Tất cả mọi người lẳng lặng nhìn Hikaru đi tới gần thiếu niên, đến tột cùng là muốn làm cái gì đây?



Yuuya dừng động tác, giương mắt nhìn qua, trong lòng ẩn ẩn có chút bất an, có cảm giác, người này tựa hồ...... Khí thế thực đủ, mang theo ý vị không chấp nhận cự tuyệt.



Vừa định đứng dậy rời đi, tay Hikaru liền đè lại  bả vai thiếu niên, dùng sức một cái, đem người cố định ở trên chỗ ngồi "Đừng trốn nha ~" thanh âm ái muội.



Ngón tay không khống chế được mà run rẩy một chút, Yuuya nhắm mắt, hắn muốn làm gì?



"Nếu có thể, thật muốn đem em mang đi......" Hikaru từ từ nói, tiếp theo ngữ khí liền chuyển, khóe miệng hơi nâng "Bất quá không vấn đề gì, anh em trong nhà nhiều như vậy, cũng có thể giúp anh chiếu cố tốt em."



Ukyo khó hiểu nhìn hắn "Chúng ta tự nhiên là sẽ chiếu cố tốt Yuuya, bất quá Hikaru, em đây là có ý tứ gì?"



Hikaru "Ý tứ không phải thực rõ ràng sao? Em là đang theo đuổi Yuuya nha~"



Trong phòng khách một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang tiêu hoá lời vừa nghe được.



Subaru kinh ngạc nhìn Hikaru, trong mắt có chút khó hiểu cùng khiếp sợ "Anh Hikaru, Yuuya là nam a, hơn nữa em ấy còn là em trai chúng ta!"



Hikaru buông tay, nhún nhún vai "Yuuya là nam hài tử anh đương nhiên biết, đến nỗi em trai, anh cho tới bây giờ đều không có đem Yuuya trở thành em trai nha ~"



Subaru "Anh sao lại có thể làm vậy!"



Hikaru hỏi lại "Vì sao không thể, anh thích Yuuya, muốn theo đuổi em ấy, này không phải là đương nhiên sao? Huống chi nam nhân cùng nam nhân, loại chuyện này nước ngoài sớm đã không còn hiếm nữa, chẳng lẽ em không tiếp thu được sao?"



Subaru đại khái là bị tin tức này đánh sâu vào, nhất thời không thể tiếp thu được.



Hắn nhìn Yuuya tinh xảo, không biết chính mình đến tột cùng là không tiếp thu được Hikaru thích Yuuya, hay là rối rắm chuyện tình yêu giữa nam nhân và nam nhân.



Kỳ thật...... Nếu là thiếu niên tinh xảo kia, mặc kệ là nam hay nữ, đều thực dễ dàng làm người yêu thích đi.



Mấy anh trai tương đối lớn tuổi trong nhà đều trầm mặc, tỷ như Masaomi, Ukyo và Kaname.



Mấy người kia đều trầm mặc không nói, thấy không rõ thần sắc trên mặt, cũng không biết đến tột cùng là đang có tâm tình gì.



Yusuke hoàn hồn, ánh mắt phức tạp, anh Hikaru cư nhiên thích Yuuya? Cái này cũng quá làm người chấn kinh rồi!



Đến tột cùng là chuyện khi nào! Ema biết không? Yusuke liền chuyển đầu tìm Ema, chỉ thấy Ema đứng ở cách đó không xa cũng là vẻ mặt kinh ngạc.



May mắn Juli không ở đây, nếu không sóc con đại khái là sẽ cào cho khuôn mặt tuấn tú của Hikaru nở hoa.



Ema từ lúc nghe được Hikaru nói liền ngây ngẩn cả người, cô hoàn toàn không nghĩ tới, Hikaru luôn trang điểm như nữ nhân cư nhiên sẽ thích Yuuya?!



Cái này sao có thể!



Yuuya em ấy...... Là không thể tiếp xúc với nam nhân.



Nhất thời bị tin tức giống như quả bom đánh sâu vào, trọng điểm của Ema cũng đều sai rồi.



Trong đầu lộn xộn, Ema đi lên trước, vừa tính toán mở miệng, Iori ở bên cạnh trầm mặc lúc này lại động.



Hắn lướt qua, đi đến trước mặt Hikaru, nhìn chằm chằm hắn, ngữ khí lạnh nhạt trước sau như một "Anh Hikaru, nếu muốn xuất ngoại, như vậy khẳng định là sẽ không chiếu cố Yuuya được, nếu như vậy, giao cho người có năng lực thì như thế nào?"



Mắt Hikaru lập tức nheo lại, ánh mắt nguy hiểm "Có ý tứ gì?"



"Ý tứ của em anh Hikaru còn không hiểu sao, em có thể chiếu cố tốt cho Yuuya."



Này giống như là ngữ khí khiêu khích, lập tức làm cho không khí giữa hai người khẩn trương lên.



Iori...... Kaname đột nhiên ngồi dậy, ánh mắt không rõ nhìn Iori.



"Nha ~ cho nên, em đây là muốn cùng anh cạnh tranh sao?" Hikaru cười, nhìn Iori, trong mắt không hề để ý "Như vậy, liền lấy ra bản lĩnh của từng người đi."



Iori "Anh Hikaru có tự tin như vậy sao?"



Hikaru cũng đồng dạng là ngữ khí không tốt nói "Vậy thử xem thế nào?"



Những người còn lại lại một lần nữa bị biến chuyển này làm cho chấn động.



Không nghĩ tới Iori luôn luôn quạnh quẽ cũng......



Thời điểm Hikaru về nhà vẫn luôn biểu hiện ra nhiệt tình to lớn với Yuuya, cho nên khi hắn nói thích, mọi người sửng sốt xong liền tiếp thu tương đối nhanh.



Đến nỗi Iori......



Hắn luôn luôn lạnh nhạt, thình lình nói như vậy, thực sự làm các anh em còn lại không thể tiếp thu được.



Bất quá, nhìn trong mắt Iori bốc cháy lên chấp nhất bất đồng dĩ vãng, cái này làm các anh em có chút minh bạch, hắn là đang nghiêm túc.



Yuuya nhìn hai người này, lấy chính mình làm trung tâm, trong mắt mang theo lửa giận, nói là cạnh tranh, lại không có ai hỏi ý kiến của đương sự một chút sao?



Cậu có chút mệt mỏi, ngáp một cái, chậm rãi đứng dậy, tầm mắt mọi người lập tức tập trung vào người Yuuya.



"Chị, đã đến giờ ngủ trưa." Nói với Ema một tiếng, Yuuya lập tức đi lên lầu, đối với chuyện vừa được hai người thổ lộ, một chút cũng đều không để ở trong lòng.



Hikaru "......"



Iori "......"



Các anh em còn lại "......"



Bọn họ vừa mới phản ứng lớn như vậy, đương sự lại là một bộ dáng không đau khổ gì, thật sự làm người nói không nên lời.



Hikaru nâng mày, duỗi tay ngăn thiếu niên lại, đem người kéo về phía sau, tiến vào lòng ngực hắn, nhắm ngay đôi môi phấn nộn kia cắn xuống.



"Ngô......" Đột nhiên bị giữ chặt, vừa định kinh hô đã bị lấp kín miệng, Yuuya mở to hai mắt nhìn.



Có chút say mê với xúc cảm mềm mại, Hikaru trầm mê nhắm mắt lại, tùy ý xâm nhập vào địa phương đang nhắm chặt kia, giống như  là đang nhấm nháp một món ngon, mỗi một tấc đều không buông tha.



Bị hôn đến có chút không hô hấp được, Yuuya duỗi tay chống đẩy lòng ngực hữu lực trước mắt" Ngô... Buông......"



Chờ đến khi Hikaru rốt cuộc cũng nhấm nháp đủ, Yuuya đã mềm thành một đoàn ở trong lòng ngực hắn thở hồng hộc.



Bốn phía đều là một mảnh im ắng.



Nếu nói thổ lộ hồi nãy là ném một cục đá lớn vào một cái hồ, như vậy hành động bất thình lình của Hikaru cũng không thua việc ném một quả bom vào biển sâu.



Làm mọi người đột nhiên cả kinh xong, lại như là bị bóp chặt yết hầu, một chút cũng không mở miệng được.



"Ha hả." Tâm tình vui sướng buông thiếu niên trong lòng ngực ra, Hikaru cười giống như một con mèo vừa trộm được cá, giảo hoạt lại thỏa mãn, tiến đến bên tai thiếu niên nói nhỏ, "Nhớ rõ anh lúc trước đã cùng em nói những lời gì......"



Cảm thấy mỹ mãn lôi kéo hành lý, Hikaru nhìn về phía Iori như ném một ánh mắt thắng lợi, đối với các anh em nói "Thời gian không còn sớm nữa, anh cũng nên đi rồi, nhớ rõ, giúp anh chiếu cố tốt tiểu thiên sứ của anh nha ~"



Nhìn môi thiếu niên sưng đỏ, Iori nắm chặt tay, thần sắc trên mặt lại bất biến, chờ đến khi Hikaru quay đầu lại, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.



Tranh đoạt hiện tại mới bắt đầu, không phải sao?



【 Hiện tại bắt đầu, mới chân chính là Brothers Conflict nha ~~~】

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện