Ma vương có thể cũng có một chút chút yêu thích mình hay không nhỉ.

Trong hơi nước mịt mờ, Ivan một bên xông sạch sẽ bọt biển tắm rửa trên người mình, một bên suy nghĩ. Cậu tỉ mỉ hồi tưởng từng li từng tí sau khi mình tới Ma giới, nỗ lực phân tích một hai từ biểu tình của Ma vương lúc ở chung, mà lập tức bất đắc dĩ bỏ qua.

Chênh lệch chiều cao của cậu và Ma vương có hơi lớn, đại đa số thời điểm không ngẩng đầu lên căn bản không nhìn thấy mặt Ma vương.

“Ài… Tại sao anh ấy cao như vậy…”

(Thích rồi nên tui sẽ sửa xưng hô khi thụ tự nói với mình, còn lúc nói với người khác vẫn dùng ngài nhé)

Ivan mặc đồ ngủ xong — quản gia đã mua kích thước thích hợp cho cậu từ nhân giới– oán trách đi ra từ trong phòng tắm, chỉ nghe một thanh âm trầm thấp hỏi: “Ai cao như vậy?”

Ivan trợn mắt há hốc mồm nhìn Ma vương ngồi bên giường cậu, “Bệ hạ! Tại sao ngài ở đây?”

Sau đó cậu liền thấy vài cuốn sách trong tay Ma vương.

Hóa ra là tới đưa sách cho cậu. Lúc đó cậu lòng hoang mang xuống tầng đưa nhóm mèo nhỏ lại cho quản gia, sau đó trực tiếp trở về tầng trệt của mình, hoàn toàn quên mất lý do Ma vương đi là… tìm sách hộ cậu.

“Xin lỗi, bệ hạ tôi, tôi quên chuyện này.” Ivan vội vàng giải thích, “Không phải cố ý, lúc đó tôi đang suy nghĩ chuyện gì, xin lỗi, lần sau tôi nhất định…”

Ma vương không yên lòng ừ hai tiếng. Hắn vốn định xuống dưới hưng binh vấn tội, nhìn vì sao bán nhân loại gan to bằng trời không chờ hắn, nhưng bây giờ lại có chút nghe không lọt —

“Ngươi… Chưa lau khô nước.”

“Cái gì?” Ivan còn đang liều mạng xin lỗi sững sờ, trên cuối sợi tóc màu nâu cong lên liền nhỏ xuống một giọt nước.

“Trên đầu, chưa lau khô nước.” Ma vương lặp lại, hiện ra có chút buồn bực, “Lại đây.”

“Ồ.”

Ivan đầu óc mơ hồ đi tới trước người Ma vương, còn không có phản ứng lại, đã bị Ma vương vươn tay kéo một cái, ngã ngồi trên giường.

“Ấy? Bệ hạ chờ chút — “

“Câm miệng.”

Ma vương giơ tay cách không đưa khăn tắm tới từ buồng tắm, quay đầu trùm lên đầu cậu, bắt đầu thay cậu lau chùi tóc tai.

Ivan có chút không được tự nhiên giật giật. Ma vương nhân cao mã đại (1), tự nhiên chân cũng rất dài, cậu ngồi ở khối không gian giường trống nhỏ giữa hai chân Ma vương, toàn bộ phía sau bị dán vào người Ma vương, mặc dù cách quần áo của hai người, cũng có thể cảm giác được nhiệt độ thuộc về nam tính cường tráng phía sau.

(1) Nhân cao mã đại (人高马大): ý là ví von người vóc dáng cao lớn khỏe mạnh dáng người khôi ngô.

Thật là gần… Ivan liền điều chỉnh tư thế ngồi một chút.

“Đừng nhúc nhích.”Ma vương thấp giọng nói.

Quá gần rồi, lúc hắn nói chuyện mang theo không khí chấn động ngay bên tai. Ivan có chút mê muội, một thoại hoa thoại (2) nói: “Bệ hạ, ngài chán ghét nước như vậy sao?”

(2) Một thoại hoa thoại (没话找话): Nói chuyện phiếm trò chuyện một chút không có chủ đề có thể trò chuyện, sau đó tùy tiện tìm một cái gì đó để nói. Chắc nôm na là gợi chủ đề?

“Ừm.”

Vậy sau này tắm xong, cố ý không lau tóc đi tìm bệ hạ nói, chẳng lẽ có thể thường thường như thế tới một lần? Ờ… Chuyện này đáng giá để lên kế hoạch một chút. Ivan âm thầm nghĩ, không phát hiện Ma vương làm bộ lơ đãng đụng vào sừng trên đỉnh đầu cậu đến mấy lần.

Tóc đã làm không sai biệt lắm, mà sừng vẫn chưa được lau. Ma vương mặt không thay đổi nhìn chằm chằm một đôi sừng nhỏ ướt nhẹp gần ngay trước mắt suy tư một phút chốc, đem khăn tắm chụp lên, nhẹ nhàng nắm chặt một cái sừng.

Ivan co rúm một chút.

Ma vương sốt sắng dừng động tác lại, hỏi: “Đau?”

“Không đau.” Ivan buồn phiền nói, “Ngoại trừ chính tôi, cơ hồ chưa ai từng sờ vuốt thứ kia, có chút quái quái.”

“Không đau thì chớ lộn xộn.” Ma vương trách cứ, động tác trên tay lại nhẹ mấy phần.

Ivan thả lỏng vùi trong ngực ấm áp rắn chắc, dưới lực đạo ôn nhu ở trên tay dần dần rơi vào mộng đẹp.

Đêm đã khuya.

Tầng 3 dưới lòng đất ánh sao không thể chiếu vào, chỉ có đèn ở vách tường đầu giường sáng ấm áp mờ nhạt, ác ma cao to ngồi không hề động đậy. Ở Ma giới mấy tháng, bán nhân loại cuối cùng cũng coi như nuôi ra chút thịt, không giống ở nhân giới gầy gò như vậy, mà trời sinh khung xương nhỏ, bị ác ma cấp cao ôm toàn bộ vào ngực.

Ngủ say sao? Cần phải ngủ say nhỉ…

Ma vương nghe tiếng hít thở nông nhẹ vững vàng trong lồng ngực, cẩn thận cúi thấp đầu, vùi mặt vào trong mái tóc màu nâu mềm mại.

“Vẫn giống thế…” Hắn thở dài nói, nửa câu sau chìm vào giữa sợi tóc màu nâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện