Ngày hôm sau Đường Đường vừa thức dậy đã bị Quý Yến đưa đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện, kết quả lần này lại giống hoàn toàn với bản báo cáo mà Đường Mật mang đến, nói cách khác, bản trong tay Đường Mật là thật.
Đường Đường kiểm tra báo cáo, trong lòng không khỏi hốt hoảng, khẩn trương nắm lấy ống tay áo của Quý Yến, “Chồng ơi, vậy cái báo cáo kia của Đường Mật là thật rồi, nhưng tại sao cô ta lại có nó? Em cũng không đến bệnh viện kiểm tra mà.” Rốt cuộc là ai đáng sợ như vậy, có thể thần không hay quỷ không biết có được số liệu sức khỏe của cô? “Đừng sợ, có anh ở đây.” Quý Yến vỗ nhẹ đầu cô nói: “Em chưa đến bệnh viện kiểm tra cái này, nhưng đã làm kiểm tra những cái khác.”
“Hả? Nhưng em cũng chưa từng kiểm tra cái khác mà, thân thể của em cũng không khó chịu gì, chỉ có lần đó ——” Nói đến đây bỗng nhiên Đường Đường dừng lại, trong đầu nhớ đến lúc cô mới bị tai nạn xe, đó là lần duy nhất cô đến bệnh viện kiểm tra thân thể, chẳng lẽ….
Sắc mặt Đường Đường thady đổi, “Chồng ơi em nhớ rồi, lần em và Kỷ Nguyệt bị tai nạn có vào bệnh viện để làm kiểm tra, lúc em tỉnh dậy mọi thứ đã xong xuôi rồi, em cũng không biết bác sĩ kiểm tra gì, anh nói xem có phải là lần đó không?”
Quý Yến không thấy ngạc nhiên trước lời nói của Đường Đường, bởi vì anh cũng đã nghĩ đến. Ghì đầu cô lên vai mình, anh không muốn cô thấy vẻ mặt bây giờ của anh, “Không sao, anh sẽ điều tra chuyện này, em đừng lo lắng, dù có bản báo cáo này hay không, em cũng sẽ không có chuyện gì đâu, anh hứa đó.”
Đường Đường biết mình gấp cũng không làm được gì, chỉ mong không kéo chân anh, nhỏ giọng ‘Dạ’ một tiếng, vừa hay đè nén sự sợ hãi trong lòng xuống.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Sau hôm nay, Quý Yến sẽ kết thúc chuỗi ngày nghỉ ngơi nhàn rỗi, bắt đầu lu bu công việc, ngày nào cũng đi từ tờ mờ sáng đến tối mới trở về, làm cho hai đứa nhỏ cứ hỏi Đường Đường anh đi đâu.
Đường Đường đành phải nói là anh đi làm, thực ra trong lòng cô biết, anh đang đi điều tra chuyện báo cáo của cô và giải quyết chuyện của nhà họ Đường.
Đúng là Quý Yến đnag điều tra về chuyện báo cáo, anh bắt đầu điều tra từ các bác sĩ và y tá khám bệnh ngày hôm đó cho Đường Đường, bí mật điều tra những y tá đã chăm sóc cho cô, nhưng cũng không phát hiện được gì, không có ai có liên quan đến bọn họ, căn bản không có động cơ gây án. Nhưng Quý Yến không tin kết quả như vậy, anh cho rằng đáp án nhất định là ở đây, chỉ là anh chưa điều tra ra được thôi.
Quý Yến tìm đến một người hồi trước tham gia quân ngũ với nhau, sau này đã chuyển nghề đến hệ thống công an, người này rất giỏi điều tra, hơn nữa kỹ năng hacker cũng rất lợi hại, mọi người nói sao cậu ấy không giải ngũ, ra ngoài làm thám tử đi, có thể làm giàu bằng cách bắt bồ nhí của các quý bà nhà giàu, tất nhiên đây cũng chỉ là lời nói vui đùa, nhưng kĩ thuật điều tra của cậu ấy quả thật không đùa được.
Người anh em này không nói hai lời đã đồng ý, kêu Quý Yến yên tâm chờ tin tức.
Quý Yến tin tưởng khả năng của cậu ấy, chuyện này giao cho cậu ấy sớm muộn gì cũng có kết quả, tiếp theo anh chỉ còn một chuyện cần giải quyết.
Quý Yến hẹn Cố Trường An và Trác Kế ra, ba người đàn ông ngồi trong phòng riêng của quán bar uống rượu.
Cố Trường An nhấp một ngụm rượu, nhìn sàn nhảy điên cuồng ở phía dưới, bỗng nhiên thở dài, “Đã nhiều năm rồi chúng ta không có đi uống rượu với nhau thế này đúng không? Cứ như đang quay lại thời đại học vậy.”
Trác Kế cười, “Còn không phải do em à, từ hồi cấp ba đã quen Kỷ Nguyệt, lúc nào đi chơi chả mang theo em ấy? Từ đó về sau những buổi tụ tập của anh em chúng ta đều có phụ nữ.”
Cố Trường An cười hehe, không cảm thấy áy náy chút nào, ngược lại còn khoe khoang, “Ai bảo em có vợ làm chi, người độc thân không hiểu được tâm tình của em đâu.”
“Mẹ kiếp.” Trác độc thân Kế cười đấm anh ấy một cú.
Cố Trường An chỉ vào Quý Yến đang yên lặng uống rượu, “Không pahir bây giờ Quý Yến cũng như vậy sao? Anh xem nó coi Đường Đường như bảo bối, ngoài những lúc ra ngoài làm nhiệm vụ thì không phải lúc nào cũng kè kè bên cạnh em ấy à.”
Quý Yến uống một ngụm rượu, “Bởi vì em là một người đàn ông tốt.”
“Cmn, cậu còn không biết xấu hổ hơn tôi! Cạn!” Cố Trường An cầm lấy ly rượu và nâng ly lên bày tỏ sự khâm phục của mình với Quý Yến.
Ba người uống một lúc lâu, chờ uống đủ rồi mới nói chuyện chính.
Cố Trường An mở đầu: “Yến, hôm nay cậu tìm chúng tôi có chuyện gì? Cứ nói thẳng đi.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Quý Yến cũng không khách sáo với bọn họ, lấy điện thoại mở tin nhắn ra, bên trong có một tập tài liệu, là tài liệu của Tôn Nghị gửi cho anh, trong đây là những sơ hở về thuế và tài chính của công ty nhà họ Đường mà anh đã nhờ cậu ấy điều tra.
Công ty nhà họ Đường quy mô lớn, phái dưới có đến mấy nghìn công nhân, vấn đề tài chính đương nhiên là vấn đề lớn với một doanh nghiệp có quy mô như vậy. Một tập đoàn như vậy không có khả năng không có vấn đề, ngược lại còn là vấn đề không nhỏ. Bởi vì nước có sâu bao nhiêu, vấn đề sẽ có bao lớn, mà nước ở tập đoàn nhà họ Đường không hề cạn, phải xem ai có bản lĩnh điều tra ra.
Sau khi Cố Trường An và Trác Kế xem xong số liệu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Quý Yến, Cố Truòng An chụp lấy vai Quý Yến, “Cậu được đấy, cái này mà cũng có thể điều tra ra được, sao cậu lại trâu bò thế này nhỉ? May mà quan hệ của chung ta tốt, nếu không công ty nhà tôi cũng bị cậu điều tra.
Trác Kế uống một ngụm rượu, mỉm cười với Quý Yến: “Nói đến chuyện này phải gọi Quý Yến và Nguyên Lãng là trùm, hai người bọn họ ngày thường mặc quân phục rất ngay thẳng, nhưng đến khi muốn xử ai đó chắc chắn kẻ đó không thể chạy thoát.”
Cố Trường An vô cùng đồng ý với lời này, “Đúng đúng đúng! Anh còn nhớ lúc chúng ta đi học không, mỗi lần em gây họa gì, mọi người và giáo viên đều chắc chắn là em làm, khiến em mỗi ngày đều bị cha mình đuổi đánh, thực ra Quý Yến và Nguyên Lãng còn quậy hơn em ấy chứ nhỉ?”
Quý Yến cũng nhớ đến năm tháng thiếu niên, nhịn không được nở nụ cười, khi đó bởi vì anh và Nguyên Lãng có thành tích tốt, cho nên các giáo viên không bao giờ nghĩ rằng hai người sẽ đi đánh nhau, Cố Trường An đúng là chịu trận cho bọn họ không ít lần.
“Nào, mau xin lỗi ông đây đi.” Quý Yến cụng ly với Cố Trường An.
Cố Trường An ngửa đầu uống cạn, cười nói: “Nói cho tôi biết sao lại ra tay với nhà họ Đường vậy? Bọn họ đắc tội với cậu à?”
Quý Yến cũng không tính giấu, nói chuyện nhà họ Đường liên tiếp đến tìm Đường Đường, Cố Trường An và Trác Kế đều biết những gì xảy ra trước đây với Đường Đường, sau khi nghe xong mày không khỏi nhíu lại.
Cô Trường An tức giận, “Tuy trước đây Đường Đường đáng trách, nhưng cũng rất đáng thương, mười tám năm khổ cực không nói, vất vả mới tìm được ba mẹ ruột, mà nhà họ Đường lại tỏ thái độ với cô ấy, tài sản cũng không cho cô ấy một xu, còn đuổi cô ấy ra khỏi nhà không thèm quan tâm, bây giờ có việc mới đến tìm, quan trọng đó là thái độ cầu xin người ta à? Da mặt cũng dày quá rồi, nếu Kỷ Nguyệt gặp chuyện như vậy tức chết tôi.”
“Cứu người thân của mình, một chút cơ hội cũng sẽ bắt lấy, chuyện này có thể hiểu được.” Trác Kế hiểu sự sốt ruột của nhà họ Đường, nhưng anh ấy vẫn đứng về phe của Quý Yến, “Tuy rằng chỉ còn một quả thận vẫn sống được, nhưng về sau sẽ thành gánh nặng cho thân thể, tỷ lệ xảy ra vấn đề cũng gia tăng, ai cũng không thể đảm bảo khỏe mạnh một trăm phần trăm. Thể chất không tốt còn ảnh hưởng đến tuổi thọ, đặc biệt là phụ nữ, mất một quả thận sẽ không thể mang thai.” Lấy thái độ của nhà họ Đường đối với cô, không đáng để cô mạo hiểm như vậy.
Cố Trường An nghiến răng, “Quan trọng là xác suất phẫu thuật thành công chỉ có 50%, cho dù thành công cũng chỉ sống được có 3 năm, tình huống đã như vậy mà còn dám để con gái mình mạo hiểm sức khỏe sao? Không phải em ác độc, nhưng loại bệnh này phẫu thuật đều không sống được quá ba năm, không phẫu thuật cũng có thể sống thêm được một khoảng thời gian, vậy tại sao phải hy sinh sức khỏe của một người đang khỏe mạnh? Mấy người đó có bao giờ suy nghĩ cho Đường Đường đâu.”
Quý Yến rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa, yên lặng phun ra vòng khói.
Cố Trường An và Quý Yến đều có thể hiểu được vì sao Quý Yến lại có động tác này, đây là đau lòng cho cô vợ nhỏ của mình, nếu là bọn họ, bọn họ cũng sẽ chỉnh nhà họ Đường.
Trác Kế lập tức hiểu được mục đích thật sự của Quý Yến, “Cho nên em muốn dùng những thứ này để gây phiền phức cho nhà họ Đường à, để bọn họ lựa chọn giữa tập đoàn và người thân?”
“Ừ.” Quý Yến trả lời, “Em muốn xem ở trong lòng bọn họ bà Đường có quan trọng không, không biết bọn họ có chọn bà ta thay vì tập đoàn họ Đường không, nếu bọn họ kiên trì, em sẽ cho bọn họ quả thận này miễn phí, quyền quyết định ở bọn họ.”
Cố Trường An và Trác Kế nhìn nhau, lòng bàn chân thấy hơi lạnh, con mẹ nó, Quý Yến đúng là tàn nhẫn mà, lựa chọn như vậy rất khó xử.
Tuy nhiên, bọn họ là anh em tốt với nhau, luôn ủng hộ đối phương vô điều kiện, Cố Trường An và Trác Kế nói: “Nói đi, bọn anh cần phải làm gì?”
Quý Yến cũng không khách sáo, “Em chỉ cần mọi người làm cố phiếu của nhà họ Đường lung lay, khiến cho bọn họ rơi vào nước sôi lửa bỏng.”
Hai người không do dự đồng ý, “Được, bảo đảm sẽ làm cậu hài lòng.”
Quý Yến kính rượu với hai người, “Anh, cảm ơn.”
Cố Trường An vui vẻ, “Ha ha, khó lắm mới thấy cậu gọi tôi một tiếng anh, vì tiếng anh này, hôm nay ba chúng ta không say không về.”
Trác Kế cười hỏi: “Em không sợ uống say Kỷ Nguyệt sẽ bắt em quỳ ván giặt đồ à?”
“Em mà sợ sao!” Cố Trường An không phục ngửa đầu uống thêm một ly, “Quỳ ván giặt đồ em quỳ nhiều rồi, không còn sợ nữa.”
Quý Yến và Trác Kế bật cười.
“Thế nào? Có uống hay không? Quý Yến đừng nói cậu cũng sợ vợ nha?” Cố Trường An cố gắng khiêu khích.
Quý Yến cười đến mức gợi đòn, “Cho dù em có uống say, Đường Đường sẽ phạt em sao?”
Cố Trường An nghĩ đến Đường Đường yêu chồng thương con, nháy mắt cảm thấy ghen tị, nếu như thằng nhãi Quý Yến này uống say, Đường Đường cũng sẽ không phạt, chắc chắn sẽ đau lòng. Sao Kỷ Nguyệt nhà anh không đối xử dịu dàng với anh như Đường Đường vậy? Hâm mộ quá đi.
Thật sự quá đau lòng, Cố Trường An dứt khoát gọi thêm rượu, “Uống uống uống, dù sao cũng không sợ, không say không về.”
Quý Yến và Trác Kế cũng không dong dài, cầm ly rượu lên uống.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai tiếng sau, ba người đàn ông say rượu nằm tỏng phòng, hoàn toàn không thể tự mình lái xe về nhà, ông chủ quán bar đành phải liên lạc với người nhà đến đón.
Cố Trường An say khướt đẩy tay ông chủ ra, lớn giọng nói: “Đừng gọi lung tung, tôi muốn tìm vợ tôi, tôi muốn Kỷ Nguyệt đến đón mình.”
Tính tình ông chủ tốt bụng vội vàng đáp ứng, giúp anh ấy gọi điện cho Kỷ Nguyệt, thấy Cố Trường An không nói chuyện rõ ràng, ôanh ta ở bên cạnh nhanh chóng giải thích tình huống cho Kỷ Nguyệt, sau khi cô ấy nghe xong thì im lặng, rồi hét lên, “Cố Trường An anh chết đi! Anh có biết bây giờ anh cách em bao xa không? Anh có biết bây giờ em qua đó là trời sáng luôn rồi không? Bây giờ anh cứ ngủ ngoài đường là tốt nhất!”
Sau khi nói xong, cô ấy cúp điện thoại cái rụp.
Cố Trường An bị mắng đến sững sốt, tiếp theo hít hít cái mũi, đáng thương nhìn điện thoại, yên lặng dựa vào bên cạnh Trác Kế, “Đại ca, em cưới phải con cọp mẹ, tối nay không thể về nhà, anh không được bỏ em.”
Trác Kế miễn cưỡng còn tỉnh táo vỗ đầu chó của anh ấy, “Bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào Quý Yến, anh cũng không có ai đón.”
Cố Trường An nghe vậy, lập tức dịch đến chỗ Quý Yến, ôm lấy anh không buông, “Yến, đêm nay hai người anh này nhờ em thu lưu rồi.”
Cho dù Quý Yến đang say nhưng cũng chán ghét đẩy đầu chó của Cố Trường An ra, lấy điện thoại của mình, gian nan tìm số điện thoại của Đường Đường.
Đường Đường ở nhà nôn nóng chờ anh về, sau khi thấy anh gọi lập tức bắt máy, “Sao anh còn chưa về vậy? Tối nay có ăn cơm không? Bây giờ đang ở đâu?”
Quý Yến mỉm cười, giọng nói mềm mại, “Đường Đường, anh uống hơi nhiều, em có thể đến đón anh được không?”
Vừa nghe thấy anh uống say, Đường Đường càng nóng nảy, “Chồng à anh sao thế? Có khó chịu không? Đừng sợ nha, em đến đón anh liền, anh nói địa chỉ cho em.”
“Ừ, vậy em nhờ Đổng Lực chở em đến, đừng đi một mình, chú ý an toàn, không cần vội.”
Ông chủ quán bar đi đến, nghe được cuộc trò chuyện của Đường Đường và Quý Yến, trong lòng không khỏi hâm mộ, sao người này lại cưới được một người vợ tốt như vậy chứ, giọng nói vừa lo lắng vừa dịu dàng, khiến cho người đàn ông uống say không phải sợ, đây là yêu chồng mình đến nhường nào, có thể kiếm cho anh ta một người phụ nữ như vậy không.
Ba người đàn ông ngồi trong phòng chờ người đến đón, chờ đợi thấy hơi chán nên uống thêm mấy bình rượu. Lúc Đường Đường đến đón, ba người không còn nhúc nhích.
Đường Đường lo lắng muốn chết, may mắn lúc nãy cô không chỉ gọi mỗi Đổng Lực mà còn gọi cả Trương Thành, nếu không một người phụ nữ như cô sao có thể đỡ ba người đàn ông.
Sau khi thanh toán xong, Đổng Lực đỡ Cố Trường An, Trương Thành đỡ Trác Kế, Đường Đường đỡ Quý Yến, ba người đưa ba con ma men ra ngoài xe.
Quý Yến vẫn nhận ra Đường Đường, mỉm cười ôm cô vào trong ngực, môi không ngừng hôn lên má và trán cô, vừa hôm vừa thì thầm, “Vợ ơi, cô dâu nhỏ của anh, bảo bối….”
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, mặt Đường Đường đỏ đến sắp rỉ máu, che miệng anh lại dỗ dành: “Em đây, đừng gọi nữa, chúng ta sắp về nhà rồi, anh ngủ một chút đi nhé?”
Quý Yến bị che miệng lại, cũng không tức giận, vươn đầu lưỡi ra liếm bàn tay cô, khiến toàn thân cô tê dại, theo bản năng bỏ tay ra.
Miệng được thả ra, Quý Yến lại tiến đến, chôn mặt vào cô cổ, toàn bộ hơi thở phun lên làn da của cô, khiến thân nhiệt của cô không ngừng tăng lên.
Đường Đường thật sự thấy được Quý Yến say rượu sẽ như thế nào, trước kia còn nghĩ anh uống say sẽ rất ngoan, ai biết được sự thật lại khác xa.
Sau khi đưa ba người về nhà, vì phòng trong nhà không đủ nên Đường Đường đành phải đến nhà khách thuê phòng cho Cố Trường An và Trác Kế, nhưng lại sợ bọn họ xảy ra chuyện gì nên đã nhờ Đổng Lực ở lại chăm sóc, Đổng Lực không nhiều lời đã đồng ý.
Trương Thành giúp đỡ Đường Đường đưa Quý Yến về nhà, cho đến khi Quý Yến an ổn rồi mới xin phép về.
Đường Đường tiễn Trương Thành ra cửa, xoay người vào phòng tắm lấy nước nóng lau người cho Quý Yến, Quý Yến thấy nóng nên đã cở hết quần áo của mình rồi mặc kệ cô lau cho mình, toàn bộ quá trình cô đỏ mặt tía tai, đặc biệt là bộ phận phía dưới của anh đứng thẳng tắp, khiến cô không biết phải làm sao.
Vất vả lắm mới lau sạch sẽ cho con ma men này, Đường Đường còn chưa dọn dẹp xong đã bị Quý Yến kéo xuống xuống, nằm gọn trong ngực anh.
“Chồng anh sao vậy? Anh ngoan chút đi, buông em ra nhé? Em còn chưa dọn dẹp xong đâu.” Đường Đường cẩn thận đẩy anh ra, lại không đẩy anh ra được, ngược lại giãy giụa toát hết mồ hôi, mệt đến không chịu được.
Quý Yến bắt đầu tỉ mỉ hôn cổ cô, vừa hôn vừa nỉ non, “Đường Đường, vợ ơi, em yên tâm, ai cũng thể bắt nạt em, anh sẽ bảo vệ em, ở trong mắt người khác em không là gì, nhưng trong lòng anh em là bảo bối, là báu vật vô giá!”
Đường Đường lập tức dừng lại, từng câu như là rót mật vào tai cô, ngọt đến mức muốn khóc, lần đầu tiên có người nói với cô như vậy, ngay cả bà vú cũng không nói, mặc dù anh rất yêu cô nhưng không phải là người giỏi biểu hiện, mấy lời này anh chưa từng nói.
Cô là bảo bối của anh, là báu vật vô giá.
Hốc mắt Đường Đường đỏ bừng.
“Bảo bối đừng khóc.” Quý Yến hôn lên đôi mắt cô, “Em đừng sợ, người nhà họ Đường không thể làm tổn thương em, ai cũng không thể, anh sẽ giải quyết hết.”
Đường Đường gật đầu, “Vâng! Chồng ơi, em biết anh sẽ bảo vệ em, em không sợ đâu.”
Quý Yến mỉm cười, hôn trán cô, lúc này mới an tâm đi ngủ.
Đường Đường thấy thế cũng học theo anh hôn lên trán anh, nhỏ giọng thì thầm bên tai anh: “Chồng à, anh và bảo bảo cũng là báu vật vô giá trong lòng em.”
Đường Đường kiểm tra báo cáo, trong lòng không khỏi hốt hoảng, khẩn trương nắm lấy ống tay áo của Quý Yến, “Chồng ơi, vậy cái báo cáo kia của Đường Mật là thật rồi, nhưng tại sao cô ta lại có nó? Em cũng không đến bệnh viện kiểm tra mà.” Rốt cuộc là ai đáng sợ như vậy, có thể thần không hay quỷ không biết có được số liệu sức khỏe của cô? “Đừng sợ, có anh ở đây.” Quý Yến vỗ nhẹ đầu cô nói: “Em chưa đến bệnh viện kiểm tra cái này, nhưng đã làm kiểm tra những cái khác.”
“Hả? Nhưng em cũng chưa từng kiểm tra cái khác mà, thân thể của em cũng không khó chịu gì, chỉ có lần đó ——” Nói đến đây bỗng nhiên Đường Đường dừng lại, trong đầu nhớ đến lúc cô mới bị tai nạn xe, đó là lần duy nhất cô đến bệnh viện kiểm tra thân thể, chẳng lẽ….
Sắc mặt Đường Đường thady đổi, “Chồng ơi em nhớ rồi, lần em và Kỷ Nguyệt bị tai nạn có vào bệnh viện để làm kiểm tra, lúc em tỉnh dậy mọi thứ đã xong xuôi rồi, em cũng không biết bác sĩ kiểm tra gì, anh nói xem có phải là lần đó không?”
Quý Yến không thấy ngạc nhiên trước lời nói của Đường Đường, bởi vì anh cũng đã nghĩ đến. Ghì đầu cô lên vai mình, anh không muốn cô thấy vẻ mặt bây giờ của anh, “Không sao, anh sẽ điều tra chuyện này, em đừng lo lắng, dù có bản báo cáo này hay không, em cũng sẽ không có chuyện gì đâu, anh hứa đó.”
Đường Đường biết mình gấp cũng không làm được gì, chỉ mong không kéo chân anh, nhỏ giọng ‘Dạ’ một tiếng, vừa hay đè nén sự sợ hãi trong lòng xuống.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Sau hôm nay, Quý Yến sẽ kết thúc chuỗi ngày nghỉ ngơi nhàn rỗi, bắt đầu lu bu công việc, ngày nào cũng đi từ tờ mờ sáng đến tối mới trở về, làm cho hai đứa nhỏ cứ hỏi Đường Đường anh đi đâu.
Đường Đường đành phải nói là anh đi làm, thực ra trong lòng cô biết, anh đang đi điều tra chuyện báo cáo của cô và giải quyết chuyện của nhà họ Đường.
Đúng là Quý Yến đnag điều tra về chuyện báo cáo, anh bắt đầu điều tra từ các bác sĩ và y tá khám bệnh ngày hôm đó cho Đường Đường, bí mật điều tra những y tá đã chăm sóc cho cô, nhưng cũng không phát hiện được gì, không có ai có liên quan đến bọn họ, căn bản không có động cơ gây án. Nhưng Quý Yến không tin kết quả như vậy, anh cho rằng đáp án nhất định là ở đây, chỉ là anh chưa điều tra ra được thôi.
Quý Yến tìm đến một người hồi trước tham gia quân ngũ với nhau, sau này đã chuyển nghề đến hệ thống công an, người này rất giỏi điều tra, hơn nữa kỹ năng hacker cũng rất lợi hại, mọi người nói sao cậu ấy không giải ngũ, ra ngoài làm thám tử đi, có thể làm giàu bằng cách bắt bồ nhí của các quý bà nhà giàu, tất nhiên đây cũng chỉ là lời nói vui đùa, nhưng kĩ thuật điều tra của cậu ấy quả thật không đùa được.
Người anh em này không nói hai lời đã đồng ý, kêu Quý Yến yên tâm chờ tin tức.
Quý Yến tin tưởng khả năng của cậu ấy, chuyện này giao cho cậu ấy sớm muộn gì cũng có kết quả, tiếp theo anh chỉ còn một chuyện cần giải quyết.
Quý Yến hẹn Cố Trường An và Trác Kế ra, ba người đàn ông ngồi trong phòng riêng của quán bar uống rượu.
Cố Trường An nhấp một ngụm rượu, nhìn sàn nhảy điên cuồng ở phía dưới, bỗng nhiên thở dài, “Đã nhiều năm rồi chúng ta không có đi uống rượu với nhau thế này đúng không? Cứ như đang quay lại thời đại học vậy.”
Trác Kế cười, “Còn không phải do em à, từ hồi cấp ba đã quen Kỷ Nguyệt, lúc nào đi chơi chả mang theo em ấy? Từ đó về sau những buổi tụ tập của anh em chúng ta đều có phụ nữ.”
Cố Trường An cười hehe, không cảm thấy áy náy chút nào, ngược lại còn khoe khoang, “Ai bảo em có vợ làm chi, người độc thân không hiểu được tâm tình của em đâu.”
“Mẹ kiếp.” Trác độc thân Kế cười đấm anh ấy một cú.
Cố Trường An chỉ vào Quý Yến đang yên lặng uống rượu, “Không pahir bây giờ Quý Yến cũng như vậy sao? Anh xem nó coi Đường Đường như bảo bối, ngoài những lúc ra ngoài làm nhiệm vụ thì không phải lúc nào cũng kè kè bên cạnh em ấy à.”
Quý Yến uống một ngụm rượu, “Bởi vì em là một người đàn ông tốt.”
“Cmn, cậu còn không biết xấu hổ hơn tôi! Cạn!” Cố Trường An cầm lấy ly rượu và nâng ly lên bày tỏ sự khâm phục của mình với Quý Yến.
Ba người uống một lúc lâu, chờ uống đủ rồi mới nói chuyện chính.
Cố Trường An mở đầu: “Yến, hôm nay cậu tìm chúng tôi có chuyện gì? Cứ nói thẳng đi.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Quý Yến cũng không khách sáo với bọn họ, lấy điện thoại mở tin nhắn ra, bên trong có một tập tài liệu, là tài liệu của Tôn Nghị gửi cho anh, trong đây là những sơ hở về thuế và tài chính của công ty nhà họ Đường mà anh đã nhờ cậu ấy điều tra.
Công ty nhà họ Đường quy mô lớn, phái dưới có đến mấy nghìn công nhân, vấn đề tài chính đương nhiên là vấn đề lớn với một doanh nghiệp có quy mô như vậy. Một tập đoàn như vậy không có khả năng không có vấn đề, ngược lại còn là vấn đề không nhỏ. Bởi vì nước có sâu bao nhiêu, vấn đề sẽ có bao lớn, mà nước ở tập đoàn nhà họ Đường không hề cạn, phải xem ai có bản lĩnh điều tra ra.
Sau khi Cố Trường An và Trác Kế xem xong số liệu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Quý Yến, Cố Truòng An chụp lấy vai Quý Yến, “Cậu được đấy, cái này mà cũng có thể điều tra ra được, sao cậu lại trâu bò thế này nhỉ? May mà quan hệ của chung ta tốt, nếu không công ty nhà tôi cũng bị cậu điều tra.
Trác Kế uống một ngụm rượu, mỉm cười với Quý Yến: “Nói đến chuyện này phải gọi Quý Yến và Nguyên Lãng là trùm, hai người bọn họ ngày thường mặc quân phục rất ngay thẳng, nhưng đến khi muốn xử ai đó chắc chắn kẻ đó không thể chạy thoát.”
Cố Trường An vô cùng đồng ý với lời này, “Đúng đúng đúng! Anh còn nhớ lúc chúng ta đi học không, mỗi lần em gây họa gì, mọi người và giáo viên đều chắc chắn là em làm, khiến em mỗi ngày đều bị cha mình đuổi đánh, thực ra Quý Yến và Nguyên Lãng còn quậy hơn em ấy chứ nhỉ?”
Quý Yến cũng nhớ đến năm tháng thiếu niên, nhịn không được nở nụ cười, khi đó bởi vì anh và Nguyên Lãng có thành tích tốt, cho nên các giáo viên không bao giờ nghĩ rằng hai người sẽ đi đánh nhau, Cố Trường An đúng là chịu trận cho bọn họ không ít lần.
“Nào, mau xin lỗi ông đây đi.” Quý Yến cụng ly với Cố Trường An.
Cố Trường An ngửa đầu uống cạn, cười nói: “Nói cho tôi biết sao lại ra tay với nhà họ Đường vậy? Bọn họ đắc tội với cậu à?”
Quý Yến cũng không tính giấu, nói chuyện nhà họ Đường liên tiếp đến tìm Đường Đường, Cố Trường An và Trác Kế đều biết những gì xảy ra trước đây với Đường Đường, sau khi nghe xong mày không khỏi nhíu lại.
Cô Trường An tức giận, “Tuy trước đây Đường Đường đáng trách, nhưng cũng rất đáng thương, mười tám năm khổ cực không nói, vất vả mới tìm được ba mẹ ruột, mà nhà họ Đường lại tỏ thái độ với cô ấy, tài sản cũng không cho cô ấy một xu, còn đuổi cô ấy ra khỏi nhà không thèm quan tâm, bây giờ có việc mới đến tìm, quan trọng đó là thái độ cầu xin người ta à? Da mặt cũng dày quá rồi, nếu Kỷ Nguyệt gặp chuyện như vậy tức chết tôi.”
“Cứu người thân của mình, một chút cơ hội cũng sẽ bắt lấy, chuyện này có thể hiểu được.” Trác Kế hiểu sự sốt ruột của nhà họ Đường, nhưng anh ấy vẫn đứng về phe của Quý Yến, “Tuy rằng chỉ còn một quả thận vẫn sống được, nhưng về sau sẽ thành gánh nặng cho thân thể, tỷ lệ xảy ra vấn đề cũng gia tăng, ai cũng không thể đảm bảo khỏe mạnh một trăm phần trăm. Thể chất không tốt còn ảnh hưởng đến tuổi thọ, đặc biệt là phụ nữ, mất một quả thận sẽ không thể mang thai.” Lấy thái độ của nhà họ Đường đối với cô, không đáng để cô mạo hiểm như vậy.
Cố Trường An nghiến răng, “Quan trọng là xác suất phẫu thuật thành công chỉ có 50%, cho dù thành công cũng chỉ sống được có 3 năm, tình huống đã như vậy mà còn dám để con gái mình mạo hiểm sức khỏe sao? Không phải em ác độc, nhưng loại bệnh này phẫu thuật đều không sống được quá ba năm, không phẫu thuật cũng có thể sống thêm được một khoảng thời gian, vậy tại sao phải hy sinh sức khỏe của một người đang khỏe mạnh? Mấy người đó có bao giờ suy nghĩ cho Đường Đường đâu.”
Quý Yến rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa, yên lặng phun ra vòng khói.
Cố Trường An và Quý Yến đều có thể hiểu được vì sao Quý Yến lại có động tác này, đây là đau lòng cho cô vợ nhỏ của mình, nếu là bọn họ, bọn họ cũng sẽ chỉnh nhà họ Đường.
Trác Kế lập tức hiểu được mục đích thật sự của Quý Yến, “Cho nên em muốn dùng những thứ này để gây phiền phức cho nhà họ Đường à, để bọn họ lựa chọn giữa tập đoàn và người thân?”
“Ừ.” Quý Yến trả lời, “Em muốn xem ở trong lòng bọn họ bà Đường có quan trọng không, không biết bọn họ có chọn bà ta thay vì tập đoàn họ Đường không, nếu bọn họ kiên trì, em sẽ cho bọn họ quả thận này miễn phí, quyền quyết định ở bọn họ.”
Cố Trường An và Trác Kế nhìn nhau, lòng bàn chân thấy hơi lạnh, con mẹ nó, Quý Yến đúng là tàn nhẫn mà, lựa chọn như vậy rất khó xử.
Tuy nhiên, bọn họ là anh em tốt với nhau, luôn ủng hộ đối phương vô điều kiện, Cố Trường An và Trác Kế nói: “Nói đi, bọn anh cần phải làm gì?”
Quý Yến cũng không khách sáo, “Em chỉ cần mọi người làm cố phiếu của nhà họ Đường lung lay, khiến cho bọn họ rơi vào nước sôi lửa bỏng.”
Hai người không do dự đồng ý, “Được, bảo đảm sẽ làm cậu hài lòng.”
Quý Yến kính rượu với hai người, “Anh, cảm ơn.”
Cố Trường An vui vẻ, “Ha ha, khó lắm mới thấy cậu gọi tôi một tiếng anh, vì tiếng anh này, hôm nay ba chúng ta không say không về.”
Trác Kế cười hỏi: “Em không sợ uống say Kỷ Nguyệt sẽ bắt em quỳ ván giặt đồ à?”
“Em mà sợ sao!” Cố Trường An không phục ngửa đầu uống thêm một ly, “Quỳ ván giặt đồ em quỳ nhiều rồi, không còn sợ nữa.”
Quý Yến và Trác Kế bật cười.
“Thế nào? Có uống hay không? Quý Yến đừng nói cậu cũng sợ vợ nha?” Cố Trường An cố gắng khiêu khích.
Quý Yến cười đến mức gợi đòn, “Cho dù em có uống say, Đường Đường sẽ phạt em sao?”
Cố Trường An nghĩ đến Đường Đường yêu chồng thương con, nháy mắt cảm thấy ghen tị, nếu như thằng nhãi Quý Yến này uống say, Đường Đường cũng sẽ không phạt, chắc chắn sẽ đau lòng. Sao Kỷ Nguyệt nhà anh không đối xử dịu dàng với anh như Đường Đường vậy? Hâm mộ quá đi.
Thật sự quá đau lòng, Cố Trường An dứt khoát gọi thêm rượu, “Uống uống uống, dù sao cũng không sợ, không say không về.”
Quý Yến và Trác Kế cũng không dong dài, cầm ly rượu lên uống.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai tiếng sau, ba người đàn ông say rượu nằm tỏng phòng, hoàn toàn không thể tự mình lái xe về nhà, ông chủ quán bar đành phải liên lạc với người nhà đến đón.
Cố Trường An say khướt đẩy tay ông chủ ra, lớn giọng nói: “Đừng gọi lung tung, tôi muốn tìm vợ tôi, tôi muốn Kỷ Nguyệt đến đón mình.”
Tính tình ông chủ tốt bụng vội vàng đáp ứng, giúp anh ấy gọi điện cho Kỷ Nguyệt, thấy Cố Trường An không nói chuyện rõ ràng, ôanh ta ở bên cạnh nhanh chóng giải thích tình huống cho Kỷ Nguyệt, sau khi cô ấy nghe xong thì im lặng, rồi hét lên, “Cố Trường An anh chết đi! Anh có biết bây giờ anh cách em bao xa không? Anh có biết bây giờ em qua đó là trời sáng luôn rồi không? Bây giờ anh cứ ngủ ngoài đường là tốt nhất!”
Sau khi nói xong, cô ấy cúp điện thoại cái rụp.
Cố Trường An bị mắng đến sững sốt, tiếp theo hít hít cái mũi, đáng thương nhìn điện thoại, yên lặng dựa vào bên cạnh Trác Kế, “Đại ca, em cưới phải con cọp mẹ, tối nay không thể về nhà, anh không được bỏ em.”
Trác Kế miễn cưỡng còn tỉnh táo vỗ đầu chó của anh ấy, “Bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào Quý Yến, anh cũng không có ai đón.”
Cố Trường An nghe vậy, lập tức dịch đến chỗ Quý Yến, ôm lấy anh không buông, “Yến, đêm nay hai người anh này nhờ em thu lưu rồi.”
Cho dù Quý Yến đang say nhưng cũng chán ghét đẩy đầu chó của Cố Trường An ra, lấy điện thoại của mình, gian nan tìm số điện thoại của Đường Đường.
Đường Đường ở nhà nôn nóng chờ anh về, sau khi thấy anh gọi lập tức bắt máy, “Sao anh còn chưa về vậy? Tối nay có ăn cơm không? Bây giờ đang ở đâu?”
Quý Yến mỉm cười, giọng nói mềm mại, “Đường Đường, anh uống hơi nhiều, em có thể đến đón anh được không?”
Vừa nghe thấy anh uống say, Đường Đường càng nóng nảy, “Chồng à anh sao thế? Có khó chịu không? Đừng sợ nha, em đến đón anh liền, anh nói địa chỉ cho em.”
“Ừ, vậy em nhờ Đổng Lực chở em đến, đừng đi một mình, chú ý an toàn, không cần vội.”
Ông chủ quán bar đi đến, nghe được cuộc trò chuyện của Đường Đường và Quý Yến, trong lòng không khỏi hâm mộ, sao người này lại cưới được một người vợ tốt như vậy chứ, giọng nói vừa lo lắng vừa dịu dàng, khiến cho người đàn ông uống say không phải sợ, đây là yêu chồng mình đến nhường nào, có thể kiếm cho anh ta một người phụ nữ như vậy không.
Ba người đàn ông ngồi trong phòng chờ người đến đón, chờ đợi thấy hơi chán nên uống thêm mấy bình rượu. Lúc Đường Đường đến đón, ba người không còn nhúc nhích.
Đường Đường lo lắng muốn chết, may mắn lúc nãy cô không chỉ gọi mỗi Đổng Lực mà còn gọi cả Trương Thành, nếu không một người phụ nữ như cô sao có thể đỡ ba người đàn ông.
Sau khi thanh toán xong, Đổng Lực đỡ Cố Trường An, Trương Thành đỡ Trác Kế, Đường Đường đỡ Quý Yến, ba người đưa ba con ma men ra ngoài xe.
Quý Yến vẫn nhận ra Đường Đường, mỉm cười ôm cô vào trong ngực, môi không ngừng hôn lên má và trán cô, vừa hôm vừa thì thầm, “Vợ ơi, cô dâu nhỏ của anh, bảo bối….”
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, mặt Đường Đường đỏ đến sắp rỉ máu, che miệng anh lại dỗ dành: “Em đây, đừng gọi nữa, chúng ta sắp về nhà rồi, anh ngủ một chút đi nhé?”
Quý Yến bị che miệng lại, cũng không tức giận, vươn đầu lưỡi ra liếm bàn tay cô, khiến toàn thân cô tê dại, theo bản năng bỏ tay ra.
Miệng được thả ra, Quý Yến lại tiến đến, chôn mặt vào cô cổ, toàn bộ hơi thở phun lên làn da của cô, khiến thân nhiệt của cô không ngừng tăng lên.
Đường Đường thật sự thấy được Quý Yến say rượu sẽ như thế nào, trước kia còn nghĩ anh uống say sẽ rất ngoan, ai biết được sự thật lại khác xa.
Sau khi đưa ba người về nhà, vì phòng trong nhà không đủ nên Đường Đường đành phải đến nhà khách thuê phòng cho Cố Trường An và Trác Kế, nhưng lại sợ bọn họ xảy ra chuyện gì nên đã nhờ Đổng Lực ở lại chăm sóc, Đổng Lực không nhiều lời đã đồng ý.
Trương Thành giúp đỡ Đường Đường đưa Quý Yến về nhà, cho đến khi Quý Yến an ổn rồi mới xin phép về.
Đường Đường tiễn Trương Thành ra cửa, xoay người vào phòng tắm lấy nước nóng lau người cho Quý Yến, Quý Yến thấy nóng nên đã cở hết quần áo của mình rồi mặc kệ cô lau cho mình, toàn bộ quá trình cô đỏ mặt tía tai, đặc biệt là bộ phận phía dưới của anh đứng thẳng tắp, khiến cô không biết phải làm sao.
Vất vả lắm mới lau sạch sẽ cho con ma men này, Đường Đường còn chưa dọn dẹp xong đã bị Quý Yến kéo xuống xuống, nằm gọn trong ngực anh.
“Chồng anh sao vậy? Anh ngoan chút đi, buông em ra nhé? Em còn chưa dọn dẹp xong đâu.” Đường Đường cẩn thận đẩy anh ra, lại không đẩy anh ra được, ngược lại giãy giụa toát hết mồ hôi, mệt đến không chịu được.
Quý Yến bắt đầu tỉ mỉ hôn cổ cô, vừa hôn vừa nỉ non, “Đường Đường, vợ ơi, em yên tâm, ai cũng thể bắt nạt em, anh sẽ bảo vệ em, ở trong mắt người khác em không là gì, nhưng trong lòng anh em là bảo bối, là báu vật vô giá!”
Đường Đường lập tức dừng lại, từng câu như là rót mật vào tai cô, ngọt đến mức muốn khóc, lần đầu tiên có người nói với cô như vậy, ngay cả bà vú cũng không nói, mặc dù anh rất yêu cô nhưng không phải là người giỏi biểu hiện, mấy lời này anh chưa từng nói.
Cô là bảo bối của anh, là báu vật vô giá.
Hốc mắt Đường Đường đỏ bừng.
“Bảo bối đừng khóc.” Quý Yến hôn lên đôi mắt cô, “Em đừng sợ, người nhà họ Đường không thể làm tổn thương em, ai cũng không thể, anh sẽ giải quyết hết.”
Đường Đường gật đầu, “Vâng! Chồng ơi, em biết anh sẽ bảo vệ em, em không sợ đâu.”
Quý Yến mỉm cười, hôn trán cô, lúc này mới an tâm đi ngủ.
Đường Đường thấy thế cũng học theo anh hôn lên trán anh, nhỏ giọng thì thầm bên tai anh: “Chồng à, anh và bảo bảo cũng là báu vật vô giá trong lòng em.”
Danh sách chương