Bọn họ không muốn nói ra chỗ ở của em gái, còn mở miệng nói một câu "Chúng ta không đủ phúc khí để nuôi con bé thì sẽ hại đến con bé", "Tích lũy đủ mười tỷ sửa lại vận mệnh thì sẽ đón con bé trở về", bộ dáng giống như bị tẩy não hoàn toàn.

Khiến cho Giang Dực cảm thấy rất vô lực.

Càng cãi nhau với bọn họ nhiều hơn, cũng khiến quan hệ ngày càng căng thẳng, số lần Giang Dực về nhà cũng ngày càng ít.

Không cách nào thay đổi tư tưởng của cha mẹ, anh chỉ có thể dốc sức liều mạng kiếm tiền.

Tận đến lúc bọn họ tích lũy đủ mười tỷ, thì vị ông chú thần bí này mới liên lạc với nhà bọn họ lần đầu tiên, nói có thể đón em gái trở về.

Đánh giá đối phương hồi lâu, khoé miệng Giang Dực cũng khé nhếch lên một vòng trào phúng, "Trước kia ông nói với ba mẹ tôi là tích đủ mười tỷ là có thể đổi vận mệnh lại, chúng tôi đã tích đủ rồi, bây giờ ông định làm phép à?"Trong ánh mắt của Giang Thanh Dương tràn đầy thương cảm và tha thứ, ngữ khí bình tĩnh mà nói câu: "Nhà cháu bị người khác mượn vận may, cho nên phải thân thiết với Tiểu Kim Quất nhiều hơn, có thể lập lại trật tự hay không, còn phải xem biểu hiện của cô bé.


"Giang Dực kinh ngạc, để anh đưa em gái đi một cách dễ dàng như vậy sao?Hôm trước anh nhận được điện thoại của Giang Thanh Dương, theo ý của ông là muốn anh chuộc em gái mình với giá 10 tỷ.

Giang Dực đã chuẩn bị sẵn sàng bán tài sản của mình, ba năm qua anh đã vất vả kiếm tiền, còn không phải để đón em gái về sao?Tiền hết rồi thì anh có thể kiếm lại được, em gái phải nuôi ở bên cạnh thì anh mới có thể yên tâm.

Ừm, bây giờ chỉ nói một câu đã để anh ta đưa em gái đi rồi.

Đang chơi trò lừa bịp gì vậy?Giang Dực không nói gì, khoanh tay dựa vào lưng ghế lặng lẽ nhìn Giang Thanh Dương.

Bầu không khí đột nhiên trở nên trì trệ.

Gần nửa phút sau, Giang Thanh Dương là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: "Cháu cũng có thể cảm giác được vận may của mình bị cướp đi đúng không?"Một nhà họ đều có vận mệnh tốt, đặc biệt là Giang Dực, người tràn đầy năng lượng màu tím, vận may vô cùng tốt, đã được định sẵn là cả đời sẽ thuận buồm xuôi gió.

Nhưng gặp vận may cũng chưa chắc là chuyện tốt, sẽ trở thành mục tiêu của thứ tà ác kia.

Giang Thanh Dương cũng không có cách gì, ông chỉ muốn xem Tiểu Kim Quất có thể kiểm soát được hay không, nếu cô bé không thể kiểm soát được, bọn họ chỉ đành phải chờ chết.

Vẻ mặt của Giang Dực dần dần trở nên nghiêm trọng, cũng bắt đầu nghiêm túc đối mặt với chuyện này.

Nghĩ đến những gì đã xảy ra trong mấy năm qua, anh cũng tin có ai đó đã cướp đi vận may của mình.

Dưới ánh mắt dò hỏi của Giang Thanh Dương, anh đành phải nói ra sự thật: “Trước đây gia đình cháu rất may mắn, nhưng bốn năm trước thì bắt đầu gặp xui xẻo, năm đó cháu và ba cháu gặp phải mấy tai họa lớn.


Ba năm gần đây, tuy xui xẻo nhỏ nhặt thì cứ xảy ra liên tục, nhưng không xảy ra chuyện quá lớn, may mắn một cách bất ngờ.

Tuần trước ba mẹ cháu gặp phải tai nạn xe hơi, xe bị nát, nhưng bọn họ chỉ bị gãy xương thôi.

”Trong ba năm qua, sự xui xẻo của họ đã giảm đi rất nhiều, làm gì cũng có thể kiếm được một khoản tiền lớn, vận may về tiền bạc cũng vô cùng bất ngờ.

Nếu giống như bốn năm trước, anh sẽ không dám đón em gái về.

"Là Tiểu Kim Quất đã ban phước cho cháu.

" Giang Thanh Dương nói với vẻ mặt đã hiểu rõ.

"Em gái cháu?" Giang Dực ngạc nhiên hỏi.


Nói như vậy thì cũng có khả năng.

Trước khi em gái được sinh ra, bọn họ đã gặp phải một tai họa thảm khốc, thậm chí vận may về tài chính của họ còn là con số âm.

Sau khi em gái ra đời, mọi chuyện trở nên tốt hơn, tai họa lớn biến thành tai họa nhỏ, còn có vận làm giàu bùng nổ.

"Chỗ bất phàm của Tiểu Kim Quất, sau này cháu sẽ biết.

" Giang Thanh Dương nói.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện