Sở Vân Tụ cũng không có nói sai, rốt cuộc năng lực cô thần kỳ như thế, người tiến đến cầu cô chiêu hồn, đều là vì một ít người đặc biệt quan trọng! Chó sao? Đối với rất nhiều người tới nói, rốt cuộc chỉ là sủng vật mà thôi, không đáng tiêu nhiều tiền như vậy.

Đổng Kiêu nghe Sở Vân Tụ nói xong, trong lúc nhất thời trái tim nhỏ có chút bất ổn, nhưng hắn nhịn xuống không nói thêm gì, chỉ gật gật đầu, ngừng thở, an tĩnh chờ đợi.

So với Đổng Kiêu an tĩnh, phòng phát sóng trực tiếp liền náo nhiệt hơn rất nhiều.

【 A a a! tôi thực kích động! 】

【 Thế nhưng không có cự tuyệt? Phát triển này không giống với tưởng tượng của tôi! 】

【 Mẹ kiếp! Tôi lần đầu tiên nhìn thấy phát sóng trực tiếp chiêu hồn! Còn là chiêu hồn chó! Đúng là thêm kiến thức! 】

【 Hoả tốc chia sẻ cho đám bạn của tôi, có lẽ hôm nay chúng tôi sẽ được chứng kiến lịch sử! 】

【 Nếu thật sự có thể chiêu hồn tôi sẽ tin tưởng phòng phát sóng trực tiếp không kịch bản, bằng không chính là kịch bản. 】

【 Đệch, trong lúc nhất thời không biết nên chờ mong chiêu hồn thành công hay là chiêu hồn thất bại, bởi vì tam quan của tôi sắp chịu đựng không nổi!! 】

【 Mọi người trước đừng kích động như vậy! Không chuẩn là đạo cụ che mắt thôi, dùng một con chó sống thay thế? Dù sao tôi cảm thấy chó đều giống nhau, dùng một con cùng chủng loại cũng khó phân biệt. 】

……



Các loại làn đạn lướt qua phòng phát sóng trực tiếp, Sở Vân Tụ cũng không có để ý tới, cô chỉ ngưng thần tĩnh khí, trong miệng yên lặng niệm pháp quyết gọi vong hồn.

Sau khi tụng niệm pháp quyết chiêu hồn kết thúc, khán giả không nhìn thấy âm khí hội tụ quanh thân Sở Vân Tụ, bỗng nhiên……

"Gâu——"

【 Mẹ kiếp! Chó ở đâu sủa vậy?! 】

【 Hóa ra không chỉ có một mình tôi nghe thấy được! 】

【 A a a a! Là chó sủa! tôi cũng nghe thấy chó sủa! Có phải chiêu hồn thành công hay không? 】

【 Nhưng tôi cái gì cũng không có nhìn thấy…… Bỗng nhiên có hơi chút sợ hãi! 】

【 Vong hồn ở đâu? Tôi không nhìn thấy! 】

【 Không phải! Mọi người từ từ! Có lẽ đây là âm thanh từ máy truyền phát tin thôi? mọi người phải tin tưởng khoa học! 】

【 Đệch! Chủ bá đang nhìn cái gì vậy? Tổng cảm giác cô ấy giống như đang nhìn cái gì đó! 】



【 Trùi ui…… tôi nổi hết da gà rồi! 】

Trong lúc khán giả điên cuồng xoa cánh tay, Đổng Kiêu vẫn luôn chú ý động tĩnh phòng phát sóng trực tiếp lại chấn động lớn! Suýt nữa muốn rơi lệ —— là Thuyền Trưởng! Thật là tiếng kêu của Thuyền Trưởng! Tuy rằng đối với đại đa số mọi người tới nói, tiếng sủa của chó không có quá lớn khác nhau, nhưng đối với hắn tới nói, Thuyền Trưởng là không giống! Hắn nghe ra được, đây là tiếng kêu khi Thuyền Trưởng biểu đạt thân thiện……

Mà Sở Vân Tụ lại quay đầu nhìn nơi xuất hiện âm khí nồng đậm, hơi hơi mỉm cười, hỏi: "Thuyền Trưởng, chủ nhân của mày muốn gặp mày, mày có bằng lòng gặp anh ta hay không?"

Nghe thấy Sở Vân Tụ nói như vậy, Đổng Kiêu tức khắc mở to hai mắt: "Tôi có thể nhìn thấy Thuyền Trưởng không?"

Mà một ít người xem nhạy bén trong phòng phát sóng trực tiếp cũng phản ứng lại đây, vội hỏi.

【 Có ý gì?! Chẳng lẽ nói chủ bá muốn cho quỷ hồn hiện hình sao! 】

【 Con bà nó! Thiệt hay giả vậy?! Còn có thể hiện hình! 】

【 Oa! Chủ bá chờ một chút! Tôi muốn kéo các anh em của tôi cùng tới đánh vỡ tam quan! 】

【 A a! Không nghe không nghe, a di đà phật! Đây khẳng định là giả! 】

【 Tôi có loại dự cảm, tam quan của tôi sắp sập……】
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện