Về tới cục đã rất trễ, nhưng cả hai người Bạch Mai và Phương Mẫn đều vẫn chưa đi. Bọn họ đang đợi Lộ Phi Nhi trở về báo cáo tình hình đấy! Lộ Phi Nhi nói hết với bọn họ, còn có cảm giác của bản thân. Chỉ có điều vào lúc này Phương Mẫn lại cau chặt chân mày.

“Phi Nhi, nếu trước đây Bành Ny Na đã phản bội trước, vậy thì cũng không thể trách Lý Thanh Lưu. Hơn nữa, đội trưởng Lý là một người đàn ông kiêu ngạo như vậy, em bảo cậu ấy phải giải thích chuyện của cô gái này với em, thật đúng là có chút làm khó người khác rồi. Đó là chuyện nhục nhã biết bao nhiêu chứ!”

“Cô gái này vẫn là không làm gì khôn ngoan, bảo hổ lột da*, thật sự là ngây thơ.” Bạch Mai lắc lắc đầu, bộ dạng của cô giống như là hiểu lắm vậy, Lộ Phi Nhi lườm cô một cái.

*Bảo hổ lột da(dữ hổ mưu bì): không thể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đến sự sống còn của đối phương

“Cái gì gọi là bảo hổ lột da hả?”

“Phương Mẫn giải quyết đi! Lúc nào cũng chậm tiêu như vậy, thật sự là phiền chết rồi.” Bạch Mai nhàm chán ngáp một cái, cô phải đi rồi.

Ngày hôm sau, Lộ Phi Nhi tìm người đổi khóa cửa, người đó chính là Thôi Phong và Trì Ba, bọn họ lúc nào cũng nói bản thân rất lợi hại, lần tất cả đều nhìn bọn họ rồi. Thôi Phong và Trì Ba gắn thiết bị đặc biệt lên lqd cửa, chính là nếu thật sự có người dùng chìa khóa mở cửa không chính xác, cũng sẽ bị điện giật. Dĩ nhiên, nếu muốn mơ mộng hão huyền dùng cây tăm hay kim băng gì đó để mở cửa, cái này lại càng không có khả năng rồi.

Bạch Mai và Phương Mẫn đúng lúc cũng được gọi tới để tham quan nhà bọn họ. chờ Trì Ba và Thôi Phong lắp ráp xong. Ba người phụ nữ ở đó nhìn kết quả biểu diễn.

“Người phụ nữ có trái tim độc nhất mà!” Bạch Mai cảm thán nói.

“Đúng vậy đấy! Thế giới này thật tàn khốc.” Thôi Phong vừa nói, lại còn dặn Trì Ba, phải gia tăng công suất. Lộ Phi Nhi cũng không để ý bọn họ nói gì, chỉ cười như kẻ trộm.

Đổi xong khóa, Lộ Phi Nhi liền gửi cho Lý Thanh Lưu một tin nhắn, nói cho anh biết trong nhà đã đổi khóa, nếu anh về thì bấm chuông cửa, nếu cô không có ở nhà thì gọi điện thoại cho cô, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả. Lộ Phi Nhi vẫn là mềm lòng, không hy vọng ông xã mình bị điện giật.

Không nghĩ đến lúc tối Lý Thanh Lưu sẽ trở lại đã là hơn mười giờ, anh nhấn chuông cửa, tiến vào cũng không nói gì thêm. Đầu tiên là tắm rửa, sau đó giống như trước đây, bảo Lộ Phi Nhi đưa quần áo vào cho anh.

Một lát sau, anh đi ra bảo Lộ Phi Nhi cùng ra ngoài.

“Chúng ta nói chuyện đi!”

“Được rồi!” Lộ Phi Nhi cũng ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh.

“Ba của Bành Ny Na là là cấp dưới của ba anh, cho nên bọn anh đã quen nhau từ nhỏ, sau này cô ấy trở thành bạn gái của anh, cô ấy rất thông minh, nhưng đôi khi lại vô cùng tùy hứng. Lúc anh vào trường quân đội, cô ấy nói muốn ra nước ngoài, lúc đó anh cũng rất phản đối, thậm chí khi đó anh còn tưởng vì cô ấy anh có thể buông tha giấc cho giấc mộng của anh. Nhưng mà...” Nói tới đây, Lý Thanh Lưu tạm dừng một chút, nhưng mà vẫn nói tiếp, “Có một lần trở về, đúng lúc cũng gặp cô ấy nghỉ phép, nên anh liền đến nhà cô ấy, nhưng mà thật không ngờ, đến đó lại thấy một người nước ngoài tìm cô ấy, anh nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.”

Lý Thanh Lưu trầm mặc, Lộ Phi Nhi nhìn thấy vừa chua xót lại vừa đau lòng. Chua xót là anh thế nhưng vì người phụ nữ khác mà đau lòng đến tận bây giờ, đau lòng là không ai có thể chịu được khi bị phản bội như vậy. Huống chi là tình cảm nhiều năm. Lộ Phi Nhi hiểu rõ anh, anh kiêu ngạo như lqd vậy, là người yêu cầu nghiêm khắc và hoàn mỹ như vậy, thế nhưng cũng sẽ gặp phải chuyện như vậy, chẳng trách anh không nói, nếu chuyện này không phải do cô tức giận, có lẽ anh sẽ lựa chọn mãi mãi không bao giờ nhớ tới? “Em chỉ muốn biết, bây giờ anh có còn yêu cô ta nữa hay không? Có phải vì những đau xót trong quá khứ mà canh cánh trong lòng? Anh...” Lộ Phi Nhi không muốn nói, Lý Thanh Lưu càng tỏ ra để ý, cô càng lo lắng.

“Em nói bậy bạ gì đó hả? Tất cả những thứ này đều đã là chuyện quá khứ, hiện tại trong lòng anh chỉ có duy nhất một người phụ nữ. Đó chính là người lúc nào cũng thích ăn dấm chua, là cô gái nhỏ thích làm nũng.” Lúc này Lý Thanh Lưu mới lộ ra nụ cười duy nhất của đêm nay.

Tuy chuyện dạy dỗ Lý Thanh Lưu đã xong, nhưng trong lòng Lộ Phi Nhi vẫn không thể nào thoải mái. Lý Thanh Lưu thông minh như vậy, làm sao có thể không nhìn ra chứ? Vì khiến cho bà xã vui vẻ, hăng hái xin nghỉ phép, muốn về nhà bố mẹ vợ bổ sung hôn lễ. Lộ Phi Nhi biết rõ đây là hành động lấy lòng của anh, cũng biết làm như vậy hoàn toàn không có cách nào khiến bản thân buông được, nhưng vẫn là đồng ý rồi. Đoán chừng tên khốn này trước khi trở về đã tính toán hết rồi. Hứ!

Buổi tối, mặc dù đã nói chuyện xong, nhưng trong lòng Lộ Phi Nhi vẫn cảm thấy không thoải mái, đầu tiên là dọn dẹp nhà vệ sinh, sau đó là tắm rửa, người nào đó tắm xong chưa bao giờ dọn dẹp. Hôm nay Lộ Phi Nhi rất mệt, nên lựa chọn tắm vòi sen. Lấy quần áo xong liền đóng cửa lại. Lộ Phi Nhi vừa tắm vừa nghĩ nỗi băn khoăn. Lúc trở lại phòng ngủ, Lý Thanh Lưu đã nằm xuống, có lẽ anh rất mệt mỏi. Lộ Phi Nhi cũng cẩn thận nằm xuống, rất sợ sẽ đánh thức anh.

Ở nông thôn, lễ kết hôn tốt nhất nên được tổ chức vào cuối mùa thu, vì lúc đó hoa màu đều được thu hoạch xong, mọi người cũng được rảnh rỗi. So với việc gia đình Lý Thanh Lưu ở khách sạn xoa hoa, cô càng thích ở nhà mình hơn, ở đây cô rất quen thuộc, từ lúc còn nhỏ đã nghĩ đến hôn lễ lqd của mình, nhất định phải thân thiết với mọi người trong nhà. Lần này Lý Thanh Lưu rất ra sức, xin nghỉ đến khoảng một tháng, Lộ Phi Nhi cảm thấy đây chính là cơ hội khó có được nha! Kể từ khi cô và anh ở cùng nhau, thời gian bọn họ ở chung chưa từng dài như vậy.

Lý Thanh Lưu lái xe của mình. Trên xe chứa đầy lễ vật cho Vu Diễm Hoa và đồ ăn cho Lộ Phi Nhi, trong nhà bọn họ có một thói quen, nếu con gái muốn kết hôn, thì phải tặng quà cho người trong nhà. Lộ Phi Nhi tặng người lớn một ít quần áo, chọn cho bọn nhỏ một ít đồ chơi, Lộ Phi Nhi còn mua một ít hải sản bởi vì mẹ thích ăn. Còn Lý Thanh Lưu không biết tìm ở đâu được rượu ngon, nào là Tây Phượng, Mao Đài, Ngũ Lương Dịch, so với Lộ Phi Nhi còn dùng tâm hơn.

Dọc theo đường đi, Lộ Phi Nhi chỉ là ngủ và ngủ, trong khoảng thời gian này thật sự quá mệt rồi. Đến nhà, quả nhiên là đang tề tựu một đống người, chỉ còn chờ bọn họ, toàn bộ thân thích đều đến đây.

Đồ ăn đều đã được chuẩn bị xong. Mấy người đàn ông ở trong một phòng, phụ nữ ở một phòng, ngoại trừ những người giúp đỡ bổ sung đồ ăn, tất cả đều làm tốt. Lộ Phi Nhi cũng được đặc biệt sắp xếp ngồi trên bàn cơm rồi. Phải nói là trí nhớ của Lý Thanh Lưu cũng thật là tốt. Chỉ cần giới thiệu với anh một lần, thì sẽ nhớ tất cả bà con họ hàng vào trong đầu, không bao giờ gọi sai! Lộ Phi Nhi thật sự rất kinh ngạc, so với anh, bản thân cô có một chút hồ đồ rồi. Họ hàng nhà anh, bản thân cô thật sự không nhớ rõ.

Bữa tiệc kéo dài đến rất khuya, Lộ Phi Nhi mang hải sản về cũng kịp làm, đều bưng lên hết cho những người đàn ông say sưa này rồi. Phụ nữ cũng ăn xong, thế nhưng mấy người đàn ông đang vui mừng, Lộ Tuấn Sinh lại càng uống vui vẻ, tất cả rượu con rể tặng đều lấy ra. Vu Diễm Hoa cũng hiếm khi không ngăn cản ông. Bởi vì con gái kết hôn mà chồng mình lúc nào cũng rầu rĩ không vui. Hôm nay có thể nói là uống đến vui vẻ rồi.

Mấy người phụ nữ đều ngồi trong sân nói chuyện phiếm, Lộ Phi Nhi cũng uống chút rượu, cho nên đầu óc hơi không tỉnh táo, cô thật sự không thể uống, hơn nữa có cảm giác càng ngày càng mệt. Vu Diễm Hoa nhìn bộ dạng của cô, vội vàng giải thích với mọi người một chút, để cho cô trở về ngủ. Căn phòng nhỏ của Lộ Phi Nhi vẫn như vậy, vẫn giống như khi cô rời khỏi nhà, bàn học, giường đơn. Không biết vì sao, mỗi khi cô về nhà lúc nào cũng trở nên thật mệt mỏi và lười nhác. Thật thoải mái nha! Trong nhà đúng là thoải mái, đúng là ấm áp, đúng là hạnh phúc.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi thức dậy phát hiện Lý Thanh Lưu đáng ghét đang dùng cả tay và chân quấn lấy mình, tức giận nhanh chóng đẩy anh ra:

“Ha ha...” Lý Thanh Lưu cười khẽ bên cổ Lộ Phi Nhi.

“Anh đã sớm thức dậy, mau đứng lên cho em.” Lộ Phi Nhi tức giận đẩy anh.

“Phi Nhi, được rồi, đừng như vậy nữa, chúng ta giải hòa đi!”

“Em cũng không nói là không giải hòa.” Lộ Phi Nhi vừa nói vừa đẩy anh ra, cô thật sự không có cách nào coi như không có chuyện gì xảy ra nhanh như vậy được, nhưng mà cô thật sự rất yêu Lý Thanh Lưu, cô cũng không muốn lúc nào cũng ầm ĩ như thế này mãi. Không muốn buông tay, cho nên thỏa hiệp. Cho dù hiện giờ lòng của cô vẫn còn đang tính toán, vẫn còn đau.

Trong sân nhà Lộ Phi Nhi lại được sắp xếp một lần nữa, ở giữa sân dựng hai cái lều lớn, đồng thời bắt làm bếp nấu. Bắt lên hai nồi lớn, một cái đang hầm gà, một cái bắt nước để làm heo, đầu bếp là do Lộ Tuấn Sinh mời đến. Làm chuyện vui có thể được nhà này rất nhiều chuyện. Nói ví dụ như, nếu khách của nhà bạn có nhiều hay không, người làm việc giúp có nhiều hay không. Nếu như có nhiều đàn ông, chứng tỏ ông chủ có rất nhiều bạn bè, nếu có nhiều phụ nữ đến giúp đỡ, thì chứng tỏ bà chủ càng có nhân duyên rồi.

Vậy thì người vừa mới kết hôn sẽ làm gì đây? Người mới kết hôn không cần làm việc, bằng không sẽ bị người ta chế nhạo nhà này hoàn toàn không có người đến giúp đỡ. Lộ Phi Nhi chỉ ngơ ngác ngồi ở đó, Lý Thanh Lưu bị kéo ra ngoài tiếp khách.

“Có chuyện gì, bây giờ nói đi!” Vu Diễm Hoa đã sớm nhìn ra, con gái có tâm sự, hơn nữa lại có liên quan đến con rể. Lộ Phi Nhi cũng biết không thể giấu diếm, nên đành phải nói ra tất cả, bao gồm cả câu nói cuối cùng của Bành Ny Na. Lộ Phi Nhi nhìn mẹ mình, hy vọng có thể nhận được đáp án ủng hộ.

“Bởi vì chuyện này mà con không để ý đến cậu ấy? Vậy thì hiện giờ con cảm thấy, trong lòng con đang oán hận ai đây?” Vu Diễm Hoa cau mày, nhìn con gái mình.

“Chuyện này còn có thể trách ai, trách anh ấy!” Rốt cuộc Lộ Phi Nhi cũng biểu hiện ra bản thân mình tức giận. Nghe xong lời nói của con gái, Vu Diễm Hoa thở dài.

“Con bé ngốc này, không phải Thanh Lưu đã nói rồi sao? Tất cả đã là chuyện của quá khứ rồi. Con tưởng cô gái Bành Ny Na kia là ngu ngốc sao? Rõ là cô ta thất lễ một mình xông đến nhà con, nhưng đến cuối lqd cùng lại biến thành hai vợ chồng con chiến tranh lạnh, thậm chí là sau khi cô ta đi tìm con, con đều trút hết oán hận lên người chồng con, điều này chứng tỏ cô ta thành công rồi.” Vu Diễm Hoa tương đối bình tĩnh, cũng càng thêm sáng suốt.

“Nhưng mà mẹ, liên tục hai tháng anh ấy đều không liên lạc, anh ấy có quyền gì mà tức giận.” Thật ra đây mới là điều quan trọng, cũng bởi vì thái độ của Lý Thanh Lưu nên Lộ Phi Nhi mới đau lòng như vậy, khó chịu thật lâu không thể buông được.

“Con cũng là một đứa ngu ngốc, mẹ hỏi con, con muốn ly hôn sao? Con không còn thương cậu ấy nữa rồi hả?”

“Đương nhiên là không rồi. Nhưng mà...”

“Con là muốn dạy dỗ cậu ấy đúng không? Nhưng mà cậu ấy lại không để cho con đạt được, cho nên con không cam lòng đúng không? Phi Nhi, tất cả đàn ông đều rất trẻ con, bọn họ lại càng để ý thắng thua. Nếu như bị bạn gái phản bội, nhất định không muốn giải thích gì thêm, con hẳn là hiểu rõ. Nếu giữa vợ chồng cãi nhau, không phải lúc nào cũng phải thắng. Nếu con nhượng bộ, trong lòng cậu ấy không phải không biết, như vậy con mới có thể lấy được nhiều hơn. Hãy động não nhiều một chút, chứ đừng muốn thế nọ thế kia mãi!” Trong lòng Vu Diễm Hoa cảm thán, vì sao đứa con gái này học tập không tệ, nhưng gặp phải chuyện lqd tình cảm lại ngốc nghếch như vậy chứ? Chỉ có điều nhìn bộ dạng con gái không vui, Vu Diễm Hoa chỉ có thể thở dài, “Con gái à, nhưng mà mẹ nhìn thấy được, ánh mắt của Lý Thanh Lưu lúc nào cũng xoay chuyển xung quanh con, lúc nào cũng nhìn mặt con mà làm việc, trong lòng cậu ấy rất có tính toán, hãy cho cậu ấy một cơ hội thì có sao đâu? Nhất định phải cần cậu ấy dập đầu nhận sai mới được sao? Con đây chính là tự mình đẩy chồng ra ngoài. Ngu ngốc muốn chết.” Nói xong cũng đứng dậy rời đi.

Một mình Lộ Phi Nhi suy nghĩ thật lâu, cũng từ từ chấp nhận lời nói của mẹ. Bây giờ đã kết hôn, lại cảm thấy quan hệ với mẹ càng ngày càng thân thiết hơn rồi. Thật sự là khó hiểu mà!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện