Trước đây cô ấy không ăn thực phẩm chiên dầu và đồ uống có ga, bây giờ thì cái gì cũng không từ chối, khẩu phần ăn cũng lớn hơn nhiều, Lý Hân Hân mà không nói là không thể ăn thêm nữa, thì cô ấy sẽ ăn không ngừng! Có lúc một bữa có thể ăn được bốn năm bát cơm! Nghĩ tới đây, Lý Hân Hân vẫn cảm thấy kinh ngạc, khi ấy cô còn từng hỏi Triệu Miêu, tại sao lại đột nhiên ăn nhiều như vậy, có phải là cãi nhau với bạn trai hay không? Vì vậy mới hóa bi phẫn thành thèm ăn.

Nhưng nhìn thấy bạn trai cô ấy vẫn ân cần chạy tới chạy lui cho cô ấy, cũng không giống là cãi nhau. Lại nghĩ có lẽ là mang thai ngoài ý muốn, còn muốn ngày khác sẽ cùng cô ấy đi tới bệnh viện kiểm tra.

Thím Lý cũng ngạc nhiên hỏi: “Con nói Miêu Miêu sao? Mẹ nhớ khi trước con dẫn con bé về nhà chơi, nó ăn cơm còn ít hơn cả mèo! Bây giờ ăn được như vậy sao?”

Tô Lan Tâm gật đầu, tỏ ý mình đã biết, rồi nghiêm mặt nói: “Nếu như tôi không đoán sai, chắc là bạn của chị đã bị dính phải một vài thứ xấu rồi.”

“Thứ xấu?” Lý Hân Hân rất nghi ngờ: “Thứ xấu này là cái gì? Liệu có phải chỉ vì mang thai không?”

Tô Lan Tâm lắc đầu: “Nếu như chị không có bạn bè khác thường nào khác, vậy thì chỉ có cô ấy có vấn đề thôi. Nếu như chị không tin, có thể dẫn chị ấy đi kiểm tra xem có phải là mang thai hay không!

Nếu như không phải, tốt nhất là dắt chị ấy tới cho em xem xem. Dù sao khí đen trên ấn đường của chị rõ ràng là vì tiếp xúc với người khác mới có, hơn nữa không phải là tiếp xúc bình thường với đồng nghiệp, mà là có tiếp xúc trên thân thể.

Còn đó là cái gì? Cái này thì không dễ nói, bởi vì em chưa nhìn thấy bản thân chị ấy, nhưng nhất định là có vấn đề.”

Lý Hân Hân nửa tin nửa ngờ gật đầu, không nói gì thêm nữa.

“Tin, sao lại không tin?” Thím Lý vội vàng đẩy con gái: “Mau gọi điện thoại bảo Miêu Miêu tới xem một chút, xem rồi sẽ biết là chuyện như thế nào!”

Tô Lan Tâm biết Lý Hân Hân vẫn chưa tin tưởng lắm, thế là nói bổ sung thêm: “Chị không tin cũng không sao, em nhìn tướng mạo chị, trên đường tình bạn này không có vấn đề gì, vì vậy sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng. Còn những các khác thì vẫn phải nhìn người thật.



Nếu như chị nghĩ xong, buổi sáng hãy tới chân cầu vượt này tìm em, còn buổi chiều có thể dẫn chị ấy tới Trân Bảo Các ở phố đồ cổ tìm em.”

Lý Hân Hân gật đầu, nói với thím Lý một tiếng rồi rời đi. Thím Lý còn ở phía sau thúc giục cô ấy mau dẫn Miêu Miêu tới.

“Đại sư nhỏ, Hân Hân không biết chuyện, ngài đừng trách nó! Không phải là nó không tin, chẳng qua có lẽ nhất thời không thể tiếp thu được, con bé này từ xưa tới giờ đều không tin những thứ này. Tối qua lúc thím vừa nói cho nó, còn bị nó niệm phong kiến mê tín lâu ơi là lâu.”

Thím Lý xấu hổ nhìn Tô Lan Tâm, thấy Tô Lan Tâm không có không vui vẻ, lại nhanh chóng lấy một xấp tiền ra đưa cho Tô Lan Tâm: “Đại sư nhỏ, đây là hai ngàn đồng, là để cảm ơn cháu đã giúp con gái thím nhìn rõ được thằng cặn bã kia.”

Tô Lan Tâm thấy đối phương thật lòng cảm ơn, nghĩ một lát, sau khi nhận lấy tiền, cô lấy từ trong balo ra hai lá bùa, gấp thành hình tam giác rồi đưa cho thím Lý.

“Theo lý mà nói, tiền quẻ đã nhận, chúng ta đã thanh toán xong. Nhưng mà thím lại đưa cháu hai ngàn, vậy hai lá bùa hộ thân này đưa cho hai cháu trai của thím, trừ tà bảo vệ bình an.

Bình thường cháu cũng bán một ngàn một tấm. Trở về thím dùng túi thơm đựng vào, đặt ở trong tã lót của cháu trai thím, đừng để dính nước. Nếu ngày nào đó nó biến thành tro thì không còn tác dụng nữa.”

****

Thím Lý cầm lấy bùa bình an, có hơi căng thẳng nói: “Đại sư nhỏ, ý của cháu là... cháu trai của thím sẽ gặp phải cái gì sao?”

Lan Tâm lắc đầu: “Không xác định được, nhìn từ tướng mạo của thím, thím là người có hậu phúc con cháu đầy nhà, đương nhiên cháu trai thím sẽ không sao.

Nhưng có một vài bất ngờ không hề nằm trong quỹ đạo của cuộc đời, ví dụ như một vài hiện tượng không bình thường, cũng là nói tới quỷ quái, đây không phải là chuyện mà mỗi người đều sẽ gặp phải.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện