Tôn nghiêm của thế lực bình dân không cho phép khiêu khích, tùy ý để một đệ tử gia tộc quyền thế ở trong đại bản doanh của phe chính mình, nhất định sẽ mang tới ảnh hưởng mặt trái vô cùng to lớn. Không chỉ sẽ đả kích sĩ khí của phe chính mình, thậm chí khiến người khác tâm loạn, cuối cùng sụp đổ.
Phải đánh đuổi Sở Vân.
Hầu như trước tiên, hắn đã tìm được phòng ở của Sở Vân, nói thẳng khiêu chiến.
Lời nói của hắn vừa xong, liền nhìn thấy một vị thiếu niên, cầm trong tay thanh đại đạo sáng như tuyết, từ trong phòng bước ra ngoài. Cho dù là bản thân hắn luôn luôn giữ địch ý đối với đệ tử gia tộc quyền thế, nhưng khi nhìn thấy vị đệ tử gia tộc quyền thế chính tông này, hắn vẫn không nhịn được thầm khen một tiếng: Một thiếu niên thật tuyệt! Nguyên bản tướng mạo của Sở Vân rất thanh tú, nhưng chung quy vẫn lệ thuộc vào loại bình thường. Thế nhưng hiện tại được Túy Tuyết Đao và Thiên Hồ truyền lại linh khí, cải tạo thân thể, dẫn tới tướng mạo của hắn thay đổi rất nhiều, trở nên tuấn dật bất phàm.
Mày kiếm tới mai, hai mắt như điện, mũi thẳng, môi mềm, càng then chốt chính là, hắn đã từng kinh nghiệm qua một lần sống lại khiến khí chất của hắn rất không giống bình thường, trầm ổn rộng rãi, dũng mãnh tinh tiến.
Nhìn thấy hắn, trong lòng Nhan Khuyết nhịn không được nhảy lên, cảm thụ được khí phách được nội liễm tới mức tận cùng của đối phương, một loại dũng khí quyết ý, có thể diệt trừ tất cả mọi thứ ngăn cản bước đi của chính mình.
- Thực sự ngưỡng mộ đại danh đã lâu!
Nhan Khuyết than thở một tiếng, thảo nào đối phương có thể chém giết được Tàn Lang, tuy nói rằng thừa lúc địch nhân mệt mỏi thủ thắng, thế nhưng nhân vật như vậy đã vượt qua tất cả các đệ tử gia tộc quyền thế bản thân từng gặp, lưu lại cho chính mình ân tượng rất sâu.
- Cửu ngưỡng đại danh… Ai, sao ta không thể bình thường đây?
Nhìn Nhan Khuyết mặc thanh bào, chính trực như tùng, trong lòng Sở Vân lại cười khổ.
Nguyên bản nghĩ muốn kết giao với đối phương, thậm chí muốn thu nạp đối phương vào dưới trướng Thư gia đảo, thực sự không ngờ tới tình cảnh gặp mặt lần đầu tiên lại là như vậy.
Thực sự khiến hắn có chút dở khóc dở cười.
Mặc kệ là nguyên nhân gì đi nữa, nếu như đối phương đã tới cửa, hắn không có lý do gì để lùi bước. Nhan Khuyết thì đã sao? Thế gian này không có bất cứ kẻ nào có thể khiến hắn khiếp nhược lựa chọn trốn tránh!
- Uy! Nghe rồi sao? Trĩ Hổ Sở Vân vừa mới tới thư viện đã bắt đầu chiến với Nhan Khuyết học trưởng rồi!
- Cái gì? Dĩ nhiên có chuyện như vậy? Trĩ Hổ thực sự rất kiêu ngạo a!
- Nghe nói là Nhan Khuyết học trưởng khởi xướng khiêu chiến trước, Sở Vân đã đáp ứng rồi. Hai bên ước định giao thủ trong đấu trường sau núi.
- Vậy còn chờ cái gì? Đi mau, cùng nhau đi xem một chút.
…
Tin tức cuộc chiến giữa Sở Vân và Nhan Khuyết không cánh mà bay, rất nhanh đã truyền khắp Thiên Ca Thư Viện, dẫn phát sóng to gió lớn.
Nếu như lức này từ trên cao nhìn xuống, sẽ phát hiện rất nhiều thư sinh tốp năm tốp ba, từ khắp mọi người trong Thanh Sơn Đảo tụ tập thành dòng người đông nghịt, chen chúc di chuyển về phía đấu trường trong núi.
- Ha ha ha, kế mượn đao giết người của công tử cư nhiên thu được hiệu quả nhanh như vậy! Bình thường nhìn Nhan Khuyết kia thông minh như vậy, cư nhiên trực tiếp trúng kế rồi, thực sự khiến người khác thất vọng.
Khóe miệng Trữ Y Y nở nụ cười nhạt, nhìn dòng người nhốn nháo bên cạnh, trên mặt hiện rõ vẻ đắc ý.
Hoa Anh bên cạnh lại lắc đầu nói:
- Lấy tài năng của Nhan Khuyết, sao có thể không nhận ra được kế sách này, chỉ bất quá từ trước tới nay hắn có phong cách chính phái, thích lấy chuyết phá xảo. Lúc này nhận thấy mưu kế, lập tức dự định lấy thực lực của bản thân trực tiếp cưỡng chế Sở Vân di dời. Nếu như thành công, không chỉ thanh danh của hắn đại thịnh, hơn nữa có thể khiến lực ngưng tụ của đám đệ tử bình dân nâng lên tầm cao mới.
- Hắn có thể thành công sao? Túy Tuyết Đao của Sở Vân có tu vi 450 năm, mà Tấn Lôi Đằng của hắn, tuy rằng cũng chỉ là cấp số Đại Yêu, thế nhưng tu vi chỉ ở mức 380 năm, kém hơn tận 70 năm!
Vệ Khiếp phát ra tiếng cười khinh thường.
Hoa Anh nhẹ nhàng lắc lắc ngón trỏ, trong mắt lóe lên quang mang:
- Điều này không nhất định, lấy cái nhìn của ta, phần thắng của Nhan Khuyết càng lớn hơn một chút.
…
Lúc này, trên đỉnh Thanh Sơn, Thanh Đằng tiểu viện.
Trong một sân nhỏ cách khu vườn rau mấy trượng, bàn gỗ ghế gỗ xếp trên sân.
Bạch Mi Đan Sư ngồi bên cạnh bàn gỗ, buông chén trà thô lậu trong tay, đầu lông mày nhíu lại:
- Nghe nói Học Lý Hội an bài công chúa Đôn Hoàng và Sở Vân cùng một gian phòng, viện trưởng đại nhân, lẽ nào mặc kệ như vậy sao? Hài tử Kim Bích Hàm kia chính là do quốc chủ Đôn Hoàng quốc xin người chiếu cố một chút.
Ngồi trước mặt hắn chính là một vị lão nhân tiên phong đạo cốt, tay áo phiên phiên, cười cười nhấp một ngụm trà nóng, lúc này mới nói:
- Chuyện Sở Vân bị an bài vào phòng ở phía Tây hẳn là do hài tử Trữ Y Y kia động tay động chân, về phần liên lụy tới công chúa Đôn Hoàng, hẳn là do cơ duyên xảo hợp mà thôi. Đây không phải là cơ hội tốt sao? Nếu để Kim Bích Hàm quang minh chính đại một mình một người ở một gian, sẽ chọc người khác hoài nghi. Đệ tử gia tộc quyền thế như Sở Vân tất nhiên sẽ bị thư sinh thế lực bình dân xa lánh, đợi tới lúc thời cơ chín mùi, ta sẽ an bài nàng tới phòng ở phía Đông.
Bạch Mi Đan Sư thở phào một hơi:
- Nguyên lai viện chủ đại nhân đã sớm có an bài rồi, bất quá thời cơ chín mùi có phải chỉ lúc này hay không? Nhan Khuyết đã tiến hành khiêu chiến đối với Sở Vân?
- Đúng, mà cũng không đúng! Then chốt cần phải nhìn kết quả.
Bạch Mi Đan Sư nở nụ cười:
- Mặc dù Sở Vân có Đại Yêu Binh tu vi 450 năm, thế nhưng phòng chừng người thua là hắn a.
Viện chủ Thiên Ca ngẩng đầu, tựa cười như không cười:
- A, dùng cái gì thấy rõ?
Bạch Mi Đan Sư lãnh tĩnh phân tích nói:
- Đầu tiên, Sở Vân có thể chém giết Tàn Lang, hơn phân nửa là dựa vào vận khí, theo ta suy đoán, chính thời điểm liều mạng, Túy Tuyết Đao bỗng nhiên nhận chủ, bộc phát công kích cường đại vượt quá dự tính của Tàn Lang, như vậy mới giết chết được Tàn Lang, cuối cùng Sở Vân thắng hiểm.
- Thứ nhìn, kinh nghiệm chiến đấu của Sở Vân cực hạn tại cấp Tiểu Yêu, chiến đấu cấp độ Đại Yêu hầu như không hề trải qua, hoàn toàn không thể so sánh được với Nhan Khuyết. Hơn nữa Nhan Khuyết đối với Túy Tuyết Đao đã có nhận thức nhất định, Sở Vân lại không có chút hiểu biết nào đối với Tấn Lôi Đằng.
Danh sách chương