Trên đỉnh phi thuyền, hai con chim giấy đều kinh hoàng, hoàn toàn không thể nào tin nổi mà nhìn Quý Ỷ Nguy.
Bọn họ là chim giấy, Quý Ỷ Nguy khinh thường không thèm che giấu bọn họ, cho nên họ vẫn luôn nhìn thấy anh.

Mà hiện tại, dù là Thịnh Tụng Thời hay Chu Nguyệt Xuất đều sợ hãi phát hiện, chim giấy yểm hộ bay lượn quanh Quý Ỷ Nguy đang vơi bớt.
Nghĩa là Quý Ỷ Nguy đang dần dần hiện hình.
Quý Ỷ Nguy muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn xuất hiện trước toàn thể hệ thống và người máy của chủ hệ thống?!
Quý Ỷ Nguy với năng lực cường đại sẽ không chết, nhưng chắc chắn sẽ rút dây động rừng.

Sẽ khiến chủ hệ thống che giấu kỹ hơn hoặc bỏ chạy, tất nhiên không thể thiếu tăng mạng khống chế nhóm ký chủ, thậm chí là cực đoan trực tiếp thủ tiêu một đám ký chủ!
Quý Ỷ Nguy là đồ điên không quan tâm bất cứ thứ gì, sao anh ta dám làm bậy!
Thịnh Tụng Thời nóng lòng như lửa đốt, muốn đi ngăn Quý Ỷ Nguy.

Nhưng thân thể chim giấy bị cố định tại chỗ, khó có thể di chuyển, hắn bèn mạnh tay xé rách cơ thể giấy của mình, lắc lư rơi xuống đất, rồi ra sức bò trên mặt đất.
Hắn muốn ngăn cản Quý Ỷ Nguy, nhưng không kịp mất.
Đôi mắt đen thẫm của Quý Ỷ Nguy nhìn chằm chằm khoáng thạch to lớn, chậm rãi giơ tay, sẵn sàng đập nát nó.
Chim giấy Thịnh Tụng Thời vẫn đang bò, trên mặt cát kéo ra một vết uốn lượn thật dài.
Vì tiền đồ và vận mệnh ký chủ…
Quý Ỷ Nguy quá mức làm bậy, căn bản không để bụng bất cứ vật hoặc người ngoài phạm vi chú ý của mình.

Đây là nguyên nhân chính mà hắn không muốn giao kế hoạch Chim Trắng cho anh.
Chu Nguyệt Xuất cũng ở trên đỉnh phi thuyền cố gắng thoát ra nhìn vết lê lết dần dài ra, nửa cơ thể giấy ma sát đất cát, trong lòng đau xót.
Thịnh Tụng Thời lòng đầy tuyệt vọng, cả người hắn dính bụi đất, nhìn Quý Ỷ Nguy sắp hạ tay, các hệ thống không thấy chim giấy bay loạn khắp trời.
Không kịp!
Chợt hắn thấy Quý Ỷ Nguy dừng động tác, đôi mắt đen chậm rãi mở to, năng lượng quanh thân cũng dần dần tiêu tán.
Thịnh Tụng Thời theo tầm mắt nhìn qua, chỉ thấy một quả cầu màu đen được một số quả cầu đa sắc màu vây quanh, xuất hiện ở trên dốc thoải, xác ngoài đánh số 2333 cực kỳ bắt mắt.

Là hệ thống của Quý Ỷ Nguy! Đang tung tăng nhảy nhót!
Xem ra hệ thống bị đè dưới khoáng thạch không phải hệ thống của Quý Ỷ Nguy, tương lai ký chủ được cứu rồi!
Đào quặng gian khổ, hệ thống 2333 như vừa đi móc bọc nhặt rác về, cầm cuốc nhỏ, cõng sọt nhỏ, màn hình dơ dơ.

Hệ thống 2333 thở hồng hộc bay tới sườn dốc, các bạn bè đang đứng cạnh cậu, từ chỗ cao quan sát hiện trường cứu hộ hỗn loạn.

“…Như vậy không được.” 1818 nhíu lông mày trên màn hình, “Khoáng thạch quá to, nhấc lên không nổi, mọi hệ thống có hợp lực cũng không được.

Phương pháp tốt nhất là lăn khối khoáng thạch đi, nhưng…”
“Rất có khả năng sẽ tạo chấn thương lần thứ hai, vạn nhất ảnh hưởng đến chip lõi theo lời 4399, sẽ xảy ra nguy hiểm.” 1001 nặng nề nói.
Việc cứu viện có chút khó giải quyết, 2222 nghiêm túc nhìn phía dưới, bỗng thấy các hệ thống phía dưới phát ra tiếng hoan hô.
“Cái gì? Giải quyết rồi?” Nó vặn loa phát thanh hết cỡ hỏi hệ thống phía dưới.
Hệ thống phía dưới giơ cao một cái đuôi, đặt đuôi lên cáng, rồi nâng cáng đi, mang một cái cáng mới tới.

Nghe có tiếng hỏi thăm, hệ thống phía dưới ngẩng đầu nhảy một cái rồi nói.
“Tin tốt! Cái đuôi được cứu ra rồi!”
2222 chưa kịp cao hứng, liền nghe được câu tiếp theo.
“Tin xấu, chỉ có cái đuôi được cứu ra.”
2222: “…”
Cứu cầu trước chứ! Cứu cái đuôi làm gì!
“Quá khó cứu! Dịch không nổi khoáng thạch!”
Nhìn tình hình hỗn loạn, hệ thống 2333 trầm tư một lát, không bao lâu trên màn hình hiện một cái bóng đèn sáng.

Bởi vì phía dưới còn cãi cọ ầm ĩ, để ổn định hiện trường, hệ thống 2333 cầm cuốc nhỏ của mình “keng” một cái, gõ mạnh vào khối nham thạch cứng rắn bên cạnh.
“Keng…”
“Toàn thể hệ thống bình tĩnh! Nghe tôi nói!”
Tiếng “keng” vang vọng toàn hiện trường, hệ thống phía dưới vẫn chạy loạn khắp nơi kêu méo mèo, hình như không nghe được thanh âm này.
Đang lúc hệ thống 2333 tính dùng thêm lực gõ, chưa đầy ba giây sau, toàn bộ hệ thống phía dưới đồng loạt ngã ngửa, tập thể “Miao” một tiếng, nằm ngay đơ dưới đất.
2333 trên sườn núi: “…”
Cậu bất lực quá.
Sao cung phản xạ của chúng hệ thống dài quá vậy? Lúc trước chủ hệ thống bảo trì diện rộng chỉ để đánh rắm thôi hả!
“Tôi có cách! Toàn thể tạm thời đừng nóng!” Tranh thủ khoảng thời gian yên lặng này, cậu nói vọng xuống dưới.
Đừng nhìn hệ thống gõ khoáng thạch giống nhau, thật ra khoáng thạch năng lượng chỉ có thể do hệ thống khai khác, ngay cả máy khoan tiên tiến nhất người máy đào quặng giỏi nhất cũng vô tác dụng.

Các hệ thống cầm cuốc nhỏ không phải để gõ khoáng thạch, mà là gõ đất đá bao bọc chung quanh khoáng thạch.

Nếu khoáng thạch quá lớn, bọn nó sẽ gỡ tai mèo máy đập bể khoáng thạch, sau đó dùng xẻng xúc.
Nhưng đối mặt với một khối khoáng thạch lớn như vậy, tai chúng nó thì nhỏ xíu xiu, chỉ sợ khó có thể đập bể, cần phải thêm lực mới được.
Hệ thống 2333 thận trọng gật đầu với bạn bè chung quanh, gỡ hai tai mèo trên đầu mình xuống, đặt cạnh nhau hợp nhất, rồi lắp lên giữa đỉnh đầu mình.
Cạch! Biến thành mũi khoan nhỏ!
Chưa xong đâu, hệ thống 2333 khí phách hăng hái “Meow ô” một tiếng, quả cầu mèo, hợp thể biến hình!
Tổ hợp hệ thống xếp hàng dọc phía sau 2333, dùng đuôi quấn vào nhau, ổn định đội hình, sau đó dùng mã lực gia tốc xoay vòng hết cỡ, như một mũi khoan khổng lồ phóng tới khối khoáng thạch!
Không! Không phải mũi khoan! Là chùy tấn công!
Hệ thống 2333 đằng trước xoay tròn hết nấc, hai con mắt điện tử biến thành hình nhang muỗi, nhưng cậu vẫn kiên trì.

Hệ thống tham gia hợp thể lục tục mất động lực, như hỏa tiễn tách từng phần đuôi, một cái một cái rơi xuống, cuối cùng dồn hết lực đẩy lên trên người 2333, tích góp thành tốc độ khủng bố!
Tai mèo chọc xuyên khoáng thạch!
Một tia sáng lóe lên chói mắt, khối khoáng thạch chia năm xẻ bảy, vụn khoáng thạch văng đầy đất, hệ thống 2333 mắt nhang muỗi lẫn trong các cục khoáng thạch nhỏ, đầu còn quay vòng vòng.
Hệ thống chung quanh vội vàng vây quanh, nâng Tam Tam lên cao, cấp cứu người bệnh cấp cứu người bệnh.
Trước khi bị nâng lên, nhờ ơn chấp niệm muốn làm màu trước đám hệ thống, hệ thống 2333 đang hôn mê miễn cưỡng tỉnh lại, run rẩy dùng đuôi đẩy hệ thống chắn mình, ý bảo không cần đỡ.
Cậu chậm rãi đứng lên, một lần nữa chia tai mũi khoan về hai cái như cũ, run run phủi bụi khoáng thạch, nhìn quả cầu mèo bị đè dẹp lép nằm trên cáng.


Các hệ thống cắm ống vào nó vừa thổi vừa cổ vũ.
Hệ thống bị đè dẹp lép dần phồng lên, hệ thống 2333 lên tinh thần dùng đuôi chống nạnh.
“Khoáng thạch lớn đã nát!”
Cậu long trọng tuyên bố.
“Chúng ta đào được ít khoáng thạch, còn khối khoáng thạch này vỡ thành cục nhỏ số lượng lớn, đủ cho tất cả đạt chỉ tiêu nhiệm vụ!”
“Mang sọt tới xếp hàng nhặt, thời gian còn lại…” Cậu lén liếc qua người máy trông coi, hạ thấp âm lượng loa phát thanh, “Chúng ta thay phiên nhau qua mặt người máy, lén vui chơi!”
Các hệ thống lập tức hạ giọng, thầm thì hoan hô, có con còn ném tai lên trời!
“Meo meo, tuyệt vời!”
“Chúng ta có sọt nhỏ, chúng ta tận hưởng niềm vui!”
Thấy đám hệ thống vui vẻ, hệ thống 2333 cũng vui lây, đôi mắt trên màn hình đều cong thành trăng non.

Đương lúc này, cậu lại có cảm giác bị ai đó ngắm nhìn.
Hệ thống 2333 cứng đờ quay qua, vị trí kia không một bóng người.
“Tam Tam, công lớn nhất nhờ cậu nghĩ ra biện pháp, cậu theo nhóm đầu tiên đi chơi đi, mau đi đi!”
Hệ thống 2333 vì thế lên tiếng, quay đầu đi.

Vẫn cảm thấy hướng đó thiếu thiếu cái gì đấy, nghĩ một hồi cậu đặt đầu mèo trang sức mà mình khắc trong quặng mỏ tại chỗ, liền bay vội đi mất.
Không vì gì cả, thôi sẽ bị một hệ thống khác nhặt được, không lãng phí chút nào.
Phương hướng kia là nơi Quý Ỷ Nguy đứng.
Năng lượng trong tay anh dần tan đi, lần nữa hóa thành một con chim giấy.

Chim giấy này không bay lượn như những con khác, mà bò chui dưới mặt đất.
Chim giấy sột soạt sột soạt bò bò, vượt qua đất cát đá vụn, tốc độ cực nhanh, mau chóng bò tới vị trí khoáng thạch hình đầu mèo, dùng thân thể che đậy khoáng thạch.
Sau đó, nằm ườn ra.
Rồi sột soạt bò dưới mặt đất trở về.
Trở lại vị trí an toàn không sợ lộ, chim giấy thò đầu ra khỏi mặt đất, nhìn vật nhỏ đầu mèo giống y hình dạng 2333, thích thú dùng hai cánh giấy giơ cao qua đầu.
Tam Tam thật đáng yêu.
Tam Tam không sao là được.
Nếu Tam Tam xảy ra chuyện…
Không, đã xảy ra chuyện.
Về hiệp nghị bảo mật, một khi xử lý không tốt, khả năng cao sẽ trở thành thứ đòi mạng.
Có khoáng thạch lớn bổ sung chỉ tiêu, các hệ thống ngoài ý muốn thoát khỏi áp lực làm việc, tổ chức hoạt động dã ngoại muôn màu muôn vẻ.
Có con dùng đuôi của bạn mình nhảy dây, có con ném tai như bao cát, có con phụ trách thu hút sự chú ý của người máy chờ thay ca, 1111 thì kéo nhị hồ.

Dưới sự xúi giục và dẫn dắt của hệ thống 2333, càng lúc càng nhiều hệ thống tham gia hoạt động trượt cát, thay nhau ngồi sọt nhỏ, từ chỗ cao trượt xuống.
“Yaaaaa….

nhanh quá…”
Nhiệm vụ đào quặng cực khổ biến thành một đoạn thời gian vui vẻ cho nhóm hệ thống.
Trong lúc các hệ thống chơi đùa, 1001 ở bên cạnh làm khán giả.

Nó chủ động nói mình không cần chơi, gánh vác nhiệm vụ canh người máy, cơ mà Tam Tam và các bạn bắt nó phải qua chơi.

Các hệ thống từ trước tới nay luôn thờ phụng… chủ nghĩa vui vẻ.

Bất cứ quả cầu nào đều không được vắng mặt.
Ơ meo, nó nên nhảy dây, hay là trượt cát?
Đang tự hỏi nan đề thế kỷ, 1001 bỗng thấy cách đó không xa có một vật màu trắng đang rung động.


Nó nâng cao cảnh giác, cẩn thận bay tới, phát hiện chỉ là sợ bóng sợ gió.
Là nửa con chim giấy, không biết là hệ thống nào cắt ra gấp chơi, hơi hơi rung động chắc là do gió thổi lất phất.
Nửa thân chim giấy Thịnh Tụng Thời: “…”
Tâm tình hiện tại của hắn có chút phức tạp.
Dưới góc nhìn chim giấy, quả cầu mèo tròn vo trông rất lớn, họ như thể hoán đổi vị trí cho nhau.

Đang lúc hắn tự hỏi nên bỏ trốn hay không, cơ thể bị nhẹ nhàng nhặt lên.
1001 nhìn lạnh nhạt, kỳ thật rất dịu dàng.

Nó dùng cái đuôi nhấc chim giấy lên, 2222 chơi đến đổ mồ hôi vừa vặn tới thay ca trực ban với 1001, nhìn con chim giấy dơ bẩn dúm dó dính đầy cát, thắc mắc hỏi.
“1001, dơ hầy, anh nhặt cái này làm gì?”
1001 phủi chim giấy, màn hình hơi nâng lên, hai mắt điện tử nhìn lên không trung.
“Hy vọng sẽ có ngày chúng ta được tự do bay cao như chim giấy.”
“Không còn giữ thân phận hệ thống, được sống vì chính mình.”
Thịnh Tụng Thời nghe vậy, cánh giấy khẽ run.
Dường như tới tận ngày hôm nay, hắn mới được gặp 1001 chân chính.
2222 không lên tiếng, 1001 cũng có chút ảm đạm.

Con đường này rất dài, bọn nó sẽ phải đi thật lâu thật lâu, có lẽ sẽ trải qua rất nhiều cực khổ, thậm chí… Sẽ mất đi đồng bạn.
Nhưng dù có ra sao, chúng đều phải đi tiếp.
“… Vì lý tưởng cộng đồng, chúng ta làm một nghi thức đi!”
Thanh tuyến hoạt bát này vừa nghe liền biết là 2333, 1001 có chút mờ mịt quay đầu, đuôi vẫn đang cầm chim giấy.

Nó thấy hệ thống 2333 “hây da hây da” kéo một máy quạt gió thật lớn lại đây.
Thịnh Tụng Thời đột nhiên có dự cảm không ổn, nghe hệ thống 2333 vui sướng nói.
“Chúng ta làm nghi thức ‘chim nhỏ cất cánh’ đi!”
Bởi vì quá hưng phấn, màn hình hệ thống 2333 biến thành “>v
Cái gì? Hỏi thả bay chim nhỏ kiểu gì?
Không phải đuôi 1001 đang nâng sao, thật bớt việc!
Chim nhỏ Thịnh Tụng Thời: “…”
Cứu mạng! Đáng sợ quá! Quả cầu mèo là ma quỷ tái thế!
Máy quạt gió nổ vang, vô cảm khởi động, gió thổi to cuốn cát bụi cuồn cuộn, chim giấy Chu Nguyệt Xuất bị đóng đinh trên nóc phi thuyền cũng cảm nhận được sức gió, may mà bị đính chặt.
Chim giấy Quý Ỷ Nguy bất hạnh ở ngay phương hướng gió thổi, nhưng khác với hai chim giấy vô dụng, anh ôm lấy khoáng thạch đầu mèo nhỏ, nhanh chóng chôn mình dưới đất.
Nắm giữ kỹ xảo tuyệt diệu tiện dụng!
Trong cơn gió to, 1001 nới lỏng đuôi, chim giấy quay cuồng cất cánh, đám hệ thống tràn ngập hy vọng cùng nhau ngẩng đầu, trong lòng đều có chung suy nghĩ…
Ngày mai nhất định sẽ tốt hơn! Meo meo!
Thịnh Tụng Thời quay cuồng: “…”
Gió mạnh quá, hắn bay, bay cao ơi là cao!【 vút 】
Chu Nguyệt Xuất sợ hãi nằm trên đỉnh phi thuyền, trơ mắt nhìn Thịnh Tụng Thời bay loăng quăng trên đầu mình như bịch nilon rách nát.
Anh Thịnh!
Anh Thịnh a a a!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện