa các khách khứa, thể hiện trình độ giao tiếp khá cao.

“Đại sứ Serov, có vẻ đã vài tháng rồi chưa gặp!” Smith cầm ly rượu bước tới, mang theo một nụ cười mỉm ý tứ, giống như lần đầu tiên gặp mặt vậy, mạnh mẽ và tự tin, xem ra lòng tin bị Serov đả kích đã lại hoàn toàn quay về trên người ông ta.

“Đúng thế, đại sứ Smith!” Serov cũng không dùng loại xưng hô bỡn cợt lúc trước, chỉ có mười mấy người, chửi nhau cũng không có gì thú vị nữa, diễn xiếc khỉ cũng cần người xem mà.

“Tài ăn nói của đại sứ Serov thực sự thích hợp để làm việc ở hệ thống ngoại giao!” Smith lời mang hàm ý nói, hiển nhiên là chỉ thời gian bị Serov chặn trong Đại sứ quán không dám đi ra chính là thời điểm u đầu mẻ trán hiếm có trong cuộc đời ngoại giao của ông ta.

“Chúng ta đều vì đất nước của mình, lập trường khác biệt, không cần phải giải thích!” Serov nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy không nên bôi xấu nhau là hơn, khó có cơ hội không khí được yên bình thế này, vì thế dùng thái độ của người bàng quan miêu tả quan hệ giữa hai bên.

“Đại sứ Serov, hiện tại anh hẳn là có thể cảm nhận được sự phồn vinh của Italia trong mấy tháng gần đây!” Smith đặt ly rượu lên bàn, châm một điếu xì gà, tự tin chỉ vào đám nhà giàu đang tụ lại một chỗ, nói: “Kỳ thực nhân dân trong lời anh nói đã đưa ra lựa chọn, lý tưởng anh vẫn kiên trì liệu có còn ý nghĩa gì nữa không?”

Serov ngẩn ra, thiếu chút nữa thì quăng luôn ly rượu đang cầm trong tay xuống đất, kỳ quái nhìn gương mặt già nua của Smith, ông không phải đang có ảo giác có thể lôi kéo được tôi phản bội đấy chứ? Nếu đúng như thế thì ông thật là một trang hảo hán.

Ngay chính bản thân Serov cũng chỉ dám chọn một nữ minh tinh là chiến lợi phẩm đầu tiên trong công tác tình báo của mình, đại sứ Mỹ vừa ra tay, vậy mà lại muốn lôi kéo đại sứ của một quốc gia. Ông đang quá tự tin, hay là đầu óc phát sốt rồi?

“Hóa ra nhân dân là do mười mấy người thế này đại biểu?” Serov giống như đang hỏi, lại giống như đang cảm thán. Điều này có khác gì ở Ấn Độ người chủng tính cao coi khinh tiện dân?

“Đại sứ Smith, hôm nay chủ nhân nơi này mời tôi tới, tôi không hề có ý định tiến hành một cuộc tranh luận với ông ở đây!” Serov uyển chuyển từ chối, “Câu chuyện này chúng ta hãy dừng lại ở đây, tôi chỉ muốn thoải mái một chút, uống vài ly thôi!”

“Vậy thì chúc anh vui vẻ!” Smith cũng không hùng hổ ép người, mỉm cười lùi lại hai bước, trở về giữa đám phú hào.

Nhìn đóa hoa thập tự tím nở rộ đó, Serov có chút cảm giác không đành lòng, thuần túy là ảnh hưởng tâm lý, bắt nạt một người phụ nữ, thật sự là quá mất mặt, cho dù dùng suy nghĩ yêu cầu nhiệm vụ để che giấu, Serov vẫn cảm thấy không nói thông được.

Bởi vì hắn là một gã đàn ông gia trưởng theo kiểu Trung Quốc, điển hình trước mặt người khác thì cứng rắn, bắt phụ nữ nghe lời, thực tế ở trong nhà thường thường đều nghe lời phụ nữ. Biểu hiện chủ yếu chính là, địa vị nhất định là phải mình cao hơn, nhưng đãi ngộ nhất định là phải vợ tốt hơn, chỉ cần lời anh nói là quyết, không vấn đề, anh nuôi em!

Có đôi lúc, Serov thật sự muốn học theo kiểu của đàn ông Nga, cuộc sống ăn uống, ngủ nghỉ, đánh vợ, nhưng rất nhanh, sau khi kết hôn không lâu, hắn không biết từ lúc nào đã quỳ rồi, có lẽ còn quỳ từ sớm hơn nữa, chỉ là bản thân không phát hiện ra thôi.

Qua một khoảng thời gian, qua ánh mắt Tishaeva ra hiệu, Serov giả bộ uống say đi vào nhà vệ sinh. Tishaeva lập tức bước vào, nói: “Sếp, tôi đã chuẩn bị sẵn một người, vóc dáng giống như anh, lát nữa tôi chuẩn bị để người ta đỡ người đó ra ngoài!”

Đánh tráo? Serov cả mừng, Tishaeva thật sự có nhiều ý tưởng, nhưng mà vẫn hỏi lại, “Cô không sợ bị người ta trông thấy!”

“Cứ xem chúng tôi biểu diễn!” Tishaeva mỉm cười thần bí, đi ra khỏi nhà vệ sinh, Serov ngơ ra tại chỗ, vứt cấp trên của mình ở lại nhà vệ sinh, thật đúng là một thuộc hạ tốt! Cũng may không để Serov chờ đợi quá lâu, một lát sau Tishaeva đã lại đi vào, bộ dạng mọi chuyện thành công.

“Tôi để Ashazov giả bộ có hứng thú với ngành điện ảnh, đang nói chuyện với Elizabeth Taylor!” Tishaeva thần bí nói, “Những người khác đã ra về rồi, lão già Smith cũng vậy! Sếp, anh lên tầng nghỉ ngơi trước, chờ chúng tôi sắp xếp!”

“Bây giờ tôi cũng nên xuất hiện, uy hiếp một chút chứ!” Serov nói, “Để cô ta làm việc cho chúng ta, nếu không sẽ lan truyền lời đồn cô ta có quan hệ với Liên Xô, Hollywood cũng cần đường lối chính trị đúng đắn, cô ta nhất định sẽ nghe lời!”

Serov thuận theo góc tường, lặng yên đi tới một phòng ngủ, lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác thực hiện tội ác. Không lâu sau, Ashazov và Tishaeva đầy vẻ tươi cười bước vào, đứng trước mặt Serov rót một ly vang đỏ, đưa tới, nói: “Mọi chuyện xong xuôi, Elizabeth Taylor đang ở phòng bên cạnh!”

“Tốt quá rồi, bây giờ chúng ta sang gặp cô ta! Serov chuẩn bị trước lý do, thực sự không được thì uy hiếp. Hắn thực ra cũng từng nghĩ đến việc đánh thuốc, chẳng qua cuối cùng vẫn từ bỏ, nguyên nhân từ bỏ rất đơn giản, sợ vợ!

Uống cạn một hơi hết ly rượu vang, Serov theo hai người sang phòng ngủ bên cạnh, liền trong thấy một người đẹp đang nằm ngủ trên giường.

“Ngủ mất rồi? Còn bà quản lý già kia đâu?” Serov nới nới cổ áo, cảm thấy hơi nóng bức.

“Một bà già, xử lý quá đơn giản!” Theo tiếng nói của Tishaeva bị cửa phòng ngăn cách lại, cả phòng ngủ rơi vào trầm lặng.

Serov lập tức miệng khô lưỡi khát, nhìn người đẹp ngủ say trên giường dù thế nào cũng không nhấc chân dời đi nổi, trong lòng bốc lên một ngọn lửa càng lúc càng cháy rực, “Trong rượu vang có thuốc phải không? Bỏ đi, chẳng qua là cho gã cấp trên có gan nghĩ không có gan làm như mình thêm một cái đẩy!” Serov vẫn có thể tỉnh táo suy nghĩ vấn đề, chỉ là thân thể phía dưới đã có phản ứng.

Đến lúc này thì đừng khách sáo nữa, Serov hai ba phát lột trần Elizabeth Taylor ra, bật đèn ngủ, hung hăng đâm mạnh vào, liền cảm nhận được một nơi ấm áp. Nữ hoàng Oscar tương lai, quá đáng giá, nghe tiếng hừ nhẹ của người phụ nữ, Serov nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện