Edit: Mimi
Beta: Mimi
****Sau năm ngày, khi người đàn ông lấy dây thép ra khỏi cơ thể Trần Nghị, mị thịt cùng với lớp cơ nơi huyệt khẩu bởi vì bị điện lưu kích thích liên tục bảy mươi hai tiếng đồng hồ, đã khôi phục tính đàn hồi, thậm chí còn khít chặt hơn so với lúc ban đầu.
Gã nắm lấy hai tiểu cầu căng trướng của cậu, vừa chế nhạo cười cợt vừa xoa xoa bóp bóp.
“Bị kích thích năm ngày nhưng lại vô pháp đạt tới cao trào… đã sưng thành như vậy rồi.”
Trần Nghị vô lực lắc đầu, thể lực đã sớm hao tổn hết.
Lúc này, hai tay cậu bị vòng da khóa vào cái cùm ở mắt cá chân, bên dưới bắp đùi nơi gần đầu gối có kẹp một cái gậy sắt, cây gậy này buộc chặt vào hai cái khuyên ở đầu nhũ, khiến thân thể cậu bị gập cong lên, hai đùi mở rộng thành hình chữ M đầy khuất nhục. Mà Trần Nghị lại hoàn toàn không thể vùng vẫy, bằng không hai vòng thép lạnh như băng kia bất cứ lúc nào cũng có khả năng xé rách đầu nhũ sưng đỏ trên khuôn ngực.
“Chỗ này của cậu rất tịch mịch đúng không? Muốn bắn lại không bắn được, hôm nay liền hung hăng chơi đùa với nó một chút đi.” Người đàn ông vừa nói vừa rút cái chốt đang lấp kín niệu đạo đối phương ra.
Trần Nghị sỡ hãi hít vào một hơi, thân thể cứng ngắc không gì sánh được, bất an mà nhìn người đàn ông vẽ loạn chất bôi trơn lên một cái ống thông niệu đạo.
Bởi vì gốc phân thân của Trần Nghị bị vòng thép buộc chặt, nên cho dù bị dùng những hình cụ kinh khủng vẫn ngang nhiên mà dựng thẳng lên. Sau khi người đàn ông dùng ngón tay xoa nắn vuốt ve đầu linh khẩu đối phương, liền cẩn thận cắm ống thông vào.
Một thời gian dài bị nhét dị vật vào niệu đạo khiến Trần Nghị hình thành một chút thói quen, cậu nhẫn nhịn cảm giác khó chịu, để mặc mồ hôi lạnh tích giọt, theo từng thớ cơ mà chảy xuống.
“Ưm…”
Sự xâm nhập của dị vật mang theo đau đớn và nóng rát đánh sâu vào trong cơ thể Trần Nghị, trong khoảnh khắc thứ kia chạm vào bàng quang, cậu nhịn không được thấp giọng bật ra một tiếng rên rỉ.
“Bắt đầu thích rồi?” Người đàn ông xoay tròn ống thông niệu đạo, khiến Trần Nghị đau đớn đến kêu lên thành tiếng, co quắp tứ chi theo bản năng để lộ phần mông ra nhiều hơn. Khi đó, gã mới hài lòng vỗ vỗ lên cánh mông cậu.
“Đây là tinh dầu dùng để điều giáo, bởi vì mức độ đậm đặc cho nên sau khi rót vào bàng quang, một khi rút ống thông niệu đạo ra, trừ phi dùng xi lạnh để hút, bằng không không có khả năng tự chảy ra ngoài.”
Nhìn vào biểu tình kinh hãi của đối phương, gã liền chậm rãi đổ thứ tinh dầu kia vào ống thông niệu đạo.
Ban đầu, Trần Nghị chỉ cảm thấy trong bụng mát lạnh một hồi, nhưng theo số lượng tinh dầu được rót vào càng lúc càng nhiều, cậu bắt đầu cảm thấy buồn tiểu, mà áp lực bàng quang phải thừa nhận cũng ngày một gia tăng.
Thanh âm thở dốc bật ra từ miệng Trần Nghị dần dần trở nên nặng nhọc.
Người đàn ông vuốt ve sáu múi cơ bụng trên thân thể cậu, đồng thời không chút lưu tình tiếp tục đổ tinh dầu. Mặc cho Trần Nghị thống khổ khàn giọng chửi mắng, cái bụng bằng phẳng của cậu bởi vì bàng quang tiếp nhận quá nhiều chất lỏng mà dần dần căng lên.
Trần Nghị thống khổ không gì sánh được, bắt đầu run run rẩy rẩy. Cảm giác buồn tiểu mãnh liệt làm cho bàng quang đau đớn cơ hồ muốn nứt ra, khiến cậu bật ra những thanh âm bi thảm như người giãy chết.
Cuối cùng đối phương cũng dừng lại. Gã chậm rãi rút ống thông niệu đạo ra một chút, đổi thành một cái xi lanh có chứa không khí, rồi đẩy pit tông tống không khí vào trong ống thông, sau đó rút ra.
Trần Nghị thở dốc, kinh hãi phát hiện bất kể cậu có cố gắng thế nào cũng vô pháp đẩy dịch thể chứa trong bàng quang ra bên ngoài.
“Anh… Anh làm cái gì…”
“Tác dụng của áp lực không khí a, có gì không ổn sao?” Người đàn ông dùng chất bôi trơn vẽ loạn lên hậu huyệt đối phương, hài lòng mà đẩy ngón tay vào, ”Rất chặt, nhưng quá chặt thì chơi lại không được vui, tôi giúp cậu thả lỏng một chút.”
Cảm giác xé rách vô cùng tàn khốc từ cơ vòng truyền tới, Trần Nghị nhất thời kêu lên, cúc huyệt không trải khuyếch trương thỏa đáng đã bị phân thân thô ráp của đối phương đột ngột xuyên xỏ. Đau đớn kịch liệt khiến huyệt khẩu không ngừng co rút, cấp bách bao bọc lấy cự vật nóng bỏng vừa mới sáp nhập kia.
“A a a a…” Tư thế khuất nhục này khiến cậu có thể thấy rõ phân thân của đối phương đang tiến vào trong cơ thể mình, càng đáng giận chính là người này một tay đè lên bụng cậu, tay còn lại vỗ vỗ phân thân cậu, khiến cậu thống khổ đến mức trước mặt tối sầm, không cách nào khống chế được những tiếng rên rỉ của mình.
Người đàn ông thỏa sức phát tiết dục vọng, tính khí thô to phun trào thể dịch nóng bóng bên trong Trần Nghị, song cũng không vội rút ra, cứ như thế vừa hưởng thụ khoái cảm khi phân thân được vách tràng chặt khít bao bọc, vừa lấy một cái ống cao su to nhét vào linh khẩu của đối phương.
Trần Nghị đau đến toát mồ hôi hột, nhưng bất cứ động tác nào cũng khiến cho đầu nhũ bị vòng thép kéo căng, vì thế cậu chỉ có thể trừng mắt nhìn ống cao su đỏ chói từng chút cắm sâu vào niệu đạo. Cảm giác khẩn trương và đau đớn khiến cậu co rút hậu huyệt theo bản năng, mang lại cho người trên thân càng nhiều khoái trá.
Điều khiến cho cậu bất an chính là phía cuối của ống cao su nối với một dây dẫn, đầu kia dây dẫn gắn vào một quả bóng căng hơi, hiển nhiên thứ này sẽ mang tới cho cậu không chỉ là những đớn đau hiện tại.
“Lại đây!”
Người đàn ông kéo đối phương xuống giường, cường thế ép buộc cậu bò sát trên mặt đất.
Bởi vì cổ tay và mắt cá chân bị trói vào nhau, vòng thép ở đầu nhũ lại nối liền với gậy sắt dưới đầu gối, cho nên Trần Nghị chỉ có thể cuộn người, chậm rãi di chuyển trên mặt đất.
—
Danh sách chương