Lan Tâm dẫn đầu đi tới sân sau, nhìn nguyên thạch tùy ý quăng ở trong sân, cô chỉ cảm thấy cạn lời, ai có thể nghĩ tới, trong đống đá đã được cắt ra, có kích thước khác nhau, to nhất không tới mười cân, nhỏ nhất có lẽ chỉ hơn hai lạng, có hình dạng khác nhau này, lại có thứ có thể làm cho một tiệm đồ cổ cải tử hoàn sinh chứ? Lan Tâm đứng trước đống nguyên thạch tổng cộng 22 miếng này, có chút buồn cười, thế này không phải là nói Trần An rất ngốc sao!

Thôi vậy thôi vậy, nhịn lại nhịn lại, chính sự quan trọng, Lan Tâm nâng cao tinh thần, vận khí mở thiên nhãn, nhìn về phía đống nguyên thạch, cô giống như có được đôi mắt nhìn xuyên thấu, nhìn thấy rõ ràng cụ thể kết cấu bên trong của đống nguyên thạch đó.

Làm Lan Tâm kinh ngạc chính là, trong đống đá này lại có ngọc mang linh khí! Mặc dù chỉ to bằng nắm đấm, nhưng cũng là linh vật hiếm có.

Đạo trưởng Nhất Thanh từng nói, thể chất của cô đặc biệt, vì vậy cùng là một công pháp giống với những đạo trưởng khác, người khác học ra là nội lực, cái cô học ra lại là linh lực, khác biệt nằm tại một chữ “linh”, có linh khí, cô có thể sử dụng linh khí tùy theo ý cô, đây là ưu thế của cô, nhưng cũng là tai hại, dễ bị người xấu lợi dụng.

Lan Tâm giả bộ như bị tiêu hao quá lớn, thể lực không kiên trì nổi, thân thể lung lay.

Vốn Trần An vẫn luôn chú ý tới đại sư nhỏ, thấy đại sư nhỏ lảo đảo, anh ta vội vàng duỗi tay ra đỡ lấy, lo lắng nói: “Đại sư nhỏ, ngài không sao chứ?”

Lan Tâm xua tay: “Không sao, chẳng qua là nội lực tiêu hao quá lớn. Anh đi cầm miếng này, miếng kia... chuyển qua đây.”

Lan Tâm bảo Trần An chuyển sáu viên đá có ngọc qua, những viên đá này nặng nhất không quá mười cân, một mình Trần An chỉ mấy phút là đã làm xong.

Lan Tâm lấy bút ra từ trong túi, nói với Trần An: “Còn nhớ anh đã cam kết cái gì với tôi không?”



Trần An lập tức đứng thẳng người, khẳng định nói: “Đồng ý với ngài ba chuyện không phạm pháp, không vi phạm nguyên tắc, còn có lần này sẽ đền đáp ngài thật hậu hĩnh.”

Lan Tâm gật đầu, nghĩ rất tốt: “Tôi không cần đền đáp lần này, chỉ cần anh đồng ý với tôi một chuyện là được, xem như nằm trong ba chuyện kia.”

Trần An có chút không hiểu: “Ngài nói đi! Là chuyện gì?”

Lan Tâm chỉ hòn đá trên mặt đất, trịnh trọng nói: “Bây giờ tôi nhìn trúng một viên đá, muốn nó. Tôi không rõ về các loại ngọc thạch phỉ thúy, cũng không biết viên ngọc thạch này thuộc cấp bậc nào, có phải là loại tốt nhất hay không, nhưng có thể khẳng định, nó không phải là khối có thể làm tiệm của anh cải tử hoàn sinh. Anh có đồng ý không?”

Trần An thấy đại sư nhỏ nói nghiêm túc như vậy, cũng trịnh trọng nói: “Đại sư nhỏ, nếu tôi đã đồng ý với ngài thì nhất định sẽ làm được! Đừng nói là một viên, ngài muốn mấy viên cũng được! Dù sao ngài cũng đã nói là sẽ không lấy viên có thể cải tử hoàn sinh.”

Nói tới đây, Trần An cũng tò mò nói: “Nhưng mà, đại sư nhỏ, khối ngọc thạch này có chỗ nào khác biệt sao, nếu ngài đã không xác định được chủng loại của nó, vậy tại sao không đợi mở ra hết, rồi sau đó chọn miếng tốt nhất?”

Lan Tâm ngồi xổm trên mặt đất, bắt đầu viết ký hiệu lên những ngọc thạch này, thấy Trần An hỏi như vậy, cô vừa vẽ vừa nói: “Viên ngọc thạch này cũng không có gì đặc biệt với các anh, nhưng người tu đạo chúng tôi coi trọng không phải là ưu thế chủng loại, cái chúng tôi muốn chính là linh khí.

Người ta thường nói, ngọc tốt dưỡng người. Nhưng ngọc như thế nào mới được tính là ngọc tốt? Không phải là phỉ thúy cao cấp, ngọc đẹp trăm năm khó gặp gì đó mà các anh hay nói, mà là dồi dào linh khí, ngọc có linh tính.

Nhưng mà loại ngọc này, các anh có được thì cũng chỉ như một khối ngọc bình thường, còn ở trong tay chúng tôi, nó còn cần chúng tôi gia công, sau đó mới có hiệu quả.

Được rồi, anh gọi thầy Kim qua đây, cắt dọc theo đường tôi vẽ, có vài viên quá mỏng thì mài từ từ, nhớ kỹ, thà rằng cắt nhỏ cũng không thể cắt nhiều, cắt nhiều sẽ cắt vào ngọc!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện