Phải công bằng rằng, ba con ch.ó Tống Đàm nhặt về, Ngũ Bảo, Lục Bảo, Thất Bảo, ngoại hình đều tệ.
Thậm chí vì nuôi thả tự nhiên, ăn uống đầy đủ, tuy khung xương chỉ cỡ trung bình, nhưng lông mượt bóng loáng, mỗi khi thè lưỡi thở hồng hộc, trông ngây ngô đáng yêu.
Chỉ là cái vẻ đáng yêu , kết hợp với vài dòng giới thiệu tính cách ngắn gọn của cô, càng khiến thấy… đáng yêu đến mức buồn .
Lục Xuyên cũng nhịn mà cong môi, cố nén để tổn thương lòng tự trọng của Thất Bảo.
…
“Khụ… khụ khụ, nó chỉ là một con ch.ó con mà, chó con thì cần gì năng lực cạnh tranh nơi công sở chứ?”
“ .” Tống Đàm cũng bất đắc dĩ:
“Cho nên mới phân về trông coi vườn đó.”
Đặc biệt bây giờ chỉ mới là vườn non, chẳng gì để mà trộm phá, đúng là nhiệm vụ phù hợp.
Thất Bảo thì đang thầm, thấy chủ tới chỗ mới là mừng rơn, kìm liền nhảy bổ lên.
Vì quá phấn khích, mấy bụi ngải non mà Tống Đàm và Lục Xuyên định hái nó đạp cho xẹp lép, hái nổi nữa.
Tống Đàm:
“… Anh thấy ? Em bảo mà.”
Lục Xuyên cái giỏ rỗng tuếch, lên:
“Không , hái bạch ngải , ngải non phía còn nhiều.”
Thao Dang
Anh đưa tay chỉ về phía , Thất Bảo thấy tay chỉ, lập tức hiểu lầm thành mệnh lệnh, lao thẳng đến theo hướng đó! Nó nhảy lên khí thế, móng vuốt thô kệch quét bay lá ngải trắng mấy mét, đúng là… hung mãnh dữ dội.
… giờ thì bạch ngải cũng tiêu luôn .
Lục Xuyên thật sự nhịn , bật thành tiếng:
“Ừm, quả nhiên là… chút năng lực cạnh tranh nào cả.”
…
Nói về năng lực cạnh tranh, thì đúng là nhắc đến Tiểu Thập và Tiểu Thập Nhất.
Dù gì thì Border Collie vẫn là Border Collie, còn chó thì vẫn chỉ là chó.
Hiện tại dù Đại Vương trấn giữ bờ sông, hai đứa nhỏ vẫn thường xuyên “giả truyền thánh chỉ”. Vì từng huấn luyện bài bản, nên chó, , gà, vịt… chỉ cần còn sống, là chúng nó chăn dắt hết!
Chăn thì còn , nhưng sức lực thì quả thật dồi dào quá mức. Ngay cả con thuyền câu cá xí mà Tống Tam Thành cột ở đó, tụi nó cũng dám lén cởi dây buộc!
May mà hôm gió thổi từ giữa sông bờ, nếu lúc lớn phát hiện , chắc cái thuyền trôi tận giữa dòng .
Hiện giờ bộ bờ sông, chỉ Trần Khê, Đại Bạch, Ngỗng Muội và Đại Vương là chịu “chăn dắt”.
Đại Vương thì khỏi bàn, hình áp đảo, đúng là “đại ca” trong nhà.
Đại Bạch và Ngỗng Muội thì từ cao xuống thiên hạ, bọn chúng coi thường thứ nhỏ hơn , nhỏ là xứng chuyện.
Còn Trần Khê… Trần Khê là vì còn đầu óc, cũng chiều bọn nó như chú Trương Vượng, nên mới giữ cái đầu tỉnh táo giữa một đám rối loạn.
Mà giờ đây trời xuân rực rỡ, cũng là mùa sinh sôi nảy nở của muôn loài, chuyện cấp bách hơn việc giáo dục Thất Bảo, chính là kế hoạch rửa nhục của Tôn (Tôn Thủ Bình)!
Giang hồ gọi là… Cẩu ca.
Năm ngoái Tôn ăn khá khẩm.
Vì từng lên sóng livestream trong nhóm, thêm kênh của Kiều Kiều góp phần quảng bá, kéo tới trại chó của , phát hiện tuy chó ở đó đọ với Đại Vương bọn họ, nhưng huấn luyện .
Ngoại hình và sức khỏe đều , dần dần cũng nhiều khách đến đặt mua.
Mà đến, ngoài chuyện thèm món ngon, còn một nhiệm vụ vô cùng quan trọng.
Làm mối.
“Vậy rốt c.uộc nhà mấy con ch.ó là thế?”
Anh Tôn sắp còn nhẫn nại nổi nữa:
“Chỉ cần triệt sản, chó thì mùa nào cũng thể động dục mà. thử chó nhà xem…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Trương Yến Bình, em với , thật , rốt c.uộc mấy gì chúng nó ?”
“Sinh sản là bản năng của động vật, mấy đứa nhà mà ngược thiên đạo thế ?”
Trương Yến Bình bất thình lình gánh một cái nồi to tướng, tuy là chia đều cả nhà, nhưng ai bảo Tôn là bạn học cũ của chứ!
Lúc chỉ cạn lời:
“Cậu hỏi gì? Hỏi thẳng chó .”
“Với cả, tự soi bản một chút, khi chó nhà dẫn đến là loại tầm thường thì ? Nhà bảo bối thông minh, lời, trai, xinh gái, kén chọn tí ?”
“Đây là vấn đề kén chọn ?”
Anh Tôn cũng ấm ức:
“Đây là thanh tâm quả dục luôn !”
Anh móc điện thoại :
“ thật, cũng xem giúp cái. Lần tìm là gien , dáng chuẩn, cảnh gia đình cũng , phối với mấy đứa nhà là quá hợp luôn!”
Trương Yến Bình theo phản xạ ngó qua vài video điện thoại, mới sực tỉnh:
“Cậu cho xem gì? Cậu với Tống Đàm !”
Anh Tôn ai oán:
“Nói .”
“Cô bảo mấy chuyện hôn nhân đại sự cô can thiệp, kêu hỏi thẳng mấy đứa chó.”
Trương Yến Bình: “… Thế tới hỏi ?”
Anh chỉ mặt , khuôn mặt tuấn hiện lên nét bặm trợn vốn .
Anh Tôn: … Nếu vì bạn học mấy năm, giờ phút thật sự dám mở miệng luôn!
“Ây đừng tính toán nữa, xem giúp ! Đây là khách hàng VIP trong nhóm đó, chó nhà đích khảo sát , thật sự lừa , hợp vô cùng!”
“Vậy dắt tới đây .” Trương Yến Bình phiền c.h.ế.t :
“Tháng chúng bận lắm, tranh thủ bây giờ còn rảnh, dắt chó tới xem mắt .”
“Giống như năm ngoái, tụi bao ăn cho chó.”
“Chủ chó nếu cùng thì mời ăn cơm căng-tin.”
Nếu là năm ngoái, Tôn Thủ Bình tức tốc hẹn , hẹn chó tới . đó dắt tới mấy con mà con nào chọn, đúng là tụt hết cả tinh thần.
…
Gió ở bãi sông thổi vù vù, cả vùng lau sậy xanh mướt nối liền với bãi cỏ tươi . Đồng cỏ chia vùng quản lý giống như tấm thảm nhung mượt mà, tiếp nối với ruộng sen non mơn mởn bên sông Kim.
Mà giữa bức tranh phong cảnh như tranh thủy mặc , vài chú chó chạy nhảy đùa giỡn, ánh nắng chiếu lên lớp lông dày khiến từng sợi óng ánh như nhung lụa.
Anh nhịn mà giơ máy video, chợt hiểu … với điều kiện như thế, mấy đứa chướng mắt chó nhà cũng lạ gì!
…
“Chó nghỉ hưu thì chứ? Tụi nó chắc kén chọn quá nhỉ?”
Hai mắt Tôn sáng lên. Quả thật chó giải ngũ cũng ưa chuộng.
Không xa, con Labrador tên Đa Đa dù mũm mĩm, nhưng phủ lông màu vàng nhạt, thật sự hút mắt.
Còn Công chúa, một cô chó sói lông xanh đầy khí chất chị đại, định, khí trường mạnh mẽ!
Chưa kể bên mắt trái còn mang một mắt kính hoa văn bạc tinh xảo, qua nhẹ nhàng như trong tiên hiệp, đúng chuẩn linh khuyển trong truyện, khí chất và ngoại hình đều xuất sắc.
Đường đua Trương Yến Bình giờ từng nghĩ tới, nhưng…
“Tụi nó đều là chó giải ngũ vì thương, rõ lúc Tống Đàm ký hợp đồng với bên đó quy định gì về chuyện phối giống , chắc xin phép phía Ninh Thành.”
Tuy , trong bốn chú chó giải ngũ , con lớn tuổi nhất là Anh Tuấn, nhưng cũng mới chỉ bảy tuổi.
Nó là con ch.ó chăn cừu Đức trầm nhất trong đó, lúc nghiêm túc thì trai xỉu.
Trương Yến Bình cũng do dự:
“Để hỏi giùm xem.”
Thậm chí vì nuôi thả tự nhiên, ăn uống đầy đủ, tuy khung xương chỉ cỡ trung bình, nhưng lông mượt bóng loáng, mỗi khi thè lưỡi thở hồng hộc, trông ngây ngô đáng yêu.
Chỉ là cái vẻ đáng yêu , kết hợp với vài dòng giới thiệu tính cách ngắn gọn của cô, càng khiến thấy… đáng yêu đến mức buồn .
Lục Xuyên cũng nhịn mà cong môi, cố nén để tổn thương lòng tự trọng của Thất Bảo.
…
“Khụ… khụ khụ, nó chỉ là một con ch.ó con mà, chó con thì cần gì năng lực cạnh tranh nơi công sở chứ?”
“ .” Tống Đàm cũng bất đắc dĩ:
“Cho nên mới phân về trông coi vườn đó.”
Đặc biệt bây giờ chỉ mới là vườn non, chẳng gì để mà trộm phá, đúng là nhiệm vụ phù hợp.
Thất Bảo thì đang thầm, thấy chủ tới chỗ mới là mừng rơn, kìm liền nhảy bổ lên.
Vì quá phấn khích, mấy bụi ngải non mà Tống Đàm và Lục Xuyên định hái nó đạp cho xẹp lép, hái nổi nữa.
Tống Đàm:
“… Anh thấy ? Em bảo mà.”
Lục Xuyên cái giỏ rỗng tuếch, lên:
“Không , hái bạch ngải , ngải non phía còn nhiều.”
Thao Dang
Anh đưa tay chỉ về phía , Thất Bảo thấy tay chỉ, lập tức hiểu lầm thành mệnh lệnh, lao thẳng đến theo hướng đó! Nó nhảy lên khí thế, móng vuốt thô kệch quét bay lá ngải trắng mấy mét, đúng là… hung mãnh dữ dội.
… giờ thì bạch ngải cũng tiêu luôn .
Lục Xuyên thật sự nhịn , bật thành tiếng:
“Ừm, quả nhiên là… chút năng lực cạnh tranh nào cả.”
…
Nói về năng lực cạnh tranh, thì đúng là nhắc đến Tiểu Thập và Tiểu Thập Nhất.
Dù gì thì Border Collie vẫn là Border Collie, còn chó thì vẫn chỉ là chó.
Hiện tại dù Đại Vương trấn giữ bờ sông, hai đứa nhỏ vẫn thường xuyên “giả truyền thánh chỉ”. Vì từng huấn luyện bài bản, nên chó, , gà, vịt… chỉ cần còn sống, là chúng nó chăn dắt hết!
Chăn thì còn , nhưng sức lực thì quả thật dồi dào quá mức. Ngay cả con thuyền câu cá xí mà Tống Tam Thành cột ở đó, tụi nó cũng dám lén cởi dây buộc!
May mà hôm gió thổi từ giữa sông bờ, nếu lúc lớn phát hiện , chắc cái thuyền trôi tận giữa dòng .
Hiện giờ bộ bờ sông, chỉ Trần Khê, Đại Bạch, Ngỗng Muội và Đại Vương là chịu “chăn dắt”.
Đại Vương thì khỏi bàn, hình áp đảo, đúng là “đại ca” trong nhà.
Đại Bạch và Ngỗng Muội thì từ cao xuống thiên hạ, bọn chúng coi thường thứ nhỏ hơn , nhỏ là xứng chuyện.
Còn Trần Khê… Trần Khê là vì còn đầu óc, cũng chiều bọn nó như chú Trương Vượng, nên mới giữ cái đầu tỉnh táo giữa một đám rối loạn.
Mà giờ đây trời xuân rực rỡ, cũng là mùa sinh sôi nảy nở của muôn loài, chuyện cấp bách hơn việc giáo dục Thất Bảo, chính là kế hoạch rửa nhục của Tôn (Tôn Thủ Bình)!
Giang hồ gọi là… Cẩu ca.
Năm ngoái Tôn ăn khá khẩm.
Vì từng lên sóng livestream trong nhóm, thêm kênh của Kiều Kiều góp phần quảng bá, kéo tới trại chó của , phát hiện tuy chó ở đó đọ với Đại Vương bọn họ, nhưng huấn luyện .
Ngoại hình và sức khỏe đều , dần dần cũng nhiều khách đến đặt mua.
Mà đến, ngoài chuyện thèm món ngon, còn một nhiệm vụ vô cùng quan trọng.
Làm mối.
“Vậy rốt c.uộc nhà mấy con ch.ó là thế?”
Anh Tôn sắp còn nhẫn nại nổi nữa:
“Chỉ cần triệt sản, chó thì mùa nào cũng thể động dục mà. thử chó nhà xem…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Trương Yến Bình, em với , thật , rốt c.uộc mấy gì chúng nó ?”
“Sinh sản là bản năng của động vật, mấy đứa nhà mà ngược thiên đạo thế ?”
Trương Yến Bình bất thình lình gánh một cái nồi to tướng, tuy là chia đều cả nhà, nhưng ai bảo Tôn là bạn học cũ của chứ!
Lúc chỉ cạn lời:
“Cậu hỏi gì? Hỏi thẳng chó .”
“Với cả, tự soi bản một chút, khi chó nhà dẫn đến là loại tầm thường thì ? Nhà bảo bối thông minh, lời, trai, xinh gái, kén chọn tí ?”
“Đây là vấn đề kén chọn ?”
Anh Tôn cũng ấm ức:
“Đây là thanh tâm quả dục luôn !”
Anh móc điện thoại :
“ thật, cũng xem giúp cái. Lần tìm là gien , dáng chuẩn, cảnh gia đình cũng , phối với mấy đứa nhà là quá hợp luôn!”
Trương Yến Bình theo phản xạ ngó qua vài video điện thoại, mới sực tỉnh:
“Cậu cho xem gì? Cậu với Tống Đàm !”
Anh Tôn ai oán:
“Nói .”
“Cô bảo mấy chuyện hôn nhân đại sự cô can thiệp, kêu hỏi thẳng mấy đứa chó.”
Trương Yến Bình: “… Thế tới hỏi ?”
Anh chỉ mặt , khuôn mặt tuấn hiện lên nét bặm trợn vốn .
Anh Tôn: … Nếu vì bạn học mấy năm, giờ phút thật sự dám mở miệng luôn!
“Ây đừng tính toán nữa, xem giúp ! Đây là khách hàng VIP trong nhóm đó, chó nhà đích khảo sát , thật sự lừa , hợp vô cùng!”
“Vậy dắt tới đây .” Trương Yến Bình phiền c.h.ế.t :
“Tháng chúng bận lắm, tranh thủ bây giờ còn rảnh, dắt chó tới xem mắt .”
“Giống như năm ngoái, tụi bao ăn cho chó.”
“Chủ chó nếu cùng thì mời ăn cơm căng-tin.”
Nếu là năm ngoái, Tôn Thủ Bình tức tốc hẹn , hẹn chó tới . đó dắt tới mấy con mà con nào chọn, đúng là tụt hết cả tinh thần.
…
Gió ở bãi sông thổi vù vù, cả vùng lau sậy xanh mướt nối liền với bãi cỏ tươi . Đồng cỏ chia vùng quản lý giống như tấm thảm nhung mượt mà, tiếp nối với ruộng sen non mơn mởn bên sông Kim.
Mà giữa bức tranh phong cảnh như tranh thủy mặc , vài chú chó chạy nhảy đùa giỡn, ánh nắng chiếu lên lớp lông dày khiến từng sợi óng ánh như nhung lụa.
Anh nhịn mà giơ máy video, chợt hiểu … với điều kiện như thế, mấy đứa chướng mắt chó nhà cũng lạ gì!
…
“Chó nghỉ hưu thì chứ? Tụi nó chắc kén chọn quá nhỉ?”
Hai mắt Tôn sáng lên. Quả thật chó giải ngũ cũng ưa chuộng.
Không xa, con Labrador tên Đa Đa dù mũm mĩm, nhưng phủ lông màu vàng nhạt, thật sự hút mắt.
Còn Công chúa, một cô chó sói lông xanh đầy khí chất chị đại, định, khí trường mạnh mẽ!
Chưa kể bên mắt trái còn mang một mắt kính hoa văn bạc tinh xảo, qua nhẹ nhàng như trong tiên hiệp, đúng chuẩn linh khuyển trong truyện, khí chất và ngoại hình đều xuất sắc.
Đường đua Trương Yến Bình giờ từng nghĩ tới, nhưng…
“Tụi nó đều là chó giải ngũ vì thương, rõ lúc Tống Đàm ký hợp đồng với bên đó quy định gì về chuyện phối giống , chắc xin phép phía Ninh Thành.”
Tuy , trong bốn chú chó giải ngũ , con lớn tuổi nhất là Anh Tuấn, nhưng cũng mới chỉ bảy tuổi.
Nó là con ch.ó chăn cừu Đức trầm nhất trong đó, lúc nghiêm túc thì trai xỉu.
Trương Yến Bình cũng do dự:
“Để hỏi giùm xem.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương