Lý Văn Uyên lập tức nói: “Thật ra thì càng là đại nhân vật lợi hại càng ôn hòa, càng chú trọng phẩm đức lễ nghi, nếu không bọn họ có thể ngồi vào vị trí này sao?”

Triệu Nhã Lan cũng gật đầu một cái: “Đúng, quả thật như vậy, đại nhân vật này cũng nói phải trái!”

Lý Tử Nhiễm cảm thấy chuyện này có mò ám, nhưng cũng không chỉ ra được là không đúng ở đâu.

Ở trong mắt cô, Diệp Quân Lâm cùng Tiêu gia cuối cùng vẫn là chênh lệch quá lớn.

“Tiếp theo đây, chúng ta phải chuẩn bị tham gia tiệc mừng thọ của bà ngoại rồi. Lễ vật nhát định phải lựa chọn tỉnh tế chút!

Mọi người liệt kê ra đi, rồi chúng ta đi chọn!”

Triệu Nhã Lan rất xem trọng chuyện mang quà về.

Lý Văn Uyên cũng là như vậy, là con rễ nhà họ Triệu gia con rễ, nếu như có thể nở mặt nở mày ở tiệc mừng thọ là tốt.

Hôm nay nhà họ Tiêu đưa tới cả trăm triệu, Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan sức rất vui vẻ.

Hết thảy lại bình thường trở lại, hạng mục của Lý Tử Nhiễm đã có khởi sắc.

Có mấy công ty muốn cùng hợp tác.

Dẫu sao từ sau khi công viên sinh thái bắt đầu mở cửa, có chỗ ăn uống, có nơi dừng chân cho khách từ thành phố khác đến.

Tốc độ ai nhanh, thì người đó có thể nắm chắc cơ hội phát tài.

“Đúng rồi, Quân Lâm, sáng hôm nay em phải đi bàn chuyện hợp tác! Một công ty trong ngành thực phẩm hy vọng hạng mục nhà hàng Tây ở vườn sinh thái sẽ để cho họ làm! Anh có muốn đi cùng không?”

Buổi sáng, Lý Tử Nhiễm hỏi.

“Em cứ đi bàn chuyện cho thật tốt đi. Anh còn chuyện khác.”

Bởi vì hôm nay Diệp Quân Lâm đúng là có việc chính.

Là Thanh Long thông báo.

Đi tới trang viện mà mấy người Thanh Long bọn họ ở.

Chu Tước đưa ra một văn bản.

“Báo cáo tướng quân, quân đoàn Thiên Long của Viêm Hoàng Thiết lữ hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, rút khỏi chiến trường.

Dựa theo quy định, hôm nay rút lui trở lại quân khu Kim Lăng ở tỉnh thành bên cạnh nghỉ dưỡng sức! Mời ngài chỉ thị!”

Chu Tước nói.

Diệp Quân Lâm nhận lấy văn bản nọ nhìn một cái, gật đầu: “Được, để cho quân đoàn Thiên Long điều chỉnh lại trước, chờ chỉ thị mới!”

Diệp Quân Lâm thân là Tổng chỉ huy chiến khu Cửu Đại, có quyền tùy ý điều động quân đội.

Nhưng ở vùng biên giới, anh chỉ sử dụng quân đoàn do mình đào tạo huấn luyện ra — Viêm Hoàng Thiết lữ.

Viêm Hoàng Thiết lữ chia thành máy đội, sức chiến đấu của quân đoàn Thiên Long thuộc về hàng đầu, rất cường hãn!

Thiên Long quân đoàn lần này ước chừng ở biên giới tác chiến đã hai năm, nên nghỉ dưỡng sức.

“Mấy ngày nữa, tôi phải đi Kim Lăng tham gia tiệc mừng thọ của bà ngoại Tử Nhiễm, đến lúc đó sẽ đi đến quân khu Kim Lăng!”

Diệp Quân Lâm nói.

“Vậy quá tốt, các binh lính quân Thiên Long cũng muốn gặp tướng quân ngài!”

Chu Tước cười nói.

Buổi tối sau khi trở lại, Lý Tử Nhiễm nói cho Diệp Quân Lâm việc hợp tác hôm nay đã đạt thành.

Doanh nghiệp ăn uống Fike đã đặt cọc, quyết định hợp tác.

Đây là hạng mục đầu tiên kiếm được tiền.

Lý Tử Nhiễm đưa cho Diệp Quân Lâm một tắm thẻ.

“Em làm gì vậy?” Diệp Quân Lâm ngây ngắn.

“Lúc trước không phải anh đi mượn năm mươi triệu à? Anh mau đi trả lại đi!”

Hóa ra Lý Tử Nhiễm vẫn nhớ chuyện này.

“Được rồi, vậy anh nhận.”

Diệp Quân Lâm nhận lấy thẻ xong, bắt đầu kiểm tra hợp đồng với Fike.

Đây lại là một thành viên của Thưng hội Tô Hàng.

“Người ngoại quốc này mở công ty, chính sách ưu đãi tốt thật nhỉ! So với công ty quốc nội còn tốt hơn!” Diệp Quân Lâm thở dài nói.

Dường như địa phương này rất ủng hộ người ngoại quốc phát triển, cho họ rất nhiều tiện lợi cùng ưu đãi phát triển.

Thậm chí có thời điểm còn ưu tiên khai khơi thông hàng hóa, thủ tục.

Lý Tử Nhiễm cười cười: “Anh mới biết à? Lúc nào cũng vậy mà! Những người ngoại quốc này ở chỗ chúng ta làm cái gì cũng có đặc quyền, không còn cách nào!”

Diệp Quân Lâm sắc mặt đổi một cái: “Bọn họ là người thượng đẳng chắc? Buồn cười!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện