“Anh đang uy hiếp nước Mỹ sao? Là một đại sứ ngoại giao, anh phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình!” Smith lời lẽ sắc bén phản kích.

Ông coi ta bị dọa mà lớn? Nhân viên ngoại giao của Liên Xô vĩ đại chúng ta chính là như thế, Serov phong khinh vân đạm, giống như bối cảnh thời đại từ Chiến tranh Lạnh biến thành thế giới tiên ma, mang theo thái độ phán xét liếc nhìn Smith, đến lúc mở miệng lập tức phá tan hình tượng tiên phong đạo cốt, “Người biết được thì còn hiểu ông là đại sứ nước Mỹ, người không biết còn tưởng ông là tổng thống Mỹ cơ? Làm sao? Bao giờ về Mỹ nhậm chức tổng thống? Đến lúc đó có thể tôi sẽ nghiêm túc cân nhắc lời uy hiếp của đồng chí Smith! Sao nhiều ruồi thế nhỉ?” Đột nhiên, Serov xua xua tay bực bội, giống như đang xua duổi thứ gì đó đáng ghét.

Trong mắt các sinh viên, Serov giống như đang thật sự đuổi ruồi, bởi vì họ ở cách xa không nhìn thấy được, nhưng trong mắt Smith thì đây là khiêu khích trắng trợn, không những vô lễ mà còn là cố ý.

“Hải quân Liên Xô yếu đuối cùng cực!” Smith tóm lấy nhược điểm của Liên Xô, không chút nương tay công kích, “So với hải quân Mỹ, hải quân Liên Xô chỉ có thể cầm mái chèo ngồi trong bồn tắm để ra biển...”|

“Chỉ bằng lục quân hổ giấy của nước Mỹ, ngay cả Triều Tiên cũng không thắng nổi còn đòi so sánh với Liên Xô!” Serov hoàn toàn không thèm che giấu nụ cười mỉa mai, cảm giác này rất tuyệt, lại rơi vào tiết tấu của mình, trong lòng thầm ra một dấu chữ V, đánh giá là thành công!

“Kinh tế nước Mỹ mạnh gấp đôi Liên Xô!” Smith sắp nhảy dựng lên.

“Liên Xô chúng tôi không có chênh lệch giàu nghèo, càng thêm công bằng!” Serov liếc nhìn Smith, trên trán đã toát cả mồ hôi rồi, tốt bụng nhắc nhở, “Đồng chí Smith, xin chú ý thân thể một chút...”

Dáng tiếc Serov biểu lộ sai vẻ mặt, Smith hôm nay nhất định phải dập tắt khí thế của Serov, nếu không đòn truy kích như chó điên tiếp tục, tuyệt đối có thể ép ông ta phát điên, “Quốc nội Liên Xô không có lực lượng kiềm chế, cực kỳ thối nát...”

“Ở Liên Xô, làm một đảng viên còn nguy hiểm hơn, dân chúng bình thường ngược lại rất yên bình!” Serov nói không sai, chỉ đánh tráo khái niệm một chút, làm cán bộ ở thời đại này, mạng sống của họ thật sự không được đảm bảo như người dân bình thường, các loại phong trào vận động trong nước một lần không ổn thôi là có thể ảnh hưởng đến họ. Cho nên Serov nói cũng đúng, kết quả là giống nhau, chỉ có khởi đầu khác biệt, không phục cứ bảo CIA đi điều tra, chỉ cần các ngươi có thể đột phá được mạng lưới của KGB, vậy coi như ngươi có trình độ.

“Các nước thế giới tự do, trình độ kinh tế đều rất cao!” Smith không ngừng thay đổi đề tài, hôm nay nhất định phải đánh bại Serov.

“Không phải chứ? Nam Hàn, Nam Việt, Philipine, trình độ kinh tế hình như đều không tốt đẹp gì. Xin cho phép tôi mặc niệm một chút, đồng minh nước Mỹ của bọn họ không ngờ lại vứt bỏ họ vào lúc này!” Serov ngậm chặt miệng, thiếu chút nữa thì phì cười.

Đáng tiếc thời đại này hạn chế sự phát huy của Serov, những vùng đất thực dân ở châu Phi đều còn chưa độc lập, nếu không trên danh sách của Serov còn có thể tăng thêm mấy chục quốc gia thế giới tự do, bạn cũng không thể nói bầu cử ở châu Phi không phải là bầu cử, người châu Phi không phải là người đúng không? Nếu Smith dám nói như vậy, Serov thật sự bội phục dũng khí của ông ta, bởi vì chính hắn cũng không dám.

Mở rộng tầm mắt rồi! Đó là suy nghĩ của hơn nghìn sinh viên đại học phía dưới, nhìn đại sứ của hai cường quốc ở trên bục giảng khua môi múa mép, lập tức cảm thấy so với bài phát biểu khô khan lúc nãy, đây mới là cảnh tượng họ mong được chứng kiến. Phiên dịch của hai bên tức thời dịch lại lời nói cho những người Ý đang nghe, các sinh viên ngồi xem trực tiếp không ngừng hoan hô cổ vũ cho quan đểm của hai người.

Các sinh viên trong thao trường chỉ là một phần của toàn bộ số sinh viên trong đại học, ít nhất những cái đầu lục tục thò qua song cửa hai bên đã chứng minh rõ cho Serov thấy điều này. Rất nhiều sinh viên từ trong các nhà giảng đường bước ra, Serov bày tỏ người tới càng đông càng tốt, sự nghiệp xuất khẩu cách mạng vĩ đại, tương lai sẽ giao cho các bạn.

“Người với người vốn đã khác biệt, cuộc sống của mỗi con người, hoàn cảnh trưởng thành đều không giống nhau, giả vờ như họ là bình đẳng chẳng qua chỉ là một loại biểu hiện giả dối!” Smith liến thoắng không ngừng.

Serov xoa xoa cái cằm trơn bóng, ừm! Rất sạch sẽ, sáng nay vừa cạo xong. Ông anh này theo đảng Cộng hòa phải không? Phân loại theo cách của hậu thế hẳn là thuộc tư tưởng chủ nghĩa bảo thủ cánh hữu

“Người với người tuy rằng khác biệt, nhưng những gì Liên Xô đang làm chính là đảm bảo cho xuất phát điểm của họ là giống nhau, phương diện giáo dục tất cả mọi người đều bình đẳng, không vì gia đình có bao nhêu tiền tài mà sinh ra sự khác biệt giữa trường học tư thục quý tộc và đại học công lập phổ thông. Năng lực của mỗi con người có chênh lệch sẽ được thể hiện ra qua quá trình học tập, mà không phải ngay từ đầu đã thông qua giáo dục không bình đẳng để phân chia. Chúng tôi cho sinh viên học sinh đãi ngộ giống nhau, như vậy các sinh viên học sinh bị đào thải cũng sẽ không có oán thán!” Serov nói chuyện tự tin thẳng thắn, mặc dù kiếp trước hắn thuộc đội dốt nát bị đào thải nhưng chưa bao giờ cảm thấy có gì không công bằng, đường do chính mình bước đi, không thể cả đời dựa vào sự nâng đỡ của người khác.

Đối với những bạn học thông qua học tập thay đổi cuộc sông, Serov bày tỏ hâm mộ, nhưng sẽ không ghen tỵ, bởi vì bọn họ đã phải nỗ lực.

“Viva!” Sinh viên phía dưới hoan hô vì phát ngôn đặc sắc của Serov, bởi vì đây là sân nhà của họ, bọn họ chính là sinh viên của đại học công lập.

Serov bình thản bước sang một bên, nhận lấy sữa bò Mendeleev đưa tới, bộ dạng cao ngạo lạnh lùng, không để ý tới không khí sục sôi phía dưới.

“Hôm nay quả thực là còn đặc sắc hơn hôm ở quảng trường, anh thật sự là trời sinh ra để công tác ở Bộ Ngoại giao...” Mendeleev nói làm Serov thiếu chút nữa thì ngã bổ chửng, nếu được phép tự quyết định, đánh chết hắn cũng không muốn ở lại Bộ Ngoại giao, ngày ngày nói những lời khách sáo giả dối này, quá mệt mỏi.

“Đồng chí Smith của chúng ta chẳng qua chỉ có chút không nhận rõ tình huống mà thôi!” Serov dùng giọng điệu miêu tả loại cặn bã sức chiến đấu bằng năm, “Kẻ địch quá yếu ớt, đối với loại đối thủ cấp độ này tôi chỉ có thể nói, tôi chỉ có một đường từ thắng lợi này đi tới thắng lợi khác...”

Đối với các sinh viên đại học mà nói, sắp sửa tốt nghiệp gánh vác lấy gánh nặng của gia đình, đối mặt với lò rèn xã hội khổng lồ, tâm lý của họ đều có hoảng hốt, cho nên bọn họ càng cần có một hoàn cảnh xã hội công bằng bình đẳng, chứ không phải là các tiền bối đã sớm đứng hết ở những vị trí tốt. Cho nên luận điệu chủ nghĩa bảo thủ của Smith được định sẵn sẽ không được hoan nghênh.

Quả nhiên, khi Serov quay trở lại, Smith đã kịp nhận ra, không tiếp tục quanh co vấn đề vừa nãy nữa. Khó khăn lắm mới tiến vào được tiết tấu của mình, Serov sao có thể để ông ta thoát ra? Một trận vòng vèo đánh trống lảng thành công chặt đứt cố gắng chỉnh lý rõ ràng lại mạch suy nghĩ của Smith.

“Nước Mỹ mạnh hơn Liên Xô, chúng tôi có bom nguyên tử, có bom nhiệt hạch!” Smith nổi điên, nhìn bản mặt không cắn người nhưng làm người ta buồn nôn của Serov, gào lên

“Đồ của nước Mỹ không thể thực chiến!” Một câu của Serov không những khiến Smith thiết chút nữa thì nhảy dựng lên mà cả Mendeleev cũng cực kỳ kinh ngạc, các sinh viên phía dưới hơi ngẩn ra, tiếp đó toàn trường trở nên hỗn loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện