Lý Liên Thắng đã nhìn ra cô bé này có chút bản lĩnh, thấy Trần An có hơi bất an, ông chủ động hỏi: “Đại sư nhỏ, không biết ngài có biện pháp hay nào không?”

Lan Tâm gật đầu: “Biện pháp thì có hai cái, anh tự mình chọn: “Một, tôi làm phép che giấu ngọc Phật lại, những người khác nhìn thấy ngọc Phật sẽ chỉ cảm thấy là hoa trong sương trăng trong nước, cho dù là người tài trong Phật giáo cũng vậy!

Hai, tôi dùng máu tươi của anh ban linh hồn cho ngọc Phật, thức tỉnh nó, để nó nhận anh làm chủ, sẽ nghe theo mệnh lệnh của anh, không có anh cho phép, những người đó không thể lấy nó đi được. Nhưng mà…”

Lý Liên Thắng đẩy Trần An, Trần An chỉ đành hỏi: “Nhưng mà cái gì?”

“Nhưng mà, mấu chốt của việc thức tỉnh ngọc Phật nằm ở linh lực của tôi. Anh không phải là người tu đạo, cũng không có linh lực, vì vậy nhận anh làm chủ thì không có vấn đề gì, nhưng khi tôi xuất hiện, nó sẽ ưu tiên nghe theo lời tôi. Giống như là một mảnh đất, anh chỉ có quyền sử dụng, mà tôi lại có quyền sở hữu nó!”

Nghĩ một lát, Lan Tâm lại nói bổ sung: “Các anh cũng biết, ngọc Phật do tự nhiên hình thành tinh xảo như này là cực chiếm. Ngọc Phật này còn chưa có linh thức, nhưng bởi vì một loại cơ duyên nào đó mà đã trở thành ngọc Phật. Phát triển tới bây giờ, nó chỉ cần một thời cơ là có thể có linh hồn, đổi một cách nói khác, nó có thể thành tinh.”

Mặc kệ vẻ mặt trợn mắt há mồm của hai người, Lan Tâm tiếp tục nói: “Tôi có thể ban linh hồn cho nó, làm nó có linh tính trong một thời gian ngắn. Nếu như tôi không ban linh, nó muốn sinh ra linh tính thì phải tốn rất nhiều thời gian, mấy chục năm, mấy trăm năm cũng không xác định được, có lẽ đời này anh có thể gặp được, cũng có thể là không gặp được!”

Trần An duỗi tay ra, kinh ngạc nói: “Đợi đã, đợi đã, cho tôi bình tĩnh lại chút đã, vế trước khi ngài nói nó nhận tôi làm chủ tôi đã thấy rất khó hiểu rồi, bây giờ ngài lại nói nó có thể thành tinh? Là cái thành tinh mà tôi đang nghĩ sao?”

Thấy Lan Tâm gật đầu, một tay Trần An đỡ trán, thở dài nói: “Có thể tin ngài là thần toán tử là đã phá vỡ thế giới quan của tôi. Bây giờ ngài lại nói cho tôi, bức ngọc Phật này còn có thể thành tinh! Vậy há chẳng phải trên thế giới này thật sự có yêu ma quỷ quái sao? Tôi cảm thấy thế giới quan của mình đã nát tan tành rồi!”



Lý Liên Thắng vỗ Trần An, vừa là an ủi anh ta, cũng là an ủi chính mình, mặc dù bọn họ làm nghề này thì ít nhiều gì cũng có chút mê tín, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là một vài kiêng kỵ, cũng không thật sự tin tưởng trên đời này có quỷ thần! Mọi người đều lớn lên dưới nền giáo dục duy vật, thế giới khoa học, tại sao chỉ có người này là khác biệt? Lan Tâm lắc đầu, không giải thích quá nhiều, chắp tay sau lưng đi lên hai bước, cười nói: “Tôi tính ra, các anh và tôi có duyên, không chỉ giới hạn ở lần giao dịch này, vì vậy tôi mới nói nhiều như vậy, nhưng mà tôi không hi vọng các anh sẽ nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài!”

****

Lan Tâm không nói, có duyên hay không lại nằm ở sự lựa chọn của Trần An, lựa chọn phương án đầu tiên, vậy thì là tiền - hàng hai bên thanh toán xong, sau này sẽ không còn dính dáng, lựa chọn phương án thứ hai, thì mới là có duyên.

Mặc dù hai người có hơi khó hiểu, nhưng vẫn kiên định gật đầu, sau đó Trần An lại ám chỉ nhìn thầy Kim, Lý Liên Thắng cũng phản ứng lại, đang định cảnh cáo thầy Kim.

Lan Tâm xua tay ngăn cản ông lại: “Không cần để ý tới ông ấy, khi nãy tôi đã dùng linh lực ngăn cách không gian của chúng ta rồi, ông ấy không nghe được chúng ta nói chuyện. Các anh không phát hiện ông ấy vẫn luôn chuyên tâm cắt ngọc thạch, không có bất kỳ phản ứng nào hay sao?”

Lúc này hai người mới phản ứng lại, hai người bọn họ kích động thành như vậy, thầy Kim lại vẫn chuyên tâm không xao nhãng mà cắt đá, còn định nói ông ấy thật là chuyên nghiệp!

Hai người nhìn nhau một cái, Lý Liên Thắng lớn giọng gọi “Lão Kim! Lão Kim!” Thấy quả nhiên thầy Kim không phản ứng lại chút nào, thì tấm tắc lấy làm kỳ lạ, khó mà tin nổi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện