Editor: Trần Thu Lệ

“Dừng lại! Nói như vậy mấy người còn lại đó cũng chạy luôn?” Lộ Phi Nhi thấy bàn đó ‘Rõ ràng phục hồi lại như cũ’, kỹ thuật cả Bạch Mai không tệ, vừa nhìn thế nào cũng có một người giống như vậy chứ? “Sự thật là tàn khốc!” Bạch Mai gom hết tất cả đổ tội cho hiện thực. Lộ Phi Nhi và Phương Mẫn bất đắc dĩ nhìn cô, nữ pháp y đơn thuần mỹ lệ này sao lại không gả được ra ngoài chứ?

Khó có được ngày chủ nhật, Lý Thanh Lưu muốn dẫn Lộ Phi Nhi ra ngoài một chuyến, nhưng lại bị bắt buộc phải ở nhà dọn dẹp vệ sinh, vốn dĩ nhà anh đều mướn người đến dọn dẹp, nhưng Lộ Phi Nhi vô cùng không thích người lạ đến nhà, cho nên tự anh phải ra tay.

“Lau sạch sẽ tro bụi trên trần, không được để lại dấu vân tay của anh.” Lộ Phi Nhi đang chỉ đạo Lý Thanh Lưu lau chùi đèn treo trần nhà.

“Đã biết.” Lý Thanh Lưu vô cùng không tình nguyện, đứng ở trên bàn, cầm khăn lau trong tay, nhớ lại trước kia Lý Thanh Lưu anh vẫn còn chưa kết hôn, anh chưa từng làm chuyện như thế này nha! Từ trước đến giờ anh không làm việc nhà. Trong lòng khó tránh khỏi than thở!

“Lát nữa không được quên tháo bức màn xuống, cần phải giặt thật sạch.”

“Đã biết.” Lộ Phi Nhi nói xong, liền đi giặt quần áo.

Lúc đầu, Lý Thanh Lưu hoàn toàn không để ý tới Lộ Phi Nhi, nhưng mà thấy cô đứng cao như vậy, tự anh làm cho rồi, quan trọng nhất là, nếu như anh thật sự không động tay, cô nhất định sẽ tức giận, khó có được trở về một lần, mà lại giân dỗi nữa thì thật sự không đáng. Lý Thanh Lưu khuyên bản thân mình, cứ xem như cô yêu thương anh đi! Lộ Phi Nhi đang muốn đi ra xem Lý Thanh Lưu làm ra sao, nhưng đột nhiên lại nghe thấy tiếng mở cửa phòng, đó là tiếng dùng chìa khóa để mở cửa, cô liếc mắt nhìn Lý Thanh Lưu một cái, đề phòng lấy con dao gọt trái cây trên bàn nắm trong tay. Cửa mở, Lộ Phi Nhi lại ngây ngốc cả người, vào cửa không phải là người nào vạm vỡ, mà một người phụ nữ ăn mặc vô cùng thời thượng, phía sau cô ta còn kéo theo hành lý.

“Cô tìm ai? Làm sao lại có chìa khóa nhà chúng tôi?” Giọng Lộ Phi Nhi không được tốt.

“Ha ha, Thanh Lưu!” Người phụ nữ này không để ý tới Lộ Phi Nhi, trực tiếp dời gót, quen cửa quen nẻo từ trong tủ giầy lấy một đôi dép lê ra, Lộ Phi Nhi có phần bị dọa đến nơi, Lý Thanh Lưu bỏ vợ?

“Là cô? Sao cô lại tới đây?” Lý Thanh Lưu cầm khăn lau trong tay, cũng bước qua, nghe thấy Lý Thanh Lưu quen biết cô ta, Lộ Phi Phi liền cảm thấy không tốt.

“Em đã trở về, dĩ nhiên là đến gặp anh.” Bành Ny Na cười tiến vào, để hành lý qua một bên, sau đó ngồi trên ghế sô pha. Hiện tại, có thể nói là Lộ Phi Nhi đang tức điên, cô đời này vẫn chưa từng tức giận như thế này.

“Cô ta là ai?” Lộ Phi Nhi cảm thấy giọng nói của mình có phần run rẩy, ngay trước mặt Lý Thanh Lưu và tình địch như vậy thật sự rất mất mặt, nhưng mà cô hoàn toàn không khống chế được cảm xúc của chính mình.

“Phi Nhi, đây là Bành Ny Na, là bạn bè trước kia. Ny Na, đây là vợ của tôi, Lộ Phi Nhi.” Lý Thanh Lưu vẫn chú đến sắc mặt của vợ mình, anh có phần hoảng hốt, bởi vì nhìn sắc mặt của Lộ Phi Nhi, nhất định là đang tức giận.

“Cô Lộ hả! Tôi mới từ nước ngoài trở về, tiện thể đến thăm hai người.” Bành Ny Na cười, nhưng nụ cười này nhìn trong mắt của Lộ Phi Nhi, có phần không có ý tốt, thậm chí là có ý khiêu khích.

“Đột nhiên đến thăm, không nên gọi điện thoại trước sao?” Lộ Phi Nhi nói.

“Tôi muốn cho các người một bất ngờ.”

Ngay tại lúc này, điện thoại của Lộ Phi Nhi lại vang lên, trong cục tìm cô có việc, cô thay quần áo xong, cũng không thèm nhìn tới hai người liền đi rồi. Không để ý Lý Thanh Lưu ở sau lưng không ngừng gọi. Thậm chí là mở cửa sổ, hướng xuống lầu gọi. Lộ Phi Nhi không biết phải đối mặt như thế nào với trường hợp như vậy, thật sự như sấm sét giữa trời quang, đả kích như vậy thật sự quá lớn, cô không biết đối mặt như thế nào. Chỉ có thể lựa chọn tạm thời trốn tránh.

“Vì sao cô lại như thế này? Cô muốn làm gì?” Lý Thanh Lưu chờ Lộ Phi Nhi rời khỏi, xoay người nổi giận đùng đùng nhìn người phụ nữ phá hoại gia đình của anh.

“Cô ta không xứng với anh, ly hôn với cô ta đi! Anh thành người đàn ông đã ly hôn, cũng sẽ không để ý em đã lên giường với người đàn ông khác.” Bành Ny Na vừa nói, vừa từ trong túi lấy gói thuốc lá ra, châm lửa. Lý Thanh Lưu cảm thấy bản thân anh thật sự không biết cô ta rồi. Đây là cô gái mà anh đã quen biết từ nhỏ sao? Là Nina phóng khoáng cởi mở đây sao?

“Tất cả đều đã qua, tôi yêu vợ của tôi, cô làm như vậy, sẽ chỉ làm tôi thêm chán ghét cô thôi.” Lý Thanh Lưu chưa từng nói chuyện nhiều như vậy với Bành Ny Na, giờ này khắc này, từ trong lòng anh đã chán ghét người phụ nữ này.

“Anh cũng đã từng nói với em như vậy, trước kia cũng không như thế này, anh nói em là bà xã của anh, anh nói chúng ta sẽ kết hôn. Anh nói...”

“Đó là trước khi tôi phát hiện cô có quan hệ với nhiều người đàn ông. Là cô phản bội, cô đã quên rồi sao?” Lý Thanh Lưu không muốn nhắc tới chuyện này, đây là chuyện duy nhất tổn thương đến tự tôn của anh, ngay cả bố mẹ anh cũng chưa từng nói qua.

“Thanh Lưu, anh phải hiểu cho em, anh có biết một mình ở nước ngoài cô độc biết bao nhiêu không? Cái loại lạnh lẽo này, rất bất lực, anh không có cách nào hiểu được, em cũng là phụ nữ, em cần phải có đàn ông quan tâm em, yêu em. Em và những người đó có chút quan hệ, nhưng anh không thể phủ nhận, em yêu anh, anh có biết khi đó, mỗi ngày em đều viết thư cho anh. Sau đó, khi trở về sẽ giao tất cả cho anh. Anh...” Bành Ny Na cũng xúc động bắt đầu di chuyển.

“Tôi là quân nhân, phụ nữ của tôi không được ra nước ngoài. Cái này tôi cũng đã từng nói với cô rồi, đủ loại nguyên nhân cũng không thể để cho chúng ta ở cùng một chỗ. Cô đã xúc phạm đến vợ của tôi, từ hôm nay lqd trở đi cô cũng đừng tới đây, chúng ta cũng không còn là bạn bè nữa.” Lý Thanh Lưu đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này quả thật là người của hai thế giới. Bọn họ có khác biệt lớn như vậy, thậm chí ngay cả tình yêu cũng không có cách nào bù lại được.

“Anh có thể không làm quân nhân, anh có thể ra nước ngoài với em, em đã cho người liên lạc tốt...”

“Cút! Bố của cô cũng từng là quân nhân, là một người con của quân nhân mà lại có thể nói ra những lời như vậy. Mau cút đi!”

“Thanh Lưu, em đi trước, em hy vọng anh suy nghĩ kỹ lại một chút, tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, anh...” Bành Ny na đã từng bỏ lỡ người đàn ông này, nhưng mà hiện tại, cô ta hối hận, cô ta muốn quay lại!

“Đạo bất đồng bất tương vi mưu*, đừng để cho tôi nhìn thấy cô.” Lý Thanh Lưu thô lỗ đẩy cô ta ra ngoài, sau đó đóng cửa lại, nếu như nói cô ta phản bội khiến đáy lòng anh tổn thương, như vậy Bành Ny Na hôm nay nói ra những lời này, có thể nói là làm cho Lý Thanh Lưu chán ghét rồi. Người phụ nữ này, là chuyện nhục nhã và hối hận nhất trong kiếp này của Lý Thanh Lưu anh.

*đạo bất đồng bất tương vi mưu: con đường khác nhau dẫn đến chí hướng khác nhau.

Lộ Phi Nhi cố gắng để cho bản thân mình tập trung vùi đầu vào công việc, nhìn Lộ Phi Nhi nghiêm túc như vậy, những người khác cũng biết tâm trạng cô không tốt, nên đều rất cẩn thận. Nhưng mà sau khi làm việc xong, Lộ Phi Nhi không gấp, cũng không biết bây giờ nên làm gì? Cô chỉ có thể đối mặt với hiện thực.

Trên đường về nhà, Lộ Phi Nhi tưởng tượng đến tình huống bản thân mình sẽ đối mặt, có lẽ ngay lúc mình về nhà hai người bọn họ đang vừa nói vừa cười, có lẽ bọn họ đã đi khỏi, có lẽ bọn họ đang thân thiết, cái tên Lý Thanh Lưu khốn kiếp đã kìm nén mấy ngày, hôm nay mới trở về. Có thể hay không... nghĩ tới đây, Lộ Phi Nhi bước nhanh hơn.

Mở cửa, TV trong phòng khách đang mở, là trận đấu mà Lý Thanh Lưu thích nhất. Sau đó, Lộ Phi Nhi thấy Lý Thanh Lưu, bên cạnh không có người nào, thậm chí trên người anh vẫn đang mặc bộ quần áo lúc cô rời đi. Lộ Phi Nhi cũng biết kiểu nghĩ này rất kỳ quái, nhưng mà cô chính là nhịn không được.

“Cô ta là chuyện quá khứ, cô ta chỉ muốn đến xem chúng ta.” Lý Thanh Lưu biết bản thân mình không thể không giải thích.

“Cô ta đâu?”

“Đã đi rồi, anh đã đuổi cô ta đi rồi.” Lý Thanh Lưu đang chờ đợi Lộ Phi Nhi làm khó dễ.

“Cô ta làm sao có được chìa khóa nhà chúng ta? Chẳng lẽ chỗ này đã từng là tổ ấm của hai người sao?” Lộ Phi Nhi nghĩ tới đây, cảm thấy bản thân mình thật sự muốn phá hủy nơi này.

“Em cũng biết bình thường anh rất ít khi trở về, lúc đi làm ở cục Cảnh sát mới chính thức chuyển đến. Cô ta chẳng qua chỉ đến đây ở nhờ, lúc đó đúng dịp cô ta đi công tác nên mới có chìa khóa nhà.” Lý Thanh Lưu vừa giải thích, vừa đi theo Lộ Phi Nhi vào thay quần áo.

“Vậy hành động hôm nay của cô ta là có ý gì, anh muốn nối lại tình cũ sao?”

“Cái đó đều đã là chuyện của quá khứ, em muốn anh phải nói như thế nào, chuyện quá khứ anh không có cách nào thay đổi được.” Cho dù Lý Thanh Lưu hy vọng có thể thay đổi, nhưng chính là không có biệp pháp.

“Cô ta vẫn sẽ còn xuất hiện nữa sao? Coi như không có sự tồn tại của em? Trực tiếp xông thẳng vào nhà em, coi nhà em thành nhà cô ta, coi chồng của em thành chồng của cô ta sao?” Lộ Phi Nhi lớn tiếng nói với Lý Thanh Lưu, Bành Ny Na, cái tên này bố mẹ anh cũng đã từng nhắc đến, Lộ Phi Nhi không thể không để ý.

“Cô ta sẽ không xuất hiện nữa.”

“Các người dự định sẽ gặp gỡ sau lưng em? Ám Độ Trần thương*?”

*Ám Độ Trần Thương: lén lút, vụng trộm.

“Em đã nói xong chưa? Anh nói, đó là chuyện của quá khứ, chuyện quá khứ anh không có cách nào thay đổi.” Lý Thanh Lưu nói xong, đi ra cầm lấy áo khoác trên ghế sô pha, cứ như vậy mà đi ra ngoài. Lộ Phi Nhi đi theo anh ra ngoài, nhưng cô vẫn không ngăn cản anh.

“Anh tên khốn kiếp này, anh vẫn còn lý sự?” Lộ Phi Nhi nói xong, oa oa khóc lớn, cô vẫn luôn cảm thấy tình cảm của bọn họ rất hoàn mỹ, nhưng hiện tại đã bị phá vỡ rồi. Anh đã từng yêu thương người khác sâu sắc, hiện tại nhất định anh vẫn còn yêu cô ta, nhất định là như vậy.

Lý Thanh Lưu về đơn vị trước thời hạn, nhưng mà lần này đi chính là hai tháng, hiện tại bọn họ xem như là đang chiến tranh lạnh rồi. Một cuộc điện thoại cũng không có, Lộ Phi Nhi tức giận nên cũng không thèm để ý đến anh, trong lòng mình tổn thương nhưng tên khốn kiếp này lại không có cách nào nhận thức được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện