Nam Cung Anh Hùng và Nam Cung Tiên Nhi cả kinh, vội ngoái lại nhìn, một nữ tử mảnh mai xinh đẹp đứng sau lưng, nhìn về phía Độc Cô Bại Thiên đang giao chiến.
Mái tóc nữ tử buông xuống như dòng thác, thân thể tuyệt mĩ đầy mị lực khiến người ta tha thiết muốn thấy ngọc dung, nhưng mặt nàng ta phủ một lớp sương mù, không thể nhìn rõ, càng vậy càng hấp dẫn ánh mắt nhìn ngắm. Lớp sương mù phảng phất có ma lực thần kì, ai nhìn vào cũng càng nhìn càng lún sâu, không thể rút chân ra.
Mị thái rỡ ràng, tuyệt thế mị hoặc, nữ tử ngẩng đầu hay đưa tay đều phong tình vạn chủng, khiến người ta say mê.
Nam Cung Anh Hùng thất thần, nuốt nước bọt, tiếng ừng ực khiến ông ta đỏ mặt, nhưng vẫn không nhịn được, lén đưa mắt quan sát nữ tử.
Mị lực của nữ tử tựa hồ có tác dụng với cả nam và nữ, cả Nam Cung Tiên Nhi cũng thất thần nhìn đối phương không chớp.
"Ôi." Nữ tử khẽ thở dài: "Bảy ngày ở trong động, Ngoài đời đã ngàn năm."
Đoạn khí chất toàn thân lại biến đổi trong sát na, tuyệt thế mị lực biến thành lạnh như băng sương..
Nam Cung Anh Hùng và Nam Cung Tiên Nhi cùng tỉnh lại.
Nữ tử tuy còn rất trẻ nhưng tạo cho người ta cảm giác đã trải mọi tuế nguyệt tang thương.
Nam Cung Anh Hùng theo ý thức, gọi: "Tiền bối..." Chợt nhật ra không ổn liền vội ngừng lời.
Nam Cung Tiên Nhi lẩm bẩm: "Đó là… cảnh giới tối cao của Điên đảo chúng sinh, đúng như tên gọi, có thể điên đảo hết thảy chúng sinh..."
Nữ tử thở dài: "Các ngươi gọi ta là tiền bối cùng đúng, ta là viện trợ mà tên nhóc Nam Cung Vô Địch đó nói tới, ta cũng không nhớ mình sống bao nhiêu năm rồi."
Nam Cung Anh Hùng nói: "Tiền..bối là Võ thánh?"
"Đúng, ta là thánh cấp cao thủ bất lão bất tử mà các ngươi nhắc đến, Nam Cung thế gia các ngươi cùng nhờ ta mà quật khởi. Dưới lòng Nam Cung phủ trạch là một tòa cung điện, ta tu luyện ở đó, để tránh người khác vô tình xông vào, ta tìm một người truyền cho võ nghệ để trông nom nơi đó. Không ngờ kẻ đó lại tạo thành danh tiếng trong võ lâm, lập ra cơ nghiệp Nam Cung thế gia."
"Võ học của ta chỉ hợp cho nữ tử tu luyện, không ngờ trăm năm nay Nam Cung thế gia không có nữ tử nào tu luyện thành công."
Nam Cung Anh Hùng sau cùng cũng hiểu vì sao năm xưa muội muội tu luyện Điên đảo chúng sinh, thứ con gái lão luyện cũng là Điên đảo chúng sinh.
Nữ tử nói tiếp: "Đây là con gái ngươi hả, tư chất không tệ, có lẽ nó sẽ khiến các ngươi mở mặt."
Nam Cung Tiên Nhi như tỉnh mộng, vội quỳ xuống: "Xin tiên tử thu tiểu nữ làm đồ đệ."
"Ha ha, quả nhiên nhanh trí, Tình Ma ta thu ngươi làm quan môn đệ tử."
Nam Cung Anh Hùng và Nam Cung Tiên Nhi cả kinh, vạn lần không ngờ người trước mắt là Tình Ma lừng danh.
Mở lịch sử võ lâm ra xem thì trang nặng nề nhất đương nhiên là thời đại Bất tử chi ma, trừ ra còn vô số thời đại kinh thiên động địa, hoặc có đại anh hùng hoành không xuất thế, lưu lại vô vàn truyền thuyết, hoặc có tuyệt thế hung ma hùng bá một đời khiến ai nấy nhiếp phục.
Tình Ma dù thế nào cũng là nhân vật nổi danh lịch sử võ lâm, xuất thân từ ma giáo, sáng tạo ra Điên đảo chúng sinh, lại thêm diễm tuyệt thiên hạ, vừa xuất đạo đã được thiên hạ hùa theo, dưới mị lực của Điên đảo chúng sinh, không ai chống nổi. Bà ta muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cả giang hồ nằm trong tay, thế lực ma giáo khắp thiên hạ, đạt tới cực thịnh.
Sau đó bàn ta nhờ vào thiên tư nhìn thấu sinh tử, bước vào thánh cấp lĩnh vực, giang hồ yên bình mấy chục năm. Nhưng không đầy trăm năm sau, Tình Ma lại xuống hồng trần, gây sóng gió khắp nơi, tuy không sát nhân nhưng ai cũng sợ, nơi nào bà ta đi qua, nam nữ đều thất hồn lạc phách, nhẹ thì tổn hại tinh thần, nặng thì giảm sút tu vi.
Rồi một Võ thánh năng lực thông thiên ra mặt đại chiến một ngày đêm mới bức được bà ta quy ẩn. Nhưng mấy ngàn năm nay, Tình Ma tuy không trùng hiện võ lâm nhưng mỗi ngàn năm lại dạy được một đệ tử khuấy loạn thiên hạ. Nhắc đến Tình Ma, người võ lâm không ai không biến sắc, kì công Điên đảo chúng sinh thậm chí được coi là thần quyết thứ mười.
Sắc mặt Nam Cung Anh Hùng nhợt đi, Nam Cung Tiên Nhi lại hưng phấn vô cùng, từ bé thị tập Điên đảo chúng sinh, tuy có thành tựu nhưng không được ai chỉ điểm, tiến triển rất chậm, giờ người sáng tạo ra thần công muốn thu thị làm môn hạ, làm gì có chuyện không vui.
"Sư phụ, con vui quá, mỗi khi nhớ đến truyền thuyết về người trong võ lâm, con lại kích động, ảo tưởng có ngày tu luyện thành Điên đảo chúng sinh, khiến tất cả run rẩy dưới chân, không ngờ mộng tưởng lại sắp thành hiện thực."
Tình Ma nói: "Con còn trẻ, rất giống ta lúc trẻ, giờ nhớ lại những việc trong quá khứ, đều là mây khói, không có gì đáng để hồi ức."
Nam Cung Tiên Nhi hỏi: "Sao sư phụ lại nói thế?"
"Khi con siêu thoát sinh tử thì sẽ hiểu hàm nghĩa, khi nào con bất tử, thấy mọi danh lợi trần thế đều là phù vân thì sẽ không cần tranh đoạt nữa, chỉ có tình cảm lúc còn trẻ mớ là thứ đẹp nhất, đáng để hồi ức."
Nam Cung Tiên Nhi tỏ vẻ không hiểu: "Sư phụ, chắc con phải có vài sư tỷ, có ai đã siêu thoát sinh tử, thành thánh cấp cao thủ chăng?"
Tình Ma thở dài: "Đương nhiên có đứa tiến vào thánh cấp lĩnh vực, nhưng hiện tại không đứa nào còn trên đời."
Nam Cung Tiên Nhi kinh ngạc: "A, vì sao?"
"Hiện tại con đã biết danh hiệu của sư phụ là Tình Ma, công pháp Điên đảo chúng sinh đương nhiên là từ tình tu ma, nhưng con người có tình cảm, tu luyện môn công pháp này cần trả giá lớn, vĩnh viễn không thể yêu ai, bằng không sẽ công tán nhân vong. Mấy đệ tử của ta đều đạt tới thánh cấp lĩnh vực nhưng vì trong tâm có tình nên mất mạng, mấy ngàn năm nay đó vẫn là điều ta khổ não, tiếc nuối."
Nam Cung Anh Hùng sau cùng cũng hiểu vì sao muội muội đột nhiên tử vong, lúc đó nàng ta đang yêu tha thiết thì thổ huyết qua đời. Đồng thời cũng hiểu vì sao Nam Cung Vô Địch cảnh cáo mình không được để Nam Cung Tiên Nhi chân chính yêu ai.
"A, chuyện này…" Nam Cung Tiên Nhi rùng mình, tuy thị hiện giờ không yêu ái nhưng không thể chắc chắn vĩnh viễn không yêu.
Tình Ma nói: "Trên đời không ai tuyệt tình tuyệt tính được, cả sư phụ cùng không, ta sợ có ngày chết dưới công pháp của mình nên mấy ngàn năm nay dốc tâm suy tư, thử đưa vô tình chi đạo dẫn nhập vào ngả hữu tình, tuy chưa thành công hẳn nhưng không còn xa lắm."
"Sư phụ, vì sao lại thế, lẽ nào chữ tình nặng như vậy ư?"
"Pháp môn tu luyện khác nhau nên yêu cầu cũng khác, nhiều thần công lấy động lực là hỉ nộ ai lạc của con người, công pháp của chúng ta chưa thể coi là tối tuyệt tình tuyệt tính. Từng có thánh cấp cao thủ là Vong Tình ma quân, công pháp tu luyện của hắn mới là tàn khốc, chỉ cần trong lòng hơi có chút tình cảm là sẽ hội tẩu hỏa như ma, đương nhiên thế cũng chỉ là tương đối, nếu không có tí tình cảm nào thì không còn là con người. Không cần nhắc đến hắn, vì hắn đắc tội với người không nên, không khác gì người chết rồi."
"Ai, ai mạnh đến vậy?"
Tình Ma u oán thở dài: "Ma Thiên."
Nam Cung Tiên Nhi chưa từng nghe đến những việc bí ẩn như thế, hiếu kì hỏi: "Y là ai?"
"Y là cao thủ siêu cường, dù không phải cường giả số một trong các Võ thánh thì cũng gần như thế. Hắn liên tục từ bỏ bất diệt thân, tự bước vào hồng trần luân hồi tu luyện đời này sang đời khác."
Nam Cung Tiên Nhi chấn kinh vô cùng: "Y làm vậy làm gì?"
"Y tu luyện theo cách xưa nay chưa ai dám thử."
"A, thật ra là cách tu luyện thế nào?"
"Thánh cấp cao thủ cũng khác hẳn nhau về tu vi, mạnh yếu phân chia rõ ràng, cường giả có thể thoải mái tiêu diêu thiên địa, không ai làm gì được, nhưng chỉ hạn chế trong thiên địa này. Có những cường giả vẫn muốn đột phá từ cơ sở sẵn có, nhưng tu vi tới cấp độ này rất khó tăng lên, họ thử đủ loại pháp quyết tu luyện. Ma Thiên có thể là vì tình hoặc nguyên nhân nào đó mới tìm mọi cách đột phá, công pháp của y toàn là nghịch thiên, bởi y muốn đột phá thiên địa. Mỗi đời luân hồi là mỗi đời tu luyện, linh thức lại được ngưng luyện, nếu nói người khác tu luyện về biến đổi lượng thì y thiên về biến đổi chất."
Nam Cung Tiên Nhi kinh hãi cực điểm: "A..."
"Trong mấy lần luân hồi, y không chỉ một lần tiến sang thiên địa khác, đương nhiên không chỉ mình y làm được điều đó, nhưng lần nào y cũng chỉ mấy mấy chục năm, tốc độ tiến bộ đó khiến mọi Võ thánh run rẩy. Có lời đồn rằng khi kiếp thứ chín kết thúc, linh lực chín kiếp hợp nhất, cả thiên địa sẽ không còn ai là đối thủ của y. Có lẽ chỉ những người trong truyền thuyết như Ma Tổ có thể đấu được."
Nam Cung Tiên Nhi buột miệng: "Y thật ra muốn làm gì?"
"Y muốn đánh bại Thiên."