Tiêu Dao Vương xuất hiện cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Giang Cung Tuấn.

Giải quyết xong chuyện của Đường Sở Vi, cô liền gọi điện thoại kêu anh vê nhà.

Tâm trạng anh không tệ, ngâm nga một ca khúc, vẻ mặt anh nhàn tự tại.

Anh rất nhanh đã đến trước nhà của Đường Sở Vi.

Anh gõ cửa.

Cửa nhà mở ra, mà người mở cửa chính là Đường Sở Vi.

Vừa nhìn thấy Giang Cung Tuấn, cô liên tủi thân khóc lên, gục ở trong lòng ngực Giang Cung Tuấn.

Người đẹp trong lòng, một mùi hương thơm ngát của con gái xông vào mũi miệng, kích thích thần kinh của Giang Cung Tuấn.

Anh giơ tay, nhẹ nhàng ôm bả vai cô, cười nói: “Không sao đâu, đừng khóc, khóc thành mặt mèo, sẽ không đẹp.”

Đường Sở Vi lúc này mới nín khóc.

Cô kéo tay Giang Cung Tuấn vào cửa.

Người một nhà đều ở trong phòng.

Nhưng, sắc mặt mọi người cũng không phải rất đẹp.

Giang Cung Tuấn đi đến: “Ba, mẹ”

Hà Diệp Mai gật gật đầu, coi như đáp lại lời chào hỏi của anh, nói: “Giang Cung Tuấn, con đừng trách chúng ta, chúng ta cũng bị bắt buộc thôi”

“Mẹ, con không trách mọi người, đều do con không biết tranh đua, không thể giúp mọi người giải quyết được rắc rối”

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn đầy ý cười.

Anh thật đúng là cũng không có ý trách ai.

Hơn nữa, cho dù trách ai cũng không thể trách Đường Sở Vi được.

Cho dù Đường Sở Vi có làm cái gì, anh đêu có thể chịu đựng, đây là anh thiếu cô.

Giang Cung Tuấn ngồi xuống, chợt lấy ra hai tấm thiệp mời, đưa cho Đường Sở Vi: “Sở Vi, em có quen biết Lâm Hân không?”

“Hả?”


Đường Sở Vi nhận lấy thiệp mời mà Giang Cung Tuấn đưa qua, vẻ mặt khó hiểu: “Lâm Hân, hình như có chút ấn tượng, em nhớ rõ cô ấy cũng học ở Đại Học Trường Giang, nhưng thấp hơn em hai khóa, cô ấy còn là Hoa Hậu Giảng Đường đó, bộ dáng khá đẹp, người theo đuổi vô số, hơn nữa nghe nói là tới từ Kinh Thành, là người của gia tộc lớn, nhưng mà có chuyện gì sao?”

Giang Cung Tuấn nói: “Anh cũng không biết, trên đường về gặp phải, cô ta nói tối mai là sinh nhật cô ta, có tổ chức tiệc ở nhà hàng Đại Trường Giang cho nên mời em tham dự”

Đường Sở Vi nghe vậy thì mở thiệp mời ra.

Quả nhiên là mời cô và Giang Cung Tuấn, hơn nữa kí tên là Lâm Hân.

Cô không hiểu.

“Em và cô ấy cũng không quen biết đâu, sao lại mời em chứ?”

Giang Cung Tuấn xòe ra hai tay, nói: “Cái này thì anh không biết, người ta tự mình đến đưa thiệp mời, anh cũng không thể không lấy được, cho nên liền đem về cho em coi thử”

Đường Sở Vi liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn một cái, trên mặt mang theo ghen tuông: “Gửi cho em thì còn có thể nói được, tụi em dù sao cũng là cùng một trường đại học, nhưng lại gửi cho anh?”

Giang Cung Tuấn đúng lúc giải thích nói: “Sở Ví, anh cam đoan, anh chắc chắn không quên biết cô ta, cũng chưa từng gặp qua cô ta”

“Em cũng chỉ là nói một chút, coi anh bị dọa kìa”

Đúng lúc này, tin tức trong nhóm chat của Đường Sở Vi vang lên.

Cô lấy điện thoại ra, mở xem tin tức trong nhóm chat.

“Oa, tin lớn, tin lớn đó”

Lâm đại hoa hậu giảng đường của trường chúng ta năm đó gửi thiệp mời cho tôi, nói ngày mai là sinh nhật hai mươi lăm tuổi, muốn tổ chức tiệc chúc mừng ở nhà hàng Đại Trường Giang.

“Tôi cũng nhận được thiệp mời.”

“Tôi liền không tin, Lâm Hân này, thật sự là Lâm Hân hoa hậu giảng đường thấp hơn chúng ta hai khóa năm đó sao? Là Lâm Hân đến từ gia tộc lớn ở Kinh Thành? Là Lâm Hân đang giữ chức Chủ tịch của công ty dược phẩm Trường Sinh sao?”

“Đúng vậy, người đưa thiệp mời nói, chính là Cô Lâm Hân đó “

Nhóm chat yên lặng lâu ngày tại giờ phút này lại náo nhiệt lên Toàn bộ lớp học mẩy chục người đều nhận được thiệp mời.

Sau khi Đường Sở Vi nhìn thấy mấy tin tức này liền càng không hiểu: “Này, đây là có chuyện gì vậy, lớp chúng ta và Lâm Hân cũng không có quen biết gì nhau, sao lại đều gửi thiệp mời chứ?”

“Sở Vĩ, đây là cơ hội của con đó.” Hà Diệp Mai ở một bên nhìn chäm chảm di động của Đường Sở Vi Bà nhìn thấy mấy tin tức này liền nói: “Mẹ biết công ty dược phẩm Trường Sinh, đây cũng là một tập đoàn lớn, ở Trường Giang cũng được coi là ông lớn, đây là tập đoàn y dược lớn được các bệnh viện tỉnh thành lớn săn đón, bây giờ Lâm Hân mời con, con nhất định phải năm bắt, đây là cơ hội để con xây dựng thêm các mối quan hệ xã hội tốt nhất.”

Tuy là nói như vậy nhưng Đường Sở Vi vẫn là không thế hiểu được.

Chủ tịch công ty dược phẩm Trường Sinh tiếng tăm lừng lây, sao có thể phát thiệp mời cho tất cả bạn cùng lớp của cô được chứ.

Giang Cung Tuấn hỏi: “Sở Vi, em có đi không?”

“bi chứ, tại sao lại không đi” Đường Sở Vi cầm túi xách lên.

Năm đó lúc ở trường học, cô là trò cười.

Cô không tự tin, cô tự tỉ.

Bây giờ dung mạo cô đã bình phục, lòng tự tin cũng đã trở lại Giang Cung Tuấn vuốt tóc, nói: “Ừ, đây là trường hợp lớn, cấp bậc quần áo trong tủ của em đều quá thấp, chúng ta đi ra ngoài mua cái khác đi, hơn nữa em nhìn xem, em một chút trang sức đều không có.”

“Nói bậy, ai nói không có cấp bậc, em cảm thấy rất tốt mà” Đường Sở Vi chu miệng.

Mua quần áo cái gì, cô không có tiên đâu đó? Giang Cung Tuấn sao lại không biết Đường Sở Vi suy nghĩ cái gì, cười nói: “Đi thôi, anh có tiền, thẻ của anh không phải để ở chỗ của em sao, đây chính là tích cóp suốt mười năm của anh đó, anh để dành không ít tiền đâu”

“Thôi, hay là quên đi” Đường Sở Vi lắc đầu Cô cũng không phải à người khoe khoang lãng phí Cô đối với hàng xa xỉ cũng không có theo đuổi gì.

“Đi, sao lại không đi chứ” Hà Diệp Mai nói: “Con gái, đây chính là tụ hội lớn, là tiệc sinh nhật của chủ tịch tập đoàn Trường Sinh, chúng ta không thể keo kiệt, phải mua lê vật đăc một chút”

“Dạ, được rồi” Đường Sở Vi không thể thay đổi được, đành phải gật đầu.

“Ừ, đi đi”

Giang Cung Tuấn đi qua năm tay Đường Sở Vi.

Đường Sở Vi theo bản năng tránh né, nhưng sau khi tránh ra, cô mới nhận thấy được không đúng, lại đi lên chủ động kéo tay Giang Cung Tuấn, đối với anh xin lỗi cười cười.

Giang Cung Tuấn cũng ảm đạm cười.

Hai người năm tay đi ra cửa Giang Cung Tuấn chạy xe điện.

Đường Sở Vi ngồi ở phía sau, ôm eo anh, đầu chôn vào sau lưng anh.

Giang Cung Tuấn cũng không muốn luôn chạy xe điện, dự định mua chiếc xe, không khỏi hỏi: “Sở Vi, em thích xe gì?”

“Xe?” Đường Sở Vi hơi bất ngờ, nói: “Buổi sáng tụi em đi xem triển lãm xe, em nhìn thấy một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ, rất đẹp, sau này có tiền em nhất định mua một chiếc”

Đường Sở Vi tự làm cho mình một động tác cố lên.

Cô không phải ham mê xe sang, chỉ đơn giản là thích, nếu lái một chiếc xe như vậy, nhất định rất có phong cách.


“Thích thì đi mua thôi.”

“Ha..”

Đường Sở Vi gõ vào ót của Giang Cung Tuấn một cái, giận măng: “Đừng nói mấy lời không thực †ế như vậy, anh biết chiếc xe đó bao nhiêu tiền không, đó chính là siêu xe Ferrari số lượng có hạn, em thấy giá cả hơn hai trăm ngàn vạn, đem anh bán đi cũng mua không nổi đâu”

“Sở Vi”

“Hả?”

“Sở Vi, anh nói thật với em, em không được tức giận.”

“Ừ, anh nói đi”

Giang Cung Tuấn nhỏ giọng nói: “Thật ra trước kia anh là một quan lớn ở vùng Nam Cương, nhưng lại lợi dụng chức vụ, thu một ít tiền mới bị cắt chức trở thành một binh lính nhỏ, cuối cùng bị đuổi khỏi quân đội”

“AT Đường Sở Vi thất thanh kêu lên: “Anh, anh..”

“Em đã nói sẽ không tức giận.”

Đường Sở Vi thở phì phò đánh lên đầu của Giang Cung Tuấn, mảng: “Anh làm gì không được, sao lại làm chuyện trái pháp luật như vậy.”

“Cũng không phải trái pháp luật, em có biết Nam Cương không, đó là biên cảnh của mười tám nước, người có tiền đặc biệt nhiều, nhưng rất hỗn loạn, mấy người có tiền này đều tặng tiên cho tướng quân ở Nam Cương, tìm kiếm sự bảo vệ, anh cũng lấy một ít, nhưng lại bị bên trên biết được, lúc này mới bị đuổi đi, tóm lại là, anh có chút tiền, nếu em thích vậy chúng ta liền đi mua xe đi”

“Em, em cũng không nhất định phải mua”

Đường Sở Vi trực tiếp từ chối: “Giang Cung Tuấn, em cảnh cáo anh, em không quan tâm trước kia anh làm gì, nhưng ở bên cạnh em, anh không được tiếp tục làm chuyện trái pháp luật”

“Sở Vi, đây không phải là chuyện trái pháp luật, cái này ở Nam Cương rất bình thường, anh chỉ là xui xẻo, bị bên trên phát hiện mà thôi, em không biết, những tướng quân khác thu nhiều hơn anh nhiều, mấy người đó sau khi kiếm được tiên đều lựa chọn giải ngũ, cầm tiên mua xe sang, mua biệt thự cao cấp, sống tự do tự tại”

Giang Cung Tuấn bắt đầu từng bước để cho Đường Sở Vi tiếp nhận thân phận của anh.

Nếu mấy chuyện này đều có thế tiếp nhận được, vậy chuyện anh là Hắc Long, sau này nói ra cô cũng sẽ không quá kinh ngạc.

“Thật, thật sao?”

Đường Sở Vi cũng không phải là rất bảo thủ.

Nhưng cô biết, thu chỗ tốt của người khác, đây là hối lộ.

Giang Cung Tuấn gật đầu: “Đương nhiên, Lão Đại của chúng ta, em biết Hắc Long chứ, chính là một trong năm Đại Chủ Soái, là sự tồn tại nổi tiếng giống như là Tiêu Dao Vương vậy đó, anh ta thu lấy mới là nhiều, thậm chí anh ta còn đánh vào nước địch, chiếm lấy mỏ vàng của địch quốc, sang tay bán lại cho thương buôn khác, thu vào tay chính là mấy trăm tỷ đó.”

Đường Sở Vi sợ hãi kêu lên: “Hả, nhiều như vậy?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện