“Bà xã!” Tần Sơ kinh hãi hét to một tiếng.
Lộ Đồng đang lấy quần áo ở trên lầu, ngừng tay lại, phỉ nhổ “Muốn chết à, đừng gọi bậy”
Hắn đẩy cửa ra, hai tay Tần Sơ đặt dưới nách tần Thập Ngũ, cứ như vậy dẫn nó tới trước mặt Lộ Đồng “Anh nhìn con trai anh nè”
Lộ Đồng bế Tần Thập Ngũ lại đây “Anh thấy rồi”
Tần Sơ nhéo khuôn mặt của Tần Thập Ngũ một cái “Không phải nhìn như vậy, nói lại câu lúc nãy đi con” Hắn ra lệnh cho Tần Thập Ngũ xong, lại nhìn Lộ Đồng, thề thốt “Con trai anh lúc nãy mở miệng nói chuyện, gọi em là ba ba!”
Nghe được từ khóa quan trọng, Tần Thập Ngũ cọ cọ ở trong lòng Lộ Đồng một chút, hai cẳng chân mập mạp giẫm đạp xuống dưới, mở miệng cười khúc khích “Papa!”
“Anh xem!” Biểu tình của Tần Sơ mừng rỡ gần giống như vẻ mặt Tần Thập Ngũ.
Lộ Đồng cũng kinh ngạc nhìn Tần Thập Ngũ, Tần Thập Ngũ túm lấy cổ áo của anh “Papa!”
Được rồi, cũng giống như “A đát”, bây giờ cậu chỉ biết nói mỗi một chữ này.
Hẳn là Tần Sơ đã ở bên cậu một thời gian dài, ngày nào hắn cũng dắt con trai như dắt chó đi dạo, mỗi ngày đều lải nhải bên tai cậu “ba ba” thế nên Tần Thập Ngũ đã học được.
Lộ Đồng nhìn Tần Thập Ngũ “Sao lại thông minh vậy?”
Tần Thập Ngũ dùng tay vỗ nhẹ vài cái lên mặt Lộ Đồng, Lộ Đồng bế cậu xuống lầu “Để mẹ mặc quần áo cho con được không? Mặc cái nào, gấu con hay chuột túi con?”
Tần Sơ ở bên cạnh chỉ huy “Có thể mặc đồ nào ngầu hơn một chút được không?”
Lộ Đồng “Hỏi con trai em ấy”
“Khỏi hỏi, con trai của cool guy nhất định cũng thích đồ cool ngầu”
Quần áo của Tần Thập Ngũ là của Lộ Đồng với Tần Sơ mua cho.
Có đôi khi sẽ mua cùng nhau, cũng có đôi khi tách ra mua. Lộ Đồng mua tương đối nhiều hơn, hơn nữa quần áo đều toàn thuộc hệ cute. Còn Tần Sơ thì mua khá tùy tiện, giống phong cách của hắn, áo khoác màu đen có mũ, khóa kéo phải kéo tới tận chỗ cao nhất, tăng thêm khí chất cao lãnh.
Tần Thập Ngũ có một ít quần áo theo phong cách này.
“Ở trên mặc áo khoác ở dưới mặc tã giấy? Em đúng là bậc thầy thời trang”
“Mắng người thì cứ mắng, không cần gieo vần” Tần Sơ dùng tay nhéo mặt Lộ Đồng một cái, rất nhanh khiến mặt anh bị nhéo đỏ ửng một cục “Mấy ngày nay anh quay cái gì vậy?”
“Một bộ phim cổ trang”
“Quay cảnh gì, mặc nhiều đồ không?”
“Rất nhiều, còn rất giữ ấm. Quay trong nhà, có quay bên ngoài một cảnh”
“Không phải treo dây cáp chứ?” Tần Sơ lo lắng hỏi thêm một câu.
Lần trước, suýt chút nữa Lộ Đồng đã bị rơi từ trên dây cáp xuống, khiến Tần Sơ bị bóng ma tâm lý về chuyện này.
“Không có” Lộ Đồng mặc quần áo cho Tần Thập Ngũ xong, hôn lên mặt cậu một cái “Mặc đẹp rồi”
Tần Thập Ngũ mặc xong quần áo thì giãy giụa muốn chạy trên mặt đất, có vẻ cậu không muốn ở mãi trong phòng mà muốn ra ngoài chơi.
Có điều bây giờ thời tiết bên ngoài quá lạnh, ở trong phòng lăn lộn một hồi, nhiệt độ có vẻ cũng đã giảm xuống nhiều. Lộ Đồng lo Tần Thập Ngũ sẽ bị cảm lạnh, anh đối với chuyện con của mình bị cảm lạnh quả thực đã có một bóng ma tâm lý khắc sâu, thế nên phòng bệnh hơn chữa bệnh, vì sợ cậu xảy ra chuyện gì.
Đứa nhỏ sức lực cũng rất lớn, Lộ Đồng không dám dùng sức cản cậu quá mạnh, sợ làm đau tay chân nhỏ xíu của cậu, đành phải ấn hai tay hai chân của cậu vào nhau.
“Không được ra ngoài chơi biết chưa?”
Mặt Tần Thập Ngũ trở nên ủ rũ rõ ràng, đôi mắt to nhanh chóng chứa đầy nước mắt.
Tần Sơ tố cáo “Em biết ngay thằng nhóc này hiểu hết tất cả những lời chúng ta nói, nhưng nó không chịu mở miệng nói thôi”
Lộ Đồng nắm lấy hai cái tai gấu nhỏ trên mũ của Tần Thập Ngũ “Xem TV với ba ba được không? Xem Mi thỏ mà con thích nhất, thế nào?”
小米米兔智能故事机mini】小米(MI)米兔故事机mini儿童早教机男孩女孩0-6岁宝宝婴儿幼儿益智玩具学习机粉色【行情报价价格评测】-京东
(Mi thỏ: Xiaomi Mitu, Robot kể chuyện Loa Bluetooth thông minh cho bé)
Tần Sơ phỉ nhổ “Cái con thỏ không có miệng đó có cái gì hay ho chứ, nó đã một tuổi rồi, có thể xem Vua hải tặc được rồi”
Lộ Đồng “Em muốn xem thì lên lầu bật TV mà xem”
Tần Sơ nhanh chóng sửa miệng “Mi Thỏ xem cũng được lắm. Ráng xem thì cũng được”
………………..
Ngày hôm sau Lộ Đồng với Tần Sơ đi chung xe tới trường.
Có điều tới cổng trường rồi thì hai người tách nhau ra đi, nếu không cứ như vậy mà đi vào sẽ khiến rất nhiều người chú ý tới.
Lý do chính là hiện giờ Lộ Đồng đã tích lũy được một số fan trên mạng, Weibo mà anh chưa bao giờ đăng nhập vào hiện đã có hơn một triệu fan. Tuy rằng có khoảng 200.000 là fan zombie do công ty mua, nhưng lượt chia sẻ và lượt thích rất khả quan, thậm chí có một số fan cuồng nhiệt còn tới tận trường học chụp lén anh.
Điều này khiến cho Lộ Đồng cảm thấy có chút khó chịu, lúc này anh vẫn chưa biết đó gọi là fan tư sinh.
Buổi sáng hôm nay Lộ Đồng có hai tiết học, tới 11 giờ thì kết thúc.
Lớp học của Tần Sơ buổi sáng cũng giống anh, buổi chiều hắn còn dự một lớp công khai, có điều giữa trưa hai người có thể ở bên nhau ăn một bữa cơm.
Hắn ở trên bàn cơm, tuyên bố một tin tức trọng đại “Tối nay em muốn đi thăm trường quay”
Lộ Đồng uống một ngụm nước trái cây “Phê duyệt”
Tần Sơ “Sao thả đi dễ dàng quá vậy? Không phải lần trước anh không cho em đi sao?”
Lộ Đồng “Lần trước là tự em nghi ngờ anh với nam diễn viên khác mập mờ không rõ câu kết làm bậy nên đòi đi theo bắt gian”
“Phải không” Tần Sơ bày ra vẻ mặt rất vô tội “Em quên mất rồi”
Lộ Đồng bật cười “Em không tin anh sao? Sao cứ nghi ngờ những chuyện này mãi vậy?”
Tần Sơ “Chỉ có thể giải thích tại anh đẹp quá nên em không thể không để mắt tới”
Đó là nơi nào chứ, khắp nơi đều có soái ca mỹ nữ, lại còn có cả một số soái ca mỹ nữ không đứng đắn nữa, nếu muốn lừa một cậu trai nhỏ vừa bước vào đời như bà xã hắn thì chẳng phải là chuyện chỉ cần một giây thôi sao? Nếu hắn không theo dõi cẩn thận không rời mắt, lỡ như Lộ Đồng bị người khác lừa đi mất thì phải làm sao bây giờ?
Tuy rằng Tần Sơ cảm thân bản thân hắn rất đẹp trai, nhưng mà người ta còn có cái gì hình tượng triết lý văn chương, hình tượng nghệ sĩ các thứ, mấy thứ này thì Tần Sơ không làm được.
Hắn nhớ rõ năm ngoái có một nữ minh tinh có một người chồng cũng rất đẹp trai, nhưng nữ minh tinh này vẫn nhất quyết đòi ly hôn với chồng mình, đi theo một đạo diễn rất nghệ sĩ tới Tây Tạng theo đuổi chân ái.
Đây là chuyện gì chứ?
Tần Sơ nghĩ trăm lần cũng không ra.
Lộ Đồng nhéo chóp mũi của hắn “Nghĩ gì đó? Lời anh mới vừa nói em không nghe thấy sao?”
Tần Sơ “Không nghe thấy, anh lặp lại lần nữa đi”
Lộ Đồng “Em đừng quá khoa trương, anh ở trong đoàn làm phim chỉ là một người vô hình nhỏ mà thôi”
Tần Sơ “Khoa trương cái gì chứ?”
Lộ Đồng “Chính là bỏ hết những suy nghĩ lung tung trong đầu em cho anh”
Ăn cơm xong, tiết học buổi chiều kết thúc, Tần Sơ về nhà nhìn con trai của mình trước.
Tần Thập Ngũ không thích chơi với bảo mẫu lắm, cậu bé thích chơi với ba ba của mình hơn. Tần Sơ vừa đi tới, cậu bỏ cái bình sữa trên tay, bò từ trong phòng chạy ra, mấy bảo mẫu phải chạy theo cậu sợ vị tiểu thiếu gia này bị té ngã.
Tần Sơ bế con trai của hắn lên, Tần Thập Ngũ ôm lấy hắn gọi “Papa”
Bảo mẫu cầm bình sữa cho Tần Thập Ngũ, Tần Thập Ngũ nhét nú.m vú cao su vào trước miệng Tần Sơ “Hách hách!”
Tần Sơ “Không uống nữa. Về phòng mặc đồ vào, hôm nay cho con tới thăm trường quay của mẹ”
Tần Thập Ngũ nhìn chằm chằm vào hắn, Tần Sơ “Lộ Đồng đó, biết không, đi thăm trường quay của Lộ Đồng”
Tần Thập Ngũ giống như hiểu ra gì đó, lắc lắc bình sữa “Mama!”
Tần Sơ “Ừ ~ là mẹ”
Gần đây Lộ Đồng đang quay một bộ phim cổ trang, Tần Sơ có nghe qua chuyện này.
Bà xã hắn diễn vai nam chính số 4, có một thời gian Tần Sơ rất khinh thường chuyện này, dựa vào suy nghĩ của hắn thì bà xã của hắn phải được đóng nam chính mới đúng.
Có điều Lộ Đồng rất hài lòng khi có được vai nam 4 này, vai diễn đó là một thần y võ công cái thế, thế ngoại cao nhân, tính cách lãnh đạm, ít nói ít cười, là đại soái ca duy nhất đã từng cứu nữ chính một lần nhưng không quỳ gối dưới váy nữ chính.
Bộ phim truyền hình cổ trang này có cái tên là “Trường hành thiên hạ”, là đại IP chuyển thể từ tiểu thuyết dành cho nữ giới cực kỳ nổi tiếng, có lượng fans đông đảo, vừa mới hoàn được hai năm thì được nhà đầu tư để ý tới, chuẩn bị chuyển thể thành phim truyền hình. Các blogger bắt đầu kéo hết một dàn các minh tinh lưu lượng có nhan trị cao trong giới giải trí ra khiến fan đánh nhau không biết bao nhiêu trận. Chỉ riêng việc casting thôi đã tốn cả nửa năm trời. Trên đường vì có sự can thiệp của một số nhà tài trợ mà đã hai lần đổi nam diễn viên chính, cuối cùng cũng xác định được diễn viên chính là tiểu sinh đang hot Lâu Dân và tiểu hoa Nhậm Dĩnh. (Jian: giống vụ cast Thiên quan tứ phúc dị =))))))
Hai người đều là những lưu lượng nổi tiếng trong vòng hai năm gần đây, nữ chính Nhậm Dĩnh còn có hai tác phẩm tiêu biểu được quốc dân độ rất cao, có thể được xem là hoa đán dòng phim cổ trang bây giờ, đạo diễn cũng là đại đạo diễn rất có danh tiếng trong giới, từng làm đạo diễn hai bộ chính kịch có tỷ suất người xem cao.
Tóm lại là sự kết hợp của nhiều thứ hàng đầu, không thể không bạo được.
Mà vai thần y do Lộ Đồng thủ diễn, chiếm một vị trí không hề nhỏ trong lòng các fan nguyên tác. Tuy rằng chỉ là vai nam số 4, nhưng năm đó khi tiểu thuyết kia vẫn còn được đăng tải, người đọc đã vì nam số 4 này mà cả ngày war nhau tinh phong huyết vũ trên khắp các diễn đàn lớn. Không vì lý do nào khác, bởi vì trong truyện mô tả về nhân vật này rất thần bí, ngoài thần y ra có thể hắn còn một thân phận khác. Thế nhưng tác giả mãi cho tới tận đại kết cục cũng không làm rõ rốt cuộc bóng đen xuất hiện cuối cùng kia là ai, thế nhưng tất cả những chi tiết miêu tả ở trong tiểu thuyết 80% chỉ ra rằng đó chính là thần y.
Nhân vật này rất kỳ lạ, hắn vừa làm chuyện tốt, vừa làm chuyện xấu xa tàn nhẫn, quả thực chính là một kẻ bệnh thần kinh!
Nam số 4 này gây ra rất nhiều tranh cãi, cho nên cũng có nhiều fan và antifan, hơn nữa ở trong tiểu thuyết, hắn được miêu tả là người diện mạo giống hệt như tiên tử, cộng thêm phẩm chất đáng quý đến tận cuối cùng hắn cũng không quỳ gối dưới váy nữ chính, khiến cho fan bạn gái của hắn lăn lộn đầy đất. Đương nhiên, cũng có góc nhìn của nữ chính biến nam số 4 này gần như trở thành bạch nguyệt quang công lược không thành công. Tuy rằng nữ chính có dàn harem hùng hậu, nhưng thứ không có được mới là thứ đáng quý nhất, thế nên fan của nam 4 nhiều khỏi phải bàn tới.
Chẳng qua những chuyện này đều là chuyện tinh phong huyết vũ trong vòng fan, nhà sản xuất không hề hay biết tới, lúc chọn người đóng vai nam 4 cũng không suy xét quá nhiều đến chuyện này. Cho nên vai diễn này mới rơi vào trong tay Lộ Đồng, nếu diễn tốt, nói không chừng sẽ trở thành vai diễn sáng giá nhất cả bộ phim, diễn không tốt thì chỉ là một nam số 4 bình thường.
Điều đáng nói chính là, trong nguyên tác nam số 4 với nam số 2 có chút tình tiết ái muội nhập nhằng. Đoàn làm phim nhớ kỹ chuyện này, quyết định bán hủ, một tay bắt cả BG (boygirl) lẫn BL (boylove), thêm vài cảnh trong nguyên tác vào nữa, ngay cả khi chính thức công bố tạo hình cũng đặt nam số 2 và nam số 4 ở cạnh nhau.
Tất cả những chuyện này Tần Sơ đều đã biết rõ trước khi Lộ Đồng quay phim.
Đạp diễn nhất định muốn Lộ Đồng phải bồi dưỡng một chút tình cảm với nam diễn viên khác, nhưng Lộ Đồng tính cách lạnh lùng vô cảm, làm sao có thể đi bồi dưỡng tình cảm được, không khéo còn chọc cho Tần Sơ nổi khùng lên nữa.
Cho nên những lời đạo diễn nói với anh, anh xem như là gió thoảng qua tai. Diễn viên đóng vai nam số 2 thấy anh không có hứng thú nên bản thân cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh.
Hơn nữa, cậu ta là một Omega, muốn cậu ta đi cho không một Alpha sao………..Lộ Đồng thoạt nhìn rất giống một thẳng Alpha………. bộ cậu ta không cần mặt mũi sao?
Lúc Tần Sơ tới địa điểm quay phim, còn phải mua hai tấm vé.
Nơi này là khu thắng cảnh, không khác gì so với Hoành Điếm lắm, bên trong có đủ loại kiến trúc giả cổ. Ngày thường một nửa là phim trường, một nửa là để du khách tham quan.
Tần Sơ bế Tần Thập Ngũ bước đi trong đám người cực kỳ nổi bật. Những ngày này tiết trời se lạnh, nhưng ánh mặt trời lại chói mắt, Tần Sơ mang một cặp kính râm lớn, con trai hắn mang cặp kính râm nhỏ, một lớn một nhỏ, vừa nhìn là biết ngay hai cha con, xác suất người qua đường quay đầu lại rất cao.
Thậm chí có một vài du khách trung niên cho rằng hắn là minh tinh, đi lên hỏi một câu, bị Tần Sơ đuổi khéo đi.
Chờ khi đi tới nơi Lộ Đồng đóng phim, xung quanh bên ngoài bị vây kín mít bởi người qua đường và fans.
Tần Sơ sợ chen vào bên trong sẽ làm con trai mình bị thương, thế nên chỉ có thể đứng ở bên ngoài.
Hắn cạn lời “Sao đông quá vậy?”
“Cậu không biết sao?” Một người qua đường bên cạnh nói “Hôm nay Nhậm Dĩnh sẽ đóng phim ở đây, còn có cả Lâu Dân nữa”
Tần Sơ nhìn sang, người này cầm máy ảnh SLR, giống hệt như cầm một khẩu pháo lớn trên tay vậy, cũng không sợ cầm nặng.
Người qua đường mở miệng “Cậu là du khách à?”
Tần Sơ tự tin nói “Tôi tới đu idol”
Người qua đường chỉ vào mấy cái lều trại dựng ở phía bên kia “Đó, ở đằng kia kìa, hậu viện hội của Nhậm Dĩnh với fansite của Lâu Dân đều ở bên kia hết, phát nước miễn phí cho fan”
Tần Sơ “Tôi không phải fan của bọn họ, không đi”
“Hiếm nha, mấy người tới đây đều là fan của họ hết, cậu không phải sao?”
Tần Sơ liếc mắt nhìn cậu ta “Chẳng lẽ cậu cũng không phải?”
Cậu ta đỡ chiếc máy chụp hình trong tay xuống “Thấy không, đây là con trai bảo bối của tôi, hôm nay dùng nó để chụp Lộ Đồng!”
Tần Sơ:………
Người qua đường “Có nói cậu cũng không biết, idol của tôi là một người mới rất mờ nhạt, không mấy người biết tới, chỉ mới đóng được hai bộ phim. Có điều đẹp thì khỏi phải bàn”
Cậu ta liếc mắt nhìn Tần Sơ “Cậu cũng nỗ lực thật đấy, mang cả con trai đi đu idol”
Tần Sơ đỡ Tần Thập Ngũ xuống, mặt không biểu cảm nói “Đây là con trai bảo bối của tôi” Hắn ngừng lại “Cũng là con trai bảo bối của Lộ Đồng, hôm nay tới để xem Lộ Đồng”
Người qua đường thoạt nhìn là kẻ già đời trong vòng fan, không hề kinh ngạc chút nào cả, cười nói “Cậu đu idol cũng cuồng nhiệt ghê, cậu là fan bạn gái của Lộ Đồng à? Ngay cả con trai cũng sinh cho người ta luôn?”
Tần Sơ “Tôi là fan ông xã”
Người qua đường nhíu mày “Lộ Đồng chắc là Alpha mà? Cậu xem cậu ấy như bà xã, vậy cậu là fan tượng đất à?”
Đã đụng vào kiến thức mà Tần Sơ không hiểu lắm, hắn thành thật đặt câu hỏi “Fan tượng đất là gì?”
Người qua đường kiên nhẫn phổ cập kiến thức khoa học “Thì là, Lộ Đồng không phải là Alpha sao, nhưng cậu lại xem người ta là bà xã của cậu, ý là tượng đất đó, xem cậu ấy như là Omega”
Tần Sơ “Anh ta vốn dĩ là bà xã của tôi”
“Được được được, tùy cậu thôi” Người qua đường bó tay.
Tần Sơ hỏi “Vậy cậu là fan gì?”
Người qua đường cười hì hì “Tôi đơn thuần chỉ là nhan cẩu, mê khuôn mặt của cậu ấy thôi”
Lộ Đồng đang lấy quần áo ở trên lầu, ngừng tay lại, phỉ nhổ “Muốn chết à, đừng gọi bậy”
Hắn đẩy cửa ra, hai tay Tần Sơ đặt dưới nách tần Thập Ngũ, cứ như vậy dẫn nó tới trước mặt Lộ Đồng “Anh nhìn con trai anh nè”
Lộ Đồng bế Tần Thập Ngũ lại đây “Anh thấy rồi”
Tần Sơ nhéo khuôn mặt của Tần Thập Ngũ một cái “Không phải nhìn như vậy, nói lại câu lúc nãy đi con” Hắn ra lệnh cho Tần Thập Ngũ xong, lại nhìn Lộ Đồng, thề thốt “Con trai anh lúc nãy mở miệng nói chuyện, gọi em là ba ba!”
Nghe được từ khóa quan trọng, Tần Thập Ngũ cọ cọ ở trong lòng Lộ Đồng một chút, hai cẳng chân mập mạp giẫm đạp xuống dưới, mở miệng cười khúc khích “Papa!”
“Anh xem!” Biểu tình của Tần Sơ mừng rỡ gần giống như vẻ mặt Tần Thập Ngũ.
Lộ Đồng cũng kinh ngạc nhìn Tần Thập Ngũ, Tần Thập Ngũ túm lấy cổ áo của anh “Papa!”
Được rồi, cũng giống như “A đát”, bây giờ cậu chỉ biết nói mỗi một chữ này.
Hẳn là Tần Sơ đã ở bên cậu một thời gian dài, ngày nào hắn cũng dắt con trai như dắt chó đi dạo, mỗi ngày đều lải nhải bên tai cậu “ba ba” thế nên Tần Thập Ngũ đã học được.
Lộ Đồng nhìn Tần Thập Ngũ “Sao lại thông minh vậy?”
Tần Thập Ngũ dùng tay vỗ nhẹ vài cái lên mặt Lộ Đồng, Lộ Đồng bế cậu xuống lầu “Để mẹ mặc quần áo cho con được không? Mặc cái nào, gấu con hay chuột túi con?”
Tần Sơ ở bên cạnh chỉ huy “Có thể mặc đồ nào ngầu hơn một chút được không?”
Lộ Đồng “Hỏi con trai em ấy”
“Khỏi hỏi, con trai của cool guy nhất định cũng thích đồ cool ngầu”
Quần áo của Tần Thập Ngũ là của Lộ Đồng với Tần Sơ mua cho.
Có đôi khi sẽ mua cùng nhau, cũng có đôi khi tách ra mua. Lộ Đồng mua tương đối nhiều hơn, hơn nữa quần áo đều toàn thuộc hệ cute. Còn Tần Sơ thì mua khá tùy tiện, giống phong cách của hắn, áo khoác màu đen có mũ, khóa kéo phải kéo tới tận chỗ cao nhất, tăng thêm khí chất cao lãnh.
Tần Thập Ngũ có một ít quần áo theo phong cách này.
“Ở trên mặc áo khoác ở dưới mặc tã giấy? Em đúng là bậc thầy thời trang”
“Mắng người thì cứ mắng, không cần gieo vần” Tần Sơ dùng tay nhéo mặt Lộ Đồng một cái, rất nhanh khiến mặt anh bị nhéo đỏ ửng một cục “Mấy ngày nay anh quay cái gì vậy?”
“Một bộ phim cổ trang”
“Quay cảnh gì, mặc nhiều đồ không?”
“Rất nhiều, còn rất giữ ấm. Quay trong nhà, có quay bên ngoài một cảnh”
“Không phải treo dây cáp chứ?” Tần Sơ lo lắng hỏi thêm một câu.
Lần trước, suýt chút nữa Lộ Đồng đã bị rơi từ trên dây cáp xuống, khiến Tần Sơ bị bóng ma tâm lý về chuyện này.
“Không có” Lộ Đồng mặc quần áo cho Tần Thập Ngũ xong, hôn lên mặt cậu một cái “Mặc đẹp rồi”
Tần Thập Ngũ mặc xong quần áo thì giãy giụa muốn chạy trên mặt đất, có vẻ cậu không muốn ở mãi trong phòng mà muốn ra ngoài chơi.
Có điều bây giờ thời tiết bên ngoài quá lạnh, ở trong phòng lăn lộn một hồi, nhiệt độ có vẻ cũng đã giảm xuống nhiều. Lộ Đồng lo Tần Thập Ngũ sẽ bị cảm lạnh, anh đối với chuyện con của mình bị cảm lạnh quả thực đã có một bóng ma tâm lý khắc sâu, thế nên phòng bệnh hơn chữa bệnh, vì sợ cậu xảy ra chuyện gì.
Đứa nhỏ sức lực cũng rất lớn, Lộ Đồng không dám dùng sức cản cậu quá mạnh, sợ làm đau tay chân nhỏ xíu của cậu, đành phải ấn hai tay hai chân của cậu vào nhau.
“Không được ra ngoài chơi biết chưa?”
Mặt Tần Thập Ngũ trở nên ủ rũ rõ ràng, đôi mắt to nhanh chóng chứa đầy nước mắt.
Tần Sơ tố cáo “Em biết ngay thằng nhóc này hiểu hết tất cả những lời chúng ta nói, nhưng nó không chịu mở miệng nói thôi”
Lộ Đồng nắm lấy hai cái tai gấu nhỏ trên mũ của Tần Thập Ngũ “Xem TV với ba ba được không? Xem Mi thỏ mà con thích nhất, thế nào?”
小米米兔智能故事机mini】小米(MI)米兔故事机mini儿童早教机男孩女孩0-6岁宝宝婴儿幼儿益智玩具学习机粉色【行情报价价格评测】-京东
(Mi thỏ: Xiaomi Mitu, Robot kể chuyện Loa Bluetooth thông minh cho bé)
Tần Sơ phỉ nhổ “Cái con thỏ không có miệng đó có cái gì hay ho chứ, nó đã một tuổi rồi, có thể xem Vua hải tặc được rồi”
Lộ Đồng “Em muốn xem thì lên lầu bật TV mà xem”
Tần Sơ nhanh chóng sửa miệng “Mi Thỏ xem cũng được lắm. Ráng xem thì cũng được”
………………..
Ngày hôm sau Lộ Đồng với Tần Sơ đi chung xe tới trường.
Có điều tới cổng trường rồi thì hai người tách nhau ra đi, nếu không cứ như vậy mà đi vào sẽ khiến rất nhiều người chú ý tới.
Lý do chính là hiện giờ Lộ Đồng đã tích lũy được một số fan trên mạng, Weibo mà anh chưa bao giờ đăng nhập vào hiện đã có hơn một triệu fan. Tuy rằng có khoảng 200.000 là fan zombie do công ty mua, nhưng lượt chia sẻ và lượt thích rất khả quan, thậm chí có một số fan cuồng nhiệt còn tới tận trường học chụp lén anh.
Điều này khiến cho Lộ Đồng cảm thấy có chút khó chịu, lúc này anh vẫn chưa biết đó gọi là fan tư sinh.
Buổi sáng hôm nay Lộ Đồng có hai tiết học, tới 11 giờ thì kết thúc.
Lớp học của Tần Sơ buổi sáng cũng giống anh, buổi chiều hắn còn dự một lớp công khai, có điều giữa trưa hai người có thể ở bên nhau ăn một bữa cơm.
Hắn ở trên bàn cơm, tuyên bố một tin tức trọng đại “Tối nay em muốn đi thăm trường quay”
Lộ Đồng uống một ngụm nước trái cây “Phê duyệt”
Tần Sơ “Sao thả đi dễ dàng quá vậy? Không phải lần trước anh không cho em đi sao?”
Lộ Đồng “Lần trước là tự em nghi ngờ anh với nam diễn viên khác mập mờ không rõ câu kết làm bậy nên đòi đi theo bắt gian”
“Phải không” Tần Sơ bày ra vẻ mặt rất vô tội “Em quên mất rồi”
Lộ Đồng bật cười “Em không tin anh sao? Sao cứ nghi ngờ những chuyện này mãi vậy?”
Tần Sơ “Chỉ có thể giải thích tại anh đẹp quá nên em không thể không để mắt tới”
Đó là nơi nào chứ, khắp nơi đều có soái ca mỹ nữ, lại còn có cả một số soái ca mỹ nữ không đứng đắn nữa, nếu muốn lừa một cậu trai nhỏ vừa bước vào đời như bà xã hắn thì chẳng phải là chuyện chỉ cần một giây thôi sao? Nếu hắn không theo dõi cẩn thận không rời mắt, lỡ như Lộ Đồng bị người khác lừa đi mất thì phải làm sao bây giờ?
Tuy rằng Tần Sơ cảm thân bản thân hắn rất đẹp trai, nhưng mà người ta còn có cái gì hình tượng triết lý văn chương, hình tượng nghệ sĩ các thứ, mấy thứ này thì Tần Sơ không làm được.
Hắn nhớ rõ năm ngoái có một nữ minh tinh có một người chồng cũng rất đẹp trai, nhưng nữ minh tinh này vẫn nhất quyết đòi ly hôn với chồng mình, đi theo một đạo diễn rất nghệ sĩ tới Tây Tạng theo đuổi chân ái.
Đây là chuyện gì chứ?
Tần Sơ nghĩ trăm lần cũng không ra.
Lộ Đồng nhéo chóp mũi của hắn “Nghĩ gì đó? Lời anh mới vừa nói em không nghe thấy sao?”
Tần Sơ “Không nghe thấy, anh lặp lại lần nữa đi”
Lộ Đồng “Em đừng quá khoa trương, anh ở trong đoàn làm phim chỉ là một người vô hình nhỏ mà thôi”
Tần Sơ “Khoa trương cái gì chứ?”
Lộ Đồng “Chính là bỏ hết những suy nghĩ lung tung trong đầu em cho anh”
Ăn cơm xong, tiết học buổi chiều kết thúc, Tần Sơ về nhà nhìn con trai của mình trước.
Tần Thập Ngũ không thích chơi với bảo mẫu lắm, cậu bé thích chơi với ba ba của mình hơn. Tần Sơ vừa đi tới, cậu bỏ cái bình sữa trên tay, bò từ trong phòng chạy ra, mấy bảo mẫu phải chạy theo cậu sợ vị tiểu thiếu gia này bị té ngã.
Tần Sơ bế con trai của hắn lên, Tần Thập Ngũ ôm lấy hắn gọi “Papa”
Bảo mẫu cầm bình sữa cho Tần Thập Ngũ, Tần Thập Ngũ nhét nú.m vú cao su vào trước miệng Tần Sơ “Hách hách!”
Tần Sơ “Không uống nữa. Về phòng mặc đồ vào, hôm nay cho con tới thăm trường quay của mẹ”
Tần Thập Ngũ nhìn chằm chằm vào hắn, Tần Sơ “Lộ Đồng đó, biết không, đi thăm trường quay của Lộ Đồng”
Tần Thập Ngũ giống như hiểu ra gì đó, lắc lắc bình sữa “Mama!”
Tần Sơ “Ừ ~ là mẹ”
Gần đây Lộ Đồng đang quay một bộ phim cổ trang, Tần Sơ có nghe qua chuyện này.
Bà xã hắn diễn vai nam chính số 4, có một thời gian Tần Sơ rất khinh thường chuyện này, dựa vào suy nghĩ của hắn thì bà xã của hắn phải được đóng nam chính mới đúng.
Có điều Lộ Đồng rất hài lòng khi có được vai nam 4 này, vai diễn đó là một thần y võ công cái thế, thế ngoại cao nhân, tính cách lãnh đạm, ít nói ít cười, là đại soái ca duy nhất đã từng cứu nữ chính một lần nhưng không quỳ gối dưới váy nữ chính.
Bộ phim truyền hình cổ trang này có cái tên là “Trường hành thiên hạ”, là đại IP chuyển thể từ tiểu thuyết dành cho nữ giới cực kỳ nổi tiếng, có lượng fans đông đảo, vừa mới hoàn được hai năm thì được nhà đầu tư để ý tới, chuẩn bị chuyển thể thành phim truyền hình. Các blogger bắt đầu kéo hết một dàn các minh tinh lưu lượng có nhan trị cao trong giới giải trí ra khiến fan đánh nhau không biết bao nhiêu trận. Chỉ riêng việc casting thôi đã tốn cả nửa năm trời. Trên đường vì có sự can thiệp của một số nhà tài trợ mà đã hai lần đổi nam diễn viên chính, cuối cùng cũng xác định được diễn viên chính là tiểu sinh đang hot Lâu Dân và tiểu hoa Nhậm Dĩnh. (Jian: giống vụ cast Thiên quan tứ phúc dị =))))))
Hai người đều là những lưu lượng nổi tiếng trong vòng hai năm gần đây, nữ chính Nhậm Dĩnh còn có hai tác phẩm tiêu biểu được quốc dân độ rất cao, có thể được xem là hoa đán dòng phim cổ trang bây giờ, đạo diễn cũng là đại đạo diễn rất có danh tiếng trong giới, từng làm đạo diễn hai bộ chính kịch có tỷ suất người xem cao.
Tóm lại là sự kết hợp của nhiều thứ hàng đầu, không thể không bạo được.
Mà vai thần y do Lộ Đồng thủ diễn, chiếm một vị trí không hề nhỏ trong lòng các fan nguyên tác. Tuy rằng chỉ là vai nam số 4, nhưng năm đó khi tiểu thuyết kia vẫn còn được đăng tải, người đọc đã vì nam số 4 này mà cả ngày war nhau tinh phong huyết vũ trên khắp các diễn đàn lớn. Không vì lý do nào khác, bởi vì trong truyện mô tả về nhân vật này rất thần bí, ngoài thần y ra có thể hắn còn một thân phận khác. Thế nhưng tác giả mãi cho tới tận đại kết cục cũng không làm rõ rốt cuộc bóng đen xuất hiện cuối cùng kia là ai, thế nhưng tất cả những chi tiết miêu tả ở trong tiểu thuyết 80% chỉ ra rằng đó chính là thần y.
Nhân vật này rất kỳ lạ, hắn vừa làm chuyện tốt, vừa làm chuyện xấu xa tàn nhẫn, quả thực chính là một kẻ bệnh thần kinh!
Nam số 4 này gây ra rất nhiều tranh cãi, cho nên cũng có nhiều fan và antifan, hơn nữa ở trong tiểu thuyết, hắn được miêu tả là người diện mạo giống hệt như tiên tử, cộng thêm phẩm chất đáng quý đến tận cuối cùng hắn cũng không quỳ gối dưới váy nữ chính, khiến cho fan bạn gái của hắn lăn lộn đầy đất. Đương nhiên, cũng có góc nhìn của nữ chính biến nam số 4 này gần như trở thành bạch nguyệt quang công lược không thành công. Tuy rằng nữ chính có dàn harem hùng hậu, nhưng thứ không có được mới là thứ đáng quý nhất, thế nên fan của nam 4 nhiều khỏi phải bàn tới.
Chẳng qua những chuyện này đều là chuyện tinh phong huyết vũ trong vòng fan, nhà sản xuất không hề hay biết tới, lúc chọn người đóng vai nam 4 cũng không suy xét quá nhiều đến chuyện này. Cho nên vai diễn này mới rơi vào trong tay Lộ Đồng, nếu diễn tốt, nói không chừng sẽ trở thành vai diễn sáng giá nhất cả bộ phim, diễn không tốt thì chỉ là một nam số 4 bình thường.
Điều đáng nói chính là, trong nguyên tác nam số 4 với nam số 2 có chút tình tiết ái muội nhập nhằng. Đoàn làm phim nhớ kỹ chuyện này, quyết định bán hủ, một tay bắt cả BG (boygirl) lẫn BL (boylove), thêm vài cảnh trong nguyên tác vào nữa, ngay cả khi chính thức công bố tạo hình cũng đặt nam số 2 và nam số 4 ở cạnh nhau.
Tất cả những chuyện này Tần Sơ đều đã biết rõ trước khi Lộ Đồng quay phim.
Đạp diễn nhất định muốn Lộ Đồng phải bồi dưỡng một chút tình cảm với nam diễn viên khác, nhưng Lộ Đồng tính cách lạnh lùng vô cảm, làm sao có thể đi bồi dưỡng tình cảm được, không khéo còn chọc cho Tần Sơ nổi khùng lên nữa.
Cho nên những lời đạo diễn nói với anh, anh xem như là gió thoảng qua tai. Diễn viên đóng vai nam số 2 thấy anh không có hứng thú nên bản thân cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh.
Hơn nữa, cậu ta là một Omega, muốn cậu ta đi cho không một Alpha sao………..Lộ Đồng thoạt nhìn rất giống một thẳng Alpha………. bộ cậu ta không cần mặt mũi sao?
Lúc Tần Sơ tới địa điểm quay phim, còn phải mua hai tấm vé.
Nơi này là khu thắng cảnh, không khác gì so với Hoành Điếm lắm, bên trong có đủ loại kiến trúc giả cổ. Ngày thường một nửa là phim trường, một nửa là để du khách tham quan.
Tần Sơ bế Tần Thập Ngũ bước đi trong đám người cực kỳ nổi bật. Những ngày này tiết trời se lạnh, nhưng ánh mặt trời lại chói mắt, Tần Sơ mang một cặp kính râm lớn, con trai hắn mang cặp kính râm nhỏ, một lớn một nhỏ, vừa nhìn là biết ngay hai cha con, xác suất người qua đường quay đầu lại rất cao.
Thậm chí có một vài du khách trung niên cho rằng hắn là minh tinh, đi lên hỏi một câu, bị Tần Sơ đuổi khéo đi.
Chờ khi đi tới nơi Lộ Đồng đóng phim, xung quanh bên ngoài bị vây kín mít bởi người qua đường và fans.
Tần Sơ sợ chen vào bên trong sẽ làm con trai mình bị thương, thế nên chỉ có thể đứng ở bên ngoài.
Hắn cạn lời “Sao đông quá vậy?”
“Cậu không biết sao?” Một người qua đường bên cạnh nói “Hôm nay Nhậm Dĩnh sẽ đóng phim ở đây, còn có cả Lâu Dân nữa”
Tần Sơ nhìn sang, người này cầm máy ảnh SLR, giống hệt như cầm một khẩu pháo lớn trên tay vậy, cũng không sợ cầm nặng.
Người qua đường mở miệng “Cậu là du khách à?”
Tần Sơ tự tin nói “Tôi tới đu idol”
Người qua đường chỉ vào mấy cái lều trại dựng ở phía bên kia “Đó, ở đằng kia kìa, hậu viện hội của Nhậm Dĩnh với fansite của Lâu Dân đều ở bên kia hết, phát nước miễn phí cho fan”
Tần Sơ “Tôi không phải fan của bọn họ, không đi”
“Hiếm nha, mấy người tới đây đều là fan của họ hết, cậu không phải sao?”
Tần Sơ liếc mắt nhìn cậu ta “Chẳng lẽ cậu cũng không phải?”
Cậu ta đỡ chiếc máy chụp hình trong tay xuống “Thấy không, đây là con trai bảo bối của tôi, hôm nay dùng nó để chụp Lộ Đồng!”
Tần Sơ:………
Người qua đường “Có nói cậu cũng không biết, idol của tôi là một người mới rất mờ nhạt, không mấy người biết tới, chỉ mới đóng được hai bộ phim. Có điều đẹp thì khỏi phải bàn”
Cậu ta liếc mắt nhìn Tần Sơ “Cậu cũng nỗ lực thật đấy, mang cả con trai đi đu idol”
Tần Sơ đỡ Tần Thập Ngũ xuống, mặt không biểu cảm nói “Đây là con trai bảo bối của tôi” Hắn ngừng lại “Cũng là con trai bảo bối của Lộ Đồng, hôm nay tới để xem Lộ Đồng”
Người qua đường thoạt nhìn là kẻ già đời trong vòng fan, không hề kinh ngạc chút nào cả, cười nói “Cậu đu idol cũng cuồng nhiệt ghê, cậu là fan bạn gái của Lộ Đồng à? Ngay cả con trai cũng sinh cho người ta luôn?”
Tần Sơ “Tôi là fan ông xã”
Người qua đường nhíu mày “Lộ Đồng chắc là Alpha mà? Cậu xem cậu ấy như bà xã, vậy cậu là fan tượng đất à?”
Đã đụng vào kiến thức mà Tần Sơ không hiểu lắm, hắn thành thật đặt câu hỏi “Fan tượng đất là gì?”
Người qua đường kiên nhẫn phổ cập kiến thức khoa học “Thì là, Lộ Đồng không phải là Alpha sao, nhưng cậu lại xem người ta là bà xã của cậu, ý là tượng đất đó, xem cậu ấy như là Omega”
Tần Sơ “Anh ta vốn dĩ là bà xã của tôi”
“Được được được, tùy cậu thôi” Người qua đường bó tay.
Tần Sơ hỏi “Vậy cậu là fan gì?”
Người qua đường cười hì hì “Tôi đơn thuần chỉ là nhan cẩu, mê khuôn mặt của cậu ấy thôi”
Danh sách chương