Cuộc sống Chu Nghệ coi như là triệt để bước vào nề nếp, buổi sáng 5 giờ rời giường bắt đầu xem video kiểm tra, 8 giờ rưỡi đến văn phòng, buổi tối 5 giờ về nhà tiếp tục xem video học tập, hơn nữa kết hợp bao năm qua kiểm tra đề.

Thế cho nên, Chu Nghệ Tuế nằm mơ đều là Trương Tam giết người, sau đó hỏi cô  làm sao bây giờ, còn có một người đàn ông đáng khinh đang chuẩn bị giả nữ, cùng một đám luôn chạy tới cứu người lại cứu không sống quần chúng nóng lòng ……

Chu Nghệ Tuế mỗi lần tỉnh lại đều suy nghĩ một vấn đề: Ban đầu nghĩ là tìm một ít chuyện gì để lấp đầy cuộc sống cằn cỗi của mình đây, không muốn lúc nào cũng nghĩ đến chuyện buồn, thật đúng là bài kiểm tra luật này nghiêm túc lấp đầy cuộc sống của cô, cũng may trước đây cô không chọn ngành pháp y.

Chu Nghệ Tuế khẩn trương là bình thường, mấy năm nay kiểm tra luật luôn vào giai đoạn cải cách, vẫn luôn có tin tức, lại có thời gian, học luật phi pháp không có tư cách tham gia kiểm tra, bài thi luật hiện nay được chia thành các câu hỏi chủ quan và khách quan, bạn phải vượt qua các câu hỏi khách quan thì mới có thể tham gia vào phần thi chủ quan.

Kiểm tra khách quan vào tháng 9, bài thi chủ quan vào tháng 10, mà bây giờ là tháng 2.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thời gian khẩn cấp, nhiệm vụ quan trọng.

Chu Nghệ Tuế lấy ra tinh thần năm đó bản thân chuẩn bị thi đại học, đi theo tiền bối cùng nhau chạy toà án, cùng tiền bối thẩm phán mở họp,......

“Cậu…… Đang xem đề thi?”

Phía sau truyền đến một giọng nói có chút quen thuộc.

Chu Nghệ Tuế quay đầu lại liền nhìn thấy Lãng Trăn đứng ở phía sau cô.

Chu Nghệ Tuế có chút xấu hổ: “Tôi…… Nhìn một chút.” Cô tất nhiên là xấu hổ, ở trước mặt người như vậy, cô hơi xấu hổ nói, chính mình còn không có quá bài thi.

Lãng Trăn nhìn mắt cô, nói: “Tôi giúp cậu nhìn một chút.”

Chu Nghệ Tuế do dự một chút, cũng không có cho đối phương.

Cô vốn dĩ không muốn nhờ giúp đỡ của người khác, trước đây chính mình ỷ lại Đàm Phong, cuối cùng bị đối phương thẳng thừng gọi hút máu. Chu Nghệ Tuế đã bắt đầu cảm thấy chính mình có phải chính là hút máu không.

Tự nhiên càng thêm không có khả năng đi tìm người hỗ trợ.

Lãng Trăn ngược lại rất đơn giản, cầm lấy quyển sổ của cô, thấy câu hỏi mà cô đang gặp khó khăn là một câu hỏi trắc nghiệm, yêu cầu một phương án không vi phạm nguyên tắc tội phạm và hình phạt theo luật định.

Lãng Trăn cười khẽ, nhìn nhìn Chu Nghệ Tuế, hỏi: “Tại sao A không vi phạm nguyên tắc hình phạt và tội phạm theo luật định?”

Chu Nghệ Tuế sau khi tốt nghiệp cấp 3 không có bị hỏi vấn đề như thế nào, bất an mà nhìn về phía Lãng Trăn: “Biết rằng người phụ nữ bị sa sút trí tuệ khiến mình có thai, thì việc phạm tội" gây hậu quả nghiêm trọng khác "là đúng. Luật quy định chặt chẽ cho phép giải thích mở rộng. Mang thai quả thực là một hậu quả nghiêm trọng.”

“Không tồi, nhớ rõ rất linh hoạt.”

Lãng Trăn lại tiếp tục hỏi, không biết có phải bởi vì Lãng Trăn khen, bất an của Chu Nghệ Tuế biến mất không ít,  vài phần vui vẻ, bắt đầu nghiêm túc đem những gì mình biết nói hết ra.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong thời gian ngắn như vậy, học được nhiều như vậy, đối với Chu Nghệ Tuế mà nói, là phi thường hiếm thấy, có chút cảm giác thành tựu, đặc biệt muốn cùng người khác chia sẻ, nhưng mà mấy năm nay cô vẫn luôn cùng Đàm Phong ở bên nhau, cũng không có bạn bè gì.

Chu Nghệ Tuế cũng sai một chút rồi, Lãng Trăn cẩn thận mà giải thích một chút, cô lập tức liền đã hiểu, Chu Nghệ Tuế vui vẻ hỏng rồi: “Đã hiểu!”

Lúc này cô mới ý thức được cô gần như có chút quá mức vui vẻ.

Ngược lại Lãng Trăn vân đạm phong khinh nói: “Hôm nay tôi còn có một vụ án, chờ kết thúc lại dạy cậu.”

Chu Nghệ Tuế sửng sốt một chút, do dự một chút: “Vậy quá phiền toái, tôi trở về xem video.”

Lãng Trăn nhìn cô, cười cười: “Cũng đúng.”

Nói xong liền rời đi.

Chu Nghệ Tuế cảm thấy đối phương hình như không quá vui vẻ, cô cũng không rõ ràng có phải là ảo giác hay không.

Bắt đầu từ hôm nay, Chu Nghệ Tuế lại  hơn một tháng không có gặp được quá Lãng Trăn, hai người có WeChat, nhưng Chu Nghệ Tuế chưa từng đi tìm Lãng Trăn.

Chu Nghệ Tuế vẫn sống trong giấc mơ Trương Tam ngoài vòng pháp luật định tội cuộc sống, cho đến khi trên tay cô có một mục tin tức.....

“Kẻ sát nhân trong vụ án giết vợ sắp bị xét xử. Nhìn luật sư này vì tiền không cần lương tâm!”

Chu Nghệ Tuế ở văn phòng đã hơn hai tháng, tự nhiên cũng thấy được cái nhìn của đại chúng đối với luật sư, nhìn đến cái này tiêu đề này liền nhấn vào.

Nhưng mà, lúc tải xong tin tức nhìn thấy hình Lãng Trăn, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt sắc bén.

Phía dưới quả nhiên đã cãi vã——

Một đám người si mê thật là đẹp trai, mà một nhóm người khác đang mắng anh vì tiền không cần lương tâm cư nhiên vì  sát nhân giết vợ bào chữa, 8/10 cũng là đàn ông giết vợ!

Chu Nghệ Tuế thấy trán bốc khói đen, luật sư hình sự vì người trong cuộc bào chữa không phải chức trách sao? Làm sao kéo tới đây? Chu Nghệ Tuế lại mở Weibo, liền phát hiện Lãng Trăn lại lên hot search, có tin tức cha người bị hại đâm Lãng Trăn, nguyên nhân là Lãng Trăn đến nay không có thua kiện, cũng không biết là ai nói với ông ta, Lãng Trăn sau lưng có người, lần này nói không nhất định sẽ còn xử vô tội, như vậy cha người bị hại tin, cầm dao đâm Lãng Trăn.

Chu Nghệ Tuế bất chấp đi xem trên mạng nói cái gì, trong lòng cô còn nhớ rõ ân tình Lãng Trăn, tuy rằng trước đây Lãng Trăn  nói anh giúp cô là bởi vì cô như em gái của anh, nhưng trong lòng Chu Nghệ Tuế vẫn nhớ rõ anh giúp mình hai lần, còn dạy mình vượt qua đoạn thời gian đó.

Chu Nghệ Tuế do dự một chút, nhắn tin cho anh: “Tôi thấy tin tức, anh có khỏe không?”

Rất nhanh, WeChat đã nhắn lại: “Đã ra khỏi phòng phẫu thuật, cậu muốn lại đây sao? Tôi ở bệnh viện Trung Sơn, phòng bệnh 3609.”

“Tôi lập tức đến.” Chu Nghệ Tuế lập tức xin nghỉ, gọi taxi còn không quên mua hoa tươi với trái cây.

Lúc Chu Nghệ Tuế đến thì trong phòng bệnh rất yên tĩnh, Chu Nghệ Tuế rón rén nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, mới vừa đi vào liền nhìn thấy người đang buồn ngủ ngẩng đầu: “Có phải dọa đến cậu không? Hiện tại còn muốn làm luật sư không?”

Chu Nghệ Tuế đúng là bị dọa: “Sợ thì sợ, nhưng vẫn muốn làm luật sư.”

Chu Nghệ Tuế đem trái cây đặt ở một bên: “Cậu bị thương nghiêm trọng không?”

“Vấn đề không lớn, ông ta cũng không có chuẩn bị muốn giết tôi.” Lãng Trăn nói: “Qua hai ngày là có thể xuất viện.”

Lãng Trăn vừa nói, trên người anh không còn là âu phục lạnh như băng, tóc cũng không hề gọn gàng vào nếp, ngay cả khuôn mặt vốn cảm thấy lạnh lùng thì giờ đây cũng thêm mấy phần yếu ớt.

Chu Nghệ Tuế lần đầu tiên nhìn thấy Lãng Trăn yếu ớt như vậy, có một loại kim cương bất hoại cao cao tại thượng hóa ra cũng có ngày bị chảy máu như người bình thường.

Lúc này, di động Lãng Trăn vang lên, anh nhíu nhíu mày, ấn nghe: “Vẫn là không tìm được? Tôi hiện tại thành cái trạng thái không có người chăm sóc khẳng định không được, cậu đem tiền lương tới 8000 một tháng thử xem.”

Lãng Trăn có chút bực bội mà tắt điện thoại, muốn đứng dậy, Chu Nghệ Tuế nhanh tay ấn anh xuống: “Cậu muốn cái gì, tôi giúp cậu.”

Lãng Trăn cười khẽ: “ Vậy làm phiền cậu lấy giúp tôi một ly nước ấm.”

Chu Nghệ Tuế lập tức đi đổ nước ấm, nhìn người đàn ông cao lớn hô mưa gọi gió lúc này cúi đầu chậm rì rì mà uống nước ấm, có loại cám giác xấu hổ của mãnh thú sau khi bị thương uống miếng nước cũng khổ sở.

Chu Nghệ Tuế nghĩ nghĩ, hỏi: “Cậu muốn tìm y tá?”

Lãng Trăn gật gật đầu: “Không phải y tá, là trợ lý sinh hoạt, tính cách tôi không tốt lắm, trợ lý sinh hoạt  trên cơ bản đều làm không lâu.”

Chu Nghệ Tuế ngây ngẩn cả người: “Cậu…… Tính cách không tốt lắm? Cậu quá khiêm tốn.”

Không chút khách khí mà nói, Chu Nghệ Tuế xem ra, Lãng Trăn tuy rằng nhìn qua tiếp xúc không tốt, trên thực tế ôn hòa thích giúp đỡ mọi người.

Chu Nghệ Tuế không khỏi mà sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, cô nghĩ nghĩ, nói: “Bằng không tôi tới giúp cậu? Dù sao mấy tháng nữa kiểm tra, đi văn phòng vội thành con quay, không bằng tạm thời làm trợ lý sinh hoạt cho cậu, chờ cậu tìm được người tốt hơn, tôi có thể vinh quang về hưu?”

Lãng Trăn có chút kỳ quái mà nhìn Chu Nghệ Tuế, hình như không quá minh bạch: “Cũng đúng, vừa lúc cậu cũng sắp kiểm tra, tôi có thể lập ra kế hoạch chạy nước rút cho cậu.”

Mắt Chu Nghệ Tuế lập tức phát sáng, phải biết rằng lúc trước học cấp 3, bút kí học tập của Lãng Trăn chính là thứ tốt mà cả lớp tranh cướp nhau!

Mà hiện tại, cô thật sự có ghi chép của học bá!!!

Có loại cảm giác một đêm chợt giàu!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện